Nó tên là Lương Bảo An. Cái tên này là do ông nội Lương Bảo Lâm của nó đặt. “Bảo” trong từ bảo bối. “An” trong từ bình an. Ông nó bảo, tên nó có nghĩa là bảo bối đem bình an đến cho dòng họ Lương. Nghe có vẻ quan trọng quá chừng. Mà cũng đúng, ông bà nội nó có ba người con, bố Long ở giữa, trên còn một bác trai tên Quốc, dưới là chú Hưng. Bác Quốc lại có hai anh con trai là Duy và Minh, chú Hưng cũng có một quý tử là Kỳ. Thành ra cả nhà chỉ có mỗi nó là gái, “quý” cũng phải. Ở bên nội đã là của quý, về bên ngoại nó còn là của “hiếm” nữa cơ. Ông bà ngoại chỉ có mỗi mẹ Thục. Mẹ Thục lại chỉ có mỗi cô con gái “thông minh, xinh đẹp, hiền dịu, nết na” là nó. Vì thế, nghiễm nhiên nó trở thành... cháu một và cũng nghiễm nhiên bao nhiêu quan tâm, yêu thương của cả nhà nó đều hưởng hết. Thế mới oách chứ lị! Được cưng chiều như công chúa, lại thêm khoản gia đình hai bên nội ngoại đều khá giả, người ngoài ai ai cũng xuýt xoa khen số Bảo An sướng. Bảo An nhà ta trước giờ đi đâu cũng có xe…
Chương 46
Tình Yêu Hài Hước Của Bảo AnTác giả: Bánh_Bao_NướngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNó tên là Lương Bảo An. Cái tên này là do ông nội Lương Bảo Lâm của nó đặt. “Bảo” trong từ bảo bối. “An” trong từ bình an. Ông nó bảo, tên nó có nghĩa là bảo bối đem bình an đến cho dòng họ Lương. Nghe có vẻ quan trọng quá chừng. Mà cũng đúng, ông bà nội nó có ba người con, bố Long ở giữa, trên còn một bác trai tên Quốc, dưới là chú Hưng. Bác Quốc lại có hai anh con trai là Duy và Minh, chú Hưng cũng có một quý tử là Kỳ. Thành ra cả nhà chỉ có mỗi nó là gái, “quý” cũng phải. Ở bên nội đã là của quý, về bên ngoại nó còn là của “hiếm” nữa cơ. Ông bà ngoại chỉ có mỗi mẹ Thục. Mẹ Thục lại chỉ có mỗi cô con gái “thông minh, xinh đẹp, hiền dịu, nết na” là nó. Vì thế, nghiễm nhiên nó trở thành... cháu một và cũng nghiễm nhiên bao nhiêu quan tâm, yêu thương của cả nhà nó đều hưởng hết. Thế mới oách chứ lị! Được cưng chiều như công chúa, lại thêm khoản gia đình hai bên nội ngoại đều khá giả, người ngoài ai ai cũng xuýt xoa khen số Bảo An sướng. Bảo An nhà ta trước giờ đi đâu cũng có xe… Thấp cổ bé họng, Phong chẳng thể nào ngăn được Minh đến dạy thử hai buổi vừa rồi, càng không thể cản nổi việc anh chàng sẽ chính thức trở thành gia sư cho An sau đó. Ngay từ lần đầu đến chào hỏi, Tuệ Minh đã khiến cho bà phải trao niềm yêu mến bởi sự ngoan ngoãn và lễ độ của mình rồi. Lại cả cô em gái Hoài An nữa chứ, Phong đã phải muối mặt cầu xin hết nước, ấy vậy mà con bé vẫn chẳng chịu niệm tình anh em gì cả. Hoài An thực sự đã bị vẻ ngoài điển trai và lối dạy thú vị của Minh hút hồn mất rồi. Những lúc bất lực thế này, Phong chỉ còn biết tìm đến “thùng rác di động”tên Trí để thẳng tay quẳng đống bực bội này đi thôi.Chín giờ tối, tại một quán nước bên vệ đường, hàng loạt tiếng ồn ào và huyên náo của đường phố lúc lên đèn cũng chẳng thể nào át nổi những câu Phong chửi thề. Đã vét sạch ví để chiêu đãi Trí một bữa ra trò, Hoài Phong thực lòng muốn được nghe đôi lời hay ho từ phía cậu bạn. Ngờ đâu, cái miệng đã ngọt lịm nước nhân trần của Trí lại chỉ nói ra toàn những lời gì đâu không à. Cậu ta dọa:“Mày cẩn thận đấy, khéo khi lão Minh ấy lại tiếp cận Hoài An rồi trở thành em rể của mày để trả thù cũng không biết chừng.”Dứt lời, Trí lại nhóp nhép xơi thêm một cái nem nướng nữa, chẳng hề quan tâm tới cơn thịnh nộ mà Phong sắp bùng nổ sắp tới. Thú thực, Trí chỉ muốn trêu chọc một chút cho Phong đỡ căng thẳng hơn thôi. Có điều, lời đùa kia quả không đúng lúc chút nào, chẳng thế mà Phong vừa nghe xong đã sớm nghiến răng ken két vì tức giận mất rồi. Trí đó, rõ ràng biết lòng Phong hiện đang rối bời và sầu đời vô cùng, ấy thế mà cậu ta còn cố tình hù dọa Phong thêm nữa. Tội này nhất định không thể tha được rồi Trí ơi. Dang tay và vỗ một phát đau điếng người vào cái đầu sớm đã sưng u mấy cục của Trí, Phong không kiềm nổi mình nữa bèn quát um sùm lên:“Im đi. Không nói được lời nào tốt đẹp thì câm luôn đi. Để tao thấy mày hé mồm một lần nữa xem, tao cắt.”
Thấp cổ bé họng, Phong chẳng thể nào ngăn được Minh đến dạy thử hai buổi vừa rồi, càng không thể cản nổi việc anh chàng sẽ chính thức trở thành gia sư cho An sau đó. Ngay từ lần đầu đến chào hỏi, Tuệ Minh đã khiến cho bà phải trao niềm yêu mến bởi sự ngoan ngoãn và lễ độ của mình rồi. Lại cả cô em gái Hoài An nữa chứ, Phong đã phải muối mặt cầu xin hết nước, ấy vậy mà con bé vẫn chẳng chịu niệm tình anh em gì cả. Hoài An thực sự đã bị vẻ ngoài điển trai và lối dạy thú vị của Minh hút hồn mất rồi. Những lúc bất lực thế này, Phong chỉ còn biết tìm đến “thùng rác di động”
tên Trí để thẳng tay quẳng đống bực bội này đi thôi.
Chín giờ tối, tại một quán nước bên vệ đường, hàng loạt tiếng ồn ào và huyên náo của đường phố lúc lên đèn cũng chẳng thể nào át nổi những câu Phong chửi thề. Đã vét sạch ví để chiêu đãi Trí một bữa ra trò, Hoài Phong thực lòng muốn được nghe đôi lời hay ho từ phía cậu bạn. Ngờ đâu, cái miệng đã ngọt lịm nước nhân trần của Trí lại chỉ nói ra toàn những lời gì đâu không à. Cậu ta dọa:“Mày cẩn thận đấy, khéo khi lão Minh ấy lại tiếp cận Hoài An rồi trở thành em rể của mày để trả thù cũng không biết chừng.”
Dứt lời, Trí lại nhóp nhép xơi thêm một cái nem nướng nữa, chẳng hề quan tâm tới cơn thịnh nộ mà Phong sắp bùng nổ sắp tới. Thú thực, Trí chỉ muốn trêu chọc một chút cho Phong đỡ căng thẳng hơn thôi. Có điều, lời đùa kia quả không đúng lúc chút nào, chẳng thế mà Phong vừa nghe xong đã sớm nghiến răng ken két vì tức giận mất rồi. Trí đó, rõ ràng biết lòng Phong hiện đang rối bời và sầu đời vô cùng, ấy thế mà cậu ta còn cố tình hù dọa Phong thêm nữa. Tội này nhất định không thể tha được rồi Trí ơi. Dang tay và vỗ một phát đau điếng người vào cái đầu sớm đã sưng u mấy cục của Trí, Phong không kiềm nổi mình nữa bèn quát um sùm lên:“Im đi. Không nói được lời nào tốt đẹp thì câm luôn đi. Để tao thấy mày hé mồm một lần nữa xem, tao cắt.”
