Sau 8 giờ bay,máy bay hạ cánh.Một nam nhân tướng mạo phi phàm,khôi ngô,tuấn tú bước xuống. Điều đặc biệt ở đây là hắn đi tới đâu thì vô vàn ánh mắt thiếu nữ lóe sáng tới đó. A! Thật đẹp trai a! Hắn ra tới trước cửa sân bay thì một chiếc lamborghini đỗ tới, hắn bước vào trong xe. Thật lâu rồi chưa trở lại, Trung Quốc thật sự đã thay đổi quá nhiều. Khoảng 20 phút sau chiếc xe dừng lại tại một công ti lớn.Oa,đây chẳng phải tập đoàn Vân Tường nổi tiếng toàn thế giới sao? Hắn bước vào tất cả các nhân viên lớn nhỏ đều cung kính cúi chào:"Tổng giám đốc,mừng ngài trở về". Đúng điệu dáng của tổng tài, hắn bước vào, gương mặt lạnh như băng, lông mày sắc, bước thẳng. "" Vân Tường, đã về sao?"-Nam Cung Mặc hớn hở nói.Cậu ta chưa kịp vui mừng gì nhiều thì cái gương mặt lạnh ấy cất tiếng "cô ấy giờ thế nào rồi".Hắn lại có thể chẳng chú ý gì tới người bạn này?Thật chẳng ra làm sao."Tôi đã sắp xếp xong,ngày mai cậu có thể tới gặp Âu Dương Bắc Tịnh "-Nam Cung Mặc điềm tĩnh.Hắn cuối cùng cũng trở về.…
Chương 3: Tôi sẽ kết hôn với anh!
Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Âu Dương Y TuyếtTruyện Ngôn TìnhSau 8 giờ bay,máy bay hạ cánh.Một nam nhân tướng mạo phi phàm,khôi ngô,tuấn tú bước xuống. Điều đặc biệt ở đây là hắn đi tới đâu thì vô vàn ánh mắt thiếu nữ lóe sáng tới đó. A! Thật đẹp trai a! Hắn ra tới trước cửa sân bay thì một chiếc lamborghini đỗ tới, hắn bước vào trong xe. Thật lâu rồi chưa trở lại, Trung Quốc thật sự đã thay đổi quá nhiều. Khoảng 20 phút sau chiếc xe dừng lại tại một công ti lớn.Oa,đây chẳng phải tập đoàn Vân Tường nổi tiếng toàn thế giới sao? Hắn bước vào tất cả các nhân viên lớn nhỏ đều cung kính cúi chào:"Tổng giám đốc,mừng ngài trở về". Đúng điệu dáng của tổng tài, hắn bước vào, gương mặt lạnh như băng, lông mày sắc, bước thẳng. "" Vân Tường, đã về sao?"-Nam Cung Mặc hớn hở nói.Cậu ta chưa kịp vui mừng gì nhiều thì cái gương mặt lạnh ấy cất tiếng "cô ấy giờ thế nào rồi".Hắn lại có thể chẳng chú ý gì tới người bạn này?Thật chẳng ra làm sao."Tôi đã sắp xếp xong,ngày mai cậu có thể tới gặp Âu Dương Bắc Tịnh "-Nam Cung Mặc điềm tĩnh.Hắn cuối cùng cũng trở về.… Trên xe của Thượng Quan Vân Tường..."Em tại sao lại vô cớ chạy qua đường vây?"-Thượng Quan Vân Tường dịu dàng hỏi."Tôi muốn ra ngoài chơi"-Tiểu Mặc sẽ nói."Chẳng lẽ em đây là lần đầu đi một mình"-hắn tiếp tục hỏi."Uhm.Tôi rất muốn ra ngoài chơi,muốn xem bên ngoài ra sao,nhưng đây là lần đầu đi một mình nên bị lạc,tôi rất sợ a"-Tiểu Mạc đáp lại."Vậy sau này để tôi sẽ đưa em đi chơi được không?"-Hắn âu yếm hỏi."Thật sao,anh tốt quá,nhưng chúng ta đâu có quen nhau,làm sao anh..."-Tiểu Mặc vừa nói vừa lộ rõ sự ngây thơ."Tôi hả...Em sẽ biết trong vài phút tới."