Doãn Hàn Thác chán đến chết nhìn xem ông chú cười như đóa cúc hoa kia không ngừng huyên thuyên giới thiệu về viện phúc lợi mà họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, anh thật sự có điểm chịu không được, Tiếu Mạc biết đến nên thỉnh thoảng vỗ vỗ bờ vai của anh, nhắc nhở anh nhất định phải bình tĩnh, vững vàng. Doãn Hàn Thác chán ghét dùng bả vai đẩy tay hắn ra, dùng ánh mắt cắn người trừng Tiếu Mạc, Tiếu Mạc làm bộ không thấy được tiếp tục nghe người đàn ông trung niên kia giới thiệu, còn liên tục gật đầu, phụ hoạ theo đuôi. Doãn Hàn Thác căn bản là không nghĩ đến viện phúc lợi, quyên tiền còn chưa tính, còn muốn tự mình đến, không biết công tác của anh có nhiều bề bộn a, thời gian của anh chính là thành trên ngàn trăm vạn tiền tài, chính là Tiếu Mạc chết dẫm kia luôn nói cái gì công ty hiện tại sớm đã đi vào quỹ đạo, hiện tại phải có hình tượng công chúng phi thường tốt, như vậy mới có thể kiếm lợi nhuận nhiều hơn. Điểm ấy Doãn Hàn Thác không phủ nhận, dù sao mình cũng là học kinh doanh, chính là…
Tác giả: