Edit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên…
Chương 90: Tìm kiếm bảo khố 2
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, cũng đã gần tới chạng vạng. Hủ Liên chọn một gian tiểu viện yên tĩnh, bên trong là một khóm trúc, mát mẻ hợp lòng người. Phần lớn bày biện trong viện đều làm từ trúc, giữa mùa hè nóng bức này cũng đem lại cho Hủ Liên cảm giác thanh tịnh thoải mái.Thế nhưng yên tĩnh này cũng bị người vừa tới kia phá hỏng, chỉ thấy Điền Triết Hiên ôm gối thò đầu ra nhìn Hủ Liên. Khóe miệng Hủ Liên hơi co quắp, không thèm nhìn đến hắn.“Hủ Liên nàng thật biết chọn chỗ, ở đây mát mẻ như vây, hai người ngủ một chỗ cũng không cảm thấy nóng a.” Nói xong, đem gối đầu phóng tới trên giường Hủ Liên.“Người không biết hiện giờ tốt nhất là nên ở cùng với Lan Quý phi sao?” Hủ Liên nhìn ra trên đường đi, Lan Quý phi một mực hướng ánh mắt ai oán đến hắn, cảm giác như vậy làm cô không khỏi nhớ đến tình cảnh lúc trước bị đụng chết. Cô lắc đầu, không biết là vui vẻ hay bất hạnh đây.“Hủ Liên, lẽ nào nàng lại nhẫn tâm đá ta đến trước mặt nữ nhân kia bán sắc sao?” Điền Triết Hiên lộ ra bộ dáng không cam tâm tình nguyện, giống như Hủ Liên là tú bà đang bức cô nương người ta lên sàn diễn.“Người hẳn là biết tất cả lấy đại sự làm trọng, những cái khác ta không nói nhiều, đến lúc đó ta sẽ xem tình hình mà hỗ trợ.”“Không cần, chỉ cần tìm được địa điểm giấu tài sản của Lan mập mạp, không cần bán sắc cũng có thể một lưới bắt hết bọn họ.” Điền Triết Hiên bị vô tình của Hủ Liên đả kích, nhẹ thở dài.“Thời gian không kém, đi xem Lan đại nhân chuẩn bị cái gì chiêu đãi chúng ta.” Hủ Liên nhìn sắc trời, đến lúc dùng bữa tối rồi.Điền Triết Hiên đi phía sau Hủ Liên, nhìn bóng lưng của cô, cảm giác mất mát trong lòng lại càng rõ ràng. Hắn vẫn cho rằng chính mình muốn gì được nầy, hiện tại dĩ nhiên thấy thất bại.Hắn không biết trong lòng Hủ Liên có bí mật gì, nhưng hắn cảm giác được Hủ Liên đối với tất cả mọi người đều rất cảnh giác, cho dù là kẻ cô giúp đỡ. Nhưng phần cảnh giác đó đối với hắn tựa hồ rõ ràng hơn người khác rất nhiều.Điền Triết Hiên một mực cho rằng cảnh giác của cô là để ngăn không cho bản thân yêu hắn, bởi vì Hủ Liên vẫn che giấu rất tốt, nên đến nay hắn vẫn không thể hoàn toàn rõ ràng. Đầu óc được vận dụng vào phương diện theo đuổi nữ nhân, Điền Triết Hiên chính hắn cũng có chút bất ngờ, chí ít hắn trước đây tuyệt đối sẽ không như vậy.
Edit: PT a.k.a Ring.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, cũng đã gần tới chạng vạng. Hủ Liên chọn một gian tiểu viện yên tĩnh, bên trong là một khóm trúc, mát mẻ hợp lòng người. Phần lớn bày biện trong viện đều làm từ trúc, giữa mùa hè nóng bức này cũng đem lại cho Hủ Liên cảm giác thanh tịnh thoải mái.
Thế nhưng yên tĩnh này cũng bị người vừa tới kia phá hỏng, chỉ thấy Điền Triết Hiên ôm gối thò đầu ra nhìn Hủ Liên. Khóe miệng Hủ Liên hơi co quắp, không thèm nhìn đến hắn.
“Hủ Liên nàng thật biết chọn chỗ, ở đây mát mẻ như vây, hai người ngủ một chỗ cũng không cảm thấy nóng a.” Nói xong, đem gối đầu phóng tới trên giường Hủ Liên.
“Người không biết hiện giờ tốt nhất là nên ở cùng với Lan Quý phi sao?” Hủ Liên nhìn ra trên đường đi, Lan Quý phi một mực hướng ánh mắt ai oán đến hắn, cảm giác như vậy làm cô không khỏi nhớ đến tình cảnh lúc trước bị đụng chết. Cô lắc đầu, không biết là vui vẻ hay bất hạnh đây.
“Hủ Liên, lẽ nào nàng lại nhẫn tâm đá ta đến trước mặt nữ nhân kia bán sắc sao?” Điền Triết Hiên lộ ra bộ dáng không cam tâm tình nguyện, giống như Hủ Liên là tú bà đang bức cô nương người ta lên sàn diễn.
