Trong 1 khu rừng âm u tâm tối, 1 nhóm hắc y nhân rượt theo 3 nam tử. "Chủ tử, phía trước là vách núi! Một nam tử báo cáo. Người này là Hà Nghiêm, thị vệ trung thành bên cạnh hắn Công Tôn Gia Khánh. "Tìm đường thoát khác!" Công Tôn Gia Khánh ra lệnh. "Chỉ có vách núi, không còn đường lui!" Hà Nghiêm bên cạnh trả lời. "Chủ tử, tất cả chúng ta đều trúng độc. Nội lực không phát huy được!" Từ Lâm nói tiếp. "Nội lực của các ngươi còn đủ đểu xuống dưới không?" Hắn nhìn đám thị vệ của hắn hỏi. "Không vấn đề ạ!" Hà Nghiêm trả lời. "Vậy thì cùng nhau xuống!" Hắn vừa nói xong định phi thân xuống thì Từ Lâm rút kiếm ra đâm hắn một nhát ngay bụng. Hắn theo đà rơi xuống vách núi. "Chủ tử!" Hà Nghiêm hét lớn. Giết được Từ Lâm sau đó phi thân nhảy xuống vách núi. Sau khi rơi xuống vách núi, Hà Nghiêm liền thấy hắn nằm trên một tảng đá lớn. Hà Nghiêm chạy lại đỡ hắn dậy nhưng hắn đã hôn mê bất tỉnh. Hà Nghiêm không biết y thuật, định đưa hắn về tìm Tấn Mặc nhưng nội lực của hắn tạm thời đã bị độc tố…
Chương 9: Massage - Ngủ cùng !
Xuyên Không Làm Lớn Nhất - Hoàng Thượng Cũng Phải Sợ!Tác giả: Annie KaLyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong 1 khu rừng âm u tâm tối, 1 nhóm hắc y nhân rượt theo 3 nam tử. "Chủ tử, phía trước là vách núi! Một nam tử báo cáo. Người này là Hà Nghiêm, thị vệ trung thành bên cạnh hắn Công Tôn Gia Khánh. "Tìm đường thoát khác!" Công Tôn Gia Khánh ra lệnh. "Chỉ có vách núi, không còn đường lui!" Hà Nghiêm bên cạnh trả lời. "Chủ tử, tất cả chúng ta đều trúng độc. Nội lực không phát huy được!" Từ Lâm nói tiếp. "Nội lực của các ngươi còn đủ đểu xuống dưới không?" Hắn nhìn đám thị vệ của hắn hỏi. "Không vấn đề ạ!" Hà Nghiêm trả lời. "Vậy thì cùng nhau xuống!" Hắn vừa nói xong định phi thân xuống thì Từ Lâm rút kiếm ra đâm hắn một nhát ngay bụng. Hắn theo đà rơi xuống vách núi. "Chủ tử!" Hà Nghiêm hét lớn. Giết được Từ Lâm sau đó phi thân nhảy xuống vách núi. Sau khi rơi xuống vách núi, Hà Nghiêm liền thấy hắn nằm trên một tảng đá lớn. Hà Nghiêm chạy lại đỡ hắn dậy nhưng hắn đã hôn mê bất tỉnh. Hà Nghiêm không biết y thuật, định đưa hắn về tìm Tấn Mặc nhưng nội lực của hắn tạm thời đã bị độc tố… "Tối nay cái giường...à không, cái Long Sàn này là của ta. Anh ngủ đằng đó đi!" Thượng Quan Băng Nguyệt ngồi trên Long Sàn của Công Tôn Gia Khánh, mắt nhìn hắt, tay chỉ về hướng 1 cái ghế, miệng cười tươi nói.Hắn nhìn theo hướng nơi mà cánh tay nàng chỉ, mặt hắn hoàn toàn đen lại. Nàng chỉ vào là 1 cái ghế, đêm nay hắn phải ngủ trên 1 cái ghế như vậy sao? Hắn đường đường là Hoàng Đế 1 nước mà lại phải có lúc ở trong chính Tẩm Phòng của hắn mà lại phải ngủ trên ghế. Hắn thật muốn trị nàng tội đại nghịch bất đạo, nhưng hắn lại không nỡ cũng rất là không muốn phạt nàng. Hắn cũng rất ngạc nhiên về hành động của bản thân, hắn cũng biết là từ khi gặp nàng, hắn đối với từng hành động cử chỉ rất bao dung và rộng lượng không hề muốn trách phạt nàng. Hắn không biết tại sao lại làm vậy, cho tới khi hắn tự nhủ với lòng, những điều đó đều