*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chiều hoàng hôn ngày hè, trên sân trường rộng lớn, nhìn đâu cũng thấy nữ sinh như ong bướm lượn giữa rừng hoa, từng tốp năm tốp ba kéo nhau diễu qua diễu lại. Mộc Cận ngồi một mình trên bậc thang cao gần đó, nhíu mày thở dài. Vừa rồi hết giờ học phụ đạo, giáo sư Chu đặc biệt hỏi riêng cô có định tiếp tục học lớp bồi dưỡng theo mô hình riêng biệt hay không. Thế là xong, không có cách nào khác lại đành phải chuẩn bị làm nghiên cứu, nếu không học thì lại có phần tiếc bao công sức tâm huyết bỏ ra mới học lên được. Mộc Cận đang cau mày, đúng lúc ấy điện thoại đột nhiên reo vang. Đâu Đâu trong điện thoại lo lắng hỏi: “Cậu đang ở đâu vậy?” “Vẫn đang ở khu giảng đường, sao thế?” “Nếu không có việc gì thì mau về nhanh đi, lão đại xảy ra chuyện rồi!” Nghe thế Mộc Cận vội vội vàng vàng chạy về hướng kí túc xá. Vừa tới dưới lầu, cô chỉ thấy một chiếc Honda màu trắng[1] đậu…
Tác giả: