Đêm khuya, trăng bị đám mây che khuất để lại vài tia sáng yếu ớt. Trên một con đường đầy hoang vu, hai bóng người xuất hiện ở đấy. Bầu không khí thật quỷ dị đến rợn người. Không lâu sau, một âm thanh phá vỡ sự lạnh lẽo đó. " Kết thúc rồi sao? " Giọng nói nữ nhân khàn khàn, dường như dùng hết sức lực để nói. Cô nhìn thẳng vào nam nhân đối diện, một tay chống đỡ thân thể, tay kia để trên ngực trái. Theo tay cô, một vết thương đẫm máu ước hết cả áo sơ mi, trên miệng vết thương là một con dao c*m v** chỉ còn thấy cán. Người nam nhân khi nghe cô gái nói xong thì thoáng ngạc nhiên: Vì sao không hỏi tại sao hắn lại giết cô? Vì sao cô không trách hắn? Vì sao lại bình tĩnh như đã...biết hết mọi việc như thế? Vì sao lại...? Hàng ngàn câu hỏi dồn dập không rõ đáp án. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, một đôi ngân mâu* như một vòng xoáy mờ ảo, sâu không thấy đáy làm hắn không biết được biểu tình lúc này của cô là gì. " Tại sao... " Vừa nghĩ, lời cũng vừa thốt ra. Tại sao? Không phải lời này cô mới là…
Chương 11: Không Gian Kỳ Lạ
Bạch Y Nữ Đế: Vi Phu Thất Sủng Rồi?!Tác giả: Bạch Tử LiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, trăng bị đám mây che khuất để lại vài tia sáng yếu ớt. Trên một con đường đầy hoang vu, hai bóng người xuất hiện ở đấy. Bầu không khí thật quỷ dị đến rợn người. Không lâu sau, một âm thanh phá vỡ sự lạnh lẽo đó. " Kết thúc rồi sao? " Giọng nói nữ nhân khàn khàn, dường như dùng hết sức lực để nói. Cô nhìn thẳng vào nam nhân đối diện, một tay chống đỡ thân thể, tay kia để trên ngực trái. Theo tay cô, một vết thương đẫm máu ước hết cả áo sơ mi, trên miệng vết thương là một con dao c*m v** chỉ còn thấy cán. Người nam nhân khi nghe cô gái nói xong thì thoáng ngạc nhiên: Vì sao không hỏi tại sao hắn lại giết cô? Vì sao cô không trách hắn? Vì sao lại bình tĩnh như đã...biết hết mọi việc như thế? Vì sao lại...? Hàng ngàn câu hỏi dồn dập không rõ đáp án. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, một đôi ngân mâu* như một vòng xoáy mờ ảo, sâu không thấy đáy làm hắn không biết được biểu tình lúc này của cô là gì. " Tại sao... " Vừa nghĩ, lời cũng vừa thốt ra. Tại sao? Không phải lời này cô mới là… Ở một góc mà được xem là không nổi bật kia là một mảnh đen tối. Có lẽ là do ở Địa phủ nên chỗ này cũng không có gì lạ. Nhưng Tuyết Hàn Y lại cảm nhận được có cái gì đó kỳ lạ, như ảo ảnh lại như chân thật, như hắc ám lại như quang minh. Sau khi nhìn ra điều này, cô chắc chắn rằng ––––– Nơi đây bày trận pháp!Chả lẽ nơi đó giấu bí mật gì đó thật lớn sao? Ở đây có nhiều cơ quan, trận pháp cũng không ngạc nhiên, bởi nơi này không giống nơi bình thường. Nhưng, một trận pháp sao lại bày ở Hoa viên nhỉ? Lại chỗ không bắt mắt. Nếu là bảo vật hay gì đó to lớn cũng không nên để ở đây nha! Lại bày ra trận pháp cấp thấp như thế này nữa!Tò mò nối tiếp tò mò. Cô liền bước tới nó.Băng cũng cảm thấy Tuyết Hàn Y khác thường, nhìn theo hướng đó lại chẳg thấy gì! Buộc phải đi theo Tuyết Hàn Y mới rõ." Có chuyện gì thế? Chủ tử? "" Ngươi không cảm nhận được gì sao " Ngạc nhiên nhìn Băng, dù sao Băng cũng là chủ nhân của Nhiếp Hồn kiếm nha! Bảo pháp này cũng rất lợi hại dù không biết chính hay tà nhưng cũng nên cảmnhận được chứ nhỉ?Thấy ánh mắt chủ tử nhìn mình đầy hồ nghi, Băng bất đắc dĩ lắc lắc đầu: " Thật! Không thấy gì cả a! " Lại bổ sung tiếp: " Nhưng có cái gì hư hư ảo ảo tại đây " Băng mới lại gần nhìn kỹ mới phát hiện.