Chưa từng tin tưởng vào cái gọi là luân hồi, cho nên Kỳ An mở to mắt, đối với cảnh mưa máu đầy trời chỉ cảm thấy đây là một giấc mộng, một giấc mộng hoang đường. Hoàn toàn không biết mọi chuyện xảy ra như thế nào, chỉ biết là trong nháy mắt, cả thế giới bỗng thay đổi. Cố chấp nhắm mắt lại, lại khô khốc vô lệ. Ông trời đối đãi với cô đúng là không tệ, ngay cả chết cũng phải an bài cho khúc chiết như vậy. Kiếp trước, cha mẹ ly dị, rồi đều nhanh chóng có tổ ấm mới, chỉ có nàng là dư thừa. Người khác đều có cha mẹ để làm nũng, cô chỉ có thể cúi đầu, mượn gió thổi làm khô đi dòng lệ; tới bây giờ không tỏ ra ủy khuất, chẳng qua là không muốn làm cha mẹ phải suy nghĩ. Cô cố gắng học tập, cố gắng lớn lên, khát vọng có được một gia đình của chính mình. Cho tới khi anh xuất hiện, hiền hậu cười, nụ cười đã thâu tóm hết những bất an trong cô. Hai người mến nhau, rồi kết hôn. Bảy năm đã qua đi. Cô toàn tâm toàn ý yêu, cùng anh sánh vai đi qua khó khăn, từ khi anh chỉ là một viên chức nhỏ bé cho…

Chương 108

Trời Sinh Lạnh BạcTác giả: Tinh Không ThuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngChưa từng tin tưởng vào cái gọi là luân hồi, cho nên Kỳ An mở to mắt, đối với cảnh mưa máu đầy trời chỉ cảm thấy đây là một giấc mộng, một giấc mộng hoang đường. Hoàn toàn không biết mọi chuyện xảy ra như thế nào, chỉ biết là trong nháy mắt, cả thế giới bỗng thay đổi. Cố chấp nhắm mắt lại, lại khô khốc vô lệ. Ông trời đối đãi với cô đúng là không tệ, ngay cả chết cũng phải an bài cho khúc chiết như vậy. Kiếp trước, cha mẹ ly dị, rồi đều nhanh chóng có tổ ấm mới, chỉ có nàng là dư thừa. Người khác đều có cha mẹ để làm nũng, cô chỉ có thể cúi đầu, mượn gió thổi làm khô đi dòng lệ; tới bây giờ không tỏ ra ủy khuất, chẳng qua là không muốn làm cha mẹ phải suy nghĩ. Cô cố gắng học tập, cố gắng lớn lên, khát vọng có được một gia đình của chính mình. Cho tới khi anh xuất hiện, hiền hậu cười, nụ cười đã thâu tóm hết những bất an trong cô. Hai người mến nhau, rồi kết hôn. Bảy năm đã qua đi. Cô toàn tâm toàn ý yêu, cùng anh sánh vai đi qua khó khăn, từ khi anh chỉ là một viên chức nhỏ bé cho… Lúc này, Hiên Viên Cực trong trang phục cấm vệ quân, châm chọc nở nụ cười. Hắn đã không thể trốn, những kẻ khiến hắn thất bại cũng đừng hòng sống tốt,  “Tiêu Lịch, ngươi vẫn còn ở đây làm tay sai cho thái tử sao? Tiểu thư bảo bối nhà ngươi chỉ sợ đã sắp xuống hoàng tuyền rồi.”Trong lòng Hiên Viên Sam căng thẳng, ánh mắt sắc bén bắn tới.Phượng Định thu trường kiếm, nhẹ liếc hắn một cái, “Những tử sĩ trong phủ này của ngươi thì có thể làm được gì?”Hiên Viên Cực ha hả cười, “Nếu không chi có tử sĩ mà là một đội quân thì sao? Là quân đội đã tập võ trong Đào Hoa ổ bao năm, gần đây lại được tôi luyện trong quân đội Tiêu gia thì sao?”Hắn đắc ý cười, “Dọc đường đi có Tiêu gia tiểu thư làm bạn, Chiến Liệt cũng không đến mức quá tịch mịch.”————-Đường xuống hoàng tuyền, Kỳ An còn chưa kịp đi, nàng hiện tại đi chính là con đường xuống dưới đáy vực sâu tối tăm kia.Chiến Liệt chăm chú ôm nàng, tiếng gió bên tai vù vù rung động. Nàng ngẩng đầu, có thể thấy khóe miệng Chiến Liệt tràn ra nụ cười đơn thuần vui sướng.“Chiến Liệt!” nàng gọi khẽ, bởi vì ngón tay đặt lên mạch hắn khiến tim nàng đau nhói.Chiến Liệt dường như nghe thấy, cúi đầu xuống, “Kỳ An, ta sắp chết, đúng không?”Hắn tựa đầu vào đầu nàng, “Ta cuối cùng, không phụ ca ca cũng không phụ ngươi.”

Lúc này, Hiên Viên Cực trong trang phục cấm vệ quân, châm chọc nở nụ cười. Hắn đã không thể trốn, những kẻ khiến hắn thất bại cũng đừng hòng sống tốt,  “Tiêu Lịch, ngươi vẫn còn ở đây làm tay sai cho thái tử sao? Tiểu thư bảo bối nhà ngươi chỉ sợ đã sắp xuống hoàng tuyền rồi.”

