Thiên Khải năm thứ ba, sau hai năm chinh chiến cuối cùng kết thúc kèm đặc phái viên song phương hạ xuống con dấu hòa thư, Đại Chu cùng Đại Kim lấy hoài thủy phân giới, không phân quân thần, mãi xưng huynh đệ. Tin tức truyền đi, nhân dân hai nước hoan hô chúc mừng, chỉ có người trải qua chiến tranh mới biết hòa bình trân quý biết bao nhiêu. Đại Chu, kinh sư Túc An, Vĩnh Ninh phố, dinh thự phủ Viễn công do hoàng gia ban cho, lúc này cờ màu tung bay, chiêng trống vang dội ngập trời. Phủ Viễn công, Thẩm Phác Văn là một trong những truyền kỳ của Đại Chu quốc. Hắn xuất thân thế gia, nhưng không dựa vào gia thế, mà lấy vị trí trạng nguyên tiến vào triều, nhiều lần đảm nhiệm chức vụ quan trọng, là tam triều nguyên lão, lúc Đại Kim xuôi nam, Long Khánh đế thân chinh xuất trận, bất ngờ gặp mai phục, là hắn bất chấp quên mình hộ giá, lấy chính thân mình đỡ bốn mũi tên của địch nên Long Khánh đế mới bình an vô sự. Khi Long Khánh đế băng hà, các hoàng tử hỗn chiến, là hắn hết lực ủng hộ lục hoàng…
Chương 98-1: Hạ Yến (1)
Dược Hương Trùng SinhTác giả: Hi HànhTruyện Trọng SinhThiên Khải năm thứ ba, sau hai năm chinh chiến cuối cùng kết thúc kèm đặc phái viên song phương hạ xuống con dấu hòa thư, Đại Chu cùng Đại Kim lấy hoài thủy phân giới, không phân quân thần, mãi xưng huynh đệ. Tin tức truyền đi, nhân dân hai nước hoan hô chúc mừng, chỉ có người trải qua chiến tranh mới biết hòa bình trân quý biết bao nhiêu. Đại Chu, kinh sư Túc An, Vĩnh Ninh phố, dinh thự phủ Viễn công do hoàng gia ban cho, lúc này cờ màu tung bay, chiêng trống vang dội ngập trời. Phủ Viễn công, Thẩm Phác Văn là một trong những truyền kỳ của Đại Chu quốc. Hắn xuất thân thế gia, nhưng không dựa vào gia thế, mà lấy vị trí trạng nguyên tiến vào triều, nhiều lần đảm nhiệm chức vụ quan trọng, là tam triều nguyên lão, lúc Đại Kim xuôi nam, Long Khánh đế thân chinh xuất trận, bất ngờ gặp mai phục, là hắn bất chấp quên mình hộ giá, lấy chính thân mình đỡ bốn mũi tên của địch nên Long Khánh đế mới bình an vô sự. Khi Long Khánh đế băng hà, các hoàng tử hỗn chiến, là hắn hết lực ủng hộ lục hoàng… Lần này nhất định là do hắn gặp may mắn.Đợt thi lần này, do từng chủ khảo đánh giá, mỗi một người chủ khảo đều có cánh chuộng khác nhau, mà Cố Hải bất quá là hợp với tính khí của vị chủ khảo này.Nhưng tại sao cứ một mực là hắn? Vì sao lại là hắn cản con đường của mình?Vận khí? Vận khí cực tốt của hắn từ đâu mà tới?Cố Ngư đứng ở ngoài cửa xổ phòng nghị sự, lẳng lặng nhìn ốc sừng(1) gậm cắn nhành non, sắc mặt của hắn lại tràng trắng bệch, hai mắt càng phát ra u hàn(2).Hắn xoay người từ phía trước cửa xổ rời đi, trên đường đi cho dù là nô bộc hay thân tộc, cho dù nam nữ lão ấu gặp phải đều hàm chứa cực kỳ hâm mộ cùng tôn kính mà thi lễ, vấn an(3).Đừng nói hắn là đệ nhị danh, đợt thi lần này đứng trước đệ thập danh, ở Kiến Khang thành hầu như đều bị theo đuôi tâng bốc.Cố Ngư thần sắc thản nhiên bước nhanh mà đi, trong mắt không mang theo một chút vui mừng nào.Cuộc bàn luận trong phòng dừng tại đây, mặc kệ mọi người kinh ngạc thế nào vẫn là cực kỳ hâm mộ, chuyện Cố Hải là án thủ(4) chân thực không còn gì để bàn cải.Cho dù nói như thế nào, học sinh Cố gia bọn họ lấy hết hai vị trí thủ khoa cùng đệ nhị danh, đây đều là chuyện vui lớn.Theo như thường lệ, người trong nhà thi đỗ đều phải mở tiệc ăn mừng."Như vầy đi, mọi người bỏ tiền ra, vì Hải ca mở tiệc đi." Cố Trường Xuân đứng lên đưa ra quyết định.Cũng không cần thiết phải trưng cầu ý kiến, nói vậy liền không ai dám phản đối, chỉ sợ tất cả đều đã chuẩn bị quà mừng rồi.Quân chủ quyền thế, người theo đông, còn đây là tình đời, không có gì đáng trách."Ông nội..." Có người đột nhiên lên tiếng.Lần theo tiếng nói, Cố Trường Xuân hiện ra vài phần bất mãn nhìn lại, "Như thế nào?""Việc này, phía ta lúc mới đến, thấy Tứ lão gia đã triển khai yến hội, hơn nữa còn nói, là tiệc rựu," người nọ cười hì hì nói.Sắc mặt Cố Trường Xuân cứng đờ, bọn họ quá nhiều tiền? Hẳn là muốn mặt mình bị đánh sưng lên thành người béo?*Chú thích:1. ốc sừng: là một loại ốc2. u hàn: tăm tối, ẩn khuất, tĩnh mịch, thầm kín3. vấn an: hỏi thăm sức khỏe4. án thủ: người đứng đầu bảng xếp hạng thi cửHán việt: số đếm từ 1 đến 10Nhất - nhị - tam - tứ - ngũ - lục - thất - bát - cửu - thập
Lần này nhất định là do hắn gặp may mắn.
Đợt thi lần này, do từng chủ khảo đánh giá, mỗi một người chủ khảo đều có cánh chuộng khác nhau, mà Cố Hải bất quá là hợp với tính khí của vị chủ khảo này.
Nhưng tại sao cứ một mực là hắn? Vì sao lại là hắn cản con đường của mình?
Vận khí? Vận khí cực tốt của hắn từ đâu mà tới?
Cố Ngư đứng ở ngoài cửa xổ phòng nghị sự, lẳng lặng nhìn ốc sừng(1) gậm cắn nhành non, sắc mặt của hắn lại tràng trắng bệch, hai mắt càng phát ra u hàn(2).
Hắn xoay người từ phía trước cửa xổ rời đi, trên đường đi cho dù là nô bộc hay thân tộc, cho dù nam nữ lão ấu gặp phải đều hàm chứa cực kỳ hâm mộ cùng tôn kính mà thi lễ, vấn an(3).
Đừng nói hắn là đệ nhị danh, đợt thi lần này đứng trước đệ thập danh, ở Kiến Khang thành hầu như đều bị theo đuôi tâng bốc.
Cố Ngư thần sắc thản nhiên bước nhanh mà đi, trong mắt không mang theo một chút vui mừng nào.
Cuộc bàn luận trong phòng dừng tại đây, mặc kệ mọi người kinh ngạc thế nào vẫn là cực kỳ hâm mộ, chuyện Cố Hải là án thủ(4) chân thực không còn gì để bàn cải.
Cho dù nói như thế nào, học sinh Cố gia bọn họ lấy hết hai vị trí thủ khoa cùng đệ nhị danh, đây đều là chuyện vui lớn.
Theo như thường lệ, người trong nhà thi đỗ đều phải mở tiệc ăn mừng.
"Như vầy đi, mọi người bỏ tiền ra, vì Hải ca mở tiệc đi." Cố Trường Xuân đứng lên đưa ra quyết định.
Cũng không cần thiết phải trưng cầu ý kiến, nói vậy liền không ai dám phản đối, chỉ sợ tất cả đều đã chuẩn bị quà mừng rồi.
Quân chủ quyền thế, người theo đông, còn đây là tình đời, không có gì đáng trách.
"Ông nội..." Có người đột nhiên lên tiếng.
Lần theo tiếng nói, Cố Trường Xuân hiện ra vài phần bất mãn nhìn lại, "Như thế nào?"
"Việc này, phía ta lúc mới đến, thấy Tứ lão gia đã triển khai yến hội, hơn nữa còn nói, là tiệc rựu," người nọ cười hì hì nói.
Sắc mặt Cố Trường Xuân cứng đờ, bọn họ quá nhiều tiền? Hẳn là muốn mặt mình bị đánh sưng lên thành người béo?
*Chú thích:
1. ốc sừng: là một loại ốc
2. u hàn: tăm tối, ẩn khuất, tĩnh mịch, thầm kín
3. vấn an: hỏi thăm sức khỏe
4. án thủ: người đứng đầu bảng xếp hạng thi cử
Hán việt: số đếm từ 1 đến 10
Nhất - nhị - tam - tứ - ngũ - lục - thất - bát - cửu - thập
Dược Hương Trùng SinhTác giả: Hi HànhTruyện Trọng SinhThiên Khải năm thứ ba, sau hai năm chinh chiến cuối cùng kết thúc kèm đặc phái viên song phương hạ xuống con dấu hòa thư, Đại Chu cùng Đại Kim lấy hoài thủy phân giới, không phân quân thần, mãi xưng huynh đệ. Tin tức truyền đi, nhân dân hai nước hoan hô chúc mừng, chỉ có người trải qua chiến tranh mới biết hòa bình trân quý biết bao nhiêu. Đại Chu, kinh sư Túc An, Vĩnh Ninh phố, dinh thự phủ Viễn công do hoàng gia ban cho, lúc này cờ màu tung bay, chiêng trống vang dội ngập trời. Phủ Viễn công, Thẩm Phác Văn là một trong những truyền kỳ của Đại Chu quốc. Hắn xuất thân thế gia, nhưng không dựa vào gia thế, mà lấy vị trí trạng nguyên tiến vào triều, nhiều lần đảm nhiệm chức vụ quan trọng, là tam triều nguyên lão, lúc Đại Kim xuôi nam, Long Khánh đế thân chinh xuất trận, bất ngờ gặp mai phục, là hắn bất chấp quên mình hộ giá, lấy chính thân mình đỡ bốn mũi tên của địch nên Long Khánh đế mới bình an vô sự. Khi Long Khánh đế băng hà, các hoàng tử hỗn chiến, là hắn hết lực ủng hộ lục hoàng… Lần này nhất định là do hắn gặp may mắn.Đợt thi lần này, do từng chủ khảo đánh giá, mỗi một người chủ khảo đều có cánh chuộng khác nhau, mà Cố Hải bất quá là hợp với tính khí của vị chủ khảo này.Nhưng tại sao cứ một mực là hắn? Vì sao lại là hắn cản con đường của mình?Vận khí? Vận khí cực tốt của hắn từ đâu mà tới?Cố Ngư đứng ở ngoài cửa xổ phòng nghị sự, lẳng lặng nhìn ốc sừng(1) gậm cắn nhành non, sắc mặt của hắn lại tràng trắng bệch, hai mắt càng phát ra u hàn(2).Hắn xoay người từ phía trước cửa xổ rời đi, trên đường đi cho dù là nô bộc hay thân tộc, cho dù nam nữ lão ấu gặp phải đều hàm chứa cực kỳ hâm mộ cùng tôn kính mà thi lễ, vấn an(3).Đừng nói hắn là đệ nhị danh, đợt thi lần này đứng trước đệ thập danh, ở Kiến Khang thành hầu như đều bị theo đuôi tâng bốc.Cố Ngư thần sắc thản nhiên bước nhanh mà đi, trong mắt không mang theo một chút vui mừng nào.Cuộc bàn luận trong phòng dừng tại đây, mặc kệ mọi người kinh ngạc thế nào vẫn là cực kỳ hâm mộ, chuyện Cố Hải là án thủ(4) chân thực không còn gì để bàn cải.Cho dù nói như thế nào, học sinh Cố gia bọn họ lấy hết hai vị trí thủ khoa cùng đệ nhị danh, đây đều là chuyện vui lớn.Theo như thường lệ, người trong nhà thi đỗ đều phải mở tiệc ăn mừng."Như vầy đi, mọi người bỏ tiền ra, vì Hải ca mở tiệc đi." Cố Trường Xuân đứng lên đưa ra quyết định.Cũng không cần thiết phải trưng cầu ý kiến, nói vậy liền không ai dám phản đối, chỉ sợ tất cả đều đã chuẩn bị quà mừng rồi.Quân chủ quyền thế, người theo đông, còn đây là tình đời, không có gì đáng trách."Ông nội..." Có người đột nhiên lên tiếng.Lần theo tiếng nói, Cố Trường Xuân hiện ra vài phần bất mãn nhìn lại, "Như thế nào?""Việc này, phía ta lúc mới đến, thấy Tứ lão gia đã triển khai yến hội, hơn nữa còn nói, là tiệc rựu," người nọ cười hì hì nói.Sắc mặt Cố Trường Xuân cứng đờ, bọn họ quá nhiều tiền? Hẳn là muốn mặt mình bị đánh sưng lên thành người béo?*Chú thích:1. ốc sừng: là một loại ốc2. u hàn: tăm tối, ẩn khuất, tĩnh mịch, thầm kín3. vấn an: hỏi thăm sức khỏe4. án thủ: người đứng đầu bảng xếp hạng thi cửHán việt: số đếm từ 1 đến 10Nhất - nhị - tam - tứ - ngũ - lục - thất - bát - cửu - thập