-Hắn vừa nói vừa cười thầm trong bụng.Hắn đây là đang sung sướng điều gì?Hay là hắn đã tìm được một bảo bối vô giá?.Tên nam nhân này thật khó đoán.~~~~~~~~~~~~~~~Tại Âu Dương gia...."Các người làm gì vậy?Ta đã dặn thế nào,không để tiểu thư ra ngoài cơ mà.Ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra với con bé thì sao?Các người liệu có gánh vác nổi trách nhiệm?"-Âu Dương Bắc Tịnh tức giận quát.Bọn nô gia không dám nói năng gì,im thin thít,bỗng một giọng nam nhân lạnh lùng bước tới,trên tay bế một tiểu cô nương.A,đó chẳng phải Tiểu Mặc hay sao?"Tôi đã đưa cô gái của các người về rồi"-Thượng Quan Vân Tường lạnh nhạt nói. Mọi người trong nhà thấy Tiểu Mặc trở về thật sự rất mừng và nhất thiết là đang trên tay của Thượng Quan Vân Tường."Thượng...Thượng Quan tổng,ngài là tới đây để bàn chuyện hôn sự?"-Lão đầu Âu Dương run rẩy hỏi."Chẳng lẽ tới tham quan nhà ông sao?"-hắn trừng mắt nói."A vậy thì xin mời vào"-Lão đầu kia hối hả mời.Thượng Quan Vân Tường liền đặt Tiểu Mặc ngồi cạnh mình."Con gái ta và ngài tại sao lại đi cùng vậy?-Âu Dương lão gia hỏi."Chúng ta sắp kết hôn đi chung chẳng lẽ lại không được"-hắn lạnh nhạt nói."Được...tất nhiên là được.Haha-lão đầu vừa cười nhạt vừa toát mồ hôi."Cha!Kết hôn?Là sao?Con gái không hiểu?"-Tiểu Mặc ngờ nghệch hỏi."Em sẽ kết hôn cùng tôi.Đó là điều kiện của tôi đưa ra.Như đã hứa tôi sẽ đưa em đi chơi,không phải sao?"-hắn tà mị nói."Đi chơi?Được!Tôi sẽ kết hôn với anh!Phải đưa tôi đi chơi,ăn các món ngon,được chứ"-Cô gái ngây thơ đáp lại."Được sẽ chiều em tất!Hôn lễ a sẽ được tổ chức vào ngày mai!"-tên đàn ông gian xảo,bá đạo này quả quyết."Mai sao?Như vậy có sớm quá không?"-lão đầu bối rối hỏi."Đó là quá muộn đối với tôi rồi?Liệu ông có ý kiến?"-Hắn trợn mắt nói."A không,ngày mai ắt sẽ tổ chức hôn lễ"-lão đầu sợ hãi." Thôi xong rồi,con gái yêu của ta,tình cha con của chúng ta...aaa"-lão đầu nghĩ ngợi.Còn cô gái nhỏ của chúng ta,nói là kết hôn nhưng cô ấy vẫn chưa biết kết hôn là gì.Chỉ vì được ra ngoài chơi?Được ăn món ăn mà cô ấy thích?Cô gái à,cô thật nhẹ dạ quá đi a.
Trên xe của Thượng Quan Vân Tường...
"Em tại sao lại vô cớ chạy qua đường vây?"-Thượng Quan Vân Tường dịu dàng hỏi."Tôi muốn ra ngoài chơi"-Tiểu Mặc sẽ nói."Chẳng lẽ em đây là lần đầu đi một mình"-hắn tiếp tục hỏi."Uhm.Tôi rất muốn ra ngoài chơi,muốn xem bên ngoài ra sao,nhưng đây là lần đầu đi một mình nên bị lạc,tôi rất sợ a"-Tiểu Mạc đáp lại."Vậy sau này để tôi sẽ đưa em đi chơi được không?"-Hắn âu yếm hỏi."Thật sao,anh tốt quá,nhưng chúng ta đâu có quen nhau,làm sao anh..."-Tiểu Mặc vừa nói vừa lộ rõ sự ngây thơ."Tôi hả...Em sẽ biết trong vài phút tới."-Hắn vừa nói vừa cười thầm trong bụng.Hắn đây là đang sung sướng điều gì?Hay là hắn đã tìm được một bảo bối vô giá?.Tên nam nhân này thật khó đoán.
~~~~~~~~~~~~~~~
Tại Âu Dương gia....
