Mùa hè năm nay, đứng trước tương lai, em đặt hạnh phúc nhỏ bé trong một chiếc bình để có thể ôm chặt nó vào lòng. Em yêu anh. Em yêu anh. Em yêu anh. Em chỉ nói cho mình anh nghe. Câu nói đó cứ lặp lại trong tim chỉ để cho mình anh nghe. Gần đến hạ chí. Ánh nắng chói chang từ bầu trời xanh thăm thẳm dội xuống chiếu rọi cả Ly Thành. Bóng cấy ngô đồng che kín cả bầu trời thành phố. Đổ xuống con đường rợp bóng cấy là vô vàn vệt nắng với muôn hình muôn dạng tựa như cơn mưa cánh hoa anh đào tháng Ba được chạm khắc óng ánh. Hơi ấm áp của không khí hòa quyện cùng mùi bụi bặm và mồ hôi in dấu trên những thân cấy. Mấy chú bồ câu trắng đang bay là là lượn vòng quanh những tòa nhà cao tầng mọc lên như rừng rồi phát ra những tiếng kêu gù gù gù não nùng. Mùa hè như càng kéo dài vô tận. Đó là ngày mồng Tám tháng Sáu, mùa hè năm 2006, trời trong xanh. Không có gió, thậm chí còn chẳng một gợn mấy. Trên đường thi thoảng lướt qua vài bóng người vội vàng. Họ cúi đầu dẫm lên cái bóng bị co ngắn của mình…
Tác giả: