Màn đêm như muốn nuốt chửng tất cả, quét sạch mảnh đất tan hoang này. Ngu Thanh Thiển lơ lửng trên bầu trời, đôi mắt đẹp bị những ánh lửa trên khắp bầu trời nhuộm thành sắc đỏ lại thêm phần mạnh mẽ. Dưới bộ quần áo rách nát của nàng, lộ ra phần da thịt đầy máu và vết thương. Nàng cúi đầu nhìn xuống, trần gian sớm đã bị máu nhuộm thành màu đỏ, tàn tích ở khắp nơi. Tuy mặt đất vẫn không ngừng phát ra ánh sáng nhiều màu sắc của dị năng, nhưng mà dàn phòng ngự kiên định cuối cùng của loài người, nhìn qua cũng sắp bị lũ cương thi công phá. “Giết! Giết! Giết!” Những tiếng hét bi thương vang lên khắp cả vùng đất, mỗi tiếng hét đều mang cả lòng quyết tâm kiên định không màng tới cái chết. Phàm là người trên thế gian còn sống sót, bất kể là người bình thường hay người dị năng đều liều mình chiến đấu với lũ cương thi đang công phá cổng thành kia. Đã không giữ được thành, thì đành liều chết với chúng một phen thôi! Ngu Thanh Thiển nhắm mắt một lúc, lúc mở mắt ra, mắt nàng lại hiện lên thêm quyết…

Chương 118: Thiên tài dược tễ (4)

Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu NhânTác giả: Lam Bạch Cách TửTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm như muốn nuốt chửng tất cả, quét sạch mảnh đất tan hoang này. Ngu Thanh Thiển lơ lửng trên bầu trời, đôi mắt đẹp bị những ánh lửa trên khắp bầu trời nhuộm thành sắc đỏ lại thêm phần mạnh mẽ. Dưới bộ quần áo rách nát của nàng, lộ ra phần da thịt đầy máu và vết thương. Nàng cúi đầu nhìn xuống, trần gian sớm đã bị máu nhuộm thành màu đỏ, tàn tích ở khắp nơi. Tuy mặt đất vẫn không ngừng phát ra ánh sáng nhiều màu sắc của dị năng, nhưng mà dàn phòng ngự kiên định cuối cùng của loài người, nhìn qua cũng sắp bị lũ cương thi công phá. “Giết! Giết! Giết!” Những tiếng hét bi thương vang lên khắp cả vùng đất, mỗi tiếng hét đều mang cả lòng quyết tâm kiên định không màng tới cái chết. Phàm là người trên thế gian còn sống sót, bất kể là người bình thường hay người dị năng đều liều mình chiến đấu với lũ cương thi đang công phá cổng thành kia. Đã không giữ được thành, thì đành liều chết với chúng một phen thôi! Ngu Thanh Thiển nhắm mắt một lúc, lúc mở mắt ra, mắt nàng lại hiện lên thêm quyết… Khảo nghiệm tài năng bẩm sinh, Học viện Hoàng gia đều là dùng đá khảo nghiệm có chất lượng nhất, khả năng sai cực thấp.Vậy chỉ có hai nguyên nhân, một là Ngu Thanh Thiển dùng năng lực đặc thù nào đó cải biến kết quả khảo nghiệm về tố chất thân thể và tinh thần lực, hai chính là trường hợp cực hiếm khi xuất hiện đó là hậu tích bạc phát.Cũng chính là có người trước khi tu luyện Linh Thực Sư sẽ không mở ra được, một loại tài năng thiên phú nào đó đang bị ẩn giấu, nhưng có thể sau khi tu luyện, tài năng bẩm sinh ẩn giấu này sẽ nhất phi trùng thiên (bay một cái vọt lên trời) bộc phát.Tuy là trường hợp như vậy, trong hàng triệu người cũng khó có một người, thế nhưng quả thật đã có tiền lệ.Bây giờ xem xét thành tích trải nghiệm của Ngu Thanh Thiển, những người giữ chức vị cao trong học viện đều tin rằng Ngu Thanh Thiển có thể chính là người đặc biệt trong số hàng triệu người đó.Đối với câu hỏi của Chiêm Uyển Đồng, Ngu Thanh Thiển chỉ cười hời hợt, trả lời: "Cám ơn phó khoa đã khích lệ.""Ta nghe nói phó viện trưởng muốn làm khảo nghiệm thân thể và tinh thần lực của em một lần nữa, không biết em có bằng lòng hay không?" Chiêm Uyển Nguyệt chớp mắt, cười hỏi.Ngu Thanh Thiển không cảm thấy có vấn đề gì cả, nhún nhún vai: "Em cảm thấy có lẽ không cần thiết đâu, nhưng nếu học viện nhất định phải làm khảo nghiệm thêm một lần nữa, em đây cũng sẽ cộng tác."Hai người Chiêm Uyển Đồng họ đều nghe ra sự ưng thuận của nàng, nhưng giọng nói nàng biểu đạt ra cũng chẳng có vẻ thích thú gì lắm khi phải đi làm khảo nghiệm một lần nữa.Hai người đều cảm thấy buồn cười, nếu như đổi lại là những học viên mới khác, kiểm tra tài năng bẩm sinh khi nhập học giả dụ như có xuất hiện sai lệch, hiện tại có cơ hội sửa cho đúng, còn không nhanh tận dụng cơ hội này để khảo nghiệm một lần nữa, loan truyền cho mọi người đều biết. Hiếm có thanh niên bình tĩnh được như Ngu Thanh Thiển.Năng lực nhận biết lĩnh hội được tuyệt vời, độ dung hợp tinh thần lực cực cao, cộng thêm tính tình trầm lặng bình tĩnh, Ngu Thanh Thiển nhất định chính là sinh ra để làm Dược Tễ Sư."Ta cũng nghĩ là không cần thiết, đôi lúc cây to thì đón gió lớn, ngược lại không tốt. Em yên tâm nghiên cứu dược tễ học là được, cô sẽ giúp em từ chối chuyện phó viện trưởng đề nghị em làm khảo nghiệm tài năng bẩm sinh một lần nữa." Chiêm Uyển Đồng cũng không hy vọng một hạt giống tốt vất vả lắm mới vừa tìm được lại bị những người khác lưu tâm nhớ đến.Chiêm Uyển Đồng phát hiện ra tính tình Ngu Thanh Thiển tuyệt đối sẽ không thanh nhã ôn hòa như đang biểu hiện ra vào lúc này, bà càng cảm thấy hứng thú mạnh mẽ hơn với nàng."Vậy thì phiền phó khoa." Đương nhiên Ngu Thanh Thiển không muốn đi khảo nghiệm lại.Giống như là nhìn thấy một viên ngọc thô chưa mài giũa, nếu được chính các bà qua các công đoạn mài giũa để trở thành một khối ngọc diễm lệ, cảm giác đạt được thành tựu như vậy sẽ còn hưng phấn hơn việc thăng cấp của chính mình."Tỷ, tỷ có điều gì muốn nói không?" Bà nghiêng đầu nhìn Chiêm Uyển Nguyệt.Ánh mắt của Chiêm Uyển Nguyệt dịu dàng giãn ra, mỉm cười nói: "Ngu Thanh Thiển, từ giờ trở đi, em sẽ được trọng điểm bồi dưỡng để trở thành Dược Tễ Sư của khoa dược tễ chúng ta. Chờ sau khi em thích ứng, cô sẽ sắp xếp cho em vào một tổ chuyên môn nhỏ, để được trực tiếp học tập và chỉ dẫn chuyên sâu hơn."Tiếp đến bà chuyển đề tài câu chuyện, nói: "Cứ coi như đây là một bí mật nhỏ trong khoa dược tễ của chúng ta, sau khi em ra ngoài đừng nói cho những bạn khác biết, em có thể làm được không?""Dạ được ạ!" Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Cảm ơn trưởng khoa đã chiếu cố."Nàng hiểu được nhóm chuyên môn nhỏ đó có lẽ là rất đặc biệt, chắc hẳn còn có những Dược Tễ Sư là học viên cũ."Tài năng bẩm sinh của em đã lộ rõ, khiến cho cô không thể không xem trọng và ngạc nhiên vui mừng." Chiêm Uyển Nguyệt mỉm cười: "Tương lai thành tựu như thế nào, cuối cùng vẫn cần xem chính bản thân của em, các cô rất coi trọng em.""Em sẽ không làm các cô thất vọng." Ở điểm này Ngu Thanh Thiển cũng rất tự tin.Chỉ cần là việc nàng muốn nghiêm túc làm, sẽ theo đuổi để đạt đến mục tiêu chín phần toàn mỹ.Sống trong Mạt Thế, rất nhiều thứ tốt đẹp sớm đã bị phá huỷ, đây gọi là thập toàn thập mỹ đều là hư vô.Cho nên Ngu Thanh Thiển càng muốn thành công đến chín phần toàn mỹ, mãi mãi cũng chẳng bao giờ được, tự mình càng nỗ lực hơn để theo đuổi rốt cuộc một phần cũng không được toàn mỹ."Tốt, vậy ngày mai, đúng giờ em trở lại đây để báo cáo nhé!"

