Tác giả:

"Ngủ với tôi một đêm, cô muốn bao nhiêu cũng được " Dứt lời anh rút ra một sấp tiền ném thẳng vào người cô "Đủ chứ?" "..." Cô cười lạnh, nuốt nước mắt vào trong. Phải, đây chính là chồng cô, người mà cô yêu nhất. "Sao? Thấy ít sao?" "Hạo Nhiên, tôi là vợ anh đấy...." "Vợ... cô xứng sao? Cô đang kể chuyện cười sao. Hạ Tử Du, tôi nói cho cô hay, cô cũng  giống như loại đàn bà tôi đưa về từng đêm thôi, đừng nghĩ mình cao sang như vậy" Anh quay người lấy áo khoác rồi đi ra ngoài, để lại một câu:" Cô nên học hỏi em của cô đi, kĩ năng của cô ấy rất tốt đó" Anh bỏ đi, để lại cô hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Tại tao...tại sao anh lại đối xử với cô như vậy. Rốt cuộc cô đã làm gì sai, nếu như anh không thích thì tại sao lại ép cô kết hôn. Hay là anh muốn trả thù cho cô ấy, đến bây giờ anh vẫn tin cô là người đã hại cô ấy ư. Cô lê bước về phòng, mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi. Nửa đêm, cô tỉnh dậy lần đi xuống bếp tìm ít nước thì nghe một âm thanh vô cùng ái muội. Cô vừa bước tới phòng khách…

Chương 7

Cưng Chiều Bã Xã Đại NhânTác giả: lssan2409Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"Ngủ với tôi một đêm, cô muốn bao nhiêu cũng được " Dứt lời anh rút ra một sấp tiền ném thẳng vào người cô "Đủ chứ?" "..." Cô cười lạnh, nuốt nước mắt vào trong. Phải, đây chính là chồng cô, người mà cô yêu nhất. "Sao? Thấy ít sao?" "Hạo Nhiên, tôi là vợ anh đấy...." "Vợ... cô xứng sao? Cô đang kể chuyện cười sao. Hạ Tử Du, tôi nói cho cô hay, cô cũng  giống như loại đàn bà tôi đưa về từng đêm thôi, đừng nghĩ mình cao sang như vậy" Anh quay người lấy áo khoác rồi đi ra ngoài, để lại một câu:" Cô nên học hỏi em của cô đi, kĩ năng của cô ấy rất tốt đó" Anh bỏ đi, để lại cô hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Tại tao...tại sao anh lại đối xử với cô như vậy. Rốt cuộc cô đã làm gì sai, nếu như anh không thích thì tại sao lại ép cô kết hôn. Hay là anh muốn trả thù cho cô ấy, đến bây giờ anh vẫn tin cô là người đã hại cô ấy ư. Cô lê bước về phòng, mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi. Nửa đêm, cô tỉnh dậy lần đi xuống bếp tìm ít nước thì nghe một âm thanh vô cùng ái muội. Cô vừa bước tới phòng khách… Người gọi đến là chị họ của cô - Hạ Chi Linh. Hai người hẹn nhau tại Túy Uyển- một nhà hàng trong thành phố.Lúc này Tử Du và Chi Linh đang ăn cơm, Chi Linh lén lút nhìn cô như muốn nói gì đó nhưng lại thôi."Chị à, chị đừng nhìn em như vậy chứ" Tử Du"Tử Du à, em... không sao chứ" Hạ Chi Linh lo lắng hỏi"Hả, gì cơ?" Tử Du ra vẻ không hiểu"Chuyện của Hạo Nhiên với..." Chi Linh cứ ấp a ấp úng không nói hết câu.Tử Du thấy vậy thì lắc đầu:" Với Tử Hạ?""Em biết rồi sao" Chi Linh kinh ngạc hỏi"Dạ" Tử Du"Chị thật sự không ngờ Tử Hạ lại làm đến mức này" Chi Linh bất bình thay cho Tử Du"Là sao ạ" Tử Du"Thật ra... cô chú... không phải ba mẹ ruột của em" Linh Chi"Chị à... chị đang đùa sao" Tử Du không thể tin được những gì mình nghe thấy. Ba mẹ, ấy vậy mà không phải ba mẹ ruột sao. Sao cô lại tin được một chuyện hoang đường như vậy.Nhầm rồi...Chắc là chị ấy nhầm rồi...."Chị biết em sẽ khó chấp nhận nhưng nó là sự thật. Có lẽ họ biết ba mẹ ruột em là ai, chị cũng cho người đi điều tra nhưng vẫn không có manh mối gì?""... Em đi trước. Khi nào có thời gian em sẽ gọi cho chị" Tử Du nói rồi lấy túi sách chạy ra ngoài.Tại sao...Tại sao mọi thứ đều quay lưng với cô..."Tử Du, khoan đã" Chi Linh vội đuổi theo nhưng lại không cẩn thận va vào lồng ngực một người.Hạ Chi Linh vội cúi đầu xin lỗi:"Xin lỗi..."Kết quả, người bị cô đâm trúng vẫn không nói lời nào. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, một người đàn ông phải nói là rất xinh đẹp, không phải, con trai ai lại dùng chữ xinh đẹp, phải là soái mới đúng. Nhưng mà..."Là em?" Lý Tam Mộc nheo mắt nhìn cô"Anh nhìn nhằm rồi" Dứt lời cô vội chạy đi nhưng bị anh cản lại"Tính trốn nữa sao?" Lý Tam Mộc"..." Cmn. Trốn cái đầu anh"Nếu không thì đi theo anh" Lý Tam Mộc kéo cô ra khỏi nhà hàng"Buông ra""Em muốn tự đi hay để anh bế em đi. Nếu còn nhúc nhích nữa thì đừng trách anh"Nghe anh nói vậy cô mới ngoan ngoãn đi theo_____._____Tử Du lúc này đang đi trên đường lớn, có một chiếc xe cứ đi theo phía sau cô. Cô lấy lại tỉnh táo, định chạy lại bị giọng nói ngăn lại:" Lên xe"Lại là anh ta- Âu Dương Phong, tại sao những lúc tôi đau khổ nhất đều gặp anh. Lúc này cô không còn quan tâm chuyện lúc trước nữa, tự tay mở cửa rồi lên xe

