Tác giả:

Trăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở  lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội…

Chương 60: Một món quà lớn 10

Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy DỗTác giả: Cố Tây DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở  lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội… Mưa bom bão đạn, đám Tần Sơn c*̃ng không phải rác rưởi, lúc này đã tỉnh lại, cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, đều nhanh chóng tập trung vào chiến đấu.Từ tai nghe, có thể nghe rõ ràng được bên trong rối loạn, người đàn ông trên xe màu đen ngoài câu lạc bộ trực tiếp nổi lên một nụ cười gằn.Môi mỏng nhếch lên một độ cong trào phúng, người mà người đàn ông mặc đồ tây gọi là "Đông Phương tiên sinh", chính là cánh tay phải của Đường chủ Vân Long Đường, sát thủ nổi tiếng, Đông Phương Minh."Tôi biết mà, Cố Kinh Thế kia là ai, chỉ là khí gas thôi miên, chắc chắn không đối phó được với hắn." Đông Phương Minh nói như thế, không những không giận mà còn cười, cặp mắt sau kính mát màu ngọc bích, lộ ra sát khí dày đặc."Dựa theo kế hoạch B àm việc." Đông Phương Minh thản nhiên nói."Rõ!" Nhanh chóng gật đầu, người đàn ông ngồi ở ghế phụ lái liền nhanh chóng hành động.Bên này, những người Vân Long Đường hoàn toàn không phải đối thủ của đám Thiên Lạc, nhanh chóng bị đánh lui, lùi ra khỏi sân bắn.Trên mặt từng người từng người đều tràn ngập biểu cảm nghiêm nghị, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc đánh trận đầu, đáy mắt đều lộ ra kiệt ngạo.Ngoài sân bắn, hoàn toàn yên tĩnh.Ở tình huống như vậy, tình hình càng yên tĩnh, trái lại càng thêm nguy hiểm.Cũng cực kỳ biết rõ điểm này, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc nhìn chăm chú một chút, sau đó nhanh chóng gật đầu với nhau, hai người đồng thời từ tại chỗ xông ra ngoài."Sử dụng hồn lực." Trên khuôn mặt Cố Kinh Thế đều thẩm thấu ra một chút lạnh lẽo, nhanh chóng nói.Nghe Cố Kinh Thế nói lời này, con mắt Thiên Lạc không khỏi run rẩy một chút, mắt thấy ngoại trừ cô ra những người khác đều dùng hồn lực xây dựng ra lá chắn kiên cố.Không sử dụng hồn lực, Thiên Lạc nhếch môi.Nhìn Thiên Lạc không hành động, Cố Kinh Thế nheo mắt lại.Theo lý mà nói, sau khi rời khỏi trụ sở huấn luyện, hồn lực trong cơ thể Thiên Lạc sẽ không bị tiếp tục hạn chế, đã như vậy, ở tình huống này, tại sao Thiên Lạc còn kiên trì không sử dụng hồn lực như thế?Biết nhất định là trong này có vấn đề gì đó, Cố Kinh Thế đang muốn mở miệng, trong nháy mắt một tiếng ầm ầm nổ vang kéo tới!"Oanh ——!" Chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn nhanh chóng vang lên, hệ thống chiếu sáng bị phá hủy triệt để, vô số tiếng bước chân nhanh chóng kéo tới!Rơi vào trong bóng tối đưa tay không thấy được năm ngón, vào lúc này, phương pháp có thể nhận biết hơi thở người khác, chính là sử dụng hồn lực!Người của Vân Long Đường đều mang theo kính nhìn ban đêm, nhanh chóng chạy vào, Cố Kinh Thế nhanh chóng bóp cò súng về phía đám người!Ngoài hồn lực, cho dù không khí xung quanh sinh ra gợn sóng đều không gạt được đám người Cố Kinh Thế.Dựa vào bản năng chiến đấu tinh xảo, cho dù Cố Kinh Thế ở trong bóng tối, c*̃ng có thể tránh thoát công kích chính xác, sau đó quay về phương hướng đã xác định được, bóp cò súng!Đoàng một tiếng, một tia sáng laser nhanh chóng lóe qua, nhanh chóng bắn nổ đầu một người đàn ông.Để không bại lộ, người mặc áo đen sử dụng là đạn bình thường, mà không phải là tia laser, một khi bại lộ vị trí, với tốc độ nhanh chóng của súng laser, có thể trực tiếp xuyên thủng đầu đám người mặc âu phục trước!Bởi vì có hồn lực mới có thể hành động thuận lợi như vậy, so với đó, tình hình của Thiên Lạc không lạc quan vậy.Không cách nào sử dụng hồn lực, Thiên Lạc chỉ có thể hành động hoàn toàn dựa vào cảm giác.Hành động nhiều năm tạo thành cảm giác, cho dù đánh mất thị giác, Thiên Lạc c*̃ng không dễ dàng bị đánh bại như thế.

