Tác giả:

Ta cũng không rõ ràng lắm, sự tình vì sao lại biến ra thế này – bị Cứu Thế Chủ vĩ đại ôm trong ngực, nước mũi quý như vàng của Cứu Thế Chủ còn sắp rớt lên mặt ta, tốt, ta tin chắc ta sẽ nhớ cái ác mộng này cả một đời. Chúng ta vẫn đang ở mật thất, cái mặt thấy ghét của Cứu Thế Chủ vẫn giữ nguyên cái hình dạng ấy, chả lẽ nước mắt con phượng hoàng thiếu muối của lão Dum rốt cục phá nát cái đầu vốn chả thông minh gì của thằng học trò cưng của lão rồi? Ta, Tom Riddle, đáng lẽ phải bị giết trước đấy mấy phút rồi chứ. Đúng thế, thằng ranh Potter – đáng -xuống – địa -ngục, nhe răng cười, đem răng nanh của Xà Quái, đâm vào “thân thể” của ta, đâm xuyên qua luôn. Vậy mà bây giờ, thằng ranh đó lại ôm ta, còn bày ra vẻ mặt cảm động muốn chết. Ta nghĩ chắc thần kinh ta đang lên cơn thác loạn. Lão ong mật hình như rất thích ngắm vẻ mặt mịt mờ hoảng loạn của cô gái nhỏ – trời ạ, lão b**n th**! Ta cuộn mình trong tấm chăn, giả bộ run run sợ hãi nhìn Cứu Thế Chủ nói lại câu chuyện kinh thiên động địa…

Chương 2: Tắm rửa

Sai LầmTác giả: FallForrowTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTa cũng không rõ ràng lắm, sự tình vì sao lại biến ra thế này – bị Cứu Thế Chủ vĩ đại ôm trong ngực, nước mũi quý như vàng của Cứu Thế Chủ còn sắp rớt lên mặt ta, tốt, ta tin chắc ta sẽ nhớ cái ác mộng này cả một đời. Chúng ta vẫn đang ở mật thất, cái mặt thấy ghét của Cứu Thế Chủ vẫn giữ nguyên cái hình dạng ấy, chả lẽ nước mắt con phượng hoàng thiếu muối của lão Dum rốt cục phá nát cái đầu vốn chả thông minh gì của thằng học trò cưng của lão rồi? Ta, Tom Riddle, đáng lẽ phải bị giết trước đấy mấy phút rồi chứ. Đúng thế, thằng ranh Potter – đáng -xuống – địa -ngục, nhe răng cười, đem răng nanh của Xà Quái, đâm vào “thân thể” của ta, đâm xuyên qua luôn. Vậy mà bây giờ, thằng ranh đó lại ôm ta, còn bày ra vẻ mặt cảm động muốn chết. Ta nghĩ chắc thần kinh ta đang lên cơn thác loạn. Lão ong mật hình như rất thích ngắm vẻ mặt mịt mờ hoảng loạn của cô gái nhỏ – trời ạ, lão b**n th**! Ta cuộn mình trong tấm chăn, giả bộ run run sợ hãi nhìn Cứu Thế Chủ nói lại câu chuyện kinh thiên động địa… –Đầu đau như muốn vỡ ra.Ôm đống quần áo sạch sẽ và đồ vệ sinh cá nhân, đứng đờ ra trước bồn tắm, không có ai nhảy ra giúp hắn cả.– Được rồi, Tom Riddle, cố lấy dũng khí nào… Tiến lên, cởi bộ quần áo đã mặc suốt một ngày ra…– Không, ta không làm được!!– Cởi đi, nói cho cùng cũng chỉ là một con nhãi con, làm gì có gì mà nhìn…– Kinh tởm, ta cứ nghĩ ta đang giở trò với một con nhóc con…Đặt chậu quần áo xuống đất, ngón tay run run cởi ra cúc áo sơ mi đầu tiên, không khí nóng ẩm trong phòng tắm khiến ta nghĩ có chút oi bức, cảm giác như không thở nổi. Hít sâu một hơi, cởi đám cúc áo còn lại ra, thân trên chưa ph*t d*c đầy đủ của cô gái nhỏ, thoạt nhìn không khác con trai là mấy, sự thật này khiến ta có chút thả lỏng, tuy rằng ta vẫn không dám nhìn thẳng vào ngực “mình”.Ngẩng mặt lên, bắt đầu cởi váy ra, sau đó là bít tất. Cuối cùng, cả người chỉ còn lại có cái q**n l*t màu xanh da trời có mấy con gấu màu nâu – giống hệt đám đồ trong ngăn kéo – ta thề với Merlin, ta không cố ý nhìn, là nó đập vào mắt ta.Ngón tay chạm đến viền quần rồi, nhưng lại do dự.– Nghe đây, Tom Riddle, đây là một thử thách gian khổ mà Merlin cho ngươi!! Chỉ cần vượt qua thử thách này, trường sinh cũng chỉ là cái đinh.. Cái thằng Chủ Hồn chết tiệt đã tách ta ra, ta nhất định bắt ngươi trả giá đắt!!!Nhắm tịt con mắt, phá bỏ chiến tuyến cuối cùng, đem đống vải mềm đó ném vào chậu để quần áo bẩn, nhanh chóng nhảy ùm xuống bồn tắm, nước hơi nóng, khiến da ta có chút rát.Phòng tắm phổ thông của học sinh cũng không lộng lẫy như phòng tắm của Huynh Trưởng, thế nhưng vẫn có thể thỏa mãn đầy đủ các loại nhu cầu của học sinh, ta vặn vòi nước, nước tắm đủ màu chảy ra, che khuất mặt nước trong suốt.Tốt hơn nhiều rồi, ta cần lấy khăn lông ngắn Ginny hay dùng chà lau thân thể, cố hết sức để bản thân không nghĩ lung tung.Động tác nhẹ nhàng, đương nhiên, đương nhiên, vì đây là cơ thể của ta, không có gì không đúng cả.. Con nhóc này được nuôi cũng tốt lắm, trên người cũng có chút da thịt – tốt hơn ta năm xưa khi mới nhập học nhiều – thế nhưng cứ đà này thì chỉ sau vài năm con nhóc này sẽ phiền muộn lớn đấy.Bồn tắm nhỏ quá – ta cần phải thành Huynh Trưởng – sặc, Huynh Trưởng của Gryffindor.Phải khoác thân thể của một con sư tử khiến ta có ý định muốn chỉnh lão ong mật một phen nhớ đời, chính xác, năm nhất  – nếu như qua kì nghỉ hè nay, ta cũng mới có năm hai – đám chương trình học thực sự chỉ là muỗi, nếu không tìm chút việc để giải trí – gây tí phiền phức cho lão hỗn đản đó – thì cuộc đời học sinh lần này của ta sẽ chán đến mức phát rồ mất!!– nói cho cùng, đám sư tử này thích nhất là gây rắc rối, bọn chúng nó sinh ra vốn là để gây phiền phức cho người khác mà.… Chờ chút, cảm giác này có hơi kì kì.Khăn tuy rằng mềm mại, thế nhưng cảm giác lại trở nên thô ráp – một loại cảm giác cực kì không ổn, ta đột nhiên ý thức tay ta đang lau đến nơi nào, ngón tay cứng đơ lại, khăn mặt rớt xuống đáy bể.Tuy rằng đã kiến thiết tâm lý vững chãi rồi, thế nhưng một đêm đối với một con người bị ép chuyển đổi giới tính mà nói – con mẹ nó NGẮN QUÁ A!!Bình tĩnh, bĩnh tĩnh.. Đêm Ginny Weasley thành con gái của mình là được – thực tế, nếu xét theo thời điểm chui ra đời, con nhóc đó làm cháu nội của ta cũng được nữa – đúng, Ginny chỉ là một con ranh con, mà ta, chỉ đang tắm cho cháu gái thôi.Đầu không được nghĩ bậy.. Đúng, ta chẳng cảm thấy cái quái gì hết!Con gái Ginny Weasley của ta là một đứa bé cực kì dễ thương, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho nó, kể cả tắm. Đúng, giờ là lúc lau người, mặc cho nó áo ngủ dễ thương xinh xinh – trên còn có một đám rua ren chết dẫm.– ta càng lúc càng thấy quái, may mà trước khi dây thần kinh chịu đựng của ta đứt phựt, mọi chuyện hoàn thành.Ta cuộn mình trong chăn của Ginny Weasley – có người nói tư thế ngủ này thể hiện cảm giác bất an, thế nhưng ai hơi đâu mà quản nó – hung hăng trù một lượt đám người đã tạo nên tình cảnh đáng xấu hổ này của ta.