Người gọi đến là chị họ của cô - Hạ Chi Linh. Hai người hẹn nhau tại Túy Uyển- một nhà hàng trong thành phố.

Lúc này Tử Du và Chi Linh đang ăn cơm, Chi Linh lén lút nhìn cô như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

"Chị à, chị đừng nhìn em như vậy chứ" Tử Du

"Tử Du à, em... không sao chứ" Hạ Chi Linh lo lắng hỏi

"Hả, gì cơ?" Tử Du ra vẻ không hiểu

"Chuyện của Hạo Nhiên với..." Chi Linh cứ ấp a ấp úng không nói hết câu.

Tử Du thấy vậy thì lắc đầu:" Với Tử Hạ?"

"Em biết rồi sao" Chi Linh kinh ngạc hỏi

"Dạ" Tử Du

"Chị thật sự không ngờ Tử Hạ lại làm đến mức này" Chi Linh bất bình thay cho Tử Du

"Là sao ạ" Tử Du

"Thật ra... cô chú... không phải ba mẹ ruột của em" Linh Chi

"Chị à... chị đang đùa sao" Tử Du không thể tin được những gì mình nghe thấy. Ba mẹ, ấy vậy mà không phải ba mẹ ruột sao. Sao cô lại tin được một chuyện hoang đường như vậy.

Nhầm rồi...

Chắc là chị ấy nhầm rồi....

"Chị biết em sẽ khó chấp nhận nhưng nó là sự thật. Có lẽ họ biết ba mẹ ruột em là ai, chị cũng cho người đi điều tra nhưng vẫn không có manh mối gì?"

"... Em đi trước. Khi nào có thời gian em sẽ gọi cho chị" Tử Du nói rồi lấy túi sách chạy ra ngoài.

Tại sao...

Tại sao mọi thứ đều quay lưng với cô...

"Tử Du, khoan đã" Chi Linh vội đuổi theo nhưng lại không cẩn thận va vào lồng ngực một người.

Hạ Chi Linh vội cúi đầu xin lỗi:

"Xin lỗi..."

Kết quả, người bị cô đâm trúng vẫn không nói lời nào. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, một người đàn ông phải nói là rất xinh đẹp, không phải, con trai ai lại dùng chữ xinh đẹp, phải là soái mới đúng. Nhưng mà...

"Là em?" Lý Tam Mộc nheo mắt nhìn cô

"Anh nhìn nhằm rồi" Dứt lời cô vội chạy đi nhưng bị anh cản lại

"Tính trốn nữa sao?" Lý Tam Mộc

"..." Cmn. Trốn cái đầu anh

"Nếu không thì đi theo anh" Lý Tam Mộc kéo cô ra khỏi nhà hàng

"Buông ra"

"Em muốn tự đi hay để anh bế em đi. Nếu còn nhúc nhích nữa thì đừng trách anh"

Nghe anh nói vậy cô mới ngoan ngoãn đi theo

_____._____

Tử Du lúc này đang đi trên đường lớn, có một chiếc xe cứ đi theo phía sau cô. Cô lấy lại tỉnh táo, định chạy lại bị giọng nói ngăn lại:" Lên xe"

Lại là anh ta- Âu Dương Phong, tại sao những lúc tôi đau khổ nhất đều gặp anh. Lúc này cô không còn quan tâm chuyện lúc trước nữa, tự tay mở cửa rồi lên xe

Cưng Chiều Bã Xã Đại NhânTác giả: lssan2409Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"Ngủ với tôi một đêm, cô muốn bao nhiêu cũng được " Dứt lời anh rút ra một sấp tiền ném thẳng vào người cô "Đủ chứ?" "..." Cô cười lạnh, nuốt nước mắt vào trong. Phải, đây chính là chồng cô, người mà cô yêu nhất. "Sao? Thấy ít sao?" "Hạo Nhiên, tôi là vợ anh đấy...." "Vợ... cô xứng sao? Cô đang kể chuyện cười sao. Hạ Tử Du, tôi nói cho cô hay, cô cũng  giống như loại đàn bà tôi đưa về từng đêm thôi, đừng nghĩ mình cao sang như vậy" Anh quay người lấy áo khoác rồi đi ra ngoài, để lại một câu:" Cô nên học hỏi em của cô đi, kĩ năng của cô ấy rất tốt đó" Anh bỏ đi, để lại cô hai hàng nước mắt lăn dài trên má. Tại tao...tại sao anh lại đối xử với cô như vậy. Rốt cuộc cô đã làm gì sai, nếu như anh không thích thì tại sao lại ép cô kết hôn. Hay là anh muốn trả thù cho cô ấy, đến bây giờ anh vẫn tin cô là người đã hại cô ấy ư. Cô lê bước về phòng, mệt mỏi quá nên ngủ thiếp đi. Nửa đêm, cô tỉnh dậy lần đi xuống bếp tìm ít nước thì nghe một âm thanh vô cùng ái muội. Cô vừa bước tới phòng khách… Người gọi đến là chị họ của cô - Hạ Chi Linh. Hai người hẹn nhau tại Túy Uyển- một nhà hàng trong thành phố.Lúc này Tử Du và Chi Linh đang ăn cơm, Chi Linh lén lút nhìn cô như muốn nói gì đó nhưng lại thôi."Chị à, chị đừng nhìn em như vậy chứ" Tử Du"Tử Du à, em... không sao chứ" Hạ Chi Linh lo lắng hỏi"Hả, gì cơ?" Tử Du ra vẻ không hiểu"Chuyện của Hạo Nhiên với..." Chi Linh cứ ấp a ấp úng không nói hết câu.Tử Du thấy vậy thì lắc đầu:" Với Tử Hạ?""Em biết rồi sao" Chi Linh kinh ngạc hỏi"Dạ" Tử Du"Chị thật sự không ngờ Tử Hạ lại làm đến mức này" Chi Linh bất bình thay cho Tử Du"Là sao ạ" Tử Du"Thật ra... cô chú... không phải ba mẹ ruột của em" Linh Chi"Chị à... chị đang đùa sao" Tử Du không thể tin được những gì mình nghe thấy. Ba mẹ, ấy vậy mà không phải ba mẹ ruột sao. Sao cô lại tin được một chuyện hoang đường như vậy.Nhầm rồi...Chắc là chị ấy nhầm rồi...."Chị biết em sẽ khó chấp nhận nhưng nó là sự thật. Có lẽ họ biết ba mẹ ruột em là ai, chị cũng cho người đi điều tra nhưng vẫn không có manh mối gì?""... Em đi trước. Khi nào có thời gian em sẽ gọi cho chị" Tử Du nói rồi lấy túi sách chạy ra ngoài.Tại sao...Tại sao mọi thứ đều quay lưng với cô..."Tử Du, khoan đã" Chi Linh vội đuổi theo nhưng lại không cẩn thận va vào lồng ngực một người.Hạ Chi Linh vội cúi đầu xin lỗi:"Xin lỗi..."Kết quả, người bị cô đâm trúng vẫn không nói lời nào. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, một người đàn ông phải nói là rất xinh đẹp, không phải, con trai ai lại dùng chữ xinh đẹp, phải là soái mới đúng. Nhưng mà..."Là em?" Lý Tam Mộc nheo mắt nhìn cô"Anh nhìn nhằm rồi" Dứt lời cô vội chạy đi nhưng bị anh cản lại"Tính trốn nữa sao?" Lý Tam Mộc"..." Cmn. Trốn cái đầu anh"Nếu không thì đi theo anh" Lý Tam Mộc kéo cô ra khỏi nhà hàng"Buông ra""Em muốn tự đi hay để anh bế em đi. Nếu còn nhúc nhích nữa thì đừng trách anh"Nghe anh nói vậy cô mới ngoan ngoãn đi theo_____._____Tử Du lúc này đang đi trên đường lớn, có một chiếc xe cứ đi theo phía sau cô. Cô lấy lại tỉnh táo, định chạy lại bị giọng nói ngăn lại:" Lên xe"Lại là anh ta- Âu Dương Phong, tại sao những lúc tôi đau khổ nhất đều gặp anh. Lúc này cô không còn quan tâm chuyện lúc trước nữa, tự tay mở cửa rồi lên xe

Chương 7