do nàng là ân nhân cứu mạng của hắn.Nhưng như vậy mà bắt hắn ngủ trên ghế thì thật không thoả đáng. Hắn định lên tiếng nói, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì nàng đã lên tiếng."Như vậy không thoả đáng cho lắm, dù sao anh cũng là bệnh nhân. Ta mà để anh ngủ trên ghế thì chính là bác sĩ bắt nạt bệnh nhân rồi." Nàng ủ rủ nói.Nàng không nỡ cho hắn ngủ trên ghế, nhưng lại với tư cách là bệnh nhân của nàng. Nàng đúng là không hề để Ngai Vị Hoàng Đế của hắn vào trong mắt."Long Sàn lớn như vậy, hay là anh ngủ cùng ta đi." Nàng ngây thơ nói."Không cần, Trẫm sang phòng bên cạnh ngủ!" Hắn đỏ mặt tía tai, xoay người định bỏ đi. Lại cảm giác được bên hông bị ôm chặt."Đừng đi mà. Ta sợ!" Nàng thấy hắn chuẩn bị rời đi thì ngay lập tức đứng dậy chạy lại ôm chặt eo hắn, nũng nịu nói."Đừng như vậy. Cô nam quả nữ ở cùng 1 phòng sẽ có trở ngại đối với nàng." Hắn gỡ tay nàng ra."Không sợ, đừng đi. Hơn nữa ta nói, tối nay sẽ hầu hạ anh đi ngủ! Lại giường đi, ta giúp anh!" Nàng kéo hắn lại giường kéo hắn ngồi cuống giường."Nàng đừng làm loạn!" Hắn nhìn nàng bất lực nói."Ta giúp anh massage, nằm xuống đi!" Nàng cũng bước lên Long Sàn, đẩy hắn nằm xuống."Massage?" Hắn chưa kịp hỏi hết thì đã bị nàng đẩy ngã xuống giường. Hắn là 1 người nội công thâm hậu hơn nữa sức lực so với nàng mạnh hơn nhiều, nhưng đối với nàng hắn không dám dùng sức nên mới để nàng tuỳ ý hành động."Nằm sấp lại." Nàng đẩy hắn cho hắn nằm sấp nhưng không đẩy nổi nên nhìn hắn nói."Hay là không cần. Trẫm như vậy đi ngủ được rồi!" Hắn nhìn nàng nói."Không được, ta phải hầu hạ anh đi ngủ. Ta đã hứa rồi!" Nàng vẫn kiên quyết nói."Thật ra thì...nàng có biết thế nào là hầu hạ Trẫm đi ngủ không?" Hắn nhìn nàng hỏi."Massage. Nằm sấp lại!" Nàng vừa nói vừa dùng lực kéo hắn nằm sấp lại.Hắn không định đôi co cùng nàng nữa, nghe theo lời nàng nằm sấp lại. Nàng ngồi bên cạnh giúp hắn đấm vai, hắn ngồi cả ngày xem Tấu Chương nên massage thư giản là điều cần thiết, thân là 1 bác sĩ nên nàng hiểu rõ điều này. Hơn nữa mỗi ngày nàng đều được người thân đưa đi spa massage nên việc này không làm khó nàng được."Massage thì ra là xoa bóp!" Hắn nằm im để nàng tuỳ ý hành động. Trước đây cũng từng có tiểu thái giám hầu hạ đấm bóp cho hắn, nhưng cũng đã hơn 5 năm rồi hắn không để ai giúp hắn xoa bóp nữa. Cảm giác của hắn lúc này thật ấm áp và thoải mái, không còn thấy mệt mỏi.Hắn nằm thêm khoảng 2 phút nữa thì cảm thấy người đang massage cho hắn đã gục trên lưng hắn. Quả thực nàng đã ngủ gật trên lưng của hắn.Hắn xoay người lại thì hoàn hảo nàng nằm gọn trên lòng ngực của hắn. Nhẹ nhàng ôm nàng đặt xuống Long Sàn, lấy chăn đắp lên cho nàng."Còn nói hầu hạ Trẫm đi ngủ mà lại không biết hầu hạ Trẫm đi ngủ là thế nào. Giờ xem Trẫm phải hầu hạ nàng đi ngủ rồi." Hắn nhìn nàng quở trách yêu thương, thì thào nhỏ nhẹ bên tay nàng sau đó định bước xuống Long Sàn định sang phòng khác ngủ, nhưng lại nhớ đến điệu bộ sợ hãi của nàng nên bất đắc dĩ ngồi lại trên giường, nằm xuống kế bên nàng và chìm vào giấc ngủ.