Khảo nghiệm tài năng bẩm sinh, Học viện Hoàng gia đều là dùng đá khảo nghiệm có chất lượng nhất, khả năng sai cực thấp.

Vậy chỉ có hai nguyên nhân, một là Ngu Thanh Thiển dùng năng lực đặc thù nào đó cải biến kết quả khảo nghiệm về tố chất thân thể và tinh thần lực, hai chính là trường hợp cực hiếm khi xuất hiện đó là hậu tích bạc phát.

Cũng chính là có người trước khi tu luyện Linh Thực Sư sẽ không mở ra được, một loại tài năng thiên phú nào đó đang bị ẩn giấu, nhưng có thể sau khi tu luyện, tài năng bẩm sinh ẩn giấu này sẽ nhất phi trùng thiên (bay một cái vọt lên trời) bộc phát.

Tuy là trường hợp như vậy, trong hàng triệu người cũng khó có một người, thế nhưng quả thật đã có tiền lệ.

Bây giờ xem xét thành tích trải nghiệm của Ngu Thanh Thiển, những người giữ chức vị cao trong học viện đều tin rằng Ngu Thanh Thiển có thể chính là người đặc biệt trong số hàng triệu người đó.

Đối với câu hỏi của Chiêm Uyển Đồng, Ngu Thanh Thiển chỉ cười hời hợt, trả lời: "Cám ơn phó khoa đã khích lệ."

"Ta nghe nói phó viện trưởng muốn làm khảo nghiệm thân thể và tinh thần lực của em một lần nữa, không biết em có bằng lòng hay không?" Chiêm Uyển Nguyệt chớp mắt, cười hỏi.

Ngu Thanh Thiển không cảm thấy có vấn đề gì cả, nhún nhún vai: "Em cảm thấy có lẽ không cần thiết đâu, nhưng nếu học viện nhất định phải làm khảo nghiệm thêm một lần nữa, em đây cũng sẽ cộng tác."

Hai người Chiêm Uyển Đồng họ đều nghe ra sự ưng thuận của nàng, nhưng giọng nói nàng biểu đạt ra cũng chẳng có vẻ thích thú gì lắm khi phải đi làm khảo nghiệm một lần nữa.

Hai người đều cảm thấy buồn cười, nếu như đổi lại là những học viên mới khác, kiểm tra tài năng bẩm sinh khi nhập học giả dụ như có xuất hiện sai lệch, hiện tại có cơ hội sửa cho đúng, còn không nhanh tận dụng cơ hội này để khảo nghiệm một lần nữa, loan truyền cho mọi người đều biết. Hiếm có thanh niên bình tĩnh được như Ngu Thanh Thiển.