–Đầu đau như muốn vỡ ra.

Ôm đống quần áo sạch sẽ và đồ vệ sinh cá nhân, đứng đờ ra trước bồn tắm, không có ai nhảy ra giúp hắn cả.

– Được rồi, Tom Riddle, cố lấy dũng khí nào… Tiến lên, cởi bộ quần áo đã mặc suốt một ngày ra…

– Không, ta không làm được!!

– Cởi đi, nói cho cùng cũng chỉ là một con nhãi con, làm gì có gì mà nhìn…

– Kinh tởm, ta cứ nghĩ ta đang giở trò với một con nhóc con…

Đặt chậu quần áo xuống đất, ngón tay run run cởi ra cúc áo sơ mi đầu tiên, không khí nóng ẩm trong phòng tắm khiến ta nghĩ có chút oi bức, cảm giác như không thở nổi. Hít sâu một hơi, cởi đám cúc áo còn lại ra, thân trên chưa ph*t d*c đầy đủ của cô gái nhỏ, thoạt nhìn không khác con trai là mấy, sự thật này khiến ta có chút thả lỏng, tuy rằng ta vẫn không dám nhìn thẳng vào ngực “mình”.

Ngẩng mặt lên, bắt đầu cởi váy ra, sau đó là bít tất. Cuối cùng, cả người chỉ còn lại có cái q**n l*t màu xanh da trời có mấy con gấu màu nâu – giống hệt đám đồ trong ngăn kéo – ta thề với Merlin, ta không cố ý nhìn, là nó đập vào mắt ta.

Ngón tay chạm đến viền quần rồi, nhưng lại do dự.

– Nghe đây, Tom Riddle, đây là một thử thách gian khổ mà Merlin cho ngươi!! Chỉ cần vượt qua thử thách này, trường sinh cũng chỉ là cái đinh.. Cái thằng Chủ Hồn chết tiệt đã tách ta ra, ta nhất định bắt ngươi trả giá đắt!!!

Nhắm tịt con mắt, phá bỏ chiến tuyến cuối cùng, đem đống vải mềm đó ném vào chậu để quần áo bẩn, nhanh chóng nhảy ùm xuống bồn tắm, nước hơi nóng, khiến da ta có chút rát.

Phòng tắm phổ thông của học sinh cũng không lộng lẫy như phòng tắm của Huynh Trưởng, thế nhưng vẫn có thể thỏa mãn đầy đủ các loại nhu cầu của học sinh, ta vặn vòi nước, nước tắm đủ màu chảy ra, che khuất mặt nước trong suốt.

Tốt hơn nhiều rồi, ta cần lấy khăn lông ngắn Ginny hay dùng chà lau thân thể, cố hết sức để bản thân không nghĩ lung tung.

Động tác nhẹ nhàng, đương nhiên, đương nhiên, vì đây là cơ thể của ta, không có gì không đúng cả.. Con nhóc này được nuôi cũng tốt lắm, trên người cũng có chút da thịt – tốt hơn ta năm xưa khi mới nhập học nhiều – thế nhưng cứ đà này thì chỉ sau vài năm con nhóc này sẽ phiền muộn lớn đấy.

Bồn tắm nhỏ quá – ta cần phải thành Huynh Trưởng – sặc, Huynh Trưởng của Gryffindor.

Phải khoác thân thể của một con sư tử khiến ta có ý định muốn chỉnh lão ong mật một phen nhớ đời, chính xác, năm nhất  – nếu như qua kì nghỉ hè nay, ta cũng mới có năm hai – đám chương trình học thực sự chỉ là muỗi, nếu không tìm chút việc để giải trí – gây tí phiền phức cho lão hỗn đản đó – thì cuộc đời học sinh lần này của ta sẽ chán đến mức phát rồ mất!!

– nói cho cùng, đám sư tử này thích nhất là gây rắc rối, bọn chúng nó sinh ra vốn là để gây phiền phức cho người khác mà.

… Chờ chút, cảm giác này có hơi kì kì.

Khăn tuy rằng mềm mại, thế nhưng cảm giác lại trở nên thô ráp – một loại cảm giác cực kì không ổn, ta đột nhiên ý thức tay ta đang lau đến nơi nào, ngón tay cứng đơ lại, khăn mặt rớt xuống đáy bể.

