Tác giả:

Nàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi…

Chương 3: Hiến đấu

Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… - Aaaaa!!!- Hạ Đào bên ngoài này cũng không tốt hơn là mấy, chỉ có điều là thoải mái hơn khi được Thiên Dạ trợ giúp chút ít. Nàng cố gắng chống chọi lại sức mạnh này hết mức có thể. Khuôn mặt từ từ nhăn lại, một cỗ khó chịu đến tột cùng, người nóng hơn lửa đốt, như muốn cháy bỏng lên. Một lần nữa, nàng ép lại, cố gắng kêu không thành tiếng, nhưng thực chất là không còn sức để mà kêu luôn, không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi, người nàng sắp nhão thành sông rồi.....- Aaaa! Ca ca à! Người đừng đuổi ta nữa! Ta thua rồi!- Hình ảnh một bé gái 9 tuổi tóc nâu sẫm, cột hai chùm thật dễ thương, đôi mắt màu lam tuyệt đẹp hướng về phía chàng trai 12.- Muội chạy nhanh như vậy! Bộ có họ hàng với thỏ hay cắt vậy?- Chàng trai thở hồng hộc vừa cười khổ vừa nói, lại nhào vào cô bé, ra sức chọc lét.- Ta phạt này, ta cù này! Tốt nhất là cười chết đi!- Haaaaahahahahaha! THÔI MÀ!!! Hahhahahahahaha!KO THỂ CƯỜI CHẾT ĐƯỢC ĐÂU!!!!Nhưng mà hâhhahhahaah!Tiếng cười giòn giã vang khắp khu vườn...Nàng vừa thấy ảo mộng? Một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, Sở ca ca à? Người còn nhớ không chứ.....Nàng lại rơi vào ảo mộng, trước mắt là chàng trai vẫn 12, cô bé 9 tuổi. Anh ngồi trên xe 7 chỗ, hướng đôi mắt vương đầy lệ kia nhìn về cô đang chạy theo, cô hò hét:- Anh nhớ đó! Lớn lên phải quay lại! Phải quay lại!Anh nhìn cô bằng đôi mắt kiên định:- Đừng lo! Lớn lên anh sẽ quay lại! Sẽ quay lại cưới em! Em phải chờ anh!Cô bé đó là nàng, chàng trai đó là Sở ca. Lời thề năm xưa nàng vẫn nhớ, nhưng có một người lại tàn nhẫn quên đi....

- Aaaaa!!!- Hạ Đào bên ngoài này cũng không tốt hơn là mấy, chỉ có điều là thoải mái hơn khi được Thiên Dạ trợ giúp chút ít. Nàng cố gắng chống chọi lại sức mạnh này hết mức có thể. Khuôn mặt từ từ nhăn lại, một cỗ khó chịu đến tột cùng, người nóng hơn lửa đốt, như muốn cháy bỏng lên. Một lần nữa, nàng ép lại, cố gắng kêu không thành tiếng, nhưng thực chất là không còn sức để mà kêu luôn, không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi, người nàng sắp nhão thành sông rồi.....

- Aaaa! Ca ca à! Người đừng đuổi ta nữa! Ta thua rồi!- Hình ảnh một bé gái 9 tuổi tóc nâu sẫm, cột hai chùm thật dễ thương, đôi mắt màu lam tuyệt đẹp hướng về phía chàng trai 12.

- Muội chạy nhanh như vậy! Bộ có họ hàng với thỏ hay cắt vậy?- Chàng trai thở hồng hộc vừa cười khổ vừa nói, lại nhào vào cô bé, ra sức chọc lét.- Ta phạt này, ta cù này! Tốt nhất là cười chết đi!

- Haaaaahahahahaha! THÔI MÀ!!! Hahhahahahahaha!KO THỂ CƯỜI CHẾT ĐƯỢC ĐÂU!!!!Nhưng mà hâhhahhahaah!

Tiếng cười giòn giã vang khắp khu vườn...Nàng vừa thấy ảo mộng? Một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, Sở ca ca à? Người còn nhớ không chứ.....

Nàng lại rơi vào ảo mộng, trước mắt là chàng trai vẫn 12, cô bé 9 tuổi. Anh ngồi trên xe 7 chỗ, hướng đôi mắt vương đầy lệ kia nhìn về cô đang chạy theo, cô hò hét:

- Anh nhớ đó! Lớn lên phải quay lại! Phải quay lại!

Anh nhìn cô bằng đôi mắt kiên định:

- Đừng lo! Lớn lên anh sẽ quay lại! Sẽ quay lại cưới em! Em phải chờ anh!

Cô bé đó là nàng, chàng trai đó là Sở ca. Lời thề năm xưa nàng vẫn nhớ, nhưng có một người lại tàn nhẫn quên đi....

Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… - Aaaaa!!!- Hạ Đào bên ngoài này cũng không tốt hơn là mấy, chỉ có điều là thoải mái hơn khi được Thiên Dạ trợ giúp chút ít. Nàng cố gắng chống chọi lại sức mạnh này hết mức có thể. Khuôn mặt từ từ nhăn lại, một cỗ khó chịu đến tột cùng, người nóng hơn lửa đốt, như muốn cháy bỏng lên. Một lần nữa, nàng ép lại, cố gắng kêu không thành tiếng, nhưng thực chất là không còn sức để mà kêu luôn, không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi, người nàng sắp nhão thành sông rồi.....- Aaaa! Ca ca à! Người đừng đuổi ta nữa! Ta thua rồi!- Hình ảnh một bé gái 9 tuổi tóc nâu sẫm, cột hai chùm thật dễ thương, đôi mắt màu lam tuyệt đẹp hướng về phía chàng trai 12.- Muội chạy nhanh như vậy! Bộ có họ hàng với thỏ hay cắt vậy?- Chàng trai thở hồng hộc vừa cười khổ vừa nói, lại nhào vào cô bé, ra sức chọc lét.- Ta phạt này, ta cù này! Tốt nhất là cười chết đi!- Haaaaahahahahaha! THÔI MÀ!!! Hahhahahahahaha!KO THỂ CƯỜI CHẾT ĐƯỢC ĐÂU!!!!Nhưng mà hâhhahhahaah!Tiếng cười giòn giã vang khắp khu vườn...Nàng vừa thấy ảo mộng? Một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, Sở ca ca à? Người còn nhớ không chứ.....Nàng lại rơi vào ảo mộng, trước mắt là chàng trai vẫn 12, cô bé 9 tuổi. Anh ngồi trên xe 7 chỗ, hướng đôi mắt vương đầy lệ kia nhìn về cô đang chạy theo, cô hò hét:- Anh nhớ đó! Lớn lên phải quay lại! Phải quay lại!Anh nhìn cô bằng đôi mắt kiên định:- Đừng lo! Lớn lên anh sẽ quay lại! Sẽ quay lại cưới em! Em phải chờ anh!Cô bé đó là nàng, chàng trai đó là Sở ca. Lời thề năm xưa nàng vẫn nhớ, nhưng có một người lại tàn nhẫn quên đi....

Chương 3: Hiến đấu