Tác giả:

Cô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra…

Chương 32

17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Nằm mơ cũng ko nghĩ được là anh bây giờ lại đánh cô. Bạt tai anh giáng xuống mặt cô. Cô ôm mặt mình. Sau khi đánh cô anh nổi gân xanh bàn tay lên. Anh cũng đau mà:-Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? Tại sao em cũng là loại con gái hạ tiện như những người con gái kia vậy hả?Cô trố mắt nhìn anh ko thể tin được anh nói như thế. Anh xúc phạm cô-Đúng em chính là hạ tiện như vậy ko có ngoan hiền nghe lời tốt đẹp như Bình nhi của anh.-Em tại sao lại nhắc tới Bình nhi?-Em nói đúng tim đen của anh đúng ko?Hả? Anh chính là lừa em trước anh yêu Bình Nhi rồi.Anh tức giận:Đúng vậy. Cô ấy ko có ngang ngượng thiếu hiểu biết như em cô ấy nghe lời hơn em. Anh yêu cô ấy thì sao?Cô nuốt nước mắt đau đớn nói:-Chia tay đi!Anh bất ngờ:- em nói gì?-Em nói mình chia tay đi em và anh ko hợp nhau.Anh nắm chặt nắm đấm:-Được mình chia tay. Em đi mà tìm hạnh phúc với hắn ta.Cô cố gạt đi giọt nước mắt:-Tất nhiên sẽ hạnh phúc hơn anh rồi.Anh vẫn đứng đó tim dù rất đau nhưng anh vẫn mở miệng ra nói  chuyện với cô:-Chúc em hạnh phúc!-Cảm ơn anh! Nếu anh có đám cưới thì nhớ mời em.-Tất nhiên!Cô quay gót rời đi cả bầu trời như sụp đổ. Anh và cô như vậy lại đường ai nấy đi....Cô lại lần nữa trong nhiều lần lang thang trên đường phố tấp nập người.Thật buồn cười cho tình yêu của hai người năm năm trước anh hận cô ko hết rồi hành hạ cô ko ngớt.Ba năm sau anh lại yêu chiều cô, hối hận này nọ anh đem đến cho cô hạnh phúc ngỡ là mỹ mãn nhưng đâu ngờ là hai năm sau chính là cái ngày hôm nay anh và cô chia tay nhau.Mà người nói chia tay là cô. Cô thấy lòng mình nặng trĩu lúc anh nói:"Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? "tại sao anh lại nói như vậy có ẩn ý gì sao. Cô đâu có làm gì có lỗi với anh.Nhưng lúc anh xúc phạm cô nói cô hạ tiện cô đã ko chịu được. Có phải cô sai ko... Cô có hay ko nói lời chia tay.Cô giờ này rất muốn quay lại xin lỗi anh nhưng anh liệu có còn yêu cô ko? Cô có ngu ngốc ko? Tâm trí cô rối bời. Cô ko biết phải làm sao nữa.-Này cô em đi đâu vậy?Một đám côn đồ đi lại vây quanh cô. Cô sợ hãi:-Các người muốn gì...tôi... Tôi la lên đó...Một tên bặm tợn dê xòm đi lại v**t v* làn da cô:-Đêm nay đi với bọn anh đi anh sẽ cho em vui vẻ...-Haha...Những lời nói ghê tởm bủa tới tai cô làm cô rùng mình.-Các người tránh ra nếu ko tôi sẽ la lên đó.-Haha em cứ la đi... La lớn lên...Cô ngồi xuống ôm mặt khóc:-Huhu Nham cứu em với... Nham em sợ... Ô...huhu-Haha thật đáng thương... Bạn trai bỏ rồi à? Vậy để bọn anh thương em nha.-Ko... Các người ko được đụng tới tôi nếu ko Nham sẽ cho các người biết tay...

Nằm mơ cũng ko nghĩ được là anh bây giờ lại đánh cô. Bạt tai anh giáng xuống mặt cô. Cô ôm mặt mình. Sau khi đánh cô anh nổi gân xanh bàn tay lên. Anh cũng đau mà:

-Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? Tại sao em cũng là loại con gái hạ tiện như những người con gái kia vậy hả?

Cô trố mắt nhìn anh ko thể tin được anh nói như thế. Anh xúc phạm cô

-Đúng em chính là hạ tiện như vậy ko có ngoan hiền nghe lời tốt đẹp như Bình nhi của anh.

-Em tại sao lại nhắc tới Bình nhi?

-Em nói đúng tim đen của anh đúng ko?Hả? Anh chính là lừa em trước anh yêu Bình Nhi rồi.

Anh tức giận:Đúng vậy. Cô ấy ko có ngang ngượng thiếu hiểu biết như em cô ấy nghe lời hơn em. Anh yêu cô ấy thì sao?

Cô nuốt nước mắt đau đớn nói:-Chia tay đi!

Anh bất ngờ:- em nói gì?

-Em nói mình chia tay đi em và anh ko hợp nhau.

Anh nắm chặt nắm đấm:-Được mình chia tay. Em đi mà tìm hạnh phúc với hắn ta.

Cô cố gạt đi giọt nước mắt:-Tất nhiên sẽ hạnh phúc hơn anh rồi.

Anh vẫn đứng đó tim dù rất đau nhưng anh vẫn mở miệng ra nói  chuyện với cô:

-Chúc em hạnh phúc!

-Cảm ơn anh! Nếu anh có đám cưới thì nhớ mời em.

-Tất nhiên!

Cô quay gót rời đi cả bầu trời như sụp đổ. Anh và cô như vậy lại đường ai nấy đi.

...

Cô lại lần nữa trong nhiều lần lang thang trên đường phố tấp nập người.

