Tác giả:

Trong căn phòng rộng lớn được thiết kế theo phong cách Nhật Bản. Nhạc Tử Linh nằm dài trên chiếc giường màu xanh dương, gấp cuốn tiểu thuyết mới mua lại ôm vào trong ngực thở dài một cái và... " Rầm " Cuốn tiểu thuyết vừa mới đc cô ôm trong ngực giống như bảo bối bây giờ đã bị ném đi một cách không thương tiếc. Lôi điện thoại ra cô lập tức gọi ngay cho con bạn mình _ cũng chính là tác giả của cuốn tiểu thuyết cô vừa đọc. " Con kia! Cuốn tiểu thuyết mày vừa viết cẩu huyết vl. Đọc mà ức chế bỏ mẹ. Tau đọc mà tau muốn đến chỗ mày tát cho vài cái thẳng mặt cho tỉnh người ra. Tình tiết truyện cẩu huyết chết đi được. Cái gì mà ngây thơ trong sáng, nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời... con nữ chính tau thấy giả tạo thì đúng hơn. Chỉ tội cho con nữ phụ... Mày ngược con nữ phụ gì mà thảm thế hả, đã chết xác còn không được toàn thây... Tội nghiệp cho con nữ phụ vcl " " Ơ hay! Cái con nhỏ này. Mày phải hiểu rằng nữ phụ chỉ là bàn đạp cho nữ chính, là bậc thang để cho nữ chính đi lên bục vinh…

