Nàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi…
Chương 36: Kẻ thù
Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… Trong một gian phòng trống tĩnh mịch ở Hạ phủ, một cao nhân khí thế ngất trời đứng cạnh một nam nhân trung niên- Hạ Lão Tôn, Hạ Phù. Cả hai đứng quay người nhìn về phía võ đài nhộn nhịp như đang nhìn thú vui tiêu khiển, cười khinh bỉ:- Hừ, cái võ đài này lấy làm gỉ, trước sao thì một là Tạ gia hai là Hạ gia chúng ta thôi, đúng không Hạ Phù.Chủ tử Hạ gia, cười nhếch mép, đôi mắt hơi hạ xuống, mím mím môi, bàn tay thô ráp đặt lên ấm trà."Cách" nước trà màu xanh xanh rơi tỏng tỏng từ lòng bàn tay, kèm theo một chút màu đo đỏ pha lẫn bên trong. Ông vừa mở bàn tay ra, vụn sứ rơi như bụi xuống sàn gỗ:- Hừ, chỉ là do ông không biết thôi! Một tên hầu của ta vừa mới về bẩm báo, ở ngoài chợ người ta đang đồn ầm lên kìa. Một đệ nhất cung thủ mới.Nam nhân khí thế ngất trời là Nam Chân Nhân đã tròn tam tuần, vận một bộ áo màu đỏ sẫm hơi bụi bẩn, trên trán đã chăn chít nếp nhăn. Khi cười lại càng thấy già hơn mấy tuổi:- Hahaha! Ông nghĩ có ai qua được ta hay sao?- Hừ! Người đó là một nữ nhân, hơn nữa chỉ mới mười sáu, vắt mũi còn chưa sạch nhưng năng lực và thiên phú lại rất khinh người.- Cô ta tên gì thế?- Nguyệt Ảnh...Lão Chân Nhân nhíu mày lại:- Người của Nguyệt gia à?Ông cười lớn, chụp lấy thêm một tách trà khác, nhìn khuôn mặt đã hết thời của mình dưới nước xanh xanh thơm ngạt ngào hương thơm mát của trà thiết quan âm đắt tiền. Thở dài lắc đầu.- Hừm....ra chỉ là như vậy. Nhìn đi, nếu không có người chống lưng thì....- Chân Nhân cầm đâu ra một con châu chấu nhỏ đang bị trói hai chân bởi hai ngón tay sắt đá như gọng kìm kia, rồi chỉ một tiếng rên la nhỏ, trong tay của lão đã không còn gì ngoài máu.Hai người nhìn nhau cười lớn. Tiếng cười rung động cả trời đất, báo hiệu cơn bão dữ....______________________THÔNG BÁO NGẮN___________________Mika: Hôm nay mik viết chap hơi ngắn nên chen luôn cái thông báo này vào. Mọi người nếu có ý tưởng, câu hỏi gì mình thì hãy kết bạn facebook với mình. Mình sẽ trả lời nhé!Face: Diệp Bảo NgọcAvatar: Kana dễ thương!!!(Anime)Hiện tại lịch đăng của mình là từ cả tuần ít nhất 3 chap nhé! Nếu có delay đăng chap thì mình sẽ viết bù!Cảm ơn các bạn đã ủng hộ thời gian qua^^
Trong một gian phòng trống tĩnh mịch ở Hạ phủ, một cao nhân khí thế ngất trời đứng cạnh một nam nhân trung niên- Hạ Lão Tôn, Hạ Phù. Cả hai đứng quay người nhìn về phía võ đài nhộn nhịp như đang nhìn thú vui tiêu khiển, cười khinh bỉ:
- Hừ, cái võ đài này lấy làm gỉ, trước sao thì một là Tạ gia hai là Hạ gia chúng ta thôi, đúng không Hạ Phù.
Chủ tử Hạ gia, cười nhếch mép, đôi mắt hơi hạ xuống, mím mím môi, bàn tay thô ráp đặt lên ấm trà."Cách" nước trà màu xanh xanh rơi tỏng tỏng từ lòng bàn tay, kèm theo một chút màu đo đỏ pha lẫn bên trong. Ông vừa mở bàn tay ra, vụn sứ rơi như bụi xuống sàn gỗ:
- Hừ, chỉ là do ông không biết thôi! Một tên hầu của ta vừa mới về bẩm báo, ở ngoài chợ người ta đang đồn ầm lên kìa. Một đệ nhất cung thủ mới.
Nam nhân khí thế ngất trời là Nam Chân Nhân đã tròn tam tuần, vận một bộ áo màu đỏ sẫm hơi bụi bẩn, trên trán đã chăn chít nếp nhăn. Khi cười lại càng thấy già hơn mấy tuổi:
- Hahaha! Ông nghĩ có ai qua được ta hay sao?
- Hừ! Người đó là một nữ nhân, hơn nữa chỉ mới mười sáu, vắt mũi còn chưa sạch nhưng năng lực và thiên phú lại rất khinh người.
- Cô ta tên gì thế?
- Nguyệt Ảnh...
Lão Chân Nhân nhíu mày lại:
- Người của Nguyệt gia à?
Ông cười lớn, chụp lấy thêm một tách trà khác, nhìn khuôn mặt đã hết thời của mình dưới nước xanh xanh thơm ngạt ngào hương thơm mát của trà thiết quan âm đắt tiền. Thở dài lắc đầu.
- Hừm....ra chỉ là như vậy. Nhìn đi, nếu không có người chống lưng thì....- Chân Nhân cầm đâu ra một con châu chấu nhỏ đang bị trói hai chân bởi hai ngón tay sắt đá như gọng kìm kia, rồi chỉ một tiếng rên la nhỏ, trong tay của lão đã không còn gì ngoài máu.