Tuy rằng đã kiến thiết tâm lý vững chãi rồi, thế nhưng một đêm đối với một con người bị ép chuyển đổi giới tính mà nói – con mẹ nó NGẮN QUÁ A!!

Bình tĩnh, bĩnh tĩnh.. Đêm Ginny Weasley thành con gái của mình là được – thực tế, nếu xét theo thời điểm chui ra đời, con nhóc đó làm cháu nội của ta cũng được nữa – đúng, Ginny chỉ là một con ranh con, mà ta, chỉ đang tắm cho cháu gái thôi.

Đầu không được nghĩ bậy.. Đúng, ta chẳng cảm thấy cái quái gì hết!

Con gái Ginny Weasley của ta là một đứa bé cực kì dễ thương, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho nó, kể cả tắm. Đúng, giờ là lúc lau người, mặc cho nó áo ngủ dễ thương xinh xinh – trên còn có một đám rua ren chết dẫm.

– ta càng lúc càng thấy quái, may mà trước khi dây thần kinh chịu đựng của ta đứt phựt, mọi chuyện hoàn thành.

Ta cuộn mình trong chăn của Ginny Weasley – có người nói tư thế ngủ này thể hiện cảm giác bất an, thế nhưng ai hơi đâu mà quản nó – hung hăng trù một lượt đám người đã tạo nên tình cảnh đáng xấu hổ này của ta.