Chương 28: Gặp lại rồi

Này, Nam Chính Tránh Xa Tôi RaTác giả: Trang monTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong căn phòng rộng lớn được thiết kế theo phong cách Nhật Bản. Nhạc Tử Linh nằm dài trên chiếc giường màu xanh dương, gấp cuốn tiểu thuyết mới mua lại ôm vào trong ngực thở dài một cái và... " Rầm " Cuốn tiểu thuyết vừa mới đc cô ôm trong ngực giống như bảo bối bây giờ đã bị ném đi một cách không thương tiếc. Lôi điện thoại ra cô lập tức gọi ngay cho con bạn mình _ cũng chính là tác giả của cuốn tiểu thuyết cô vừa đọc. " Con kia! Cuốn tiểu thuyết mày vừa viết cẩu huyết vl. Đọc mà ức chế bỏ mẹ. Tau đọc mà tau muốn đến chỗ mày tát cho vài cái thẳng mặt cho tỉnh người ra. Tình tiết truyện cẩu huyết chết đi được. Cái gì mà ngây thơ trong sáng, nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời... con nữ chính tau thấy giả tạo thì đúng hơn. Chỉ tội cho con nữ phụ... Mày ngược con nữ phụ gì mà thảm thế hả, đã chết xác còn không được toàn thây... Tội nghiệp cho con nữ phụ vcl " " Ơ hay! Cái con nhỏ này. Mày phải hiểu rằng nữ phụ chỉ là bàn đạp cho nữ chính, là bậc thang để cho nữ chính đi lên bục vinh… Lờ mờ mở đôi mắt ra, Băng Tuyết Linh khẽ nhíu mày... Đây hình như là phòng y tế của học viện thì phải. Sao cô lại ở đây ta!? Đang suy nghĩ thì một giọng nói kéo cô về hiện thực..." Tỉnh rồi sao!? " Một giọng nói trầm ấm quyến rũ. Cả người cô như bị giật điện, giọng nói này... giọng nói này... Chẳng phải là của Âu Yêu Nghiệt hay saoNgẩng đầu lên đập vào mắt cô là gương mặt yêu nghiệt quyến rũ của Âu Dương Hàn Phong... Thiên a~ Sao ông lại để con gặp lại hắn!? Hắn chính là ám ảnh của cuộc đời con, là kẻ vô sỉ cướp mất nụ hôn đầu của con a ~" S... Sao anh lại ở đây!?" Băng Tuyết Linh khẽ nuốt nước bọt một cái hỏi. Bởi vì quãng thời gian ở bệnh viện vẫn đang ám ảnh cô nha... Nhớ rằng khi không hắn cứ nhào vào hôn cô mà cô không chống trả lại được... Nhục cực kì." Đến bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong ghề mặt lại gần mặt Băng Tuyết Linh nói, còn cố ý hà hơi thở nóng bỏng vào mặt cô." A... anh làm gì mà kề sát tôi vậy!? " Băng Tuyết Linh đỏ mặt lên đẩy Âu yêu nghiệt ra" Gần lắm sao!?" Âu Dương Hàn Phong thì thầm vào tai cô còn khẽ l**m vành tai mẫn cảm của cô. Xong hắn nở một nụ cười b*n n**c hại dân đối với cô. Đối với cô hắn phải dùng sắc dụ a~ mặt còn phải dày lên, dày hơn mặt đường mới có cơ hội rước vợ về nhà. Không thì khó lắm" Âu yêu nghiệt đừng đùa nha không thì tôi chi anh ăn đấm đó " Băng Tuyết Linh một lần nữa đẩy Âu Dương Hàn Phong ra nhảy xuống giường còn dơ nắm đấm ra hăm dọaKhẽ cười một cái hắn tiến về phía cô một bước, cô lại lùi về một bước cứ như thề bị dồn đến chân tường, Âu Dương Hàn phong ghé sát gương mặt của mình lại gần cô rồi nói" Em đánh đi... Đánh xem nào!?"BỐPVừa dứt lời mốt cú đấm giáng thẳng vào mặt hắn. Băng Tuyết Linh khẽ nupost nước bọt, chính hắn bảo cô đánh hắn đó nha." Ưm... Hóa ra đây chính là mùi vị bị đánh. Khá được đấy, cú đấm nghiêng một góc 45°, sức lực khá mạnh... Rất tốt " Âu Dương Hàn Phong cườiCô trợn mắt lên, tên này là M hả. Hắn bị điên rồi! Bị đánh mà con cười..." Đồ điên ""... " Âu Dương Hàn Phong cười một cái rồi nắm tay cô lôi đi" Á! Anh lôi đi đâu vậy!?" Băng Tuyết Linh hoảng lên" Anh nói rồi mà!? Bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong mặt tỉnh bơ nói." Bị điên à!?" Băng Tuyết Linh nghe thế lập tức hét lênÂu Dương Hàn Phong chẳng nói gì. Cứ thế lôi cô đi, còn nữ chính của chúng ta... Thôi khỏi nói đi*****************Hé hé ~ Một số bạn đoán đúng rồi... là Âu Dương Hàn Phong đó. Nhưng tiếc cho một số bạn lại đoán là Tịch và Bảo... Hè hè ~

Lờ mờ mở đôi mắt ra, Băng Tuyết Linh khẽ nhíu mày... Đây hình như là phòng y tế của học viện thì phải. Sao cô lại ở đây ta!? Đang suy nghĩ thì một giọng nói kéo cô về hiện thực...

" Tỉnh rồi sao!? " Một giọng nói trầm ấm quyến rũ. Cả người cô như bị giật điện, giọng nói này... giọng nói này... Chẳng phải là của Âu Yêu Nghiệt hay sao

Ngẩng đầu lên đập vào mắt cô là gương mặt yêu nghiệt quyến rũ của Âu Dương Hàn Phong... Thiên a

~ Sao ông lại để con gặp lại hắn!? Hắn chính là ám ảnh của cuộc đời con, là kẻ vô sỉ cướp mất nụ hôn đầu của con a ~

" S... Sao anh lại ở đây!?" Băng Tuyết Linh khẽ nuốt nước bọt một cái hỏi. Bởi vì quãng thời gian ở bệnh viện vẫn đang ám ảnh cô nha... Nhớ rằng khi không hắn cứ nhào vào hôn cô mà cô không chống trả lại được... Nhục cực kì.

