Ban đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra…

Chương 40: Nhà của chúng ta không giống nhau

Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… Thật ra Lâm Khả Tâm cũng không muốn trả lời câu hỏi của anh, vì cô không thích nhắc đến tình huống của gia đình mình, bất quá lo lắng thân phận vợchồng trong một năm thì cũng nên cần hiểu biết nhau, vì vậy Lâm Khả Tâm liền nói thật"Là bởi vì......nhà của chúng ta không giống nhau...... Ba tôi chết sớm, mẹ lại đi bước nữa nhưng cũng không thể nói là tái giá, bởi vì chú tôi còn có vợ và con gái mà tôi và mẹ tôi lại ở nhà bọn họ......Anh có thể hiểu được không?" Lâm Khả Tâm mang theo vẻ mặt khó khăn, nếu có thể, cô thật không muốn nói cho ai biết chuyện của gia đình mình, vì cô tin nếu họ biết họ sẽ khi dễ mẹ Lâm, nhưng điều làm cho cô ngoài ý muốn là Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời: "Ừ," một tiếng, không giống như những gì cô lo lắng.Dù sao Tư Đồ Viêm thông qua tư liệu cũng biết hết, tất nhiên sẽ không có gì ngạc nhiên, chẳng qua Lâm Khả Tâm không biết thôiLâm Khả Tâm còn tưởng anh sẽ ghét bỏ cô vì thân phận của cô, vì vậy cô cũng có dũng khí nói tiếp: " Bởi vì vợ của chú tôi không thích tôi và mẹ tôi, nên không cho mẹ và tôi ngồi chung bàn ăn, đồ ăn đều do người làm mang đến, nhưng cũng vì thân phận mà người làm đối xử không tốt với mẹ tôi, có đôi khi rất trễ mới cho chúng tôi ăn cơm, càng đáng giận hơn chính là trong đồ ăn còn có đinh......Bất quá bác đầu bếp cũng tốt, chú ấy thấy người làm khi dễ mẹ và tôi thì thỉnh thoảng cho mẹ tôi táo, còn làm rau xào nữa... dần dần, cũng đỡ hơn nhiều." Nghĩ đến chuyện cũ, con ngươi của Lâm Khả Tâm trở nên ảm đạm hơn nhiều.Nghe được lời nói của Lâm Khả Tâm, Tư Đồ Viêm có chút bất ngờ.Ở trong ấn tượng của anh, phụ nữ chính là làm trời làm đất, đánh rớt rắn nuốt khổ sừng vào bụng, cho nên anh nghĩ Lâm Khả Tâm là con gái của Hách Thiểu Hoa thì cũng sẽ ra vẻ Đại Tiểu Thư này nọ, không ngờ cô cũng chỉ như người bình thường, kìm lòng không nổi, Tư Đồ Viêm sinh ra cỗ thương tiếc, bất quá dù là vậy anh cũng như trước ghét thứ tiểu tam..Nghĩ đến Lâm Khả Tâm là tiểu tam, anh vốn định an ủi nhưng ương ngạnh mà nuốt vàoThấy Tư Đồ Viêm không nói gì, Lâm Khả Tâm còn tưởng anh không thích nghe nên cô vội vàng nói: " Quên đi đừng nói chuyện khổ sở nữa, mà bây giờ chúng ta nói chuyện vui được chứ? Ví dụ như......" Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ"Đúng rồi đúng rồi lúc tôi học trung học tôi có tham gia cuộc thi nấu ăn nha, lúcđó còn được giải 2, khi đem cúp về mẹ tôi rất vui."

Thật ra Lâm Khả Tâm cũng không muốn trả lời câu hỏi của anh, vì cô không thích nhắc đến tình huống của gia đình mình, bất quá lo lắng thân phận vợ

chồng trong một năm thì cũng nên cần hiểu biết nhau, vì vậy Lâm Khả Tâm liền nói thật

"Là bởi vì......nhà của chúng ta không giống nhau...... Ba tôi chết sớm, mẹ lại đi bước nữa nhưng cũng không thể nói là tái giá, bởi vì chú tôi còn có vợ và con gái mà tôi và mẹ tôi lại ở nhà bọn họ......Anh có thể hiểu được không?" Lâm Khả Tâm mang theo vẻ mặt khó khăn, nếu có thể, cô thật không muốn nói cho ai biết chuyện của gia đình mình, vì cô tin nếu họ biết họ sẽ khi dễ mẹ Lâm, nhưng điều làm cho cô ngoài ý muốn là Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời: "Ừ," một tiếng, không giống như những gì cô lo lắng.

Dù sao Tư Đồ Viêm thông qua tư liệu cũng biết hết, tất nhiên sẽ không có gì ngạc nhiên, chẳng qua Lâm Khả Tâm không biết thôi

Lâm Khả Tâm còn tưởng anh sẽ ghét bỏ cô vì thân phận của cô, vì vậy cô cũng có dũng khí nói tiếp: " Bởi vì vợ của chú tôi không thích tôi và mẹ tôi, nên không cho mẹ và tôi ngồi chung bàn ăn, đồ ăn đều do người làm mang đến, nhưng cũng vì thân phận mà người làm đối xử không tốt với mẹ tôi, có đôi khi rất trễ mới cho chúng tôi ăn cơm, càng đáng giận hơn chính là trong đồ ăn còn có đinh.

.....Bất quá bác đầu bếp cũng tốt, chú ấy thấy người làm khi dễ mẹ và tôi thì thỉnh thoảng cho mẹ tôi táo, còn làm rau xào nữa... dần dần, cũng đỡ hơn nhiều." Nghĩ đến chuyện cũ, con ngươi của Lâm Khả Tâm trở nên ảm đạm hơn nhiều.