Sai LầmTác giả: FallForrowTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngTa cũng không rõ ràng lắm, sự tình vì sao lại biến ra thế này – bị Cứu Thế Chủ vĩ đại ôm trong ngực, nước mũi quý như vàng của Cứu Thế Chủ còn sắp rớt lên mặt ta, tốt, ta tin chắc ta sẽ nhớ cái ác mộng này cả một đời. Chúng ta vẫn đang ở mật thất, cái mặt thấy ghét của Cứu Thế Chủ vẫn giữ nguyên cái hình dạng ấy, chả lẽ nước mắt con phượng hoàng thiếu muối của lão Dum rốt cục phá nát cái đầu vốn chả thông minh gì của thằng học trò cưng của lão rồi? Ta, Tom Riddle, đáng lẽ phải bị giết trước đấy mấy phút rồi chứ. Đúng thế, thằng ranh Potter – đáng -xuống – địa -ngục, nhe răng cười, đem răng nanh của Xà Quái, đâm vào “thân thể” của ta, đâm xuyên qua luôn. Vậy mà bây giờ, thằng ranh đó lại ôm ta, còn bày ra vẻ mặt cảm động muốn chết. Ta nghĩ chắc thần kinh ta đang lên cơn thác loạn. Lão ong mật hình như rất thích ngắm vẻ mặt mịt mờ hoảng loạn của cô gái nhỏ – trời ạ, lão b**n th**! Ta cuộn mình trong tấm chăn, giả bộ run run sợ hãi nhìn Cứu Thế Chủ nói lại câu chuyện kinh thiên động địa… –Đầu đau như muốn vỡ ra.Ôm đống quần áo sạch sẽ và đồ vệ sinh cá nhân, đứng đờ ra trước bồn tắm, không có ai nhảy ra giúp hắn cả.– Được rồi, Tom Riddle, cố lấy dũng khí nào… Tiến lên, cởi bộ quần áo đã mặc suốt một ngày ra…– Không, ta không làm được!!– Cởi đi, nói cho cùng cũng chỉ là một con nhãi con, làm gì có gì mà nhìn…– Kinh tởm, ta cứ nghĩ ta đang giở trò với một con nhóc con…Đặt chậu quần áo xuống đất, ngón tay run run cởi ra cúc áo sơ mi đầu tiên, không khí nóng ẩm trong phòng tắm khiến ta nghĩ có chút oi bức, cảm giác như không thở nổi. Hít sâu một hơi, cởi đám cúc áo còn lại ra, thân trên chưa ph*t d*c đầy đủ của cô gái nhỏ, thoạt nhìn không khác con trai là mấy, sự thật này khiến ta có chút thả lỏng, tuy rằng ta vẫn không dám nhìn thẳng vào ngực “mình”.Ngẩng mặt lên, bắt đầu cởi váy ra, sau đó là bít tất. Cuối cùng, cả người chỉ còn lại có cái q**n l*t màu xanh da trời có mấy con gấu màu nâu – giống hệt đám đồ trong ngăn kéo – ta thề với Merlin, ta không cố ý nhìn, là nó đập vào mắt ta.Ngón tay chạm đến viền quần rồi, nhưng lại do dự.– Nghe đây, Tom Riddle, đây là một thử thách gian khổ mà Merlin cho ngươi!! Chỉ cần vượt qua thử thách này, trường sinh cũng chỉ là cái đinh.. Cái thằng Chủ Hồn chết tiệt đã tách ta ra, ta nhất định bắt ngươi trả giá đắt!!!Nhắm tịt con mắt, phá bỏ chiến tuyến cuối cùng, đem đống vải mềm đó ném vào chậu để quần áo bẩn, nhanh chóng nhảy ùm xuống bồn tắm, nước hơi nóng, khiến da ta có chút rát.Phòng tắm phổ thông của học sinh cũng không lộng lẫy như phòng tắm của Huynh Trưởng, thế nhưng vẫn có thể thỏa mãn đầy đủ các loại nhu cầu của học sinh, ta vặn vòi nước, nước tắm đủ màu chảy ra, che khuất mặt nước trong suốt.Tốt hơn nhiều rồi, ta cần lấy khăn lông ngắn Ginny hay dùng chà lau thân thể, cố hết sức để bản thân không nghĩ lung tung.Động tác nhẹ nhàng, đương nhiên, đương nhiên, vì đây là cơ thể của ta, không có gì không đúng cả.. Con nhóc này được nuôi cũng tốt lắm, trên người cũng có chút da thịt – tốt hơn ta năm xưa khi mới nhập học nhiều – thế nhưng cứ đà này thì chỉ sau vài năm con nhóc này sẽ phiền muộn lớn đấy.Bồn tắm nhỏ quá – ta cần phải thành Huynh Trưởng – sặc, Huynh Trưởng của Gryffindor.Phải khoác thân thể của một con sư tử khiến ta có ý định muốn chỉnh lão ong mật một phen nhớ đời, chính xác, năm nhất  – nếu như qua kì nghỉ hè nay, ta cũng mới có năm hai – đám chương trình học thực sự chỉ là muỗi, nếu không tìm chút việc để giải trí – gây tí phiền phức cho lão hỗn đản đó – thì cuộc đời học sinh lần này của ta sẽ chán đến mức phát rồ mất!!– nói cho cùng, đám sư tử này thích nhất là gây rắc rối, bọn chúng nó sinh ra vốn là để gây phiền phức cho người khác mà.… Chờ chút, cảm giác này có hơi kì kì.Khăn tuy rằng mềm mại, thế nhưng cảm giác lại trở nên thô ráp – một loại cảm giác cực kì không ổn, ta đột nhiên ý thức tay ta đang lau đến nơi nào, ngón tay cứng đơ lại, khăn mặt rớt xuống đáy bể.Tuy rằng đã kiến thiết tâm lý vững chãi rồi, thế nhưng một đêm đối với một con người bị ép chuyển đổi giới tính mà nói – con mẹ nó NGẮN QUÁ A!!Bình tĩnh, bĩnh tĩnh.. Đêm Ginny Weasley thành con gái của mình là được – thực tế, nếu xét theo thời điểm chui ra đời, con nhóc đó làm cháu nội của ta cũng được nữa – đúng, Ginny chỉ là một con ranh con, mà ta, chỉ đang tắm cho cháu gái thôi.Đầu không được nghĩ bậy.. Đúng, ta chẳng cảm thấy cái quái gì hết!Con gái Ginny Weasley của ta là một đứa bé cực kì dễ thương, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho nó, kể cả tắm. Đúng, giờ là lúc lau người, mặc cho nó áo ngủ dễ thương xinh xinh – trên còn có một đám rua ren chết dẫm.– ta càng lúc càng thấy quái, may mà trước khi dây thần kinh chịu đựng của ta đứt phựt, mọi chuyện hoàn thành.Ta cuộn mình trong chăn của Ginny Weasley – có người nói tư thế ngủ này thể hiện cảm giác bất an, thế nhưng ai hơi đâu mà quản nó – hung hăng trù một lượt đám người đã tạo nên tình cảnh đáng xấu hổ này của ta.

Chương 2: Tắm rửa