Edit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên…
Chương 177: Ngoại truyện 3: Tắm uyên ương 2
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.Hạo Trạch bỏ đi y phục bẩn trên người, thư thái nằm trong bồn tắm thật lớn. Không ngờ tên Hoàng Kì này lại biết hưởng thụ như vậy, len lén ở chỗ này dựng một phòng tắm.Nếu không phải hắn vô tình phát hiên, sợ là hưởng thụ không được rồi. Lấy bộ dạng yêu sạch sẽ đến cuồng của Hoàng Kì, hẳn sẽ không cho hắn sử dụng, cho nên hắn liền lén tới đây.Hắn xoa xoa thắt lưng, chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ sảng khoái khi tắm rửa. Có thể do thư thái quá, Hạo Trạch từ từ ngủ thiếp đi. Hắn đoán chắc Hoàng Kì là sáng, chiều, tối đều tắm một lần, còn lại nếu không có gì đặc biệt hẳn sẽ không lại đến.Hoàng Kì bước vào phòng tắm, thấy bóng dáng mờ ảo trong phòng đầu tiên là sửng sốt. Sau đó sắc mặt lập tức trở nên khó coi, rốt cuộc là ai lớn gan dám dùng phòng tắm của hắn.Vừa đến gần đã nhìn thấy là một nữ tử tóc dài đang lặng lẽ ngủ. Thân thể thon dài mềm mại trong nước tựa hồ có thể nhìn thấy được, Hoàng Kì đứng nhìn liền triệt để há hốc.Mà dung mạo của nữ tử này lại không thể nào quen hơn được nữa, Hoàng Kì miệng chữ A, ngay cả tránh đi cũng đã quên. Này rõ ràng là Hạo Trạch mỗi ngày đối mặt, hắn sao có thể là một nữ nhân.“Ưm” Hạo Trạch chậm rãi mở mắt, mê man đứng lên. Muốn lấy y phục vốn để một bên, nhưng lại thấy…“A, ngươi sao lại nhìn chằm chằm ta.” Hạo Trạch thấy Hoàng Kì vẻ mặt khiếp sợ, lại nhìn thân thể xích lõa của mình, quát to một tiếng, tiện tay cầm lấy khăn mặt ném qua.“Ngươi sao lại là nữ nhân.” Hoàng Kì lúc này mới phản ứng, xoay người đưa lưng về phía Hạo Trạch.“Thế nào, nghĩ ta là nữ nhân, y thuật còn lợi hại hơn ngươi nên xấu hổ hả?” Hạo Trạch dùng tốc độ nhanh nhất mặc y phục, bình tĩnh lại rồi nói.“Ngươi sao lại ở phòng tắm của ta.” Nghe được Hạo Trạch nói vậy, Hoàng Kì cũng không chịu thua hỏi lại.“Nếu không phải thấy ở đây tương đối yên tĩnh, ta mới không hiếm lạ. Ta cảnh cáo ngươi chuyện hôm nay không được phép để lộ ra biết chưa?”“Hừ, vóc người như ngươi ta còn không thèm nhìn đâu.” Hoàng Kì hừ một tiếng, bất quá trong đầu lập tức hiện lên thân thể như hoa sen mới nở vừa rồi của Hạo Trạch.(R: ôi trời ơi =))).Nhất thời, mũi nóng lên, Hoàng Kì thầm nghĩ không thể để bản thân xấu mặt. Hắn lập tức bước ra khỏi phòng tắm, đầu cũng không thèm quay lại, nếu không để Hạo Trạch thấy được không phải là khiến cô chê cười sao.“Dám nói ta như vậy.” Hạo Trạch sau khi thấy Hoàng Kì bước ra, liền giật giật y phục trước ngực nhìn một chút. “Ngươi xong đời rồi, ta lập tức đi tìm Hủ Liên nói ngươi rình coi ta tắm.”Hạo Trạch nổi giận đùng đùng đi tới Khôn Trữ Cung, không hề biết quyết định này của mình sẽ bị Hoàng hậu phúc hắc tính toán, đương nhiên đây cũng là chuyện sau này…Toàn văn Hoàn.
Edit: PT a.k.a Ring.
Hạo Trạch bỏ đi y phục bẩn trên người, thư thái nằm trong bồn tắm thật lớn. Không ngờ tên Hoàng Kì này lại biết hưởng thụ như vậy, len lén ở chỗ này dựng một phòng tắm.
Nếu không phải hắn vô tình phát hiên, sợ là hưởng thụ không được rồi. Lấy bộ dạng yêu sạch sẽ đến cuồng của Hoàng Kì, hẳn sẽ không cho hắn sử dụng, cho nên hắn liền lén tới đây.
Hắn xoa xoa thắt lưng, chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ sảng khoái khi tắm rửa. Có thể do thư thái quá, Hạo Trạch từ từ ngủ thiếp đi. Hắn đoán chắc Hoàng Kì là sáng, chiều, tối đều tắm một lần, còn lại nếu không có gì đặc biệt hẳn sẽ không lại đến.
Hoàng Kì bước vào phòng tắm, thấy bóng dáng mờ ảo trong phòng đầu tiên là sửng sốt. Sau đó sắc mặt lập tức trở nên khó coi, rốt cuộc là ai lớn gan dám dùng phòng tắm của hắn.
Vừa đến gần đã nhìn thấy là một nữ tử tóc dài đang lặng lẽ ngủ. Thân thể thon dài mềm mại trong nước tựa hồ có thể nhìn thấy được, Hoàng Kì đứng nhìn liền triệt để há hốc.
Mà dung mạo của nữ tử này lại không thể nào quen hơn được nữa, Hoàng Kì miệng chữ A, ngay cả tránh đi cũng đã quên. Này rõ ràng là Hạo Trạch mỗi ngày đối mặt, hắn sao có thể là một nữ nhân.
“Ưm” Hạo Trạch chậm rãi mở mắt, mê man đứng lên. Muốn lấy y phục vốn để một bên, nhưng lại thấy…
“A, ngươi sao lại nhìn chằm chằm ta.” Hạo Trạch thấy Hoàng Kì vẻ mặt khiếp sợ, lại nhìn thân thể xích lõa của mình, quát to một tiếng, tiện tay cầm lấy khăn mặt ném qua.
“Ngươi sao lại là nữ nhân.” Hoàng Kì lúc này mới phản ứng, xoay người đưa lưng về phía Hạo Trạch.
“Thế nào, nghĩ ta là nữ nhân, y thuật còn lợi hại hơn ngươi nên xấu hổ hả?” Hạo Trạch dùng tốc độ nhanh nhất mặc y phục, bình tĩnh lại rồi nói.
“Ngươi sao lại ở phòng tắm của ta.” Nghe được Hạo Trạch nói vậy, Hoàng Kì cũng không chịu thua hỏi lại.
“Nếu không phải thấy ở đây tương đối yên tĩnh, ta mới không hiếm lạ. Ta cảnh cáo ngươi chuyện hôm nay không được phép để lộ ra biết chưa?”
“Hừ, vóc người như ngươi ta còn không thèm nhìn đâu.” Hoàng Kì hừ một tiếng, bất quá trong đầu lập tức hiện lên thân thể như hoa sen mới nở vừa rồi của Hạo Trạch.
(R: ôi trời ơi =))).
Nhất thời, mũi nóng lên, Hoàng Kì thầm nghĩ không thể để bản thân xấu mặt. Hắn lập tức bước ra khỏi phòng tắm, đầu cũng không thèm quay lại, nếu không để Hạo Trạch thấy được không phải là khiến cô chê cười sao.
“Dám nói ta như vậy.” Hạo Trạch sau khi thấy Hoàng Kì bước ra, liền giật giật y phục trước ngực nhìn một chút. “Ngươi xong đời rồi, ta lập tức đi tìm Hủ Liên nói ngươi rình coi ta tắm.”
Hạo Trạch nổi giận đùng đùng đi tới Khôn Trữ Cung, không hề biết quyết định này của mình sẽ bị Hoàng hậu phúc hắc tính toán, đương nhiên đây cũng là chuyện sau này…
Toàn văn Hoàn.
