Tác giả:

Cô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra…

Chương 40

17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Khi đưa Kim Lâm đi khám thai về thì cô đi lên thư phòng tìm hắn. Cô mở nhẹ cửa bước vào thì nghe hắn đứng quay lưng lại nói chuyện điện thoại:"Kim Lâm em sao rồi khám thai con như thế nào? "Nghe qua mà cô rùng mình. Cái gì mà khám thai? Cái gì mà con? Hai người này rốt cuộc là gì?"Anh biết rồi anh sẽ nhanh kết thúc mọi chuyện. "Cô sợ hắn phát hiện liền quay gót rời đi ra khỏi phòng.Hắn quay lại nghi ngờ có điều gì đó ko đúng nở nụ cười gian xả:"Hạ Kim Uyên cô cũng chỉ là một con nai tơ suốt đời sống trong sự bao bọc của Bách Lý Nham thôi,chỉ có hắn ta mới yêu cô nhưng tiếc là hắn ta ngu ngốc còn cô thì quá ngây thơ rồi. Tôi sẽ từ từ thắng trong cuộc chiến này."......Hắn bước xuống nhà thấy cô đang ngồi thẫn thờ thì hỏi:"Uyên Uyên em sao vậy? "Cô giật mình quay lại hắn tươi cười với cô:"À! Chỉ là tài liệu này em ko hiểu? "Cô đưa tay chỉ vào chỗ rối nhùi hắn ngồi xuống cầm lấy tay cô nhưng cô rút lại nở nụ cười gượng."Là nơi này sao? "_hắn nói"Ừm! ""Là như này... Như này... Như này nè hiểu chưa? "_hắn tận tình chỉ cho côCô gật đầu. Lúc này một người đàn ông từ đâu đi tới cúi chào hắn:"Nhất tổng trang phục của Ngài đã xong rồi ạ! "Cô ngạc nhiên nhìn những chiếc hộp được đặt trên bàn, mặt hộp trong suốt cô có thể thấy nào là đầm dạ hội, giày, túi xách, trang sức."Lui đi! "_hắn phất tay."Cái này là? ""Em quên ngày mai là đám cưới của Bách Lý Nham à? Anh chuẩn bị cho em đó. Em là bạn gái anh mà làm sao thiệt thòi được. "Hắn đưa tay vuốt tóc cô nói, Cô cười nhẹ mở từng hộp ra xem."Đẹp quá! ""Em thích là được rồi! ""Em xin phép lên lầu thử? ""Ừ anh kêu người mang lên cho em. "Bóng cô vừa đi hắn đã thay đổi bộ mặt. Mắt hắn lạnh tanh, môi nhếch mép:"Ngày mai tao sẽ tặng cho mày món quà cưới tuyệt vời. "...Tại biệt thự Bách giaTất cả mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới.Mẹ anh cùng Bình Nhi đang thử váy cưới:"Nham anh xem có đẹp ko? "_cô ta hớn hởAnh lo nhìn vào điện thoại xem hình cô ko thèm trả lời cô ta."Nham con nhìn Bình nhi đi con! "_mẹ anh nóiAnh miễn cưỡng nhìn:"Ừ! ""Em vui quá ngày mai mình cưới nhau rồi hên là bụng em ko to lắm mặc áo cưới rất đẹp. ""Đúng đúng! Cháu nội mẹ ngon quá! Biết thương mẹ khiến cho bụng Bình Nhi đã năm sáu tháng rồi mà vẫn nhỏ ko to mặc áo cưới thế mới đẹp. "Anh đứng dậy ko thích ngồi gần ả:"Cô nên đi ngủ sớm đi! Ngày mai tôi sẽ khiến cho nó là ngày hạnh phúc nhất của cô. Mà ko có người phụ nữ nào có. "Cô ta ko mấy để ý nghe kỹ lời anh chứa hàm ý gì liền trả lời:"Vâng cảm ơn anh! "

Khi đưa Kim Lâm đi khám thai về thì cô đi lên thư phòng tìm hắn. Cô mở nhẹ cửa bước vào thì nghe hắn đứng quay lưng lại nói chuyện điện thoại:

"Kim Lâm em sao rồi khám thai con như thế nào? "

Nghe qua mà cô rùng mình. Cái gì mà khám thai? Cái gì mà con? Hai người này rốt cuộc là gì?

"Anh biết rồi anh sẽ nhanh kết thúc mọi chuyện. "

Cô sợ hắn phát hiện liền quay gót rời đi ra khỏi phòng.

