Trăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội…
Chương 195: Tài liệu đảo Cô Lang 2
Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy DỗTác giả: Cố Tây DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội… “Anh Lạc, anh nhìn em trai anh xem, thật đáng sợ.” Bắc Cẩm cảm thán.Thiên Trạch Huân vẫy tay với Thiên Lạc “Anh, anh qua đây.”Thiên Lạc nhìn Thiên Trạch Huân nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm.Tốc độ còn nhanh hơn Cao Nham, tay Thiên Trạch Huân gõ như bay.“Trang web Cao Nham tìm được có phải trang wb này hay không?” Chưa đầy mọt phút Thiên Trạch Huân đã tìm được địa chỉ web Cao Nham tìm được lúc trước.“Chính là cái này, chẳng qua trang web này có virus, sẽ bại lộ vị trí của chúng ta.” Bắc Cẩm lập tức nói.“Có em, sẽ không bại lộ.” Thiên Trạch Huân thong dong, trực tiếp xâm nhập vào trang web.Toàn bộ màn hình lập tức đen thui, virus nhảy lên loạn xị, làm Thiên Lạc và Bắc Cẩm nhíu mày.Động tác Thiên Trạch Huân gõ phím như bay, phá giải đám virus.Cuối cùng, lúc Thiên Trạch Huân ấn xuống phím Enter, trang web liền hiện ra.Toàn bộ quá trình nhiều nhất cũng chỉ một phút, nhưng Thiên Lạc và Bắc Cẩm đều khẩn trương tóa mồ hôi.“Được rồi, anh, nhớ mời em ăn một bữa thật ngon đấy.” Thiên Trạch Huân cười với Thiên Lạc.“Em muốn ăn gì tùy ý em chọn.” Thiên Lạc vui vẻ, chờ mong nhìn trang web.Toàn nội dung bằng tiếng Anh, nhưng căn bản không thành vấn đề.“Không ngờ là đảo tư nhân, thật là lợi hại.” Bắc Cẩm nhìn tư liệu, nheo mắt.Đảo tư nhân không hiếm thấy, chẳng qua, có thể không xuất hiện ở trên bản đồ quốc gia thì vô cùng khó gặp.Có thể che dấu một hòn đảo nhỏ như vậy, nhất định thế lực rấ mạnh.Trang web miêu tả một ít tình huống vè hòn đảo, còn đánh dấu vị trí một khu biệt thự, ngoài ra không có nội dung gì nữa.“Trạch Huân, em có thể chủ nhân phía sau là ai không, tài liệu về khu biệt thự đó nữa.” Thiên Lạc nheo mắt, hỏi Thiên Trạch Huân.“Anh, rốt cuộc anh định làm gì?” Thiên Trạch Huân nghe Thiên Lạc nói, vẻ mặ nghiêm túc “Anh, em nhắc nhở anh, hòn đảo này bảo mật như vậy, có thể thấy được thân phận chủ nhân của nó, tuyệt đối không đơn giản, người như vậy, không thể trêu chọc vào.”Thiên Lạc muốn biết tài liệu về khu biệt thự đó, khẳng định là muốn xâm nhập vòa.Không cần suy nghĩ, cũng biết nhất định rất nguy hiểm, Thiên Trạch Huân tốt bụng nhắc nhở Thiên Lạc.“Đúng vậy anh Lạc, rốt cuộc anh muốn tìm cái gì a?” Bắc Cẩm hoang mang, nhìn Thiên Lạc.
“Anh Lạc, anh nhìn em trai anh xem, thật đáng sợ.” Bắc Cẩm cảm thán.
Thiên Trạch Huân vẫy tay với Thiên Lạc “Anh, anh qua đây.”
Thiên Lạc nhìn Thiên Trạch Huân nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm.
Tốc độ còn nhanh hơn Cao Nham, tay Thiên Trạch Huân gõ như bay.
