Edit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên…
Chương 145: Chuyển cơ bất ngờ 1
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Cho nên ta chưa từng cãi lại ý tứ của mẫu hậu, nhưng là lần này phải phản đối.” Điền Triết Hiên bất đắc dĩ cười.“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương. Ngự y Hoàng Kì cầu kiến.” Nghe vậy, Điền Triết Hiên phản ứng rất kịch liệt. Hủ Liên vỗ vỗ tay hắn, ý bảo hắn lãnh tĩnh một chút. Tuy Hủ Liên cũng vô cùng hồi hộp, nhưng cô phải giữ vững lí trí.“Hoàng Kì, thế nào rồi?” Điền Triết Hiên hít sâu, thanh âm trầm thấp hỏi, mơ hồ lộ ra một tia gấp gáp.Hoàng Kì không nói gì, chỉ là lắc đầu. Hắn vốn có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng cũng không trở lại y quán thay bộ quần áo, vẫn mang dáng vẻ phong trần mệt mỏi đến đây. Đáng tiếc tin tức hắn mang đến lại là tin dữ.“Là như vậy sao.” Hủ Liên hơi cúi đầu, quả nhiên không có cách nào. Tuy cô đã sớm chuẩn bị tâm lí cho kết quả này, thế lúc nghe được tin tức cô vẫn cảm thấy mất mát vô cùng.Nắm tay nắm chặt của Điền Triết Hiên buông lỏng ra, hắn đi tới trước mặt Hoàng Kì hỏi: “Hoàng Kì, lẽ nào thực sự tìm không được cách cải thiện thân thể Hủ Liên sao?”“Đúng vậy, ta đã đi bái phỏng rất nhiều danh y, nhưng đều không tìm được phương pháp hữu hiệu.” Hoàng Kì lắc đầu. Ý của hắn là không tìm được cách giải độc, chỉ là Điền Triết Hiên không biết Hủ Liên trúng độc mà thôi.“Hủ Liên, cho dù Hoàng Kì không có cách, ta cũng muốn mang nàng đi. Chân trời góc biển gì cũng được, ta nhất định phải chữa trị được cho nàng.”“Hiên, chàng bình tĩnh một chút.” Hủ Liên trấn an hắn, cô vẫn cố gắng bảo trì lãnh tĩnh.“Chàng là Hoàng thượng, lẽ nào cứ bỏ thiên hạ bách tính như vậy mà đi sao?”“Nếu ngay cả thứ nàng muốn ta cũng không cho được, ta còn quản thiên hạ làm cái gì?” Điền Triết Hiên nắm lấy vai Hủ Liên, thống khổ nói.“Hiên, chỉ cần ta biết chàng yêu ta là được rồi, ta có thể chấp nhận chuyện chàng nạp phi.” Hủ Liến cắn môi, chậm rãi nói.“Khụ khụ... Tôi nói, tôi có quấy rầy các vị nói chuyện không?” Một tiếng nói quen thuộc truyền đến, Thư Dao ngênh ngang đi vào.Hủ Liên cùng Điền Triết Hiên sửng sốt, sao cô ấy lại tới vào lúc này. Chỉ thấy Thư Dao đến bên bàn, tìm điểm tâm mình thích.“Thư Dao, cô về rồi, như vậy Vũ vương cũng đã trở về?” Hủ Liên sựng lại một chút, tiến lên hỏi.
Edit: PT a.k.a Ring.
“Cho nên ta chưa từng cãi lại ý tứ của mẫu hậu, nhưng là lần này phải phản đối.” Điền Triết Hiên bất đắc dĩ cười.
“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương. Ngự y Hoàng Kì cầu kiến.” Nghe vậy, Điền Triết Hiên phản ứng rất kịch liệt. Hủ Liên vỗ vỗ tay hắn, ý bảo hắn lãnh tĩnh một chút. Tuy Hủ Liên cũng vô cùng hồi hộp, nhưng cô phải giữ vững lí trí.
“Hoàng Kì, thế nào rồi?” Điền Triết Hiên hít sâu, thanh âm trầm thấp hỏi, mơ hồ lộ ra một tia gấp gáp.
Hoàng Kì không nói gì, chỉ là lắc đầu. Hắn vốn có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng cũng không trở lại y quán thay bộ quần áo, vẫn mang dáng vẻ phong trần mệt mỏi đến đây. Đáng tiếc tin tức hắn mang đến lại là tin dữ.
“Là như vậy sao.” Hủ Liên hơi cúi đầu, quả nhiên không có cách nào. Tuy cô đã sớm chuẩn bị tâm lí cho kết quả này, thế lúc nghe được tin tức cô vẫn cảm thấy mất mát vô cùng.
Nắm tay nắm chặt của Điền Triết Hiên buông lỏng ra, hắn đi tới trước mặt Hoàng Kì hỏi: “Hoàng Kì, lẽ nào thực sự tìm không được cách cải thiện thân thể Hủ Liên sao?”