Hắn quay lại nghi ngờ có điều gì đó ko đúng nở nụ cười gian xả:

"Hạ Kim Uyên cô cũng chỉ là một con nai tơ suốt đời sống trong sự bao bọc của Bách Lý Nham thôi,chỉ có hắn ta mới yêu cô nhưng tiếc là hắn ta ngu ngốc còn cô thì quá ngây thơ rồi. Tôi sẽ từ từ thắng trong cuộc chiến này."

......

Hắn bước xuống nhà thấy cô đang ngồi thẫn thờ thì hỏi:

"Uyên Uyên em sao vậy? "

Cô giật mình quay lại hắn tươi cười với cô:

"À! Chỉ là tài liệu này em ko hiểu? "

Cô đưa tay chỉ vào chỗ rối nhùi hắn ngồi xuống cầm lấy tay cô nhưng cô rút lại nở nụ cười gượng.

"Là nơi này sao? "_hắn nói

"Ừm! "

"Là như này... Như này... Như này nè hiểu chưa? "_hắn tận tình chỉ cho cô

Cô gật đầu. Lúc này một người đàn ông từ đâu đi tới cúi chào hắn:

"Nhất tổng trang phục của Ngài đã xong rồi ạ! "

Cô ngạc nhiên nhìn những chiếc hộp được đặt trên bàn, mặt hộp trong suốt cô có thể thấy nào là đầm dạ hội, giày, túi xách, trang sức.

"Lui đi! "_hắn phất tay.

"Cái này là? "

"Em quên ngày mai là đám cưới của Bách Lý Nham à? Anh chuẩn bị cho em đó. Em là bạn gái anh mà làm sao thiệt thòi được. "

Hắn đưa tay vuốt tóc cô nói, Cô cười nhẹ mở từng hộp ra xem.

"Đẹp quá! "

"Em thích là được rồi! "

"Em xin phép lên lầu thử? "

"Ừ anh kêu người mang lên cho em. "

Bóng cô vừa đi hắn đã thay đổi bộ mặt. Mắt hắn lạnh tanh, môi nhếch mép:"Ngày mai tao sẽ tặng cho mày món quà cưới tuyệt vời. "

...

Tại biệt thự Bách gia

Tất cả mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới.

Mẹ anh cùng Bình Nhi đang thử váy cưới:

"Nham anh xem có đẹp ko? "_cô ta hớn hở

Anh lo nhìn vào điện thoại xem hình cô ko thèm trả lời cô ta.

"Nham con nhìn Bình nhi đi con! "_mẹ anh nói

Anh miễn cưỡng nhìn:"Ừ! "

"Em vui quá ngày mai mình cưới nhau rồi hên là bụng em ko to lắm mặc áo cưới rất đẹp. "

"Đúng đúng! Cháu nội mẹ ngon quá! Biết thương mẹ khiến cho bụng Bình Nhi đã năm sáu tháng rồi mà vẫn nhỏ ko to mặc áo cưới thế mới đẹp. "

Anh đứng dậy ko thích ngồi gần ả:"Cô nên đi ngủ sớm đi! Ngày mai tôi sẽ khiến cho nó là ngày hạnh phúc nhất của cô. Mà ko có người phụ nữ nào có. "

Cô ta ko mấy để ý nghe kỹ lời anh chứa hàm ý gì liền trả lời:"Vâng cảm ơn anh! "

17:30 Phu Nhân Anh Về RồiTác giả: Diêu Thiên DyTruyện Ngôn TìnhCô không yêu anh, anh thì ghét cô. Vì anh yêu em gái cô. Anh cho là vì cô mà ả ra đi. Cô không nói không hờn vì tâm cô đã chết. Mẹ mất ba liền cưới vợ bé bán cô cho anh. Em gái thì bỏ đi đâu không biết để lại tên bạn trai ép cô làm vợ. Hằng ngày hắn đi sớm về khuya. Hành hạ cô ko ngừng. "Anh về rồi? " Cô mệt mỏi đi lại cầm áo vest và cặp anh. Anh quăng vào mặt cô. Cô đứng đón mà ko hề né dường như nó đã quen. "Cô lúc nào cũng trưng cái bộ mặt đó sao ko chán à? Tôi thì ngán lắm rồi. " Anh say anh lôi cô lên giường phát tiết ko ngừng gọi tên ả: "Lâm Nhi... Em ở đâu... Lâm nhi... " Cô ko khóc mà cứ nằm đó chịu đựng. Sáng hôm sau anh thức dậy và ko ngừng dùng roi quất cô: "Ai cho cô lên giường với tôi, cô cần đàn ông đến vậy sao? Được! " Anh móc điện thoại ra:" Tìm cho tôi 10 tên đàn ông. " Anh giao cô cho họ, cô gào thét: " Thả tôi ra Bách Lý Nham thả tôi ra." " Đ* c*m th*." " không...Thả tôi ra... " Cô ko khóc chỉ gào lên rồi cô chỉ thấy một mảnh đen tối cánh cửa đóng lại. Anh mở cửa ra… Khi đưa Kim Lâm đi khám thai về thì cô đi lên thư phòng tìm hắn. Cô mở nhẹ cửa bước vào thì nghe hắn đứng quay lưng lại nói chuyện điện thoại:"Kim Lâm em sao rồi khám thai con như thế nào? "Nghe qua mà cô rùng mình. Cái gì mà khám thai? Cái gì mà con? Hai người này rốt cuộc là gì?"Anh biết rồi anh sẽ nhanh kết thúc mọi chuyện. "Cô sợ hắn phát hiện liền quay gót rời đi ra khỏi phòng.Hắn quay lại nghi ngờ có điều gì đó ko đúng nở nụ cười gian xả:"Hạ Kim Uyên cô cũng chỉ là một con nai tơ suốt đời sống trong sự bao bọc của Bách Lý Nham thôi,chỉ có hắn ta mới yêu cô nhưng tiếc là hắn ta ngu ngốc còn cô thì quá ngây thơ rồi. Tôi sẽ từ từ thắng trong cuộc chiến này."......Hắn bước xuống nhà thấy cô đang ngồi thẫn thờ thì hỏi:"Uyên Uyên em sao vậy? "Cô giật mình quay lại hắn tươi cười với cô:"À! Chỉ là tài liệu này em ko hiểu? "Cô đưa tay chỉ vào chỗ rối nhùi hắn ngồi xuống cầm lấy tay cô nhưng cô rút lại nở nụ cười gượng."Là nơi này sao? "_hắn nói"Ừm! ""Là như này... Như này... Như này nè hiểu chưa? "_hắn tận tình chỉ cho côCô gật đầu. Lúc này một người đàn ông từ đâu đi tới cúi chào hắn:"Nhất tổng trang phục của Ngài đã xong rồi ạ! "Cô ngạc nhiên nhìn những chiếc hộp được đặt trên bàn, mặt hộp trong suốt cô có thể thấy nào là đầm dạ hội, giày, túi xách, trang sức."Lui đi! "_hắn phất tay."Cái này là? ""Em quên ngày mai là đám cưới của Bách Lý Nham à? Anh chuẩn bị cho em đó. Em là bạn gái anh mà làm sao thiệt thòi được. "Hắn đưa tay vuốt tóc cô nói, Cô cười nhẹ mở từng hộp ra xem."Đẹp quá! ""Em thích là được rồi! ""Em xin phép lên lầu thử? ""Ừ anh kêu người mang lên cho em. "Bóng cô vừa đi hắn đã thay đổi bộ mặt. Mắt hắn lạnh tanh, môi nhếch mép:"Ngày mai tao sẽ tặng cho mày món quà cưới tuyệt vời. "...Tại biệt thự Bách giaTất cả mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới.Mẹ anh cùng Bình Nhi đang thử váy cưới:"Nham anh xem có đẹp ko? "_cô ta hớn hởAnh lo nhìn vào điện thoại xem hình cô ko thèm trả lời cô ta."Nham con nhìn Bình nhi đi con! "_mẹ anh nóiAnh miễn cưỡng nhìn:"Ừ! ""Em vui quá ngày mai mình cưới nhau rồi hên là bụng em ko to lắm mặc áo cưới rất đẹp. ""Đúng đúng! Cháu nội mẹ ngon quá! Biết thương mẹ khiến cho bụng Bình Nhi đã năm sáu tháng rồi mà vẫn nhỏ ko to mặc áo cưới thế mới đẹp. "Anh đứng dậy ko thích ngồi gần ả:"Cô nên đi ngủ sớm đi! Ngày mai tôi sẽ khiến cho nó là ngày hạnh phúc nhất của cô. Mà ko có người phụ nữ nào có. "Cô ta ko mấy để ý nghe kỹ lời anh chứa hàm ý gì liền trả lời:"Vâng cảm ơn anh! "

Chương 40