Nghe được lời nói của Lâm Khả Tâm, Tư Đồ Viêm có chút bất ngờ.

Ở trong ấn tượng của anh, phụ nữ chính là làm trời làm đất, đánh rớt rắn nuốt khổ sừng vào bụng, cho nên anh nghĩ Lâm Khả Tâm là con gái của Hách Thiểu Hoa thì cũng sẽ ra vẻ Đại Tiểu Thư này nọ, không ngờ cô cũng chỉ như người bình thường, kìm lòng không nổi, Tư Đồ Viêm sinh ra cỗ thương tiếc, bất quá dù là vậy anh cũng như trước ghét thứ tiểu tam..

Nghĩ đến Lâm Khả Tâm là tiểu tam, anh vốn định an ủi nhưng ương ngạnh mà nuốt vào

Thấy Tư Đồ Viêm không nói gì, Lâm Khả Tâm còn tưởng anh không thích nghe nên cô vội vàng nói: " Quên đi đừng nói chuyện khổ sở nữa, mà bây giờ chúng ta nói chuyện vui được chứ? Ví dụ như......" Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ

"Đúng rồi đúng rồi lúc tôi học trung học tôi có tham gia cuộc thi nấu ăn nha, lúc

đó còn được giải 2, khi đem cúp về mẹ tôi rất vui."

Ác Ma Tổng Tài Anh Hổn ĐảnTác giả: Thuỷ Thường HựuTruyện Ngôn TìnhBan đêm yên tĩnh như mặt nước, ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ, chiếu lên một đống hỗn độn. Lâm Khả Tâm nằm trên giường, nhắm chặt mắt lại, mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò. Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích, anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm, ánh mắt giống như đang rình rập con mồi, tràn ngập sự thú vị. Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm, hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh, đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên... này, hết thảy đều k*ch th*ch d*c v*ng của Tư Đồ Viêm. Bất quá, 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó. Một tiếng trước, Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống rượu giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược, thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi, ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này, đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện, cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra… Thật ra Lâm Khả Tâm cũng không muốn trả lời câu hỏi của anh, vì cô không thích nhắc đến tình huống của gia đình mình, bất quá lo lắng thân phận vợchồng trong một năm thì cũng nên cần hiểu biết nhau, vì vậy Lâm Khả Tâm liền nói thật"Là bởi vì......nhà của chúng ta không giống nhau...... Ba tôi chết sớm, mẹ lại đi bước nữa nhưng cũng không thể nói là tái giá, bởi vì chú tôi còn có vợ và con gái mà tôi và mẹ tôi lại ở nhà bọn họ......Anh có thể hiểu được không?" Lâm Khả Tâm mang theo vẻ mặt khó khăn, nếu có thể, cô thật không muốn nói cho ai biết chuyện của gia đình mình, vì cô tin nếu họ biết họ sẽ khi dễ mẹ Lâm, nhưng điều làm cho cô ngoài ý muốn là Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời: "Ừ," một tiếng, không giống như những gì cô lo lắng.Dù sao Tư Đồ Viêm thông qua tư liệu cũng biết hết, tất nhiên sẽ không có gì ngạc nhiên, chẳng qua Lâm Khả Tâm không biết thôiLâm Khả Tâm còn tưởng anh sẽ ghét bỏ cô vì thân phận của cô, vì vậy cô cũng có dũng khí nói tiếp: " Bởi vì vợ của chú tôi không thích tôi và mẹ tôi, nên không cho mẹ và tôi ngồi chung bàn ăn, đồ ăn đều do người làm mang đến, nhưng cũng vì thân phận mà người làm đối xử không tốt với mẹ tôi, có đôi khi rất trễ mới cho chúng tôi ăn cơm, càng đáng giận hơn chính là trong đồ ăn còn có đinh......Bất quá bác đầu bếp cũng tốt, chú ấy thấy người làm khi dễ mẹ và tôi thì thỉnh thoảng cho mẹ tôi táo, còn làm rau xào nữa... dần dần, cũng đỡ hơn nhiều." Nghĩ đến chuyện cũ, con ngươi của Lâm Khả Tâm trở nên ảm đạm hơn nhiều.Nghe được lời nói của Lâm Khả Tâm, Tư Đồ Viêm có chút bất ngờ.Ở trong ấn tượng của anh, phụ nữ chính là làm trời làm đất, đánh rớt rắn nuốt khổ sừng vào bụng, cho nên anh nghĩ Lâm Khả Tâm là con gái của Hách Thiểu Hoa thì cũng sẽ ra vẻ Đại Tiểu Thư này nọ, không ngờ cô cũng chỉ như người bình thường, kìm lòng không nổi, Tư Đồ Viêm sinh ra cỗ thương tiếc, bất quá dù là vậy anh cũng như trước ghét thứ tiểu tam..Nghĩ đến Lâm Khả Tâm là tiểu tam, anh vốn định an ủi nhưng ương ngạnh mà nuốt vàoThấy Tư Đồ Viêm không nói gì, Lâm Khả Tâm còn tưởng anh không thích nghe nên cô vội vàng nói: " Quên đi đừng nói chuyện khổ sở nữa, mà bây giờ chúng ta nói chuyện vui được chứ? Ví dụ như......" Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ"Đúng rồi đúng rồi lúc tôi học trung học tôi có tham gia cuộc thi nấu ăn nha, lúcđó còn được giải 2, khi đem cúp về mẹ tôi rất vui."

Chương 40: Nhà của chúng ta không giống nhau