Tác giả:

Tại hôn lễ___u_____ Đoản Ân Nhi mặt một bố váy cưới đẹp lộng lẫy bước vào lễ đường. Trên nét mặt cô tràn đầy hạnh phúc vì cô sắp được làm vợ anh, người mà cô yêu thầm suốt bao năm qua sẽ là chồng của cô... Anh vẫn như hồi đó nét mặt vẫn lạnh lùng với bộ âu phục đen đứng trên kháng đài... Cô bước tới gần anh, anh nắm tay cô nhưng cô cảm giác được cái nắm tay càng ngày càng chặt khiến cô đau nhưng nét mặt cô cố mỉm cười... Chủ tọa - Lãnh Thiên Khải con có bằng lòng lấy Đoản Ân Nhi làm vợ không!? Sắc mặt anh vẫn như vậy mà cố gượng đáp.. - Con đồng ý! Tại biệt thự lãnh gia_______ Sau hôn lễ cô cảm thấy mệt mõi nên đi lên phòng nghĩ ngơi. Cô bước vào phòng với nét mặt vô cùng hào hứng! - Rầm!! Lãnh thiên khải dùng chân đá cửa ra! - Đoản Ân Nhi tôi nói cho cô biết tôi sẽ không bao giờ yêu cô, tốt nhất là cô nên biết điều một chút! Đoản Ân Nhi cười khổ - Em biết rồi! Anh vội bóp miệng cô khiến cho cô cảm thấy đau vô cùng. Anh lạnh lùng không một chút biểu cảm nào mà đáp lại - Từ nay về sau…