Thật buồn cười cho tình yêu của hai người năm năm trước anh hận cô ko hết rồi hành hạ cô ko ngớt.

Ba năm sau anh lại yêu chiều cô, hối hận này nọ anh đem đến cho cô hạnh phúc ngỡ là mỹ mãn nhưng đâu ngờ là hai năm sau chính là cái ngày hôm nay anh và cô chia tay nhau.

Mà người nói chia tay là cô. Cô thấy lòng mình nặng trĩu lúc anh nói:"Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? "tại sao anh lại nói như vậy có ẩn ý gì sao. Cô đâu có làm gì có lỗi với anh.

Nhưng lúc anh xúc phạm cô nói cô hạ tiện cô đã ko chịu được. Có phải cô sai ko... Cô có hay ko nói lời chia tay.

Cô giờ này rất muốn quay lại xin lỗi anh nhưng anh liệu có còn yêu cô ko? Cô có ngu ngốc ko? Tâm trí cô rối bời. Cô ko biết phải làm sao nữa.

-Này cô em đi đâu vậy?

Một đám côn đồ đi lại vây quanh cô. Cô sợ hãi:-Các người muốn gì...tôi... Tôi la lên đó...

Một tên bặm tợn dê xòm đi lại v**t v* làn da cô:-Đêm nay đi với bọn anh đi anh sẽ cho em vui vẻ...

-Haha...

Những lời nói ghê tởm bủa tới tai cô làm cô rùng mình.

-Các người tránh ra nếu ko tôi sẽ la lên đó.

-Haha em cứ la đi... La lớn lên...

Cô ngồi xuống ôm mặt khóc:-Huhu Nham cứu em với... Nham em sợ... Ô...huhu

-Haha thật đáng thương... Bạn trai bỏ rồi à? Vậy để bọn anh thương em nha.

-Ko... Các người ko được đụng tới tôi nếu ko Nham sẽ cho các người biết tay...

17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Nằm mơ cũng ko nghĩ được là anh bây giờ lại đánh cô. Bạt tai anh giáng xuống mặt cô. Cô ôm mặt mình. Sau khi đánh cô anh nổi gân xanh bàn tay lên. Anh cũng đau mà:-Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? Tại sao em cũng là loại con gái hạ tiện như những người con gái kia vậy hả?Cô trố mắt nhìn anh ko thể tin được anh nói như thế. Anh xúc phạm cô-Đúng em chính là hạ tiện như vậy ko có ngoan hiền nghe lời tốt đẹp như Bình nhi của anh.-Em tại sao lại nhắc tới Bình nhi?-Em nói đúng tim đen của anh đúng ko?Hả? Anh chính là lừa em trước anh yêu Bình Nhi rồi.Anh tức giận:Đúng vậy. Cô ấy ko có ngang ngượng thiếu hiểu biết như em cô ấy nghe lời hơn em. Anh yêu cô ấy thì sao?Cô nuốt nước mắt đau đớn nói:-Chia tay đi!Anh bất ngờ:- em nói gì?-Em nói mình chia tay đi em và anh ko hợp nhau.Anh nắm chặt nắm đấm:-Được mình chia tay. Em đi mà tìm hạnh phúc với hắn ta.Cô cố gạt đi giọt nước mắt:-Tất nhiên sẽ hạnh phúc hơn anh rồi.Anh vẫn đứng đó tim dù rất đau nhưng anh vẫn mở miệng ra nói  chuyện với cô:-Chúc em hạnh phúc!-Cảm ơn anh! Nếu anh có đám cưới thì nhớ mời em.-Tất nhiên!Cô quay gót rời đi cả bầu trời như sụp đổ. Anh và cô như vậy lại đường ai nấy đi....Cô lại lần nữa trong nhiều lần lang thang trên đường phố tấp nập người.Thật buồn cười cho tình yêu của hai người năm năm trước anh hận cô ko hết rồi hành hạ cô ko ngớt.Ba năm sau anh lại yêu chiều cô, hối hận này nọ anh đem đến cho cô hạnh phúc ngỡ là mỹ mãn nhưng đâu ngờ là hai năm sau chính là cái ngày hôm nay anh và cô chia tay nhau.Mà người nói chia tay là cô. Cô thấy lòng mình nặng trĩu lúc anh nói:"Anh vì em làm bao nhiêu việc tại sao em lại dối anh hả? Em làm vậy xứng với anh ko? "tại sao anh lại nói như vậy có ẩn ý gì sao. Cô đâu có làm gì có lỗi với anh.Nhưng lúc anh xúc phạm cô nói cô hạ tiện cô đã ko chịu được. Có phải cô sai ko... Cô có hay ko nói lời chia tay.Cô giờ này rất muốn quay lại xin lỗi anh nhưng anh liệu có còn yêu cô ko? Cô có ngu ngốc ko? Tâm trí cô rối bời. Cô ko biết phải làm sao nữa.-Này cô em đi đâu vậy?Một đám côn đồ đi lại vây quanh cô. Cô sợ hãi:-Các người muốn gì...tôi... Tôi la lên đó...Một tên bặm tợn dê xòm đi lại v**t v* làn da cô:-Đêm nay đi với bọn anh đi anh sẽ cho em vui vẻ...-Haha...Những lời nói ghê tởm bủa tới tai cô làm cô rùng mình.-Các người tránh ra nếu ko tôi sẽ la lên đó.-Haha em cứ la đi... La lớn lên...Cô ngồi xuống ôm mặt khóc:-Huhu Nham cứu em với... Nham em sợ... Ô...huhu-Haha thật đáng thương... Bạn trai bỏ rồi à? Vậy để bọn anh thương em nha.-Ko... Các người ko được đụng tới tôi nếu ko Nham sẽ cho các người biết tay...

Chương 32