" Đến bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong ghề mặt lại gần mặt Băng Tuyết Linh nói, còn cố ý hà hơi thở nóng bỏng vào mặt cô.

" A... anh làm gì mà kề sát tôi vậy!? " Băng Tuyết Linh đỏ mặt lên đẩy Âu yêu nghiệt ra

" Gần lắm sao!?" Âu Dương Hàn Phong thì thầm vào tai cô còn khẽ l**m vành tai mẫn cảm của cô. Xong hắn nở một nụ cười b*n n**c hại dân đối với cô. Đối với cô hắn phải dùng sắc dụ a

~ mặt còn phải dày lên, dày hơn mặt đường mới có cơ hội rước vợ về nhà. Không thì khó lắm

" Âu yêu nghiệt đừng đùa nha không thì tôi chi anh ăn đấm đó " Băng Tuyết Linh một lần nữa đẩy Âu Dương Hàn Phong ra nhảy xuống giường còn dơ nắm đấm ra hăm dọa

Khẽ cười một cái hắn tiến về phía cô một bước, cô lại lùi về một bước cứ như thề bị dồn đến chân tường, Âu Dương Hàn phong ghé sát gương mặt của mình lại gần cô rồi nói

" Em đánh đi... Đánh xem nào!?"

BỐP

Vừa dứt lời mốt cú đấm giáng thẳng vào mặt hắn. Băng Tuyết Linh khẽ nupost nước bọt, chính hắn bảo cô đánh hắn đó nha.

" Ưm... Hóa ra đây chính là mùi vị bị đánh. Khá được đấy, cú đấm nghiêng một góc 45°, sức lực khá mạnh... Rất tốt " Âu Dương Hàn Phong cười

Cô trợn mắt lên, tên này là M hả. Hắn bị điên rồi! Bị đánh mà con cười...

" Đồ điên "

"... " Âu Dương Hàn Phong cười một cái rồi nắm tay cô lôi đi

" Á! Anh lôi đi đâu vậy!?" Băng Tuyết Linh hoảng lên

" Anh nói rồi mà!? Bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong mặt tỉnh bơ nói.

" Bị điên à!?" Băng Tuyết Linh nghe thế lập tức hét lên

Âu Dương Hàn Phong chẳng nói gì. Cứ thế lôi cô đi, còn nữ chính của chúng ta... Thôi khỏi nói đi

*****************

Hé hé ~ Một số bạn đoán đúng rồi... là Âu Dương Hàn Phong đó. Nhưng tiếc cho một số bạn lại đoán là Tịch và Bảo... Hè hè ~