Trong lòng Hiên Viên Sam căng thẳng, ánh mắt sắc bén bắn tới.

Phượng Định thu trường kiếm, nhẹ liếc hắn một cái, “Những tử sĩ trong phủ này của ngươi thì có thể làm được gì?”

Hiên Viên Cực ha hả cười, “Nếu không chi có tử sĩ mà là một đội quân thì sao? Là quân đội đã tập võ trong Đào Hoa ổ bao năm, gần đây lại được tôi luyện trong quân đội Tiêu gia thì sao?”

Hắn đắc ý cười, “Dọc đường đi có Tiêu gia tiểu thư làm bạn, Chiến Liệt cũng không đến mức quá tịch mịch.”

————-

Đường xuống hoàng tuyền, Kỳ An còn chưa kịp đi, nàng hiện tại đi chính là con đường xuống dưới đáy vực sâu tối tăm kia.

Chiến Liệt chăm chú ôm nàng, tiếng gió bên tai vù vù rung động. Nàng ngẩng đầu, có thể thấy khóe miệng Chiến Liệt tràn ra nụ cười đơn thuần vui sướng.

“Chiến Liệt!” nàng gọi khẽ, bởi vì ngón tay đặt lên mạch hắn khiến tim nàng đau nhói.

Chiến Liệt dường như nghe thấy, cúi đầu xuống, “Kỳ An, ta sắp chết, đúng không?”

Hắn tựa đầu vào đầu nàng, “Ta cuối cùng, không phụ ca ca cũng không phụ ngươi.”

Trời Sinh Lạnh BạcTác giả: Tinh Không ThuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngChưa từng tin tưởng vào cái gọi là luân hồi, cho nên Kỳ An mở to mắt, đối với cảnh mưa máu đầy trời chỉ cảm thấy đây là một giấc mộng, một giấc mộng hoang đường. Hoàn toàn không biết mọi chuyện xảy ra như thế nào, chỉ biết là trong nháy mắt, cả thế giới bỗng thay đổi. Cố chấp nhắm mắt lại, lại khô khốc vô lệ. Ông trời đối đãi với cô đúng là không tệ, ngay cả chết cũng phải an bài cho khúc chiết như vậy. Kiếp trước, cha mẹ ly dị, rồi đều nhanh chóng có tổ ấm mới, chỉ có nàng là dư thừa. Người khác đều có cha mẹ để làm nũng, cô chỉ có thể cúi đầu, mượn gió thổi làm khô đi dòng lệ; tới bây giờ không tỏ ra ủy khuất, chẳng qua là không muốn làm cha mẹ phải suy nghĩ. Cô cố gắng học tập, cố gắng lớn lên, khát vọng có được một gia đình của chính mình. Cho tới khi anh xuất hiện, hiền hậu cười, nụ cười đã thâu tóm hết những bất an trong cô. Hai người mến nhau, rồi kết hôn. Bảy năm đã qua đi. Cô toàn tâm toàn ý yêu, cùng anh sánh vai đi qua khó khăn, từ khi anh chỉ là một viên chức nhỏ bé cho… Lúc này, Hiên Viên Cực trong trang phục cấm vệ quân, châm chọc nở nụ cười. Hắn đã không thể trốn, những kẻ khiến hắn thất bại cũng đừng hòng sống tốt,  “Tiêu Lịch, ngươi vẫn còn ở đây làm tay sai cho thái tử sao? Tiểu thư bảo bối nhà ngươi chỉ sợ đã sắp xuống hoàng tuyền rồi.”Trong lòng Hiên Viên Sam căng thẳng, ánh mắt sắc bén bắn tới.Phượng Định thu trường kiếm, nhẹ liếc hắn một cái, “Những tử sĩ trong phủ này của ngươi thì có thể làm được gì?”Hiên Viên Cực ha hả cười, “Nếu không chi có tử sĩ mà là một đội quân thì sao? Là quân đội đã tập võ trong Đào Hoa ổ bao năm, gần đây lại được tôi luyện trong quân đội Tiêu gia thì sao?”Hắn đắc ý cười, “Dọc đường đi có Tiêu gia tiểu thư làm bạn, Chiến Liệt cũng không đến mức quá tịch mịch.”————-Đường xuống hoàng tuyền, Kỳ An còn chưa kịp đi, nàng hiện tại đi chính là con đường xuống dưới đáy vực sâu tối tăm kia.Chiến Liệt chăm chú ôm nàng, tiếng gió bên tai vù vù rung động. Nàng ngẩng đầu, có thể thấy khóe miệng Chiến Liệt tràn ra nụ cười đơn thuần vui sướng.“Chiến Liệt!” nàng gọi khẽ, bởi vì ngón tay đặt lên mạch hắn khiến tim nàng đau nhói.Chiến Liệt dường như nghe thấy, cúi đầu xuống, “Kỳ An, ta sắp chết, đúng không?”Hắn tựa đầu vào đầu nàng, “Ta cuối cùng, không phụ ca ca cũng không phụ ngươi.”

Chương 108