“Trang web Cao Nham tìm được có phải trang wb này hay không?” Chưa đầy mọt phút Thiên Trạch Huân đã tìm được địa chỉ web Cao Nham tìm được lúc trước.
“Chính là cái này, chẳng qua trang web này có virus, sẽ bại lộ vị trí của chúng ta.” Bắc Cẩm lập tức nói.
“Có em, sẽ không bại lộ.” Thiên Trạch Huân thong dong, trực tiếp xâm nhập vào trang web.
Toàn bộ màn hình lập tức đen thui, virus nhảy lên loạn xị, làm Thiên Lạc và Bắc Cẩm nhíu mày.
Động tác Thiên Trạch Huân gõ phím như bay, phá giải đám virus.
Cuối cùng, lúc Thiên Trạch Huân ấn xuống phím Enter, trang web liền hiện ra.
Toàn bộ quá trình nhiều nhất cũng chỉ một phút, nhưng Thiên Lạc và Bắc Cẩm đều khẩn trương tóa mồ hôi.
“Được rồi, anh, nhớ mời em ăn một bữa thật ngon đấy.” Thiên Trạch Huân cười với Thiên Lạc.
“Em muốn ăn gì tùy ý em chọn.” Thiên Lạc vui vẻ, chờ mong nhìn trang web.
Toàn nội dung bằng tiếng Anh, nhưng căn bản không thành vấn đề.
“Không ngờ là đảo tư nhân, thật là lợi hại.” Bắc Cẩm nhìn tư liệu, nheo mắt.
Đảo tư nhân không hiếm thấy, chẳng qua, có thể không xuất hiện ở trên bản đồ quốc gia thì vô cùng khó gặp.
Có thể che dấu một hòn đảo nhỏ như vậy, nhất định thế lực rấ mạnh.
Trang web miêu tả một ít tình huống vè hòn đảo, còn đánh dấu vị trí một khu biệt thự, ngoài ra không có nội dung gì nữa.
“Trạch Huân, em có thể chủ nhân phía sau là ai không, tài liệu về khu biệt thự đó nữa.” Thiên Lạc nheo mắt, hỏi Thiên Trạch Huân.
“Anh, rốt cuộc anh định làm gì?” Thiên Trạch Huân nghe Thiên Lạc nói, vẻ mặ nghiêm túc “Anh, em nhắc nhở anh, hòn đảo này bảo mật như vậy, có thể thấy được thân phận chủ nhân của nó, tuyệt đối không đơn giản, người như vậy, không thể trêu chọc vào.”
Thiên Lạc muốn biết tài liệu về khu biệt thự đó, khẳng định là muốn xâm nhập vòa.
Không cần suy nghĩ, cũng biết nhất định rất nguy hiểm, Thiên Trạch Huân tốt bụng nhắc nhở Thiên Lạc.
“Đúng vậy anh Lạc, rốt cuộc anh muốn tìm cái gì a?” Bắc Cẩm hoang mang, nhìn Thiên Lạc.
Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy DỗTác giả: Cố Tây DạTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTrăng lạnh như nước, ánh trăng lành lạnh mang theo chút mát mẻ. Biển cả rộng lớn vô ngần, giữa những con sóng cuộn sâu, bọt nước lăn tăn, một chiếc du thuyền to lớn đặc biệt hoa lệ. Đêm đen nhánh chậm rãi lộ ra hơi thở lạnh lẽo, xung quanh biển hoàn toàn yên tĩnh, trên du thuyền vốn nên náo nhiệt lại yên tĩnh đến mức quỷ dị. Yên tĩnh không giống thường ngày giống như bàn tay lớn vô hình, gắt gao nắm cổ người, lộ ra một chút sát khí làm người nghẹt thở. Mùi máu tanh nồng nặc và mùi nước biển lẫn lộn vào nhau, mãnh liệt khiến người ta gần như buồn nôn, giờ khắc này một mảnh vết máu hoa lệ lan tràn trên tàu đánh bạc trước mắt, vô số sát thủ xã hội đen mặc tây trang đen, đều bị cắt cổ, thi thể chất đống dày đặc trên boong thuyền, vết máu tươi giống như mạng nhện đan xen nhau khuếch tán ra. Cảnh tượng giống như một mảnh địa ngục giữa trần gian. "Cộp, cộp, cộp." Giày cao gót gõ trên mặt đất, phát ra từng tiếng vang lanh lảnh, đặc biệt dễ nghe, chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy dạ hội… “Anh Lạc, anh nhìn em trai anh xem, thật đáng sợ.” Bắc Cẩm cảm thán.Thiên Trạch Huân vẫy tay với Thiên Lạc “Anh, anh qua đây.”Thiên Lạc nhìn Thiên Trạch Huân nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm.Tốc độ còn nhanh hơn Cao Nham, tay Thiên Trạch Huân gõ như bay.“Trang web Cao Nham tìm được có phải trang wb này hay không?” Chưa đầy mọt phút Thiên Trạch Huân đã tìm được địa chỉ web Cao Nham tìm được lúc trước.“Chính là cái này, chẳng qua trang web này có virus, sẽ bại lộ vị trí của chúng ta.” Bắc Cẩm lập tức nói.“Có em, sẽ không bại lộ.” Thiên Trạch Huân thong dong, trực tiếp xâm nhập vào trang web.Toàn bộ màn hình lập tức đen thui, virus nhảy lên loạn xị, làm Thiên Lạc và Bắc Cẩm nhíu mày.Động tác Thiên Trạch Huân gõ phím như bay, phá giải đám virus.Cuối cùng, lúc Thiên Trạch Huân ấn xuống phím Enter, trang web liền hiện ra.Toàn bộ quá trình nhiều nhất cũng chỉ một phút, nhưng Thiên Lạc và Bắc Cẩm đều khẩn trương tóa mồ hôi.“Được rồi, anh, nhớ mời em ăn một bữa thật ngon đấy.” Thiên Trạch Huân cười với Thiên Lạc.“Em muốn ăn gì tùy ý em chọn.” Thiên Lạc vui vẻ, chờ mong nhìn trang web.Toàn nội dung bằng tiếng Anh, nhưng căn bản không thành vấn đề.“Không ngờ là đảo tư nhân, thật là lợi hại.” Bắc Cẩm nhìn tư liệu, nheo mắt.Đảo tư nhân không hiếm thấy, chẳng qua, có thể không xuất hiện ở trên bản đồ quốc gia thì vô cùng khó gặp.Có thể che dấu một hòn đảo nhỏ như vậy, nhất định thế lực rấ mạnh.Trang web miêu tả một ít tình huống vè hòn đảo, còn đánh dấu vị trí một khu biệt thự, ngoài ra không có nội dung gì nữa.“Trạch Huân, em có thể chủ nhân phía sau là ai không, tài liệu về khu biệt thự đó nữa.” Thiên Lạc nheo mắt, hỏi Thiên Trạch Huân.“Anh, rốt cuộc anh định làm gì?” Thiên Trạch Huân nghe Thiên Lạc nói, vẻ mặ nghiêm túc “Anh, em nhắc nhở anh, hòn đảo này bảo mật như vậy, có thể thấy được thân phận chủ nhân của nó, tuyệt đối không đơn giản, người như vậy, không thể trêu chọc vào.”Thiên Lạc muốn biết tài liệu về khu biệt thự đó, khẳng định là muốn xâm nhập vòa.Không cần suy nghĩ, cũng biết nhất định rất nguy hiểm, Thiên Trạch Huân tốt bụng nhắc nhở Thiên Lạc.“Đúng vậy anh Lạc, rốt cuộc anh muốn tìm cái gì a?” Bắc Cẩm hoang mang, nhìn Thiên Lạc.