Edit: Yuuki***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ Cô đột nhiên giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Là mơ. Cảm thấy trên mặt hình như bị trùm vải, cô thuận tay kéo nó xuống. Mạc Tầm thấy trong phòng có chút tối, liền đưa tay véo chân mình, đau quá. Chẳng lẽ cô không chết? Chẳng lẽ cô không gặp phải sóng thần? Cũng không phải không cẩn thận mà rơi xuống biển? Vì vậy bây giờ cô vẫn còn ở trên thuyền? Hẳn là như vậy, bởi vì hai bên trái phải người cô đều đang đong đưa, đúng, chắc là cô vẫn còn đang ở trên thuyền, nhưng đang có chuyện gì xảy ra với chiếc thuyền này vậy? Lắc lư kịch liệt như vậy khoan hãy nói, sao khoang thuyền lại còn nhỏ đi? Không, không chỉ nhỏ đi, nó còn thay đổi bài trí, trở nên cổ kính… Không, không đúng, nơi này hình như không phải trên thuyền… Trên mặt đất trải thảm đỏ, cửa sổ không làm bằng kính thủy tinh, mà là một rèm cửa màu đỏ, ở phía trước có một cái, hai bên trái phải c*̃ng có, còn có thể lay động theo gió… Lại nhìn lên trần nhà ngay trên…

Truyện chữ