Edit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên…
Chương 150: Giải độc 2
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Thử?” Tim Hủ Liên dường như nhảy lên một cái, thuốc này nhìn có vẻ kinh khủng quá.“Ngươi yên tâm, lần này tuyệt đối sẽ không kì quái.” Hạo Trạch nhân lấy khăn Hủ Liên đưa, đem lọ nghẹ trên mặt lau sạch.“Được rồi, như vậy uống vào có tác dụng phụ gì không?” Hủ Liên cầm bình sứ nhỏ trong tay, đây là Hạo Trạch vừa đưa cho cô. Từ bình sứ đổ ra một viên thuốc nhỏ màu xanh lục.“Tuyệt đối không có, hơn nữa còn cho ngươi sinh đôi.” Bộ dạng Hạo Trạch quảng cáo làm Hủ Liên nghĩ tới mấy người đi lừa đảo, cầm mấy loại thuốc rẻ tiền mà nói thành thuốc tiên trị bách bệnh.“Chỉ cần có thể giải độc là được rồi.” Hủ Liên nín thở, bỏ viên thuốc vào miệng nuốt xuống. Thuốc vào miệng có một cảm giác mát lạnh.“Thế nào, mùi vị không tệ chứ.” Hạo Trạch xoa xoa tay, chờ mong nhìn biểu tình của Hủ Liên.“Đúng là không tệ.” Để không làm hắn thất vọng, Hủ Liên bất đắc dĩ nói bốn chữ.“Đại khái là điều trị khoảng một tháng nữa, thân thể của ngươi sẽ bình thường. Ta am hiểu chính là chế độc cùng giải độc, điều trị thì phải nhờ vào tên Hoàng Kì sạch sẽ cuồng kia rồi.” Tuy không muốn thừa nhận mình kém Hoàng Kì, nhưng không am hiểu chính là không am hiểu.“Lần này thực sự là nhờ có ngươi.” Hủ Liên cảm kích nhìn Hạo Trạch “Ngươi nếu muốn gì có thể nói ra.”“Không có gì, là chuyện nên làm. Lần này đến Hoàng cung cũng học được không ít, ta sao lại có thể đòi hỏi ngươi cái gì nữa chứ.” Hạo Trạch gãi gãi đầu, lộ ra biểu tình thật thà.“Bất quá ta có một thỉnh cầu nho nhỏ.”“Là cái gì ngươi nói đi.” Hủ Liên mỉm cười, nhìn Hạo Trạch đang ngại ngùng.“Ta muốn ở chỗ này ngốc một thời gian, ở đây có rất nhiều sách thuốc, ta muốn nghiên cứu thêm.”“Ngươi muốn ngốc bao lâu cũng được, cái này ngươi cầm, sau này có thể tùy ý ra vào Hoàng cung.” Hủ Liên lấy ra một khối lệnh bài, đặt vào tay Hạo Trạch.“Vậy thật sự là quá tốt, cám ơn ngươi.” Hạo Trạch nhìn tới nhìn lui lệnh bài trong tay, giống như đứa nhỏ có được đồ chơi yêu thích.“Hạo Trạch.” Hoàng Kì vội vội vàng vàng chạy đến, thấy bình sứ trong tay Hủ Liên, không khỏi sắc mặt đại biến.“Ngươi thực sự cho Hoàng hậu thử?”“Đúng vậy, Hủ Liên nói không tệ.”
Edit: PT a.k.a Ring.
“Thử?” Tim Hủ Liên dường như nhảy lên một cái, thuốc này nhìn có vẻ kinh khủng quá.
“Ngươi yên tâm, lần này tuyệt đối sẽ không kì quái.” Hạo Trạch nhân lấy khăn Hủ Liên đưa, đem lọ nghẹ trên mặt lau sạch.
“Được rồi, như vậy uống vào có tác dụng phụ gì không?” Hủ Liên cầm bình sứ nhỏ trong tay, đây là Hạo Trạch vừa đưa cho cô. Từ bình sứ đổ ra một viên thuốc nhỏ màu xanh lục.
“Tuyệt đối không có, hơn nữa còn cho ngươi sinh đôi.” Bộ dạng Hạo Trạch quảng cáo làm Hủ Liên nghĩ tới mấy người đi lừa đảo, cầm mấy loại thuốc rẻ tiền mà nói thành thuốc tiên trị bách bệnh.
“Chỉ cần có thể giải độc là được rồi.” Hủ Liên nín thở, bỏ viên thuốc vào miệng nuốt xuống. Thuốc vào miệng có một cảm giác mát lạnh.
“Thế nào, mùi vị không tệ chứ.” Hạo Trạch xoa xoa tay, chờ mong nhìn biểu tình của Hủ Liên.
“Đúng là không tệ.” Để không làm hắn thất vọng, Hủ Liên bất đắc dĩ nói bốn chữ.
“Đại khái là điều trị khoảng một tháng nữa, thân thể của ngươi sẽ bình thường. Ta am hiểu chính là chế độc cùng giải độc, điều trị thì phải nhờ vào tên Hoàng Kì sạch sẽ cuồng kia rồi.” Tuy không muốn thừa nhận mình kém Hoàng Kì, nhưng không am hiểu chính là không am hiểu.