Mưa bom bão đạn, đám Tần Sơn c*̃ng không phải rác rưởi, lúc này đã tỉnh lại, cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, đều nhanh chóng tập trung vào chiến đấu.

Từ tai nghe, có thể nghe rõ ràng được bên trong rối loạn, người đàn ông trên xe màu đen ngoài câu lạc bộ trực tiếp nổi lên một nụ cười gằn.

Môi mỏng nhếch lên một độ cong trào phúng, người mà người đàn ông mặc đồ tây gọi là "Đông Phương tiên sinh", chính là cánh tay phải của Đường chủ Vân Long Đường, sát thủ nổi tiếng, Đông Phương Minh.

"Tôi biết mà, Cố Kinh Thế kia là ai, chỉ là khí gas thôi miên, chắc chắn không đối phó được với hắn." Đông Phương Minh nói như thế, không những không giận mà còn cười, cặp mắt sau kính mát màu ngọc bích, lộ ra sát khí dày đặc.

"Dựa theo kế hoạch B àm việc." Đông Phương Minh thản nhiên nói.

"Rõ!" Nhanh chóng gật đầu, người đàn ông ngồi ở ghế phụ lái liền nhanh chóng hành động.

Bên này, những người Vân Long Đường hoàn toàn không phải đối thủ của đám Thiên Lạc, nhanh chóng bị đánh lui, lùi ra khỏi sân bắn.

Trên mặt từng người từng người đều tràn ngập biểu cảm nghiêm nghị, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc đánh trận đầu, đáy mắt đều lộ ra kiệt ngạo.

Ngoài sân bắn, hoàn toàn yên tĩnh.

Ở tình huống như vậy, tình hình càng yên tĩnh, trái lại càng thêm nguy hiểm.

Cũng cực kỳ biết rõ điểm này, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc nhìn chăm chú một chút, sau đó nhanh chóng gật đầu với nhau, hai người đồng thời từ tại chỗ xông ra ngoài.

"Sử dụng hồn lực." Trên khuôn mặt Cố Kinh Thế đều thẩm thấu ra một chút lạnh lẽo, nhanh chóng nói.

Nghe Cố Kinh Thế nói lời này, con mắt Thiên Lạc không khỏi run rẩy một chút, mắt thấy ngoại trừ cô ra những người khác đều dùng hồn lực xây dựng ra lá chắn kiên cố.

Không sử dụng hồn lực, Thiên Lạc nhếch môi.

Nhìn Thiên Lạc không hành động, Cố Kinh Thế nheo mắt lại.

Theo lý mà nói, sau khi rời khỏi trụ sở huấn luyện, hồn lực trong cơ thể Thiên Lạc sẽ không bị tiếp tục hạn chế, đã như vậy, ở tình huống này, tại sao Thiên Lạc còn kiên trì không sử dụng hồn lực như thế?

Biết nhất định là trong này có vấn đề gì đó, Cố Kinh Thế đang muốn mở miệng, trong nháy mắt một tiếng ầm ầm nổ vang kéo tới!

"Oanh ——!" Chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn nhanh chóng vang lên, hệ thống chiếu sáng bị phá hủy triệt để, vô số tiếng bước chân nhanh chóng kéo tới!

Rơi vào trong bóng tối đưa tay không thấy được năm ngón, vào lúc này, phương pháp có thể nhận biết hơi thở người khác, chính là sử dụng hồn lực!

Người của Vân Long Đường đều mang theo kính nhìn ban đêm, nhanh chóng chạy vào, Cố Kinh Thế nhanh chóng bóp cò súng về phía đám người!

Ngoài hồn lực, cho dù không khí xung quanh sinh ra gợn sóng đều không gạt được đám người Cố Kinh Thế.

Dựa vào bản năng chiến đấu tinh xảo, cho dù Cố Kinh Thế ở trong bóng tối, c*̃ng có thể tránh thoát công kích chính xác, sau đó quay về phương hướng đã xác định được, bóp cò súng!

Đoàng một tiếng, một tia sáng laser nhanh chóng lóe qua, nhanh chóng bắn nổ đầu một người đàn ông.

Để không bại lộ, người mặc áo đen sử dụng là đạn bình thường, mà không phải là tia laser, một khi bại lộ vị trí, với tốc độ nhanh chóng của súng laser, có thể trực tiếp xuyên thủng đầu đám người mặc âu phục trước!

Bởi vì có hồn lực mới có thể hành động thuận lợi như vậy, so với đó, tình hình của Thiên Lạc không lạc quan vậy.

Không cách nào sử dụng hồn lực, Thiên Lạc chỉ có thể hành động hoàn toàn dựa vào cảm giác.

Hành động nhiều năm tạo thành cảm giác, cho dù đánh mất thị giác, Thiên Lạc c*̃ng không dễ dàng bị đánh bại như thế.

Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy DỗTác giả: Cố Tây DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở  lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội… Mưa bom bão đạn, đám Tần Sơn c*̃ng không phải rác rưởi, lúc này đã tỉnh lại, cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, đều nhanh chóng tập trung vào chiến đấu.Từ tai nghe, có thể nghe rõ ràng được bên trong rối loạn, người đàn ông trên xe màu đen ngoài câu lạc bộ trực tiếp nổi lên một nụ cười gằn.Môi mỏng nhếch lên một độ cong trào phúng, người mà người đàn ông mặc đồ tây gọi là "Đông Phương tiên sinh", chính là cánh tay phải của Đường chủ Vân Long Đường, sát thủ nổi tiếng, Đông Phương Minh."Tôi biết mà, Cố Kinh Thế kia là ai, chỉ là khí gas thôi miên, chắc chắn không đối phó được với hắn." Đông Phương Minh nói như thế, không những không giận mà còn cười, cặp mắt sau kính mát màu ngọc bích, lộ ra sát khí dày đặc."Dựa theo kế hoạch B àm việc." Đông Phương Minh thản nhiên nói."Rõ!" Nhanh chóng gật đầu, người đàn ông ngồi ở ghế phụ lái liền nhanh chóng hành động.Bên này, những người Vân Long Đường hoàn toàn không phải đối thủ của đám Thiên Lạc, nhanh chóng bị đánh lui, lùi ra khỏi sân bắn.Trên mặt từng người từng người đều tràn ngập biểu cảm nghiêm nghị, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc đánh trận đầu, đáy mắt đều lộ ra kiệt ngạo.Ngoài sân bắn, hoàn toàn yên tĩnh.Ở tình huống như vậy, tình hình càng yên tĩnh, trái lại càng thêm nguy hiểm.Cũng cực kỳ biết rõ điểm này, Cố Kinh Thế và Thiên Lạc nhìn chăm chú một chút, sau đó nhanh chóng gật đầu với nhau, hai người đồng thời từ tại chỗ xông ra ngoài."Sử dụng hồn lực." Trên khuôn mặt Cố Kinh Thế đều thẩm thấu ra một chút lạnh lẽo, nhanh chóng nói.Nghe Cố Kinh Thế nói lời này, con mắt Thiên Lạc không khỏi run rẩy một chút, mắt thấy ngoại trừ cô ra những người khác đều dùng hồn lực xây dựng ra lá chắn kiên cố.Không sử dụng hồn lực, Thiên Lạc nhếch môi.Nhìn Thiên Lạc không hành động, Cố Kinh Thế nheo mắt lại.Theo lý mà nói, sau khi rời khỏi trụ sở huấn luyện, hồn lực trong cơ thể Thiên Lạc sẽ không bị tiếp tục hạn chế, đã như vậy, ở tình huống này, tại sao Thiên Lạc còn kiên trì không sử dụng hồn lực như thế?Biết nhất định là trong này có vấn đề gì đó, Cố Kinh Thế đang muốn mở miệng, trong nháy mắt một tiếng ầm ầm nổ vang kéo tới!"Oanh ——!" Chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn nhanh chóng vang lên, hệ thống chiếu sáng bị phá hủy triệt để, vô số tiếng bước chân nhanh chóng kéo tới!Rơi vào trong bóng tối đưa tay không thấy được năm ngón, vào lúc này, phương pháp có thể nhận biết hơi thở người khác, chính là sử dụng hồn lực!Người của Vân Long Đường đều mang theo kính nhìn ban đêm, nhanh chóng chạy vào, Cố Kinh Thế nhanh chóng bóp cò súng về phía đám người!Ngoài hồn lực, cho dù không khí xung quanh sinh ra gợn sóng đều không gạt được đám người Cố Kinh Thế.Dựa vào bản năng chiến đấu tinh xảo, cho dù Cố Kinh Thế ở trong bóng tối, c*̃ng có thể tránh thoát công kích chính xác, sau đó quay về phương hướng đã xác định được, bóp cò súng!Đoàng một tiếng, một tia sáng laser nhanh chóng lóe qua, nhanh chóng bắn nổ đầu một người đàn ông.Để không bại lộ, người mặc áo đen sử dụng là đạn bình thường, mà không phải là tia laser, một khi bại lộ vị trí, với tốc độ nhanh chóng của súng laser, có thể trực tiếp xuyên thủng đầu đám người mặc âu phục trước!Bởi vì có hồn lực mới có thể hành động thuận lợi như vậy, so với đó, tình hình của Thiên Lạc không lạc quan vậy.Không cách nào sử dụng hồn lực, Thiên Lạc chỉ có thể hành động hoàn toàn dựa vào cảm giác.Hành động nhiều năm tạo thành cảm giác, cho dù đánh mất thị giác, Thiên Lạc c*̃ng không dễ dàng bị đánh bại như thế.

Chương 60: Một món quà lớn 10