Năng lực nhận biết lĩnh hội được tuyệt vời, độ dung hợp tinh thần lực cực cao, cộng thêm tính tình trầm lặng bình tĩnh, Ngu Thanh Thiển nhất định chính là sinh ra để làm Dược Tễ Sư.

"Ta cũng nghĩ là không cần thiết, đôi lúc cây to thì đón gió lớn, ngược lại không tốt. Em yên tâm nghiên cứu dược tễ học là được, cô sẽ giúp em từ chối chuyện phó viện trưởng đề nghị em làm khảo nghiệm tài năng bẩm sinh một lần nữa." Chiêm Uyển Đồng cũng không hy vọng một hạt giống tốt vất vả lắm mới vừa tìm được lại bị những người khác lưu tâm nhớ đến.

Chiêm Uyển Đồng phát hiện ra tính tình Ngu Thanh Thiển tuyệt đối sẽ không thanh nhã ôn hòa như đang biểu hiện ra vào lúc này, bà càng cảm thấy hứng thú mạnh mẽ hơn với nàng."Vậy thì phiền phó khoa." Đương nhiên Ngu Thanh Thiển không muốn đi khảo nghiệm lại.

Giống như là nhìn thấy một viên ngọc thô chưa mài giũa, nếu được chính các bà qua các công đoạn mài giũa để trở thành một khối ngọc diễm lệ, cảm giác đạt được thành tựu như vậy sẽ còn hưng phấn hơn việc thăng cấp của chính mình.

"Tỷ, tỷ có điều gì muốn nói không?" Bà nghiêng đầu nhìn Chiêm Uyển Nguyệt.

Ánh mắt của Chiêm Uyển Nguyệt dịu dàng giãn ra, mỉm cười nói: "Ngu Thanh Thiển, từ giờ trở đi, em sẽ được trọng điểm bồi dưỡng để trở thành Dược Tễ Sư của khoa dược tễ chúng ta. Chờ sau khi em thích ứng, cô sẽ sắp xếp cho em vào một tổ chuyên môn nhỏ, để được trực tiếp học tập và chỉ dẫn chuyên sâu hơn."

Tiếp đến bà chuyển đề tài câu chuyện, nói: "Cứ coi như đây là một bí mật nhỏ trong khoa dược tễ của chúng ta, sau khi em ra ngoài đừng nói cho những bạn khác biết, em có thể làm được không?"

"Dạ được ạ!" Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Cảm ơn trưởng khoa đã chiếu cố."

Nàng hiểu được nhóm chuyên môn nhỏ đó có lẽ là rất đặc biệt, chắc hẳn còn có những Dược Tễ Sư là học viên cũ.

"Tài năng bẩm sinh của em đã lộ rõ, khiến cho cô không thể không xem trọng và ngạc nhiên vui mừng." Chiêm Uyển Nguyệt mỉm cười: "Tương lai thành tựu như thế nào, cuối cùng vẫn cần xem chính bản thân của em, các cô rất coi trọng em."

"Em sẽ không làm các cô thất vọng." Ở điểm này Ngu Thanh Thiển cũng rất tự tin.

Chỉ cần là việc nàng muốn nghiêm túc làm, sẽ theo đuổi để đạt đến mục tiêu chín phần toàn mỹ.

Sống trong Mạt Thế, rất nhiều thứ tốt đẹp sớm đã bị phá huỷ, đây gọi là thập toàn thập mỹ đều là hư vô.

Cho nên Ngu Thanh Thiển càng muốn thành công đến chín phần toàn mỹ, mãi mãi cũng chẳng bao giờ được, tự mình càng nỗ lực hơn để theo đuổi rốt cuộc một phần cũng không được toàn mỹ.

"Tốt, vậy ngày mai, đúng giờ em trở lại đây để báo cáo nhé!"

Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu NhânTác giả: Lam Bạch Cách TửTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm như muốn nuốt chửng tất cả, quét sạch mảnh đất tan hoang này. Ngu Thanh Thiển lơ lửng trên bầu trời, đôi mắt đẹp bị những ánh lửa trên khắp bầu trời nhuộm thành sắc đỏ lại thêm phần mạnh mẽ. Dưới bộ quần áo rách nát của nàng, lộ ra phần da thịt đầy máu và vết thương. Nàng cúi đầu nhìn xuống, trần gian sớm đã bị máu nhuộm thành màu đỏ, tàn tích ở khắp nơi. Tuy mặt đất vẫn không ngừng phát ra ánh sáng nhiều màu sắc của dị năng, nhưng mà dàn phòng ngự kiên định cuối cùng của loài người, nhìn qua cũng sắp bị lũ cương thi công phá. “Giết! Giết! Giết!” Những tiếng hét bi thương vang lên khắp cả vùng đất, mỗi tiếng hét đều mang cả lòng quyết tâm kiên định không màng tới cái chết. Phàm là người trên thế gian còn sống sót, bất kể là người bình thường hay người dị năng đều liều mình chiến đấu với lũ cương thi đang công phá cổng thành kia. Đã không giữ được thành, thì đành liều chết với chúng một phen thôi! Ngu Thanh Thiển nhắm mắt một lúc, lúc mở mắt ra, mắt nàng lại hiện lên thêm quyết… Khảo nghiệm tài năng bẩm sinh, Học viện Hoàng gia đều là dùng đá khảo nghiệm có chất lượng nhất, khả năng sai cực thấp.Vậy chỉ có hai nguyên nhân, một là Ngu Thanh Thiển dùng năng lực đặc thù nào đó cải biến kết quả khảo nghiệm về tố chất thân thể và tinh thần lực, hai chính là trường hợp cực hiếm khi xuất hiện đó là hậu tích bạc phát.Cũng chính là có người trước khi tu luyện Linh Thực Sư sẽ không mở ra được, một loại tài năng thiên phú nào đó đang bị ẩn giấu, nhưng có thể sau khi tu luyện, tài năng bẩm sinh ẩn giấu này sẽ nhất phi trùng thiên (bay một cái vọt lên trời) bộc phát.Tuy là trường hợp như vậy, trong hàng triệu người cũng khó có một người, thế nhưng quả thật đã có tiền lệ.Bây giờ xem xét thành tích trải nghiệm của Ngu Thanh Thiển, những người giữ chức vị cao trong học viện đều tin rằng Ngu Thanh Thiển có thể chính là người đặc biệt trong số hàng triệu người đó.Đối với câu hỏi của Chiêm Uyển Đồng, Ngu Thanh Thiển chỉ cười hời hợt, trả lời: "Cám ơn phó khoa đã khích lệ.""Ta nghe nói phó viện trưởng muốn làm khảo nghiệm thân thể và tinh thần lực của em một lần nữa, không biết em có bằng lòng hay không?" Chiêm Uyển Nguyệt chớp mắt, cười hỏi.Ngu Thanh Thiển không cảm thấy có vấn đề gì cả, nhún nhún vai: "Em cảm thấy có lẽ không cần thiết đâu, nhưng nếu học viện nhất định phải làm khảo nghiệm thêm một lần nữa, em đây cũng sẽ cộng tác."Hai người Chiêm Uyển Đồng họ đều nghe ra sự ưng thuận của nàng, nhưng giọng nói nàng biểu đạt ra cũng chẳng có vẻ thích thú gì lắm khi phải đi làm khảo nghiệm một lần nữa.Hai người đều cảm thấy buồn cười, nếu như đổi lại là những học viên mới khác, kiểm tra tài năng bẩm sinh khi nhập