“Lần này thực sự là nhờ có ngươi.” Hủ Liên cảm kích nhìn Hạo Trạch “Ngươi nếu muốn gì có thể nói ra.”
“Không có gì, là chuyện nên làm. Lần này đến Hoàng cung cũng học được không ít, ta sao lại có thể đòi hỏi ngươi cái gì nữa chứ.” Hạo Trạch gãi gãi đầu, lộ ra biểu tình thật thà.“Bất quá ta có một thỉnh cầu nho nhỏ.”
“Là cái gì ngươi nói đi.” Hủ Liên mỉm cười, nhìn Hạo Trạch đang ngại ngùng.
“Ta muốn ở chỗ này ngốc một thời gian, ở đây có rất nhiều sách thuốc, ta muốn nghiên cứu thêm.”
“Ngươi muốn ngốc bao lâu cũng được, cái này ngươi cầm, sau này có thể tùy ý ra vào Hoàng cung.” Hủ Liên lấy ra một khối lệnh bài, đặt vào tay Hạo Trạch.
“Vậy thật sự là quá tốt, cám ơn ngươi.” Hạo Trạch nhìn tới nhìn lui lệnh bài trong tay, giống như đứa nhỏ có được đồ chơi yêu thích.
“Hạo Trạch.” Hoàng Kì vội vội vàng vàng chạy đến, thấy bình sứ trong tay Hủ Liên, không khỏi sắc mặt đại biến.“Ngươi thực sự cho Hoàng hậu thử?”
“Đúng vậy, Hủ Liên nói không tệ.”
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.“Thử?” Tim Hủ Liên dường như nhảy lên một cái, thuốc này nhìn có vẻ kinh khủng quá.“Ngươi yên tâm, lần này tuyệt đối sẽ không kì quái.” Hạo Trạch nhân lấy khăn Hủ Liên đưa, đem lọ nghẹ trên mặt lau sạch.“Được rồi, như vậy uống vào có tác dụng phụ gì không?” Hủ Liên cầm bình sứ nhỏ trong tay, đây là Hạo Trạch vừa đưa cho cô. Từ bình sứ đổ ra một viên thuốc nhỏ màu xanh lục.“Tuyệt đối không có, hơn nữa còn cho ngươi sinh đôi.” Bộ dạng Hạo Trạch quảng cáo làm Hủ Liên nghĩ tới mấy người đi lừa đảo, cầm mấy loại thuốc rẻ tiền mà nói thành thuốc tiên trị bách bệnh.“Chỉ cần có thể giải độc là được rồi.” Hủ Liên nín thở, bỏ viên thuốc vào miệng nuốt xuống. Thuốc vào miệng có một cảm giác mát lạnh.“Thế nào, mùi vị không tệ chứ.” Hạo Trạch xoa xoa tay, chờ mong nhìn biểu tình của Hủ Liên.“Đúng là không tệ.” Để không làm hắn thất vọng, Hủ Liên bất đắc dĩ nói bốn chữ.“Đại khái là điều trị khoảng một tháng nữa, thân thể của ngươi sẽ bình thường. Ta am hiểu chính là chế độc cùng giải độc, điều trị thì phải nhờ vào tên Hoàng Kì sạch sẽ cuồng kia rồi.” Tuy không muốn thừa nhận mình kém Hoàng Kì, nhưng không am hiểu chính là không am hiểu.“Lần này thực sự là nhờ có ngươi.” Hủ Liên cảm kích nhìn Hạo Trạch “Ngươi nếu muốn gì có thể nói ra.”“Không có gì, là chuyện nên làm. Lần này đến Hoàng cung cũng học được không ít, ta sao lại có thể đòi hỏi ngươi cái gì nữa chứ.” Hạo Trạch gãi gãi đầu, lộ ra biểu tình thật thà.“Bất quá ta có một thỉnh cầu nho nhỏ.”“Là cái gì ngươi nói đi.” Hủ Liên mỉm cười, nhìn Hạo Trạch đang ngại ngùng.“Ta muốn ở chỗ này ngốc một thời gian, ở đây có rất nhiều sách thuốc, ta muốn nghiên cứu thêm.”“Ngươi muốn ngốc bao lâu cũng được, cái này ngươi cầm, sau này có thể tùy ý ra vào Hoàng cung.” Hủ Liên lấy ra một khối lệnh bài, đặt vào tay Hạo Trạch.“Vậy thật sự là quá tốt, cám ơn ngươi.” Hạo Trạch nhìn tới nhìn lui lệnh bài trong tay, giống như đứa nhỏ có được đồ chơi yêu thích.“Hạo Trạch.” Hoàng Kì vội vội vàng vàng chạy đến, thấy bình sứ trong tay Hủ Liên, không khỏi sắc mặt đại biến.“Ngươi thực sự cho Hoàng hậu thử?”“Đúng vậy, Hủ Liên nói không tệ.”