“Đúng vậy, ta đã đi bái phỏng rất nhiều danh y, nhưng đều không tìm được phương pháp hữu hiệu.” Hoàng Kì lắc đầu. Ý của hắn là không tìm được cách giải độc, chỉ là Điền Triết Hiên không biết Hủ Liên trúng độc mà thôi.
“Hủ Liên, cho dù Hoàng Kì không có cách, ta cũng muốn mang nàng đi. Chân trời góc biển gì cũng được, ta nhất định phải chữa trị được cho nàng.”
“Hiên, chàng bình tĩnh một chút.” Hủ Liên trấn an hắn, cô vẫn cố gắng bảo trì lãnh tĩnh.“Chàng là Hoàng thượng, lẽ nào cứ bỏ thiên hạ bách tính như vậy mà đi sao?”
“Nếu ngay cả thứ nàng muốn ta cũng không cho được, ta còn quản thiên hạ làm cái gì?” Điền Triết Hiên nắm lấy vai Hủ Liên, thống khổ nói.
“Hiên, chỉ cần ta biết chàng yêu ta là được rồi, ta có thể chấp nhận chuyện chàng nạp phi.” Hủ Liến cắn môi, chậm rãi nói.
“Khụ khụ... Tôi nói, tôi có quấy rầy các vị nói chuyện không?” Một tiếng nói quen thuộc truyền đến, Thư Dao ngênh ngang đi vào.
Hủ Liên cùng Điền Triết Hiên sửng sốt, sao cô ấy lại tới vào lúc này. Chỉ thấy Thư Dao đến bên bàn, tìm điểm tâm mình thích.
“Thư Dao, cô về rồi, như vậy Vũ vương cũng đã trở về?” Hủ Liên sựng lại một chút, tiến lên hỏi.
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Cho nên ta chưa từng cãi lại ý tứ của mẫu hậu, nhưng là lần này phải phản đối.” Điền Triết Hiên bất đắc dĩ cười.“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương. Ngự y Hoàng Kì cầu kiến.” Nghe vậy, Điền Triết Hiên phản ứng rất kịch liệt. Hủ Liên vỗ vỗ tay hắn, ý bảo hắn lãnh tĩnh một chút. Tuy Hủ Liên cũng vô cùng hồi hộp, nhưng cô phải giữ vững lí trí.“Hoàng Kì, thế nào rồi?” Điền Triết Hiên hít sâu, thanh âm trầm thấp hỏi, mơ hồ lộ ra một tia gấp gáp.Hoàng Kì không nói gì, chỉ là lắc đầu. Hắn vốn có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng cũng không trở lại y quán thay bộ quần áo, vẫn mang dáng vẻ phong trần mệt mỏi đến đây. Đáng tiếc tin tức hắn mang đến lại là tin dữ.“Là như vậy sao.” Hủ Liên hơi cúi đầu, quả nhiên không có cách nào. Tuy cô đã sớm chuẩn bị tâm lí cho kết quả này, thế lúc nghe được tin tức cô vẫn cảm thấy mất mát vô cùng.Nắm tay nắm chặt của Điền Triết Hiên buông lỏng ra, hắn đi tới trước mặt Hoàng Kì hỏi: “Hoàng Kì, lẽ nào thực sự tìm không được cách cải thiện thân thể Hủ Liên sao?”“Đúng vậy, ta đã đi bái phỏng rất nhiều danh y, nhưng đều không tìm được phương pháp hữu hiệu.” Hoàng Kì lắc đầu. Ý của hắn là không tìm được cách giải độc, chỉ là Điền Triết Hiên không biết Hủ Liên trúng độc mà thôi.“Hủ Liên, cho dù Hoàng Kì không có cách, ta cũng muốn mang nàng đi. Chân trời góc biển gì cũng được, ta nhất định phải chữa trị được cho nàng.”“Hiên, chàng bình tĩnh một chút.” Hủ Liên trấn an hắn, cô vẫn cố gắng bảo trì lãnh tĩnh.“Chàng là Hoàng thượng, lẽ nào cứ bỏ thiên hạ bách tính như vậy mà đi sao?”“Nếu ngay cả thứ nàng muốn ta cũng không cho được, ta còn quản thiên hạ làm cái gì?” Điền Triết Hiên nắm lấy vai Hủ Liên, thống khổ nói.“Hiên, chỉ cần ta biết chàng yêu ta là được rồi, ta có thể chấp nhận chuyện chàng nạp phi.” Hủ Liến cắn môi, chậm rãi nói.“Khụ khụ... Tôi nói, tôi có quấy rầy các vị nói chuyện không?” Một tiếng nói quen thuộc truyền đến, Thư Dao ngênh ngang đi vào.Hủ Liên cùng Điền Triết Hiên sửng sốt, sao cô ấy lại tới vào lúc này. Chỉ thấy Thư Dao đến bên bàn, tìm điểm tâm mình thích.“Thư Dao, cô về rồi, như vậy Vũ vương cũng đã trở về?” Hủ Liên sựng lại một chút, tiến lên hỏi.