Này, Nam Chính Tránh Xa Tôi RaTác giả: Trang monTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong căn phòng rộng lớn được thiết kế theo phong cách Nhật Bản. Nhạc Tử Linh nằm dài trên chiếc giường màu xanh dương, gấp cuốn tiểu thuyết mới mua lại ôm vào trong ngực thở dài một cái và... " Rầm " Cuốn tiểu thuyết vừa mới đc cô ôm trong ngực giống như bảo bối bây giờ đã bị ném đi một cách không thương tiếc. Lôi điện thoại ra cô lập tức gọi ngay cho con bạn mình _ cũng chính là tác giả của cuốn tiểu thuyết cô vừa đọc. " Con kia! Cuốn tiểu thuyết mày vừa viết cẩu huyết vl. Đọc mà ức chế bỏ mẹ. Tau đọc mà tau muốn đến chỗ mày tát cho vài cái thẳng mặt cho tỉnh người ra. Tình tiết truyện cẩu huyết chết đi được. Cái gì mà ngây thơ trong sáng, nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời... con nữ chính tau thấy giả tạo thì đúng hơn. Chỉ tội cho con nữ phụ... Mày ngược con nữ phụ gì mà thảm thế hả, đã chết xác còn không được toàn thây... Tội nghiệp cho con nữ phụ vcl " " Ơ hay! Cái con nhỏ này. Mày phải hiểu rằng nữ phụ chỉ là bàn đạp cho nữ chính, là bậc thang để cho nữ chính đi lên bục vinh… Lờ mờ mở đôi mắt ra, Băng Tuyết Linh khẽ nhíu mày... Đây hình như là phòng y tế của học viện thì phải. Sao cô lại ở đây ta!? Đang suy nghĩ thì một giọng nói kéo cô về hiện thực..." Tỉnh rồi sao!? " Một giọng nói trầm ấm quyến rũ. Cả người cô như bị giật điện, giọng nói này... giọng nói này... Chẳng phải là của Âu Yêu Nghiệt hay saoNgẩng đầu lên đập vào mắt cô là gương mặt yêu nghiệt quyến rũ của Âu Dương Hàn Phong... Thiên a~ Sao ông lại để con gặp lại hắn!? Hắn chính là ám ảnh của cuộc đời con, là kẻ vô sỉ cướp mất nụ hôn đầu của con a ~" S... Sao anh lại ở đây!?" Băng Tuyết Linh khẽ nuốt nước bọt một cái hỏi. Bởi vì quãng thời gian ở bệnh viện vẫn đang ám ảnh cô nha... Nhớ rằng khi không hắn cứ nhào vào hôn cô mà cô không chống trả lại được... Nhục cực kì." Đến bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong ghề mặt lại gần mặt Băng Tuyết Linh nói, còn cố ý hà hơi thở nóng bỏng vào mặt cô." A... anh làm gì mà kề sát tôi vậy!? " Băng Tuyết Linh đỏ mặt lên đẩy Âu yêu nghiệt ra" Gần lắm sao!?" Âu Dương Hàn Phong thì thầm vào tai cô còn khẽ l**m vành tai mẫn cảm của cô. Xong hắn nở một nụ cười b*n n**c hại dân đối với cô. Đối với cô hắn phải dùng sắc dụ a~ mặt còn phải dày lên, dày hơn mặt đường mới có cơ hội rước vợ về nhà. Không thì khó lắm" Âu yêu nghiệt đừng đùa nha không thì tôi chi anh ăn đấm đó " Băng Tuyết Linh một lần nữa đẩy Âu Dương Hàn Phong ra nhảy xuống giường còn dơ nắm đấm ra hăm dọaKhẽ cười một cái hắn tiến về phía cô một bước, cô lại lùi về một bước cứ như thề bị dồn đến chân tường, Âu Dương Hàn phong ghé sát gương mặt của mình lại gần cô rồi nói" Em đánh đi... Đánh xem nào!?"BỐPVừa dứt lời mốt cú đấm giáng thẳng vào mặt hắn. Băng Tuyết Linh khẽ nupost nước bọt, chính hắn bảo cô đánh hắn đó nha." Ưm... Hóa ra đây chính là mùi vị bị đánh. Khá được đấy, cú đấm nghiêng một góc 45°, sức lực khá mạnh... Rất tốt " Âu Dương Hàn Phong cườiCô trợn mắt lên, tên này là M hả. Hắn bị điên rồi! Bị đánh mà con cười..." Đồ điên ""... " Âu Dương Hàn Phong cười một cái rồi nắm tay cô lôi đi" Á! Anh lôi đi đâu vậy!?" Băng Tuyết Linh hoảng lên" Anh nói rồi mà!? Bắt em về làm vợ " Âu Dương Hàn Phong mặt tỉnh bơ nói." Bị điên à!?" Băng Tuyết Linh nghe thế lập tức hét lênÂu Dương Hàn Phong chẳng nói gì. Cứ thế lôi cô đi, còn nữ chính của chúng ta... Thôi khỏi nói đi*****************Hé hé ~ Một số bạn đoán đúng rồi... là Âu Dương Hàn Phong đó. Nhưng tiếc cho một số bạn lại đoán là Tịch và Bảo... Hè hè ~

Chương 28: Gặp lại rồi