Tình Yêu Hài Hước Của Bảo AnTác giả: Bánh_Bao_NướngTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNó tên là Lương Bảo An. Cái tên này là do ông nội Lương Bảo Lâm của nó đặt. “Bảo” trong từ bảo bối. “An” trong từ bình an. Ông nó bảo, tên nó có nghĩa là bảo bối đem bình an đến cho dòng họ Lương. Nghe có vẻ quan trọng quá chừng. Mà cũng đúng, ông bà nội nó có ba người con, bố Long ở giữa, trên còn một bác trai tên Quốc, dưới là chú Hưng. Bác Quốc lại có hai anh con trai là Duy và Minh, chú Hưng cũng có một quý tử là Kỳ. Thành ra cả nhà chỉ có mỗi nó là gái, “quý” cũng phải. Ở bên nội đã là của quý, về bên ngoại nó còn là của “hiếm” nữa cơ. Ông bà ngoại chỉ có mỗi mẹ Thục. Mẹ Thục lại chỉ có mỗi cô con gái “thông minh, xinh đẹp, hiền dịu, nết na” là nó. Vì thế, nghiễm nhiên nó trở thành... cháu một và cũng nghiễm nhiên bao nhiêu quan tâm, yêu thương của cả nhà nó đều hưởng hết. Thế mới oách chứ lị! Được cưng chiều như công chúa, lại thêm khoản gia đình hai bên nội ngoại đều khá giả, người ngoài ai ai cũng xuýt xoa khen số Bảo An sướng. Bảo An nhà ta trước giờ đi đâu cũng có xe… Thấp cổ bé họng, Phong chẳng thể nào ngăn được Minh đến dạy thử hai buổi vừa rồi, càng không thể cản nổi việc anh chàng sẽ chính thức trở thành gia sư cho An sau đó. Ngay từ lần đầu đến chào hỏi, Tuệ Minh đã khiến cho bà phải trao niềm yêu mến bởi sự ngoan ngoãn và lễ độ của mình rồi. Lại cả cô em gái Hoài An nữa chứ, Phong đã phải muối mặt cầu xin hết nước, ấy vậy mà con bé vẫn chẳng chịu niệm tình anh em gì cả. Hoài An thực sự đã bị vẻ ngoài điển trai và lối dạy thú vị của Minh hút hồn mất rồi. Những lúc bất lực thế này, Phong chỉ còn biết tìm đến “thùng rác di động”tên Trí để thẳng tay quẳng đống bực bội này đi thôi.Chín giờ tối, tại một quán nước bên vệ đường, hàng loạt tiếng ồn ào và huyên náo của đường phố lúc lên đèn cũng chẳng thể nào át nổi những câu Phong chửi thề. Đã vét sạch ví để chiêu đãi Trí một bữa ra trò, Hoài Phong thực lòng muốn được nghe đôi lời hay ho từ phía cậu bạn. Ngờ đâu, cái miệng đã ngọt lịm nước nhân trần của Trí lại chỉ nói ra toàn những lời gì đâu không à. Cậu ta dọa:“Mày cẩn thận đấy, khéo khi lão Minh ấy lại tiếp cận Hoài An rồi trở thành em rể của mày để trả thù cũng không biết chừng.”Dứt lời, Trí lại nhóp nhép xơi thêm một cái nem nướng nữa, chẳng hề quan tâm tới cơn thịnh nộ mà Phong sắp bùng nổ sắp tới. Thú thực, Trí chỉ muốn trêu chọc một chút cho Phong đỡ căng thẳng hơn thôi. Có điều, lời đùa kia quả không đúng lúc chút nào, chẳng thế mà Phong vừa nghe xong đã sớm nghiến răng ken két vì tức giận mất rồi. Trí đó, rõ ràng biết lòng Phong hiện đang rối bời và sầu đời vô cùng, ấy thế mà cậu ta còn cố tình hù dọa Phong thêm nữa. Tội này nhất định không thể tha được rồi Trí ơi. Dang tay và vỗ một phát đau điếng người vào cái đầu sớm đã sưng u mấy cục của Trí, Phong không kiềm nổi mình nữa bèn quát um sùm lên:“Im đi. Không nói được lời nào tốt đẹp thì câm luôn đi. Để tao thấy mày hé mồm một lần nữa xem, tao cắt.”