Ồ! Nếu Băng không nói thế cô còn nghi ngờ mình có Kim Nhãn đấy! ( Khặc khặc bạn này có " Mắt thần " thiệt nha! Cảm thấy mình thật YY qué:))))))Liếc mắt xem xét: " Băng, ngươi thấy thế nào? "" Chủ tử ngươi muốn làm gì? " Đau đầu nhìn đôi ngân mâu lúng liếng kia, Băng cảm thấy thật bi ai. Lúc đầu nào biết chủ tử mình ngoài mặt lãnh đạm nhưng bên trong lại... Ai!" À... Ta định tìm hiểu chút, ừ, là tìm hiểu! " Nói xong gật gật đầu như muốn thêm phần chắc chắn." Được chúng ta tìm hiểu " Là tìm hiểu, không phải phá hoại, Băng tự nhủ.----------------------------Sau 1 canh giờ tìm hiểu, hai người rốt cục phá xong trận pháp được coi là " cấp thấp " này và đi vào cái không gian hắc ám chết bầm tốn thời gian này rồi.Quả thật " cấp thấp " trận pháp ở Diêm La Điện có khác, còn hơn các trận cao cấp mà nàng đã xem qua trong sách nữa! Tuyết Hàn Y nghĩ.A ôi " cấp thấp " hồi nào chứ! Cái này là thượng cấp đây nha! Chủ tử ơi là chủ tử! Băng lại kêu khổ. Từ lúc đi theo Tuyết Hàn Y cái mặt lãnh than của Băng sắp không giữ được nổi rồi! ( O_O)Hai người đi vào mà đâu biết ngoài kia đang gấp đến muốn nổ tung rồi! Trận pháp mấy ngàn năm trước do Diêm Vương cùng các vị thần cấp bậc Thượng thần ở nơi đây nghiên cứu tỉ mỉ mới bày ra được nào ngờ hôm nay lại bị phá!Mà hai tên đầu sỏ gây nên đang nhàn nhã đi trong mảnh hắc ám này. Xung quanh toàn là tử khí, đúng vậy, là tử khí! Còn có oán hồn dày đặc gấp trăm ngàn lần oan hồn nơi Vọng Phẫn Địa Ngục! Tiếng kêu ai oán lên khắp nơi, nếu " người " nào định lực yếu thì vào đây sẽ bị oán khí ăn mòn mà hồn siêu phách tán. Nhưng Tuyết Hàn Y cùng Băng đều tu luyện Hồn lực cấp bậc khá cao cùng tinh thần lực mạnh mẽ nên ít nhiều không bị ảnh hưởng.Thất tình lục dục ở nơi này cảm thấy vô cùng rõ. Có oan hồn vui, có buồn, có hận,... Đan xen nhau thành chuỗi tuần hoàn. Mặc dù nói không sao nhưng hai người cảm thấy hồn khí trong cơ thể dần mất. Rõ ràng là màu tóc đen của Băng đã dần chuyển sang trắng!
Ở một góc mà được xem là không nổi bật kia là một mảnh đen tối. Có lẽ là do ở Địa phủ nên chỗ này cũng không có gì lạ. Nhưng Tuyết Hàn Y lại cảm nhận được có cái gì đó kỳ lạ, như ảo ảnh lại như chân thật, như hắc ám lại như quang minh. Sau khi nhìn ra điều này, cô chắc chắn rằng ––––– Nơi đây bày trận pháp!
Chả lẽ nơi đó giấu bí mật gì đó thật lớn sao? Ở đây có nhiều cơ quan, trận pháp cũng không ngạc nhiên, bởi nơi này không giống nơi bình thường. Nhưng, một trận pháp sao lại bày ở Hoa viên nhỉ? Lại chỗ không bắt mắt. Nếu là bảo vật hay gì đó to lớn cũng không nên để ở đây nha! Lại bày ra trận pháp cấp thấp như thế này nữa!
Tò mò nối tiếp tò mò. Cô liền bước tới nó.
Băng cũng cảm thấy Tuyết Hàn Y khác thường, nhìn theo hướng đó lại chẳg thấy gì! Buộc phải đi theo Tuyết Hàn Y mới rõ.
" Có chuyện gì thế? Chủ tử? "
" Ngươi không cảm nhận được gì sao " Ngạc nhiên nhìn Băng, dù sao Băng cũng là chủ nhân của Nhiếp Hồn kiếm nha! Bảo pháp này cũng rất lợi hại dù không biết chính hay tà nhưng cũng nên cảm
nhận được chứ nhỉ?
