Tác giả:

“Lão ngũ! Mở cửa! Mở cửa nhanh!” “Heo lười dậy mau! Heo lười dậy mau!” “Chủ nhân ~~~ Có điện thoại ~~~ Có điện thoại ~~~~” …… Người thanh niên trên giường trở mình, vô thức làu bàu vài câu, sau đó lại cau mày ôm lấy chăn cọ cọ, dúi đầu xuống dưới gối tiếp tục ngủ nướng. “Lão ngũ! Chú mà không ra mở cửa là anh đốt nhà chú đấy!” “Heo lười dậy mau! Heo lười dậy mau!” “Chủ nhân ~~~ Mau nghe điện thoại ~~~ Mau nghe điện thoại ~~~” “… Đủ rồi! Được chưa hả!” Người thanh niên rốt cuộc không thể chịu đựng được sự quấy nhiễu, lồm cồm bò dậy, tiện tay tắt luôn chuông báo thức điện thoại, dép cũng không mang, cứ thế thò chân xuống giường ra mở cửa, “… Tam ca! Nếu như anh không nói ra được lý do thì em sẽ ném thẳng anh vào nhà xác đấy! Em nói được là làm được!” “Lão ngũ, giờ này mà chú còn có tâm tình để ngủ? Xảy ra chuyện lớn rồi!” Vừa mới mở cửa, một đại hán Sơn Đông dũng mãnh mặt mũi tối sầm đã lao ngay vào nhà, giày cũng không đổi đã xông thẳng vào phòng khách. Người thanh niên nhìn một chuỗi…

Truyện chữ