học giả dụ như có xuất hiện sai lệch, hiện tại có cơ hội sửa cho đúng, còn không nhanh tận dụng cơ hội này để khảo nghiệm một lần nữa, loan truyền cho mọi người đều biết. Hiếm có thanh niên bình tĩnh được như Ngu Thanh Thiển.Năng lực nhận biết lĩnh hội được tuyệt vời, độ dung hợp tinh thần lực cực cao, cộng thêm tính tình trầm lặng bình tĩnh, Ngu Thanh Thiển nhất định chính là sinh ra để làm Dược Tễ Sư."Ta cũng nghĩ là không cần thiết, đôi lúc cây to thì đón gió lớn, ngược lại không tốt. Em yên tâm nghiên cứu dược tễ học là được, cô sẽ giúp em từ chối chuyện phó viện trưởng đề nghị em làm khảo nghiệm tài năng bẩm sinh một lần nữa." Chiêm Uyển Đồng cũng không hy vọng một hạt giống tốt vất vả lắm mới vừa tìm được lại bị những người khác lưu tâm nhớ đến.Chiêm Uyển Đồng phát hiện ra tính tình Ngu Thanh Thiển tuyệt đối sẽ không thanh nhã ôn hòa như đang biểu hiện ra vào lúc này, bà càng cảm thấy hứng thú mạnh mẽ hơn với nàng."Vậy thì phiền phó khoa." Đương nhiên Ngu Thanh Thiển không muốn đi khảo nghiệm lại.Giống như là nhìn thấy một viên ngọc thô chưa mài giũa, nếu được chính các bà qua các công đoạn mài giũa để trở thành một khối ngọc diễm lệ, cảm giác đạt được thành tựu như vậy sẽ còn hưng phấn hơn việc thăng cấp của chính mình."Tỷ, tỷ có điều gì muốn nói không?" Bà nghiêng đầu nhìn Chiêm Uyển Nguyệt.Ánh mắt của Chiêm Uyển Nguyệt dịu dàng giãn ra, mỉm cười nói: "Ngu Thanh Thiển, từ giờ trở đi, em sẽ được trọng điểm bồi dưỡng để trở thành Dược Tễ Sư của khoa dược tễ chúng ta. Chờ sau khi em thích ứng, cô sẽ sắp xếp cho em vào một tổ chuyên môn nhỏ, để được trực tiếp học tập và chỉ dẫn chuyên sâu hơn."Tiếp đến bà chuyển đề tài câu chuyện, nói: "Cứ coi như đây là một bí mật nhỏ trong khoa dược tễ của chúng ta, sau khi em ra ngoài đừng nói cho những bạn khác biết, em có thể làm được không?""Dạ được ạ!" Ngu Thanh Thiển gật đầu: "Cảm ơn trưởng khoa đã chiếu cố."Nàng hiểu được nhóm chuyên môn nhỏ đó có lẽ là rất đặc biệt, chắc hẳn còn có những Dược Tễ Sư là học viên cũ."Tài năng bẩm sinh của em đã lộ rõ, khiến cho cô không thể không xem trọng và ngạc nhiên vui mừng." Chiêm Uyển Nguyệt mỉm cười: "Tương lai thành tựu như thế nào, cuối cùng vẫn cần xem chính bản thân của em, các cô rất coi trọng em.""Em sẽ không làm các cô thất vọng." Ở điểm này Ngu Thanh Thiển cũng rất tự tin.Chỉ cần là việc nàng muốn nghiêm túc làm, sẽ theo đuổi để đạt đến mục tiêu chín phần toàn mỹ.Sống trong Mạt Thế, rất nhiều thứ tốt đẹp sớm đã bị phá huỷ, đây gọi là thập toàn thập mỹ đều là hư vô.Cho nên Ngu Thanh Thiển càng muốn thành công đến chín phần toàn mỹ, mãi mãi cũng chẳng bao giờ được, tự mình càng nỗ lực hơn để theo đuổi rốt cuộc một phần cũng không được toàn mỹ."Tốt, vậy ngày mai, đúng giờ em trở lại đây để báo cáo nhé!"

Chương 118: Thiên tài dược tễ (4)