Edit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên…
Chương 13: Răn dạy của Thái hậu
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Nương nương, nương nương...” Hủ Liên ngồi trước gương để cung nữ chải đầu, nhìn ảnh ngược trong gương, tuy không được rõ ràng như ở hiện tại nhưng lại có một cảm thụ khác“Chuyện gì lại hoảng như thế?” Hủ Liên nhàn nhạt xoay người nhìn cung nữ đang quỳ gối một bên, người ở đây thật sự là rất nông nỗi.“Hồi bẩm nương nương, Hoàng thượng có chỉ để nương nương bồi Thái hậu cùng nhau dùng bữa sáng.” Cung nữ không dám ngẩng đầu, run rẩy nói. Kết quả của hai nữ quan ngày hôm qua đã khiến những cung nữ bọn họ đối Hủ Liên càng kính nể hơn, không dám làm càn nữa.“Linh Lung thỉnh an tỷ tỷ.” Một nữ tử mặc tố y* mang theo mấy cung nữ từ một hướng khác đi tới, chắn đường Hủ Liên. Hủ Liên giương mắt, nhìn nữ tử đang cúi đầu. Này là người thứ mấy của Điền Triết Hiên?(R: đồ bằng tơ tằm)“Muội muội thực sự là đa lễ, muội cũng là muốn cùng ta đi đến chỗ Thái hậu sao?” Linh Lung ngẩng đầu, Hủ Liên nhìn thần sắc dịu dàng, nhu nhược của nàng, lại thêm đôi mi thanh tú trên cặp mắt hạnh, có thể thấy được đây là một cô gái hoàn toàn khác với Hồng quý phi.“Đúng vậy tỷ tỷ.” Nàng lời nói nhỏ nhẹ, cử chỉ thỏa đáng đi theo phía sau Hủ Liên đến Từ Trữ cung của Thái Hậu.“Hoàng hậu, người tới có chút chậm.” Thái hậu tuổi gần bốn mươi vẫn sặc sỡ loá mắt như trước, chỉ là dáng dấp nghiêm nghị làm cho thoạt nhìn có vẻ không dễ thân cận.“Mẫu hậu, nô tì biết sai rồi.” Không có giải thích, chỉ là đoan trang bái trước mặt Thái Hậu. Hủ Liên biết nhiều nữ nhân gặp tình huống như vậy giải thích chỉ có kết quả hoàn toàn ngược lại, không bằng theo lời của người ta.“Hoàng hậu đứng lên đi, để ai gia nhìn người một chút.” Thái hậu không tìm được sơ hở, đành phải thôi, cho phép Hủ Liên đến gần.“Ban thưởng tọa.”Quả nhiên cô cùng Linh Lung là tới trễ nhất, bàn ăn lớn như vậy cũng đã ngồi không ít người. Xem ra có thể ngồi ở chỗ này dùng bữa sáng đều là ái phi của Điền Triết Hiên, số lượng thật đúng là không ít a.Hủ Liên ngồi ngay ngắn bên cạnh Thái hậu, để Thái hậu nhìn đủ. Điền Triết Hiên là cố ý trễ như vậy mới cho người đến gọi cô, đơn giản là muốn mượn tay Thái Hậu ra oai phủ đầu với cô, đáng tiếc một kế này chưa thực hiện được, kế tiếp sẽ là cái gì đây?“Tỷ tỷ, nghe nói đêm qua Hồng quý phi là bị khiêng ra từ Khôn Trữ cung của tỷ.” Một nữ tử mặc đồ mỏng màu tím che miệng, nhỏ giọng nói. Xem ra chuyện hôm qua đã truyền đến xôn xao.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Nương nương, nương nương...” Hủ Liên ngồi trước gương để cung nữ chải đầu, nhìn ảnh ngược trong gương, tuy không được rõ ràng như ở hiện tại nhưng lại có một cảm thụ khác
“Chuyện gì lại hoảng như thế?” Hủ Liên nhàn nhạt xoay người nhìn cung nữ đang quỳ gối một bên, người ở đây thật sự là rất nông nỗi.
“Hồi bẩm nương nương, Hoàng thượng có chỉ để nương nương bồi Thái hậu cùng nhau dùng bữa sáng.” Cung nữ không dám ngẩng đầu, run rẩy nói. Kết quả của hai nữ quan ngày hôm qua đã khiến những cung nữ bọn họ đối Hủ Liên càng kính nể hơn, không dám làm càn nữa.
“Linh Lung thỉnh an tỷ tỷ.” Một nữ tử mặc tố y* mang theo mấy cung nữ từ một hướng khác đi tới, chắn đường Hủ Liên. Hủ Liên giương mắt, nhìn nữ tử đang cúi đầu. Này là người thứ mấy của Điền Triết Hiên?
(R: đồ bằng tơ tằm)
“Muội muội thực sự là đa lễ, muội cũng là muốn cùng ta đi đến chỗ Thái hậu sao?” Linh Lung ngẩng đầu, Hủ Liên nhìn thần sắc dịu dàng, nhu nhược của nàng, lại thêm đôi mi thanh tú trên cặp mắt hạnh, có thể thấy được đây là một cô gái hoàn toàn khác với Hồng quý phi.
“Đúng vậy tỷ tỷ.” Nàng lời nói nhỏ nhẹ, cử chỉ thỏa đáng đi theo phía sau Hủ Liên đến Từ Trữ cung của Thái Hậu.