"Các người làm gì vậy?Ta đã dặn thế nào,không để tiểu thư ra ngoài cơ mà.Ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra với con bé thì sao?Các người liệu có gánh vác nổi trách nhiệm?"-Âu Dương Bắc Tịnh tức giận quát.Bọn nô gia không dám nói năng gì,im thin thít,bỗng một giọng nam nhân lạnh lùng bước tới,trên tay bế một tiểu cô nương.A,đó chẳng phải Tiểu Mặc hay sao?"Tôi đã đưa cô gái của các người về rồi"-Thượng Quan Vân Tường lạnh nhạt nói. Mọi người trong nhà thấy Tiểu Mặc trở về thật sự rất mừng và nhất thiết là đang trên tay của Thượng Quan Vân Tường."Thượng...Thượng Quan tổng,ngài là tới đây để bàn chuyện hôn sự?"-Lão đầu Âu Dương run rẩy hỏi."Chẳng lẽ tới tham quan nhà ông sao?"-hắn trừng mắt nói."A vậy thì xin mời vào"-Lão đầu kia hối hả mời.Thượng Quan Vân Tường liền đặt Tiểu Mặc ngồi cạnh mình."Con gái ta và ngài tại sao lại đi cùng vậy?-Âu Dương lão gia hỏi."Chúng ta sắp kết hôn đi chung chẳng lẽ lại không được"-hắn lạnh nhạt nói."Được...tất nhiên là được.Haha-lão đầu vừa cười nhạt vừa toát mồ hôi."Cha!Kết hôn?Là sao?Con gái không hiểu?"-Tiểu Mặc ngờ nghệch hỏi."Em sẽ kết hôn cùng tôi.Đó là điều kiện của tôi đưa ra.Như đã hứa tôi sẽ đưa em đi chơi,không phải sao?"-hắn tà mị nói."Đi chơi?Được!Tôi sẽ kết hôn với anh!Phải đưa tôi đi chơi,ăn các món ngon,được chứ"-Cô gái ngây thơ đáp lại."Được sẽ chiều em tất!Hôn lễ a sẽ được tổ chức vào ngày mai!"-tên đàn ông gian xảo,bá đạo này quả quyết."Mai sao?Như vậy có sớm quá không?"-lão đầu bối rối hỏi."Đó là quá muộn đối với tôi rồi?Liệu ông có ý kiến?"-Hắn trợn mắt nói."A không,ngày mai ắt sẽ tổ chức hôn lễ"-lão đầu sợ hãi." Thôi xong rồi,con gái yêu của ta,tình cha con của chúng ta...aaa"-lão đầu nghĩ ngợi.Còn cô gái nhỏ của chúng ta,nói là kết hôn nhưng cô ấy vẫn chưa biết kết hôn là gì.Chỉ vì được ra ngoài chơi?Được ăn món ăn mà cô ấy thích?Cô gái à,cô thật nhẹ dạ quá đi a.
Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài Bá ĐạoTác giả: Âu Dương Y TuyếtTruyện Ngôn TìnhSau 8 giờ bay,máy bay hạ cánh.Một nam nhân tướng mạo phi phàm,khôi ngô,tuấn tú bước xuống. Điều đặc biệt ở đây là hắn đi tới đâu thì vô vàn ánh mắt thiếu nữ lóe sáng tới đó. A! Thật đẹp trai a! Hắn ra tới trước cửa sân bay thì một chiếc lamborghini đỗ tới, hắn bước vào trong xe. Thật lâu rồi chưa trở lại, Trung Quốc thật sự đã thay đổi quá nhiều. Khoảng 20 phút sau chiếc xe dừng lại tại một công ti lớn.Oa,đây chẳng phải tập đoàn Vân Tường nổi tiếng toàn thế giới sao? Hắn bước vào tất cả các nhân viên lớn nhỏ đều cung kính cúi chào:"Tổng giám đốc,mừng ngài trở về". Đúng điệu dáng của tổng tài, hắn bước vào, gương mặt lạnh như băng, lông mày sắc, bước thẳng. "" Vân Tường, đã về sao?"