Chương 7

Cô Vợ CâmTác giả: Dạ ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTại hôn lễ___u_____ Đoản Ân Nhi mặt một bố váy cưới đẹp lộng lẫy bước vào lễ đường. Trên nét mặt cô tràn đầy hạnh phúc vì cô sắp được làm vợ anh, người mà cô yêu thầm suốt bao năm qua sẽ là chồng của cô... Anh vẫn như hồi đó nét mặt vẫn lạnh lùng với bộ âu phục đen đứng trên kháng đài... Cô bước tới gần anh, anh nắm tay cô nhưng cô cảm giác được cái nắm tay càng ngày càng chặt khiến cô đau nhưng nét mặt cô cố mỉm cười... Chủ tọa - Lãnh Thiên Khải con có bằng lòng lấy Đoản Ân Nhi làm vợ không!? Sắc mặt anh vẫn như vậy mà cố gượng đáp.. - Con đồng ý! Tại biệt thự lãnh gia_______ Sau hôn lễ cô cảm thấy mệt mõi nên đi lên phòng nghĩ ngơi. Cô bước vào phòng với nét mặt vô cùng hào hứng! - Rầm!! Lãnh thiên khải dùng chân đá cửa ra! - Đoản Ân Nhi tôi nói cho cô biết tôi sẽ không bao giờ yêu cô, tốt nhất là cô nên biết điều một chút! Đoản Ân Nhi cười khổ - Em biết rồi! Anh vội bóp miệng cô khiến cho cô cảm thấy đau vô cùng. Anh lạnh lùng không một chút biểu cảm nào mà đáp lại - Từ nay về sau… Cô mở mắt ra thì đã nằm trong chiếc xe cô cố sức vùng vẫy nhưng không có sức lực" Khải cứu em, em sợ lắm"Chiếc xe dừng lại ở chỗ hoang vắng trong căng nhà hoang không người ở đó cũng có một người phụ nữ đang bị trói cố sức la hét- Thả tôi ra, các người biết tôi là ai không...- Cô là ai tôi không cần biết, điều cần biết là bắt cô....Lúc này Đoản Ân Nhi bị dẫn vào và trói cạnh Triệu Ái Li cô rất sợ nhưng nét mặt vẫn luôn bình tĩnh còn Triệu Ái Li thì ra sức kêu la..Trầm Sinh từ cầu thang bước lên tay cầm điện thoại nét mặt của anh rất sảng khoái..Từ đầu dây bên kia- Reng reng rengLãnh Thiên Khải đang cầm ly rượu bước đến bàn cầm điện thoại lên nhấn nút nghe thì một giọng nói vang lên không ai khác là kẻ thù của anh- Vợ và tình nhân bé nhỏ của mày đang trong tay tao, nếu muốn cứu thì đem số hàng đưa cho taoAnh vẫn không có một chút tức giận- Được..Anh cúp máy đi qua phòng làm việc của Jack- Cậu đi với tôi có chút chuyện- là chuyện gì mà trong cậu hấp tấp vậy- Cậu bớt hỏi nhiều lại, tôi b*p ch*t cậu- Được được rồi- Cậu ở đây để tôi lấy xeTới nơi Trầm Sinh đã ngồi đợi sẵn- Cuối cùng cũng tới- Tao đã chuyển đơn hàng cho mày, mau thả người ra- Vậy mày chọn đi vợ mày hay tình nhânĐúng lúc Triệu ái Li lêng tiếng la hét còn cô gái bên cạnh thì không nói câu nào ánh mắt nhìn anh đầy lo sợ- Khải cứu em...- Thả Triệu Ái Li ra! Còn việc khác tao không quan tâmCô nghe những câu anh hốt ra từ miệng anh cặp mắt cô từ từ nhắm lại cô biết cô không còn hi vọng nữa- Con à, baba không muốn mẹ con mình sống nữa sao!Lãnh Thiên Phong nói nhỏ bên tai Jack- Cậu nên biết làm gì rồi chứ- Biết rồi thuộc hạ của hắn cứ để tôi, lâu không vận động cũng thấy nhớ. Trầm Sinh cậu từ từ mà giải quyếtKhông nói nhiều Lãnh Thiên Phong bước lên tay anh đấm thẳng vô mặt Trầm Sinh rồi bẻ tay hắn, Trầm Sinh lúc này không đề phòng nên bị Lãnh Thiên Phong từ từ mà đánh trảLãnh Thiên Phong từ từ rút súng ra chĩa thẳng vào đâu Trầm Sinh- Cmn, mày còn non lắmLúc này Trầm Sinh có vẻ hoảng sợ vì đã đắc tội nhầm người một tiếng súng vang lên- ĐoàngMáu từ trán Trầm Sinh từ từ chảy xuống anh nhẹ nhàng cất súng vàoLúc này Đoản Ân Nhi thấy cảnh tượng trước mặt hoảng sợ mà ngất đi. Triệu Ái Li chạy đến ôm lấy Lãnh Thiên Khải võng vẹo nói- Khải em sợAnh lấy áo khoác lên người cô, jack thấy cảnh tượng trước mắt bất mãn nói với Lãnh Thiên Khải- Còn cô gái đó thì sao, cậu quên cô gái đó là vợ cậu àAnh không kìm chế mà lớn tiếng nói với lãnh thiên khải- Thằng Hâm này cậu định để vợ cậu ở lại như vậy à!Lãnh Thiên Khải đứng im không nói gì mắt chằm chằm nhìn vào cô gái đang nằm dưới đấtJack chạy lạy ẩm Đoản Ân Nhi lên mặt không chút biểu cảm đi ngang- Tôi đưa cô ấy vào bệnh viện, cậu đưa tình nhân cậu về đi.Nói xong anh ôm Đoản Ân Nhi lên xe chạy đi mất chỉ còn Lãnh Thiên Khải và Triệu Ái Li...

Cô mở mắt ra thì đã nằm trong chiếc xe cô cố sức vùng vẫy nhưng không có sức lực" Khải cứu em, em sợ lắm"

Chiếc xe dừng lại ở chỗ hoang vắng trong căng nhà hoang không người ở đó cũng có một người phụ nữ đang bị trói cố sức la hét

- Thả tôi ra, các người biết tôi là ai không...

- Cô là ai tôi không cần biết, điều cần biết là bắt cô....

Lúc này Đoản Ân Nhi bị dẫn vào và trói cạnh Triệu Ái Li cô rất sợ nhưng nét mặt vẫn luôn bình tĩnh còn Triệu Ái Li thì ra sức kêu la..

Trầm Sinh từ cầu thang bước lên tay cầm điện thoại nét mặt của anh rất sảng khoái..

Từ đầu dây bên kia

- Reng reng reng

Lãnh Thiên Khải đang cầm ly rượu bước đến bàn cầm điện thoại lên nhấn nút nghe thì một giọng nói vang lên không ai khác là kẻ thù của anh

- Vợ và tình nhân bé nhỏ của mày đang trong tay tao, nếu muốn cứu thì đem số hàng đưa cho tao

Anh vẫn không có một chút tức giận

- Được..

Anh cúp máy đi qua phòng làm việc của Jack

- Cậu đi với tôi có chút chuyện

- là chuyện gì mà trong cậu hấp tấp vậy

- Cậu bớt hỏi nhiều lại, tôi b*p ch*t cậu

- Được được rồi

- Cậu ở đây để tôi lấy xe

Tới nơi Trầm Sinh đã ngồi đợi sẵn

- Cuối cùng cũng tới

- Tao đã chuyển đơn hàng cho mày, mau thả người ra

- Vậy mày chọn đi vợ mày hay tình nhân

Đúng lúc Triệu ái Li lêng tiếng la hét còn cô gái bên cạnh thì không nói câu nào ánh mắt nhìn anh đầy lo sợ

- Khải cứu em...

- Thả Triệu Ái Li ra! Còn việc khác tao không quan tâm

Cô nghe những câu anh hốt ra từ miệng anh cặp mắt cô từ từ nhắm lại cô biết cô không còn hi vọng nữa

- Con à, baba không muốn mẹ con mình sống nữa sao!

Lãnh Thiên Phong nói nhỏ bên tai Jack

- Cậu nên biết làm gì rồi chứ

- Biết rồi thuộc hạ của hắn cứ để tôi, lâu không vận động cũng thấy nhớ. Trầm Sinh cậu từ từ mà giải quyết

Không nói nhiều Lãnh Thiên Phong bước lên tay anh đấm thẳng vô mặt Trầm Sinh rồi bẻ tay hắn, Trầm Sinh lúc này không đề phòng nên bị Lãnh Thiên Phong từ từ mà đánh trả

Lãnh Thiên Phong từ từ rút súng ra chĩa thẳng vào đâu Trầm Sinh

- Cmn, mày còn non lắm

Lúc này Trầm Sinh có vẻ hoảng sợ vì đã đắc tội nhầm người một tiếng súng vang lên

- Đoàng

Máu từ trán Trầm Sinh từ từ chảy xuống anh nhẹ nhàng cất súng vào

Lúc này Đoản Ân Nhi thấy cảnh tượng trước mặt hoảng sợ mà ngất đi. Triệu Ái Li chạy đến ôm lấy Lãnh Thiên Khải võng vẹo nói

- Khải em sợ

Anh lấy áo khoác lên người cô, jack thấy cảnh tượng trước mắt bất mãn nói với Lãnh Thiên Khải

- Còn cô gái đó thì sao, cậu quên cô gái đó là vợ cậu à

Anh không kìm chế mà lớn tiếng nói với lãnh thiên khải

- Thằng Hâm này cậu định để vợ cậu ở lại như vậy à!

Lãnh Thiên Khải đứng im không nói gì mắt chằm chằm nhìn vào cô gái đang nằm dưới đất

Jack chạy lạy ẩm Đoản Ân Nhi lên mặt không chút biểu cảm đi ngang

- Tôi đưa cô ấy vào bệnh viện, cậu đưa tình nhân cậu về đi.

Nói xong anh ôm Đoản Ân Nhi lên xe chạy đi mất chỉ còn Lãnh Thiên Khải và Triệu Ái Li...