Hai người nhìn nhau cười lớn. Tiếng cười rung động cả trời đất, báo hiệu cơn bão dữ....
______________________THÔNG BÁO NGẮN___________________
Mika: Hôm nay mik viết chap hơi ngắn nên chen luôn cái thông báo này vào. Mọi người nếu có ý tưởng, câu hỏi gì mình thì hãy kết bạn facebook với mình. Mình sẽ trả lời nhé!
Face: Diệp Bảo Ngọc
Avatar: Kana dễ thương!!!(Anime)
Hiện tại lịch đăng của mình là từ cả tuần ít nhất 3 chap nhé! Nếu có delay đăng chap thì mình sẽ viết bù!
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ thời gian qua^^
Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi SưTác giả: Ngọc DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNàng dụi dụi mắt tỉnh dậy đã thấy mình đang ở một Băng Động.Chết tiệt, chỉ vì con nhok hồ ly đó!!! Nào là muốn cho ta cuộc sống tốt đẹp hơn, nào là chống ế,... thật ra chỉ muốn chọc cho ta tức chết mà!!! Lại nhìn quanh đây một cách hiếu kỳ, lẩm bẩm: - Nơi này cũng không tệ đâu à... Cạnh bên nàng có một cô gái tầm tầm 8 tuổi đầu đang cười đùa nãy giờ, chắc chắn là nhok hồ ly rồi đây. (Tác giả:Chứ còn ai trồngg khoai đất này) Còn có một cô gái đang bất tỉnh, khoảng 10 tuổi, đây hẳn là nô tì của nàng, Hạ Đào.Nhok hồ ly cười hì hì: - Cứ gọi ta là Thiên Dạ, để đền bù ta sẽ làm ám vệ cho ngươi!!!! Vừa mới dứt lời nhok liền biến mất làm cho nàng tức giận muốn chết trước. Sau một hồi mới đành đoạn lay lay Hạ Đào tỷ tỷ dậy.Nàng đang bị kẹt trong cơ thể bé gái 5 tuổi nên hơi khó khăn cho khá nhiều việc quan trọng nhất là đi xử lý con hồ ly đó Aaaa! Nàng quên mất nàng đang ở trong hang của Huyết Băng Linh, sát thủ số một ở Đông đại lục ( đc lượm về ấy mà), 36 tuổi rồi đây mà còn đẹp như hai mươi… Trong một gian phòng trống tĩnh mịch ở Hạ phủ, một cao nhân khí thế ngất trời đứng cạnh một nam nhân trung niên- Hạ Lão Tôn, Hạ Phù. Cả hai đứng quay người nhìn về phía võ đài nhộn nhịp như đang nhìn thú vui tiêu khiển, cười khinh bỉ:- Hừ, cái võ đài này lấy làm gỉ, trước sao thì một là Tạ gia hai là Hạ gia chúng ta thôi, đúng không Hạ Phù.Chủ tử Hạ gia, cười nhếch mép, đôi mắt hơi hạ xuống, mím mím môi, bàn tay thô ráp đặt lên ấm trà."Cách" nước trà màu xanh xanh rơi tỏng tỏng từ lòng bàn tay, kèm theo một chút màu đo đỏ pha lẫn bên trong. Ông vừa mở bàn tay ra, vụn sứ rơi như bụi xuống sàn gỗ:- Hừ, chỉ là do ông không biết thôi! Một tên hầu của ta vừa mới về bẩm báo, ở ngoài chợ người ta đang đồn ầm lên kìa. Một đệ nhất cung thủ mới.Nam nhân khí thế ngất trời là Nam Chân Nhân đã tròn tam tuần, vận một bộ áo màu đỏ sẫm hơi bụi bẩn, trên trán đã chăn chít nếp nhăn. Khi cười lại càng thấy già hơn mấy tuổi:- Hahaha! Ông nghĩ có ai qua được ta hay sao?- Hừ! Người đó là một nữ nhân, hơn nữa chỉ mới mười sáu, vắt mũi còn chưa sạch nhưng năng lực và thiên phú lại rất khinh người.- Cô ta tên gì thế?- Nguyệt Ảnh...Lão Chân Nhân nhíu mày lại:- Người của Nguyệt gia à?Ông cười lớn, chụp lấy thêm một tách trà khác, nhìn khuôn mặt đã hết thời của mình dưới nước xanh xanh thơm ngạt ngào hương thơm mát của trà thiết quan âm đắt tiền. Thở dài lắc đầu.- Hừm....ra chỉ là như vậy. Nhìn đi, nếu không có người chống lưng thì....- Chân Nhân cầm đâu ra một con châu chấu nhỏ đang bị trói hai chân bởi hai ngón tay sắt đá như gọng kìm kia, rồi chỉ một tiếng rên la nhỏ, trong tay của lão đã không còn gì ngoài máu.Hai người nhìn nhau cười lớn. Tiếng cười rung động cả trời đất, báo hiệu cơn bão dữ....______________________THÔNG BÁO NGẮN___________________Mika: Hôm nay mik viết chap hơi ngắn nên chen luôn cái thông báo này vào. Mọi người nếu có ý tưởng, câu hỏi gì mình thì hãy kết bạn facebook với mình. Mình sẽ trả lời nhé!Face: Diệp Bảo NgọcAvatar: Kana dễ thương!!!(Anime)Hiện tại lịch đăng của mình là từ cả tuần ít nhất 3 chap nhé! Nếu có delay đăng chap thì mình sẽ viết bù!Cảm ơn các bạn đã ủng hộ thời gian qua^^