"Tối nay cái giường...à không, cái Long Sàn này là của ta. Anh ngủ đằng đó đi!" Thượng Quan Băng Nguyệt ngồi trên Long Sàn của Công Tôn Gia Khánh, mắt nhìn hắt, tay chỉ về hướng 1 cái ghế, miệng cười tươi nói.
Hắn nhìn theo hướng nơi mà cánh tay nàng chỉ, mặt hắn hoàn toàn đen lại. Nàng chỉ vào là 1 cái ghế, đêm nay hắn phải ngủ trên 1 cái ghế như vậy sao? Hắn đường đường là Hoàng Đế 1 nước mà lại phải có lúc ở trong chính Tẩm Phòng của hắn mà lại phải ngủ trên ghế.
Hắn thật muốn trị nàng tội đại nghịch bất đạo, nhưng hắn lại không nỡ cũng rất là không muốn phạt nàng. Hắn cũng rất ngạc nhiên về hành động của bản thân, hắn cũng biết là từ khi gặp nàng, hắn đối với từng hành động cử chỉ rất bao dung và rộng lượng không hề muốn trách phạt nàng. Hắn không biết tại sao lại làm vậy, cho tới khi hắn tự nhủ với lòng, những điều đó đều do nàng là ân nhân cứu mạng của hắn.
Nhưng như vậy mà bắt hắn ngủ trên ghế thì thật không thoả đáng. Hắn định lên tiếng nói, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì nàng đã lên tiếng.
"Như vậy không thoả đáng cho lắm, dù sao anh cũng là bệnh nhân. Ta mà để anh ngủ trên ghế thì chính là bác sĩ bắt nạt bệnh nhân rồi." Nàng ủ rủ nói.
Nàng không nỡ cho hắn ngủ trên ghế, nhưng lại với tư cách là bệnh nhân của nàng. Nàng đúng là không hề để Ngai Vị Hoàng Đế của hắn vào trong mắt.
"Long Sàn lớn như vậy, hay là anh ngủ cùng ta đi." Nàng ngây thơ nói.
"Không cần, Trẫm sang phòng bên cạnh ngủ!" Hắn đỏ mặt tía tai, xoay người định bỏ đi. Lại cảm giác được bên hông bị ôm chặt.
"Đừng đi mà. Ta sợ!" Nàng thấy hắn chuẩn bị rời đi thì ngay lập tức đứng dậy chạy lại ôm chặt eo hắn, nũng nịu nói.
"Đừng như vậy. Cô nam quả nữ ở cùng 1 phòng sẽ có trở ngại đối với nàng." Hắn gỡ tay nàng ra.
"Không sợ, đừng đi. Hơn nữa ta nói, tối nay sẽ hầu hạ anh đi ngủ! Lại giường đi, ta giúp anh!" Nàng kéo hắn lại giường kéo hắn ngồi cuống giường.
"Nàng đừng làm loạn!" Hắn nhìn nàng bất lực nói.
"Ta giúp anh massage, nằm xuống đi!" Nàng cũng bước lên Long Sàn, đẩy hắn nằm xuống.
"Massage?" Hắn chưa kịp hỏi hết thì đã bị nàng đẩy ngã xuống giường. Hắn là 1 người nội công thâm hậu hơn nữa sức lực so với nàng mạnh hơn nhiều, nhưng đối với nàng hắn không dám dùng sức nên mới để nàng tuỳ ý hành động.
"Nằm sấp lại." Nàng đẩy hắn cho hắn nằm sấp nhưng không đẩy nổi nên nhìn hắn nói.
"Hay là không cần. Trẫm như vậy đi ngủ được rồi!" Hắn nhìn nàng nói.
"Không được, ta phải hầu hạ anh đi ngủ. Ta đã hứa rồi!" Nàng vẫn kiên quyết nói.
"Thật ra thì...nàng có biết thế nào là hầu hạ Trẫm đi ngủ không?" Hắn nhìn nàng hỏi.
"Massage. Nằm sấp lại!" Nàng vừa nói vừa dùng lực kéo hắn nằm sấp lại.
Hắn không định đôi co cùng nàng nữa, nghe theo lời nàng nằm sấp lại. Nàng ngồi bên cạnh giúp hắn đấm vai, hắn ngồi cả ngày xem Tấu Chương nên massage thư giản là điều cần thiết, thân là 1 bác sĩ nên nàng hiểu rõ điều này. Hơn nữa mỗi ngày nàng đều được người thân đưa đi spa massage nên việc này không làm khó nàng được.
"Massage thì ra là xoa bóp!" Hắn nằm im để nàng tuỳ ý hành động. Trước đây cũng từng có tiểu thái giám hầu hạ đấm bóp cho hắn, nhưng cũng đã hơn 5 năm rồi hắn không để ai giúp hắn xoa bóp nữa. Cảm giác của hắn lúc này thật ấm áp và thoải mái, không còn thấy mệt mỏi.
Hắn nằm thêm khoảng 2 phút nữa thì cảm thấy người đang massage cho hắn đã gục trên lưng hắn. Quả thực nàng đã ngủ gật trên lưng của hắn.
Hắn xoay người lại thì hoàn hảo nàng nằm gọn trên lòng ngực của hắn. Nhẹ nhàng ôm nàng đặt xuống Long Sàn, lấy chăn đắp lên cho nàng.
"Còn nói hầu hạ Trẫm đi ngủ mà lại không biết hầu hạ Trẫm đi ngủ là thế nào. Giờ xem Trẫm phải hầu hạ nàng đi ngủ rồi." Hắn nhìn nàng quở trách yêu thương, thì thào nhỏ nhẹ bên tay nàng sau đó định bước xuống Long Sàn định sang phòng khác ngủ, nhưng lại nhớ đến điệu bộ sợ hãi của nàng nên bất đắc dĩ ngồi lại trên giường, nằm xuống kế bên nàng và chìm vào giấc ngủ.
Xuyên Không Làm Lớn Nhất - Hoàng Thượng Cũng Phải Sợ!Tác giả: Annie KaLyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong 1 khu rừng âm u tâm tối, 1 nhóm hắc y nhân rượt theo 3 nam tử. "Chủ tử, phía trước là vách núi! Một nam tử báo cáo. Người này là Hà Nghiêm, thị vệ trung thành bên cạnh hắn Công Tôn Gia Khánh. "Tìm đường thoát khác!" Công Tôn Gia Khánh ra lệnh. "Chỉ có vách núi, không còn đường lui!" Hà Nghiêm bên cạnh trả lời. "Chủ tử, tất cả chúng ta đều trúng độc. Nội lực không phát huy được!" Từ Lâm nói tiếp. "Nội lực của các ngươi còn đủ đểu xuống dưới không?" Hắn nhìn đám thị vệ của hắn hỏi. "Không vấn đề ạ!" Hà Nghiêm trả lời. "Vậy thì cùng nhau xuống!" Hắn vừa nói xong định phi thân xuống thì Từ Lâm rút kiếm ra đâm hắn một nhát ngay bụng. Hắn theo đà rơi xuống vách núi. "Chủ tử!" Hà Nghiêm hét lớn. Giết được Từ Lâm sau đó phi thân nhảy xuống vách núi. Sau khi rơi xuống vách núi, Hà Nghiêm liền thấy hắn nằm trên một tảng đá lớn. Hà Nghiêm chạy lại đỡ hắn dậy nhưng hắn đã hôn mê bất tỉnh. Hà Nghiêm không biết y thuật, định đưa hắn về tìm Tấn Mặc nhưng nội lực của hắn tạm thời đã bị độc tố… "Tối nay cái giường...à không, cái Long Sàn này là của ta. Anh ngủ đằng đó đi!" Thượng Quan Băng Nguyệt ngồi trên Long Sàn của Công Tôn Gia Khánh, mắt nhìn hắt, tay chỉ về hướng 1 cái ghế, miệng cười tươi nói.Hắn nhìn theo hướng nơi mà cánh tay nàng chỉ, mặt hắn hoàn toàn đen lại. Nàng chỉ vào là 1 cái ghế, đêm nay hắn phải ngủ trên 1 cái ghế như vậy sao? Hắn đường đường là Hoàng Đế 1 nước mà lại phải có lúc ở trong chính Tẩm Phòng của hắn mà lại phải ngủ trên ghế. Hắn thật muốn trị nàng tội đại nghịch bất đạo, nhưng hắn lại không nỡ cũng rất là không muốn phạt nàng. Hắn cũng rất ngạc nhiên về hành động của bản thân, hắn cũng biết là từ khi gặp nàng, hắn đối với từng hành động cử chỉ rất bao dung và rộng lượng không hề muốn trách phạt nàng. Hắn không biết tại sao lại làm vậy, cho tới khi hắn tự nhủ với lòng, những điều đó đều do nàng là ân nhân cứu mạng của hắn.Nhưng như vậy mà bắt hắn