Nàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi…
Chương 23: Hội thơ bắt đầu
Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… "Reng" tiếng chuông gió rung lên, mọi người cùng ngồi vào bàn của mình, hướng mắt về phía trên kia thấp thỏm chờ đợi. Thái tử và Nhị hoàng tử đứng trên đài, khí chất ngất người, một tôn nghiêm rạng rỡ, một nho nhã thoáng chút trầm tư. Chắc hẳn hôm nay là ngày mà ai cũng kì vọng, đúng thôi vì lâu lắm rồi mới có dịp ngày hôm nay, ngỡ chỉ gặp Thái tử thôi, ai ngờ lại xuất thêm người này, quả là có phúc. Con trai thì có cơ hội tiến thân, nữ nhi thì cơ hội được làm Vương phi tương lai, nếu chọn đúng người thì còn có thể làm Hoàng hậu. Nhưng người duy nhất không chút biểu cảm ngu ngốc đó là nàng, người ngồi chót bét, nâng ly trà nhâm nhi, hưởng thụ phong cảnh, trên trăng, dưới hoa, tiếc rằng vẫn còn thiếu rượu nữa là tuyệt vời. Đáng tiếc, nàng không được Đào tỷ cho uống rượu.Tiếng một thiếu niên vang lên:- Hội thơ bắt đầu!Nàng ngẩng mặt nhìn lên một chút, thấy khuôn mặt là thì đành thất vọng hạ mắt, không phải Tiểu Thiên.Giọng nói phóng khoáng, trầm trầm ấm ấm như hơi đất những lúc trước một cơn mưa vang lên, dưới bầu không khí tĩnh lặng lại càng thêm hồn phách vang xa:- Ta, Nhị hoàng tử hôm nay sẽ ra đề một, hừm nữ nhi, nữ nhi đi!Giọng của một nam nhân thanh niên vang lên dáng vấp thưa sinh nho nhã, khuôn mặt cũng được liệt vào hàng mĩ nhưng không hẳn là mĩ nam mà là mĩ nhân. Nam sinh nữ tướng, khuôn mặt thon dài, mi dài cong cong, làn da trắng, môi anh đào, nếu thật mặc đồ nữ nhi là vô cùng tuyệt mĩ:- Mỹ nhân quyển châu liêmThâm toạ tần nga miĐãn kiến lệ ngân thấpBất tri tâm hận thuỳ( Oán tình- Lý Bạch)Hoa đào thổi thổi, người đó là Bạch Vân Dương, ngũ thiếu gia nhà họ Bạch, nổi tiếng văn chương và tài võ thuật tuyệt vời, rất có tiền đồ nhưng không sử dụng được kiếm và vũ khí khác. Đáng tiếc lại có tướng mạo tương đối khá nữ nhi nên đã 18 rồi mà vẫn chưa ai hỏi cưới và còn nhìn trẻ như Tiểu Thiên nhà ta vậy. Nàng cười mỉm, nhắm mắt không ngẩng đầu lên, nhớ được một đoạn thơ trong truyện Kiều Nguyễn Du có viết, vô cùng đắc thắng, danh nhân thế giới Việt Nam mà lị:- Thương thay cũng một kiếp ngườiHại thay mang lấy sắc làm chiNhững là bể khổ lưu lyĐi cho hết kiếp còn gì là thân...Đối lập, vô cùng đối lập, một bên miêu tả sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của một mĩ nhân âu sâof, vô cùng phong tính, thanh lịch. Một bên nói về oan khổ của nữ nhi, chỉ là hàng trưng bày cho nam nhân.MXets về nghĩa, nàng thắng, xét về cách thức nàng cũng thắng. Cậu, thua đậm!
"Reng" tiếng chuông gió rung lên, mọi người cùng ngồi vào bàn của mình, hướng mắt về phía trên kia thấp thỏm chờ đợi. Thái tử và Nhị hoàng tử đứng trên đài, khí chất ngất người, một tôn nghiêm rạng rỡ, một nho nhã thoáng chút trầm tư. Chắc hẳn hôm nay là ngày mà ai cũng kì vọng, đúng thôi vì lâu lắm rồi mới có dịp ngày hôm nay, ngỡ chỉ gặp Thái tử thôi, ai ngờ lại xuất thêm người này, quả là có phúc. Con trai thì có cơ hội tiến thân, nữ nhi thì cơ hội được làm Vương phi tương lai, nếu chọn đúng người thì còn có thể làm Hoàng hậu. Nhưng người duy nhất không chút biểu cảm ngu ngốc đó là nàng, người ngồi chót bét, nâng ly trà nhâm nhi, hưởng thụ phong cảnh, trên trăng, dưới hoa, tiếc rằng vẫn còn thiếu rượu nữa là tuyệt vời. Đáng tiếc, nàng không được Đào tỷ cho uống rượu.
Tiếng một thiếu niên vang lên:
- Hội thơ bắt đầu!
Nàng ngẩng mặt nhìn lên một chút, thấy khuôn mặt là thì đành thất vọng hạ mắt, không phải Tiểu Thiên.
Giọng nói phóng khoáng, trầm trầm ấm ấm như hơi đất những lúc trước một cơn mưa vang lên, dưới bầu không khí tĩnh lặng lại càng thêm hồn phách vang xa:
- Ta, Nhị hoàng tử hôm nay sẽ ra đề một, hừm nữ nhi, nữ nhi đi!
Giọng của một nam nhân thanh niên vang lên dáng vấp thưa sinh nho nhã, khuôn mặt cũng được liệt vào hàng mĩ nhưng không hẳn là mĩ nam mà là mĩ nhân. Nam sinh nữ tướng, khuôn mặt thon dài, mi dài cong cong, làn da trắng, môi anh đào, nếu thật mặc đồ nữ nhi là vô cùng tuyệt mĩ:
- Mỹ nhân quyển châu liêm
Thâm toạ tần nga mi
Đãn kiến lệ ngân thấp
Bất tri tâm hận thuỳ
( Oán tình- Lý Bạch)
Hoa đào thổi thổi, người đó là Bạch Vân Dương, ngũ thiếu gia nhà họ Bạch, nổi tiếng văn chương và tài võ thuật tuyệt vời, rất có tiền đồ nhưng không sử dụng được kiếm và vũ khí khác. Đáng tiếc lại có tướng mạo tương đối khá nữ nhi nên đã 18 rồi mà vẫn chưa ai hỏi cưới và còn nhìn trẻ như Tiểu Thiên nhà ta vậy. Nàng cười mỉm, nhắm mắt không ngẩng đầu lên, nhớ được một đoạn thơ trong truyện Kiều Nguyễn Du có viết, vô cùng đắc thắng, danh nhân thế giới Việt Nam mà lị:
- Thương thay cũng một kiếp người
Hại thay mang lấy sắc làm chi
Những là bể khổ lưu ly
Đi cho hết kiếp còn gì là thân...
Đối lập, vô cùng đối lập, một bên miêu tả sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của một mĩ nhân âu sâof, vô cùng phong tính, thanh lịch. Một bên nói về oan khổ của nữ nhi, chỉ là hàng trưng bày cho nam nhân.MXets về nghĩa, nàng thắng, xét về cách thức nàng cũng thắng. Cậu, thua đậm!
Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… "Reng" tiếng chuông gió rung lên, mọi người cùng ngồi vào bàn của mình, hướng mắt về phía trên kia thấp thỏm chờ đợi. Thái tử và Nhị hoàng tử đứng trên đài, khí chất ngất người, một tôn nghiêm rạng rỡ, một nho nhã thoáng chút trầm tư. Chắc hẳn hôm nay là ngày mà ai cũng kì vọng, đúng thôi vì lâu lắm rồi mới có dịp ngày hôm nay, ngỡ chỉ gặp Thái tử thôi, ai ngờ lại xuất thêm người này, quả là có phúc. Con trai thì có cơ hội tiến thân, nữ nhi thì cơ hội được làm Vương phi tương lai, nếu chọn đúng người thì còn có thể làm Hoàng hậu. Nhưng người duy nhất không chút biểu cảm ngu ngốc đó là nàng, người ngồi chót bét, nâng ly trà nhâm nhi, hưởng thụ phong cảnh, trên trăng, dưới hoa, tiếc rằng vẫn còn thiếu rượu nữa là tuyệt vời. Đáng tiếc, nàng không được Đào tỷ cho uống rượu.Tiếng một thiếu niên vang lên:- Hội thơ bắt đầu!Nàng ngẩng mặt nhìn lên một chút, thấy khuôn mặt là thì đành thất vọng hạ mắt, không phải Tiểu Thiên.Giọng nói phóng khoáng, trầm trầm ấm ấm như hơi đất những lúc trước một cơn mưa vang lên, dưới bầu không khí tĩnh lặng lại càng thêm hồn phách vang xa:- Ta, Nhị hoàng tử hôm nay sẽ ra đề một, hừm nữ nhi, nữ nhi đi!Giọng của một nam nhân thanh niên vang lên dáng vấp thưa sinh nho nhã, khuôn mặt cũng được liệt vào hàng mĩ nhưng không hẳn là mĩ nam mà là mĩ nhân. Nam sinh nữ tướng, khuôn mặt thon dài, mi dài cong cong, làn da trắng, môi anh đào, nếu thật mặc đồ nữ nhi là vô cùng tuyệt mĩ:- Mỹ nhân quyển châu liêmThâm toạ tần nga miĐãn kiến lệ ngân thấpBất tri tâm hận thuỳ( Oán tình- Lý Bạch)Hoa đào thổi thổi, người đó là Bạch Vân Dương, ngũ thiếu gia nhà họ Bạch, nổi tiếng văn chương và tài võ thuật tuyệt vời, rất có tiền đồ nhưng không sử dụng được kiếm và vũ khí khác. Đáng tiếc lại có tướng mạo tương đối khá nữ nhi nên đã 18 rồi mà vẫn chưa ai hỏi cưới và còn nhìn trẻ như Tiểu Thiên nhà ta vậy. Nàng cười mỉm, nhắm mắt không ngẩng đầu lên, nhớ được một đoạn thơ trong truyện Kiều Nguyễn Du có viết, vô cùng đắc thắng, danh nhân thế giới Việt Nam mà lị:- Thương thay cũng một kiếp ngườiHại thay mang lấy sắc làm chiNhững là bể khổ lưu lyĐi cho hết kiếp còn gì là thân...Đối lập, vô cùng đối lập, một bên miêu tả sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành của một mĩ nhân âu sâof, vô cùng phong tính, thanh lịch. Một bên nói về oan khổ của nữ nhi, chỉ là hàng trưng bày cho nam nhân.MXets về nghĩa, nàng thắng, xét về cách thức nàng cũng thắng. Cậu, thua đậm!