Ta từ thuở nhỏ đã tập đánh cổ cầm, đến nay đã tròn mười lăm năm. Không phải do ta có thiên phú trời cho, chẳng qua là khi lên ba tuổi, có người đối với mẫu thân ta nói rằng, ta lớn lên nhất định sẽ là một người nóng vội, kết quả là mẫu thân liền đem ta đưa tới trường để học đánh cờ, vạch ra kế hoạch để khiến ta trở thành một người tính tình lãnh đạm. Tiếc rằng ta đối với hai màu trắng đen không hề có chút hứng thú, lên lớp thì thất thần nghe tiếng cầm ở phía sau. Ngày ấy trở về nhà, ta hướng về phía mẫu thân nói rằng, ta muốn đi học cổ cầm. Mẫu thân vui vẻ đồng ý. Tri âm tri kỷ2, dao cầm cảm tạ chuyện xưa của tri âm3, ta không hề tin. Năm lên mười tuổi, mẫu thân của ta qua đời, gia cảnh nghèo khó, sư phụ đem ta đưa vào Thẩm phủ làm cầm đồng4. Bởi vì tuổi còn nhỏ, ở Giang Nam cũng có chút danh tiếng, nên được ca tụng là thần đồng. Thẩm phủ có ba người con, con trưởng tên Thẩm Giáp, con thứ tên Thẩm Đệ, con cuối tên Thẩm Khoa, đặt tên như vậy ngụ ý là Giáp Đệ Liên Khoa5. Tiếc rằng trong…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...