Thấy ánh mắt chủ tử nhìn mình đầy hồ nghi, Băng bất đắc dĩ lắc lắc đầu: " Thật! Không thấy gì cả a! " Lại bổ sung tiếp: " Nhưng có cái gì hư hư ảo ảo tại đây " Băng mới lại gần nhìn kỹ mới phát hiện.
Ồ! Nếu Băng không nói thế cô còn nghi ngờ mình có Kim Nhãn đấy! ( Khặc khặc bạn này có " Mắt thần " thiệt nha! Cảm thấy mình thật YY qué:))))))
Liếc mắt xem xét: " Băng, ngươi thấy thế nào? "
" Chủ tử ngươi muốn làm gì? " Đau đầu nhìn đôi ngân mâu lúng liếng kia, Băng cảm thấy thật bi ai. Lúc đầu nào biết chủ tử mình ngoài mặt lãnh đạm nhưng bên trong lại... Ai!
" À... Ta định tìm hiểu chút, ừ, là tìm hiểu! " Nói xong gật gật đầu như muốn thêm phần chắc chắn.
" Được chúng ta tìm hiểu " Là tìm hiểu, không phải phá hoại, Băng tự nhủ.
----------------------------
Sau 1 canh giờ tìm hiểu, hai người rốt cục phá xong trận pháp được coi là " cấp thấp " này và đi vào cái không gian hắc ám chết bầm tốn thời gian này rồi.
Quả thật " cấp thấp " trận pháp ở Diêm La Điện có khác, còn hơn các trận cao cấp mà nàng đã xem qua trong sách nữa! Tuyết Hàn Y nghĩ.
A ôi " cấp thấp " hồi nào chứ! Cái này là thượng cấp đây nha! Chủ tử ơi là chủ tử! Băng lại kêu khổ. Từ lúc đi theo Tuyết Hàn Y cái mặt lãnh than của Băng sắp không giữ được nổi rồi! ( O_O)
Hai người đi vào mà đâu biết ngoài kia đang gấp đến muốn nổ tung rồi! Trận pháp mấy ngàn năm trước do Diêm Vương cùng các vị thần cấp bậc Thượng thần ở nơi đây nghiên cứu tỉ mỉ mới bày ra được nào ngờ hôm nay lại bị phá!
Mà hai tên đầu sỏ gây nên đang nhàn nhã đi trong mảnh hắc ám này. Xung quanh toàn là tử khí, đúng vậy, là tử khí! Còn có oán hồn dày đặc gấp trăm ngàn lần oan hồn nơi Vọng Phẫn Địa Ngục! Tiếng kêu ai oán lên khắp nơi, nếu " người " nào định lực yếu thì vào đây sẽ bị oán khí ăn mòn mà hồn siêu phách tán. Nhưng Tuyết Hàn Y cùng Băng đều tu luyện Hồn lực cấp bậc khá cao cùng tinh thần lực mạnh mẽ nên ít nhiều không bị ảnh hưởng.
Thất tình lục dục ở nơi này cảm thấy vô cùng rõ. Có oan hồn vui, có buồn, có hận,... Đan xen nhau thành chuỗi tuần hoàn. Mặc dù nói không sao nhưng hai người cảm thấy hồn khí trong cơ thể dần mất. Rõ ràng là màu tóc đen của Băng đã dần chuyển sang trắng!
Bạch Y Nữ Đế: Vi Phu Thất Sủng Rồi?!Tác giả: Bạch Tử LiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, trăng bị đám mây che khuất để lại vài tia sáng yếu ớt. Trên một con đường đầy hoang vu, hai bóng người xuất hiện ở đấy. Bầu không khí thật quỷ dị đến rợn người. Không lâu sau, một âm thanh phá vỡ sự lạnh lẽo đó. " Kết thúc rồi sao? " Giọng nói nữ nhân khàn khàn, dường như dùng hết sức lực để nói. Cô nhìn thẳng vào nam nhân đối diện, một tay chống đỡ thân thể, tay kia để trên ngực trái. Theo tay cô, một vết thương đẫm máu ước hết cả áo sơ mi, trên miệng vết thương là một con dao c*m v** chỉ còn thấy cán. Người nam nhân khi nghe cô gái nói xong thì thoáng ngạc nhiên: Vì sao không hỏi tại sao hắn lại giết cô? Vì sao cô không trách hắn? Vì sao lại bình tĩnh như đã...biết hết mọi việc như thế? Vì sao lại...? Hàng ngàn câu hỏi dồn dập không rõ đáp án. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, một đôi ngân mâu* như một vòng xoáy mờ ảo, sâu không thấy đáy làm hắn không biết được biểu tình lúc này của cô là gì. " Tại sao... " Vừa nghĩ, lời cũng vừa thốt ra. Tại sao? Không phải lời này cô mới là… Ở một góc mà được xem là không nổi bật kia là một mảnh đen tối. Có lẽ là do ở Địa phủ nên chỗ này cũng không có gì lạ. Nhưng Tuyết Hàn Y lại cảm nhận được có cái gì đó kỳ lạ, như ảo ảnh lại như chân thật, như hắc ám lại như quang minh. Sau khi nhìn ra điều này, cô chắc chắn rằng ––––– Nơi đây bày trận pháp!Chả lẽ nơi đó giấu bí mật gì đó thật lớn sao? Ở đây có nhiều cơ quan, trận pháp cũng không ngạc nhiên, bởi nơi này không giống nơi bình thường. Nhưng, một trận pháp sao lại bày ở Hoa viên nhỉ? Lại chỗ không bắt mắt. Nếu là bảo vật hay gì đó to lớn cũng không nên để ở đây nha! Lại bày ra trận pháp cấp thấp như thế này nữa!Tò mò nối tiếp tò mò. Cô liền bước tới nó.Băng cũng cảm thấy Tuyết Hàn Y khác thường, nhìn theo hướng đó lại chẳg thấy gì! Buộc phải đi theo Tuyết Hàn Y mới rõ." Có chuyện gì thế? Chủ tử? "" Ngươi không cảm nhận được gì sao " Ngạc nhiên nhìn Băng, dù sao Băng cũng là chủ nhân của Nhiếp Hồn kiếm nha! Bảo pháp này cũng rất lợi hại dù không biết chính hay tà nhưng cũng nên cảmnhận được chứ nhỉ?Thấy ánh mắt chủ tử nhìn mình đầy hồ nghi, Băng bất đắc dĩ lắc lắc đầu: " Thật! Không thấy gì cả a! " Lại bổ sung tiếp: " Nhưng có cái gì hư hư ảo ảo tại đây " Băng mới lại gần nhìn kỹ mới phát hiện.Ồ! Nếu Băng không nói thế cô còn nghi ngờ mình có Kim Nhãn đấy! ( Khặc khặc bạn này có " Mắt thần " thiệt nha! Cảm thấy mình thật YY qué:))))))Liếc mắt xem xét: " Băng, ngươi thấy thế nào? "" Chủ tử ngươi muốn làm gì? " Đau đầu nhìn đôi ngân mâu lúng liếng kia, Băng cảm thấy thật bi ai. Lúc đầu nào biết chủ tử mình ngoài mặt lãnh đạm nhưng bên trong lại... Ai!" À... Ta định tìm hiểu chút, ừ, là tìm hiểu! " Nói xong gật gật đầu như muốn thêm phần chắc chắn." Được chúng ta tìm hiểu " Là tìm hiểu, không phải phá hoại, Băng tự nhủ.----------------------------Sau 1 canh giờ tìm hiểu, hai người rốt cục phá xong trận pháp được coi là " cấp thấp " này và đi vào cái không gian hắc ám chết bầm tốn thời gian này rồi.Quả thật " cấp thấp " trận pháp ở Diêm La Điện có khác, còn hơn các trận cao cấp mà nàng đã xem qua trong sách nữa! Tuyết Hàn Y nghĩ.A ôi " cấp thấp " hồi nào chứ! Cái này là thượng cấp đây nha! Chủ tử ơi là chủ tử! Băng lại kêu khổ. Từ lúc đi theo Tuyết Hàn Y cái mặt lãnh than của Băng sắp không giữ được nổi rồi! ( O_O)Hai người đi vào mà đâu biết ngoài kia đang gấp đến muốn nổ tung rồi! Trận pháp mấy ngàn năm trước do Diêm Vương cùng các vị thần cấp bậc Thượng thần ở nơi đây nghiên cứu tỉ mỉ mới bày ra được nào ngờ hôm nay lại bị phá!Mà hai tên đầu sỏ gây nên đang nhàn nhã đi trong mảnh hắc ám này. Xung quanh toàn là tử khí, đúng vậy, là tử khí! Còn có oán hồn dày đặc gấp trăm ngàn lần oan hồn nơi Vọng Phẫn Địa Ngục! Tiếng kêu ai oán lên khắp nơi, nếu " người " nào định lực yếu thì vào đây sẽ bị oán khí ăn mòn mà hồn siêu phách tán. Nhưng Tuyết Hàn Y cùng Băng đều tu luyện Hồn lực cấp bậc khá cao cùng tinh thần lực mạnh mẽ nên ít nhiều không bị ảnh hưởng.Thất tình lục dục ở nơi này cảm thấy vô cùng rõ. Có oan hồn vui, có buồn, có hận,... Đan xen nhau thành chuỗi tuần hoàn. Mặc dù nói không sao nhưng hai người cảm thấy hồn khí trong cơ thể dần mất. Rõ ràng là màu tóc đen của Băng đã dần chuyển sang trắng!