“Hoàng hậu, người tới có chút chậm.” Thái hậu tuổi gần bốn mươi vẫn sặc sỡ loá mắt như trước, chỉ là dáng dấp nghiêm nghị làm cho thoạt nhìn có vẻ không dễ thân cận.
“Mẫu hậu, nô tì biết sai rồi.” Không có giải thích, chỉ là đoan trang bái trước mặt Thái Hậu. Hủ Liên biết nhiều nữ nhân gặp tình huống như vậy giải thích chỉ có kết quả hoàn toàn ngược lại, không bằng theo lời của người ta.
“Hoàng hậu đứng lên đi, để ai gia nhìn người một chút.” Thái hậu không tìm được sơ hở, đành phải thôi, cho phép Hủ Liên đến gần.“Ban thưởng tọa.”
Quả nhiên cô cùng Linh Lung là tới trễ nhất, bàn ăn lớn như vậy cũng đã ngồi không ít người. Xem ra có thể ngồi ở chỗ này dùng bữa sáng đều là ái phi của Điền Triết Hiên, số lượng thật đúng là không ít a.
Hủ Liên ngồi ngay ngắn bên cạnh Thái hậu, để Thái hậu nhìn đủ. Điền Triết Hiên là cố ý trễ như vậy mới cho người đến gọi cô, đơn giản là muốn mượn tay Thái Hậu ra oai phủ đầu với cô, đáng tiếc một kế này chưa thực hiện được, kế tiếp sẽ là cái gì đây?
“Tỷ tỷ, nghe nói đêm qua Hồng quý phi là bị khiêng ra từ Khôn Trữ cung của tỷ.” Một nữ tử mặc đồ mỏng màu tím che miệng, nhỏ giọng nói. Xem ra chuyện hôm qua đã truyền đến xôn xao.
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Nương nương, nương nương...” Hủ Liên ngồi trước gương để cung nữ chải đầu, nhìn ảnh ngược trong gương, tuy không được rõ ràng như ở hiện tại nhưng lại có một cảm thụ khác“Chuyện gì lại hoảng như thế?” Hủ Liên nhàn nhạt xoay người nhìn cung nữ đang quỳ gối một bên, người ở đây thật sự là rất nông nỗi.“Hồi bẩm nương nương, Hoàng thượng có chỉ để nương nương bồi Thái hậu cùng nhau dùng bữa sáng.” Cung nữ không dám ngẩng đầu, run rẩy nói. Kết quả của hai nữ quan ngày hôm qua đã khiến những cung nữ bọn họ đối Hủ Liên càng kính nể hơn, không dám làm càn nữa.“Linh Lung thỉnh an tỷ tỷ.” Một nữ tử mặc tố y* mang theo mấy cung nữ từ một hướng khác đi tới, chắn đường Hủ Liên. Hủ Liên giương mắt, nhìn nữ tử đang cúi đầu. Này là người thứ mấy của Điền Triết Hiên?(R: đồ bằng tơ tằm)“Muội muội thực sự là đa lễ, muội cũng là muốn cùng ta đi đến chỗ Thái hậu sao?” Linh Lung ngẩng đầu, Hủ Liên nhìn thần sắc dịu dàng, nhu nhược của nàng, lại thêm đôi mi thanh tú trên cặp mắt hạnh, có thể thấy được đây là một cô gái hoàn toàn khác với Hồng quý phi.“Đúng vậy tỷ tỷ.” Nàng lời nói nhỏ nhẹ, cử chỉ thỏa đáng đi theo phía sau Hủ Liên đến Từ Trữ cung của Thái Hậu.“Hoàng hậu, người tới có chút chậm.” Thái hậu tuổi gần bốn mươi vẫn sặc sỡ loá mắt như trước, chỉ là dáng dấp nghiêm nghị làm cho thoạt nhìn có vẻ không dễ thân cận.“Mẫu hậu, nô tì biết sai rồi.” Không có giải thích, chỉ là đoan trang bái trước mặt Thái Hậu. Hủ Liên biết nhiều nữ nhân gặp tình huống như vậy giải thích chỉ có kết quả hoàn toàn ngược lại, không bằng theo lời của người ta.“Hoàng hậu đứng lên đi, để ai gia nhìn người một chút.” Thái hậu không tìm được sơ hở, đành phải thôi, cho phép Hủ Liên đến gần.“Ban thưởng tọa.”Quả nhiên cô cùng Linh Lung là tới trễ nhất, bàn ăn lớn như vậy cũng đã ngồi không ít người. Xem ra có thể ngồi ở chỗ này dùng bữa sáng đều là ái phi của Điền Triết Hiên, số lượng thật đúng là không ít a.Hủ Liên ngồi ngay ngắn bên cạnh Thái hậu, để Thái hậu nhìn đủ. Điền Triết Hiên là cố ý trễ như vậy mới cho người đến gọi cô, đơn giản là muốn mượn tay Thái Hậu ra oai phủ đầu với cô, đáng tiếc một kế này chưa thực hiện được, kế tiếp sẽ là cái gì đây?“Tỷ tỷ, nghe nói đêm qua Hồng quý phi là bị khiêng ra từ Khôn Trữ cung của tỷ.” Một nữ tử mặc đồ mỏng màu tím che miệng, nhỏ giọng nói. Xem ra chuyện hôm qua đã truyền đến xôn xao.