Cô Vợ CâmTác giả: Dạ ÂnTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTại hôn lễ___u_____ Đoản Ân Nhi mặt một bố váy cưới đẹp lộng lẫy bước vào lễ đường. Trên nét mặt cô tràn đầy hạnh phúc vì cô sắp được làm vợ anh, người mà cô yêu thầm suốt bao năm qua sẽ là chồng của cô... Anh vẫn như hồi đó nét mặt vẫn lạnh lùng với bộ âu phục đen đứng trên kháng đài... Cô bước tới gần anh, anh nắm tay cô nhưng cô cảm giác được cái nắm tay càng ngày càng chặt khiến cô đau nhưng nét mặt cô cố mỉm cười... Chủ tọa - Lãnh Thiên Khải con có bằng lòng lấy Đoản Ân Nhi làm vợ không!? Sắc mặt anh vẫn như vậy mà cố gượng đáp.. - Con đồng ý! Tại biệt thự lãnh gia_______ Sau hôn lễ cô cảm thấy mệt mõi nên đi lên phòng nghĩ ngơi. Cô bước vào phòng với nét mặt vô cùng hào hứng! - Rầm!! Lãnh thiên khải dùng chân đá cửa ra! - Đoản Ân Nhi tôi nói cho cô biết tôi sẽ không bao giờ yêu cô, tốt nhất là cô nên biết điều một chút! Đoản Ân Nhi cười khổ - Em biết rồi! Anh vội bóp miệng cô khiến cho cô cảm thấy đau vô cùng. Anh lạnh lùng không một chút biểu cảm nào mà đáp lại - Từ nay về sau… Cô mở mắt ra thì đã nằm trong chiếc xe cô cố sức vùng vẫy nhưng không có sức lực" Khải cứu em, em sợ lắm"Chiếc xe dừng lại ở chỗ hoang vắng trong căng nhà hoang không người ở đó cũng có một người phụ nữ đang bị trói cố sức la hét- Thả tôi ra, các người biết tôi là ai không...- Cô là ai tôi không cần biết, điều cần biết là bắt cô....Lúc này Đoản Ân Nhi bị dẫn vào và trói cạnh Triệu Ái Li cô rất sợ nhưng nét mặt vẫn luôn bình tĩnh còn Triệu Ái Li thì ra sức kêu la..Trầm Sinh từ cầu thang bước lên tay cầm điện thoại nét mặt của anh rất sảng khoái..Từ đầu dây bên kia- Reng reng rengLãnh Thiên Khải đang cầm ly rượu bước đến bàn cầm điện thoại lên nhấn nút nghe thì một giọng nói vang lên không ai khác là kẻ thù của anh- Vợ và tình nhân bé nhỏ của mày đang trong tay tao, nếu muốn cứu thì đem số hàng đưa cho taoAnh vẫn không có một chút tức giận- Được..Anh cúp máy đi qua phòng làm việc của Jack- Cậu đi với tôi có chút chuyện- là chuyện gì mà trong cậu hấp tấp vậy- Cậu bớt hỏi nhiều lại, tôi b*p ch*t cậu- Được được rồi- Cậu ở đây để tôi lấy xeTới nơi Trầm Sinh đã ngồi đợi sẵn- Cuối cùng cũng tới- Tao đã chuyển đơn hàng cho mày, mau thả người ra- Vậy mày chọn đi vợ mày hay tình nhânĐúng lúc Triệu ái Li lêng tiếng la hét còn cô gái bên cạnh thì không nói câu nào ánh mắt nhìn anh đầy lo sợ- Khải cứu em...- Thả Triệu Ái Li ra! Còn việc khác tao không quan tâmCô nghe những câu anh hốt ra từ miệng anh cặp mắt cô từ từ nhắm lại cô biết cô không còn hi vọng nữa- Con à, baba không muốn mẹ con mình sống nữa sao!Lãnh Thiên Phong nói nhỏ bên tai Jack- Cậu nên biết làm gì rồi chứ- Biết rồi thuộc hạ của hắn cứ để tôi, lâu không vận động cũng thấy nhớ. Trầm Sinh cậu từ từ mà giải quyếtKhông nói nhiều Lãnh Thiên Phong bước lên tay anh đấm thẳng vô mặt Trầm Sinh rồi bẻ tay hắn, Trầm Sinh lúc này không đề phòng nên bị Lãnh Thiên Phong từ từ mà đánh trảLãnh Thiên Phong từ từ rút súng ra chĩa thẳng vào đâu Trầm Sinh- Cmn, mày còn non lắmLúc này Trầm Sinh có vẻ hoảng sợ vì đã đắc tội nhầm người một tiếng súng vang lên- ĐoàngMáu từ trán Trầm Sinh từ từ chảy xuống anh nhẹ nhàng cất súng vàoLúc này Đoản Ân Nhi thấy cảnh tượng trước mặt hoảng sợ mà ngất đi. Triệu Ái Li chạy đến ôm lấy Lãnh Thiên Khải võng vẹo nói- Khải em sợAnh lấy áo khoác lên người cô, jack thấy cảnh tượng trước mắt bất mãn nói với Lãnh Thiên Khải- Còn cô gái đó thì sao, cậu quên cô gái đó là vợ cậu àAnh không kìm chế mà lớn tiếng nói với lãnh thiên khải- Thằng Hâm này cậu định để vợ cậu ở lại như vậy à!Lãnh Thiên Khải đứng im không nói gì mắt chằm chằm nhìn vào cô gái đang nằm dưới đấtJack chạy lạy ẩm Đoản Ân Nhi lên mặt không chút biểu cảm đi ngang- Tôi đưa cô ấy vào bệnh viện, cậu đưa tình nhân cậu về đi.Nói xong anh ôm Đoản Ân Nhi lên xe chạy đi mất chỉ còn Lãnh Thiên Khải và Triệu Ái Li...

Chương 7