ngủ trên ghế thì thật không thoả đáng. Hắn định lên tiếng nói, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì nàng đã lên tiếng."Như vậy không thoả đáng cho lắm, dù sao anh cũng là bệnh nhân. Ta mà để anh ngủ trên ghế thì chính là bác sĩ bắt nạt bệnh nhân rồi." Nàng ủ rủ nói.Nàng không nỡ cho hắn ngủ trên ghế, nhưng lại với tư cách là bệnh nhân của nàng. Nàng đúng là không hề để Ngai Vị Hoàng Đế của hắn vào trong mắt."Long Sàn lớn như vậy, hay là anh ngủ cùng ta đi." Nàng ngây thơ nói."Không cần, Trẫm sang phòng bên cạnh ngủ!" Hắn đỏ mặt tía tai, xoay người định bỏ đi. Lại cảm giác được bên hông bị ôm chặt."Đừng đi mà. Ta sợ!" Nàng thấy hắn chuẩn bị rời đi thì ngay lập tức đứng dậy chạy lại ôm chặt eo hắn, nũng nịu nói."Đừng như vậy. Cô nam quả nữ ở cùng 1 phòng sẽ có trở ngại đối với nàng." Hắn gỡ tay nàng ra."Không sợ, đừng đi. Hơn nữa ta nói, tối nay sẽ hầu hạ anh đi ngủ! Lại giường đi, ta giúp anh!" Nàng kéo hắn lại giường kéo hắn ngồi cuống giường."Nàng đừng làm loạn!" Hắn nhìn nàng bất lực nói."Ta giúp anh massage, nằm xuống đi!" Nàng cũng bước lên Long Sàn, đẩy hắn nằm xuống."Massage?" Hắn chưa kịp hỏi hết thì đã bị nàng đẩy ngã xuống giường. Hắn là 1 người nội công thâm hậu hơn nữa sức lực so với nàng mạnh hơn nhiều, nhưng đối với nàng hắn không dám dùng sức nên mới để nàng tuỳ ý hành động."Nằm sấp lại." Nàng đẩy hắn cho hắn nằm sấp nhưng không đẩy nổi nên nhìn hắn nói."Hay là không cần. Trẫm như vậy đi ngủ được rồi!" Hắn nhìn nàng nói."Không được, ta phải hầu hạ anh đi ngủ. Ta đã hứa rồi!" Nàng vẫn kiên quyết nói."Thật ra thì...nàng có biết thế nào là hầu hạ Trẫm đi ngủ không?" Hắn nhìn nàng hỏi."Massage. Nằm sấp lại!" Nàng vừa nói vừa dùng lực kéo hắn nằm sấp lại.Hắn không định đôi co cùng nàng nữa, nghe theo lời nàng nằm sấp lại. Nàng ngồi bên cạnh giúp hắn đấm vai, hắn ngồi cả ngày xem Tấu Chương nên massage thư giản là điều cần thiết, thân là 1 bác sĩ nên nàng hiểu rõ điều này. Hơn nữa mỗi ngày nàng đều được người thân đưa đi spa massage nên việc này không làm khó nàng được."Massage thì ra là xoa bóp!" Hắn nằm im để nàng tuỳ ý hành động. Trước đây cũng từng có tiểu thái giám hầu hạ đấm bóp cho hắn, nhưng cũng đã hơn 5 năm rồi hắn không để ai giúp hắn xoa bóp nữa. Cảm giác của hắn lúc này thật ấm áp và thoải mái, không còn thấy mệt mỏi.Hắn nằm thêm khoảng 2 phút nữa thì cảm thấy người đang massage cho hắn đã gục trên lưng hắn. Quả thực nàng đã ngủ gật trên lưng của hắn.Hắn xoay người lại thì hoàn hảo nàng nằm gọn trên lòng ngực của hắn. Nhẹ nhàng ôm nàng đặt xuống Long Sàn, lấy chăn đắp lên cho nàng."Còn nói hầu hạ Trẫm đi ngủ mà lại không biết hầu hạ Trẫm đi ngủ là thế nào. Giờ xem Trẫm phải hầu hạ nàng đi ngủ rồi." Hắn nhìn nàng quở trách yêu thương, thì thào nhỏ nhẹ bên tay nàng sau đó định bước xuống Long Sàn định sang phòng khác ngủ, nhưng lại nhớ đến điệu bộ sợ hãi của nàng nên bất đắc dĩ ngồi lại trên giường, nằm xuống kế bên nàng và chìm vào giấc ngủ.