Cuối thu, bánh xe nghiền lên chiếc lá khô, phát ra những tiếng vang giòn giã. Cổng sắt mở rộng, bác bảo vệ đang ngủ gật, đây cũng xem như là một buổi trưa yên tĩnh. "Cậu đừng nói với tôi là cậu đuổi người mẫu Amy chính là để chụp cái."  Hứa Trí Thịnh ló đầu ra cửa xe, trừng mắt khó tin nhìn băng rôn màu đỏ treo trên cái cây to bên ngoài: "Biểu diễn nghệ thuật lễ hội văn hóa trường tiểu học Miêu Miêu?" "Có vấn đề gì không?" Người đang ngồi ở ghế phụ khép hờ đôi mắt, nhìn  xe chậm rãi chạy vào bên trong sân trường, "Học sinh tiểu học là đóa hoa tương lai của tổ quốc, trong khi cái cô người mẫu kia, nhiều lắm cũng chỉ được gọi là "đóa hoa nhựa" mà thôi." Hứa Trí Thịnh nhịn không được bật cười sảng khoái, "Tốt xấu thì người ta cũng là siêu sao quốc tế mà, có cần độc miệng như thế không?" "Đầu tiên cô ta phải lọt vào mắt của tôi cái đã..." "Thì mới có thể lọt vào ống kính của cậu ~" Hứa Trí Thịnh bất đắc dĩ tiếp lời anh, "Lại là câu này, có thôi đi không" Hứa Trí Thịnh yên lặng thở dài,…

Truyện chữ