Edit: mèo suni Đông Thần quốc, rừng rậm Hoang Đường.  Thượng Quan Tĩnh cưỡi thần thú phi giữa không trung, đột nhiên phía trước vang lên tiếng kêu gào của ma thú, ngồi xuống thú sủng, cánh Hoa Khổng Tước run lên, trong nháy diendan...le^quy%don mắt cơ thể nàng nghiêng sang một bên, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Thượng Quan Tĩnh cảm thấy không biết làm gì, khoé mắt co lại, nhanh chóng ôm Tiểu Bảo, đáp xuống mặt đất. Con thần thú xinh đẹp này, kiêu ngạo hơn bất cứ ai, nhưng khi bị khí thế của thần thú khác ác chế lập tức sợ tới mức rụt cổ như đà điểu.  Thái dương Thượng Quan Tĩnh nổi gân xanh, nhỏ giọng nói: "Bảo bối, ta muốn đánh người!" Tiểu Bảo nhìn thoáng qua con chim khổng tước đang vùi cổ vào lông, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cười tao nhã, an ủi mẫu thân nhà mình: "Mẫu thân, bình tĩnh bình tĩnh! Chúng ta là người văn minh!" Được rồi, văn minh! Thượng Quan Tĩnh giơ tay lên, mắt không thấy tâm không phiền thu thần thú vào không gian, nắm tay nhi tử đi đến chỗ phát ra tiếng kêu…

Truyện chữ