“Người hẳn là biết tất cả lấy đại sự làm trọng, những cái khác ta không nói nhiều, đến lúc đó ta sẽ xem tình hình mà hỗ trợ.”
“Không cần, chỉ cần tìm được địa điểm giấu tài sản của Lan mập mạp, không cần bán sắc cũng có thể một lưới bắt hết bọn họ.” Điền Triết Hiên bị vô tình của Hủ Liên đả kích, nhẹ thở dài.
“Thời gian không kém, đi xem Lan đại nhân chuẩn bị cái gì chiêu đãi chúng ta.” Hủ Liên nhìn sắc trời, đến lúc dùng bữa tối rồi.
Điền Triết Hiên đi phía sau Hủ Liên, nhìn bóng lưng của cô, cảm giác mất mát trong lòng lại càng rõ ràng. Hắn vẫn cho rằng chính mình muốn gì được nầy, hiện tại dĩ nhiên thấy thất bại.
Hắn không biết trong lòng Hủ Liên có bí mật gì, nhưng hắn cảm giác được Hủ Liên đối với tất cả mọi người đều rất cảnh giác, cho dù là kẻ cô giúp đỡ. Nhưng phần cảnh giác đó đối với hắn tựa hồ rõ ràng hơn người khác rất nhiều.
Điền Triết Hiên một mực cho rằng cảnh giác của cô là để ngăn không cho bản thân yêu hắn, bởi vì Hủ Liên vẫn che giấu rất tốt, nên đến nay hắn vẫn không thể hoàn toàn rõ ràng. Đầu óc được vận dụng vào phương diện theo đuổi nữ nhân, Điền Triết Hiên chính hắn cũng có chút bất ngờ, chí ít hắn trước đây tuyệt đối sẽ không như vậy.
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, cũng đã gần tới chạng vạng. Hủ Liên chọn một gian tiểu viện yên tĩnh, bên trong là một khóm trúc, mát mẻ hợp lòng người. Phần lớn bày biện trong viện đều làm từ trúc, giữa mùa hè nóng bức này cũng đem lại cho Hủ Liên cảm giác thanh tịnh thoải mái.Thế nhưng yên tĩnh này cũng bị người vừa tới kia phá hỏng, chỉ thấy Điền Triết Hiên ôm gối thò đầu ra nhìn Hủ Liên. Khóe miệng Hủ Liên hơi co quắp, không thèm nhìn đến hắn.“Hủ Liên nàng thật biết chọn chỗ, ở đây mát mẻ như vây, hai người ngủ một chỗ cũng không cảm thấy nóng a.” Nói xong, đem gối đầu phóng tới trên giường Hủ Liên.“Người không biết hiện giờ tốt nhất là nên ở cùng với Lan Quý phi sao?” Hủ Liên nhìn ra trên đường đi, Lan Quý phi một mực hướng ánh mắt ai oán đến hắn, cảm giác như vậy làm cô không khỏi nhớ đến tình cảnh lúc trước bị đụng chết. Cô lắc đầu, không biết là vui vẻ hay bất hạnh đây.“Hủ Liên, lẽ nào nàng lại nhẫn tâm đá ta đến trước mặt nữ nhân kia bán sắc sao?” Điền Triết Hiên lộ ra bộ dáng không cam tâm tình nguyện, giống như Hủ Liên là tú bà đang bức cô nương người ta lên sàn diễn.“Người hẳn là biết tất cả lấy đại sự làm trọng, những cái khác ta không nói nhiều, đến lúc đó ta sẽ xem tình hình mà hỗ trợ.”“Không cần, chỉ cần tìm được địa điểm giấu tài sản của Lan mập mạp, không cần bán sắc cũng có thể một lưới bắt hết bọn họ.” Điền Triết Hiên bị vô tình của Hủ Liên đả kích, nhẹ thở dài.“Thời gian không kém, đi xem Lan đại nhân chuẩn bị cái gì chiêu đãi chúng ta.” Hủ Liên nhìn sắc trời, đến lúc dùng bữa tối rồi.Điền Triết Hiên đi phía sau Hủ Liên, nhìn bóng lưng của cô, cảm giác mất mát trong lòng lại càng rõ ràng. Hắn vẫn cho rằng chính mình muốn gì được nầy, hiện tại dĩ nhiên thấy thất bại.Hắn không biết trong lòng Hủ Liên có bí mật gì, nhưng hắn cảm giác được Hủ Liên đối với tất cả mọi người đều rất cảnh giác, cho dù là kẻ cô giúp đỡ. Nhưng phần cảnh giác đó đối với hắn tựa hồ rõ ràng hơn người khác rất nhiều.Điền Triết Hiên một mực cho rằng cảnh giác của cô là để ngăn không cho bản thân yêu hắn, bởi vì Hủ Liên vẫn che giấu rất tốt, nên đến nay hắn vẫn không thể hoàn toàn rõ ràng. Đầu óc được vận dụng vào phương diện theo đuổi nữ nhân, Điền Triết Hiên chính hắn cũng có chút bất ngờ, chí ít hắn trước đây tuyệt đối sẽ không như vậy.