-Nam Cung Mặc hớn hở nói.Cậu ta chưa kịp vui mừng gì nhiều thì cái gương mặt lạnh ấy cất tiếng "cô ấy giờ thế nào rồi".Hắn lại có thể chẳng chú ý gì tới người bạn này?Thật chẳng ra làm sao."Tôi đã sắp xếp xong,ngày mai cậu có thể tới gặp Âu Dương Bắc Tịnh "-Nam Cung Mặc điềm tĩnh.Hắn cuối cùng cũng trở về.… Trên xe của Thượng Quan Vân Tường..."Em tại sao lại vô cớ chạy qua đường vây?"-Thượng Quan Vân Tường dịu dàng hỏi."Tôi muốn ra ngoài chơi"-Tiểu Mặc sẽ nói."Chẳng lẽ em đây là lần đầu đi một mình"-hắn tiếp tục hỏi."Uhm.Tôi rất muốn ra ngoài chơi,muốn xem bên ngoài ra sao,nhưng đây là lần đầu đi một mình nên bị lạc,tôi rất sợ a"-Tiểu Mạc đáp lại."Vậy sau này để tôi sẽ đưa em đi chơi được không?"-Hắn âu yếm hỏi."Thật sao,anh tốt quá,nhưng chúng ta đâu có quen nhau,làm sao anh..."-Tiểu Mặc vừa nói vừa lộ rõ sự ngây thơ."Tôi hả...Em sẽ biết trong vài phút tới."-Hắn vừa nói vừa cười thầm trong bụng.Hắn đây là đang sung sướng điều gì?Hay là hắn đã tìm được một bảo bối vô giá?.Tên nam nhân này thật khó đoán.~~~~~~~~~~~~~~~Tại Âu Dương gia...."Các người làm gì vậy?Ta đã dặn thế nào,không để tiểu thư ra ngoài cơ mà.Ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra với con bé thì sao?Các người liệu có gánh vác nổi trách nhiệm?"-Âu Dương Bắc Tịnh tức giận quát.Bọn nô gia không dám nói năng gì,im thin thít,bỗng một giọng nam nhân lạnh lùng bước tới,trên tay bế một tiểu cô nương.A,đó chẳng phải Tiểu Mặc hay sao?"Tôi đã đưa cô gái của các người về rồi"-Thượng Quan Vân Tường lạnh nhạt nói. Mọi người trong nhà thấy Tiểu Mặc trở về thật sự rất mừng và nhất thiết là đang trên tay của Thượng Quan Vân Tường."Thượng...Thượng Quan tổng,ngài là tới đây để bàn chuyện hôn sự?"-Lão đầu Âu Dương run rẩy hỏi."Chẳng lẽ tới tham quan nhà ông sao?"-hắn trừng mắt nói."A vậy thì xin mời vào"-Lão đầu kia hối hả mời.Thượng Quan Vân Tường liền đặt Tiểu Mặc ngồi cạnh mình."Con gái ta và ngài tại sao lại đi cùng vậy?-Âu Dương lão gia hỏi."Chúng ta sắp kết hôn đi chung chẳng lẽ lại không được"-hắn lạnh nhạt nói."Được...tất nhiên là được.Haha-lão đầu vừa cười nhạt vừa toát mồ hôi."Cha!Kết hôn?Là sao?Con gái không hiểu?"-Tiểu Mặc ngờ nghệch hỏi."Em sẽ kết hôn cùng tôi.Đó là điều kiện của tôi đưa ra.Như đã hứa tôi sẽ đưa em đi chơi,không phải sao?"-hắn tà mị nói."Đi chơi?Được!Tôi sẽ kết hôn với anh!Phải đưa tôi đi chơi,ăn các món ngon,được chứ"-Cô gái ngây thơ đáp lại."Được sẽ chiều em tất!Hôn lễ a sẽ được tổ chức vào ngày mai!"-tên đàn ông gian xảo,bá đạo này quả quyết."Mai sao?Như vậy có sớm quá không?"-lão đầu bối rối hỏi."Đó là quá muộn đối với tôi rồi?Liệu ông có ý kiến?"-Hắn trợn mắt nói."A không,ngày mai ắt sẽ tổ chức hôn lễ"-lão đầu sợ hãi." Thôi xong rồi,con gái yêu của ta,tình cha con của chúng ta...aaa"-lão đầu nghĩ ngợi.Còn cô gái nhỏ của chúng ta,nói là kết hôn nhưng cô ấy vẫn chưa biết kết hôn là gì.Chỉ vì được ra ngoài chơi?Được ăn món ăn mà cô ấy thích?Cô gái à,cô thật nhẹ dạ quá đi a.