Hoàng Hậu Phúc Hắc Của TrẫmTác giả: Mèo Phiêu LưuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEdit: PT a.k.a Ring. Khu trung tâm thành phố náo nhiệt ban đêm bị ánh đèn neon lóa mắt chiếm giữ, tại đây ánh sáng mộng ảo muôn màu muôn vẻ, người qua đường đã quên mất khoảng thời gian trước đây khi ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Thời đại tiến bộ, lại xóa đi không ít niềm vui lúc nhỏ. Trong nhà trọ nho nhỏ ở xa khu vực thành thị, chàng trai châm một điếu thuốc, thân thể tuổi trẻ rắn chắc không chút kiêng kỵ nằm trên giường. Chỉ có hơi thở mập mờ trong không khí giải thích tất cả những chuyện vừa xảy ra, hắn nhìn cô gái ngồi quay lưng lại đang mặc y phục. “Hủ Liên, hôn lễ cuối tuần phiền em chuẩn bị.” Khẩu khí nhẹ nhàng tựa như đang bàn việc dạo chơi ngoại thành, cô gái nghe hắn xong nói chỉ nhàn nhạt gật đầu, tiếp tục mặc áo khoác để trên sô pha. “Em đi về trước.” Hủ Liên quần áo nón nảy chỉnh tề, cầm lấy túi da trên sô pha ra cửa. “Có thể cưới một người như vậy, đối với mình mà nói mới là tốt nhất.” Khói thuốc lượn lờ, dần dần không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Hủ Liên một mình đi trên… Edit: PT a.k.a Ring.Hạo Trạch bỏ đi y phục bẩn trên người, thư thái nằm trong bồn tắm thật lớn. Không ngờ tên Hoàng Kì này lại biết hưởng thụ như vậy, len lén ở chỗ này dựng một phòng tắm.Nếu không phải hắn vô tình phát hiên, sợ là hưởng thụ không được rồi. Lấy bộ dạng yêu sạch sẽ đến cuồng của Hoàng Kì, hẳn sẽ không cho hắn sử dụng, cho nên hắn liền lén tới đây.Hắn xoa xoa thắt lưng, chậm rãi nhắm mắt hưởng thụ sảng khoái khi tắm rửa. Có thể do thư thái quá, Hạo Trạch từ từ ngủ thiếp đi. Hắn đoán chắc Hoàng Kì là sáng, chiều, tối đều tắm một lần, còn lại nếu không có gì đặc biệt hẳn sẽ không lại đến.Hoàng Kì bước vào phòng tắm, thấy bóng dáng mờ ảo trong phòng đầu tiên là sửng sốt. Sau đó sắc mặt lập tức trở nên khó coi, rốt cuộc là ai lớn gan dám dùng phòng tắm của hắn.Vừa đến gần đã nhìn thấy là một nữ tử tóc dài đang lặng lẽ ngủ. Thân thể thon dài mềm mại trong nước tựa hồ có thể nhìn thấy được, Hoàng Kì đứng nhìn liền triệt để há hốc.Mà dung mạo của nữ tử này lại không thể nào quen hơn được nữa, Hoàng Kì miệng chữ A, ngay cả tránh đi cũng đã quên. Này rõ ràng là Hạo Trạch mỗi ngày đối mặt, hắn sao có thể là một nữ nhân.“Ưm” Hạo Trạch chậm rãi mở mắt, mê man đứng lên. Muốn lấy y phục vốn để một bên, nhưng lại thấy…“A, ngươi sao lại nhìn chằm chằm ta.” Hạo Trạch thấy Hoàng Kì vẻ mặt khiếp sợ, lại nhìn thân thể xích lõa của mình, quát to một tiếng, tiện tay cầm lấy khăn mặt ném qua.“Ngươi sao lại là nữ nhân.” Hoàng Kì lúc này mới phản ứng, xoay người đưa lưng về phía Hạo Trạch.“Thế nào, nghĩ ta là nữ nhân, y thuật còn lợi hại hơn ngươi nên xấu hổ hả?” Hạo Trạch dùng tốc độ nhanh nhất mặc y phục, bình tĩnh lại rồi nói.“Ngươi sao lại ở phòng tắm của ta.” Nghe được Hạo Trạch nói vậy, Hoàng Kì cũng không chịu thua hỏi lại.“Nếu không phải thấy ở đây tương đối yên tĩnh, ta mới không hiếm lạ. Ta cảnh cáo ngươi chuyện hôm nay không được phép để lộ ra biết chưa?”“Hừ, vóc người như ngươi ta còn không thèm nhìn đâu.” Hoàng Kì hừ một tiếng, bất quá trong đầu lập tức hiện lên thân thể như hoa sen mới nở vừa rồi của Hạo Trạch.(R: ôi trời ơi =))).Nhất thời, mũi nóng lên, Hoàng Kì thầm nghĩ không thể để bản thân xấu mặt. Hắn lập tức bước ra khỏi phòng tắm, đầu cũng không thèm quay lại, nếu không để Hạo Trạch thấy được không phải là khiến cô chê cười sao.“Dám nói ta như vậy.” Hạo Trạch sau khi thấy Hoàng Kì bước ra, liền giật giật y phục trước ngực nhìn một chút. “Ngươi xong đời rồi, ta lập tức đi tìm Hủ Liên nói ngươi rình coi ta tắm.”Hạo Trạch nổi giận đùng đùng đi tới Khôn Trữ Cung, không hề biết quyết định này của mình sẽ bị Hoàng hậu phúc hắc tính toán, đương nhiên đây cũng là chuyện sau này…Toàn văn Hoàn.