Tác giả:

Năm 1945, cuối thế chiến thứ hai, vùng ngoại ô Berlin. Năm 1945, thời hoàng kim của đảng quốc xã đế quốc đã gần đi vào hồi kết. Nơi đây là vùng ngoại ô Berlin, quân Xô Viết đã rơi vào tình thế hết sức nguy ngập, trong chiến hào, tuyết đã bắt đầu bay bay, lạnh như băng. Ngoại trừ những tiếng r*n r* thoi thóp, thì chỉ còn lại những âm thanh cầu nguyện. Một người đàn ông đang nghiêng người tựa vào trong góc phòng, giữa kẽ ngón tay mang theo nửa điếu thuốc, gương mặt chán chường ngồi ở đó hít khói thở sương. Một đôi mắt xanh biếc lạnh lùng nhìn thế giới đang đóng băng, ánh mắt ấy tựa như còn lạnh hơn lớp tuyết trên mặt đất vài phần. Sao trời ngày đông sáng tỏ vô cùng, vương vãi khắp mặt đất, chiếu lên mặt tuyết trắng ngần phản xạ ra những sắc màu lóng lánh. Trời còn chưa sáng, trong rừng đã truyền đến tiếng chim hót. “Fritz, thằng nhát cáy kia!” Tiếng kêu th* t*c phá vỡ màn đêm yên tĩnh. Cruvin, gã cai quản của đội hình doanh, một kẻ nát rượu, tính tình vừa nóng nảy vừa l* m*ng, gã lảo đà…

Truyện chữ