Giữa trưa tháng chín ánh mặt trời trở nên diễm lệ, tôi đứng ở trung tâm tòa nhà Nhã Viên, nhìn vẻ mặt nữ nhân viên tiếp tân mỉm cười không có thành ý, khóc không ra nước mắt. “Thực là thật có lỗi, về thời gian cụ thể giao phòng, tôi cũng không rõ lắm, đội thi công cũng không có đem chìa khóa cho chúng ta.” Cô ấy nhún nhún vai, vẻ mặt lực bất tòng tâm, sau đó, hướng tôi gật gật đầu, tiếp tục ngoài cười nhưng trong lòng không cười mà đối diện người hỏi giá kế tiếp. “Không thể dàn xếp sao?” tôi chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi. Ký túc xá trường học muốn phá bỏ và rời đi nơi khác, vì bản thân muốn có một không gian im lặng nên một năm trước tôi liền quyết định ra ở riêng. Nơi thuê là một nhà trọ dành cho người độc thân, đóng tiền cho một năm, phòng ở chưa giao cho tôi. Đầu xuân, tôi dăm ba ngày tới nơi này chờ đợi, hỏi, nữ tiếp tân này ngàn lần như một tặng cho tôi cái nụ cười “ngây thơ” như ác mộng, khiến tôi mỗi lần đến đều cảm thấy sợ, nhưng tôi lại không thấy nề hà, qua vài ngày, vẫn là…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...