Tác giả:

Hạ Châu Như Song là con gái của nhà họ Hạ,một gia đình không khá giả cho mấy. Cha cô là một người nghiện rượu,chỉ biết uống rượu mỗi ngày rồi về chửi bới,đập phá đồ đạc. Mẹ cô lại là người yếu,không khỏe mạnh cho mấy. Mẹ bị bệnh nặng,cần tiền chữa trị cho mẹ. Mà tiền phẫu thuật những 100 vạn,nhà nghèo. Cô lấy đâu ra số tiền đó bây giờ? Bác sĩ nói mẹ cần phẫu thuật gấp,không thì không thể giữ được mạng. Hạ Châu Như Song không biết làm sao. Cô biết lấy tiền đâu ra bây giờ? 100 vạn đấy? Cô làm gì có chứ. Đắn đo,suy nghĩ,lo sợ. Hạ Châu Như Song liền đi đến suy nghĩ bán thân. Chỉ một đêm thôi,một đêm thôi thì cô có lẽ sẽ có tiền phẫu thuật cho mẹ cô. Bây giờ cứu mẹ là chính,còn những thứ khác cô không nên bận tâm tốt hơn. Đứng trước quán bar,cô ngẩn đầu lên nhìn “Cám Dỗ” đó là quán bar nổi tiếng ở thành phố A này,cậu ấm thiếu gia đều có,còn có những nhà tài phiệt nổi tiếng của các tập đoàn doanh nghiệp nữa. Hít thở thật sâu,cô bước vào bar gặp quản lí. Bóng cô vừa bước vô bar, từ đằng xa…

Chương 25: Linh cảm

Sói Lang Bắt Được Tiểu Bạch Thỏ Chưa 18Tác giả: Như SongTruyện Ngôn TìnhHạ Châu Như Song là con gái của nhà họ Hạ,một gia đình không khá giả cho mấy. Cha cô là một người nghiện rượu,chỉ biết uống rượu mỗi ngày rồi về chửi bới,đập phá đồ đạc. Mẹ cô lại là người yếu,không khỏe mạnh cho mấy. Mẹ bị bệnh nặng,cần tiền chữa trị cho mẹ. Mà tiền phẫu thuật những 100 vạn,nhà nghèo. Cô lấy đâu ra số tiền đó bây giờ? Bác sĩ nói mẹ cần phẫu thuật gấp,không thì không thể giữ được mạng. Hạ Châu Như Song không biết làm sao. Cô biết lấy tiền đâu ra bây giờ? 100 vạn đấy? Cô làm gì có chứ. Đắn đo,suy nghĩ,lo sợ. Hạ Châu Như Song liền đi đến suy nghĩ bán thân. Chỉ một đêm thôi,một đêm thôi thì cô có lẽ sẽ có tiền phẫu thuật cho mẹ cô. Bây giờ cứu mẹ là chính,còn những thứ khác cô không nên bận tâm tốt hơn. Đứng trước quán bar,cô ngẩn đầu lên nhìn “Cám Dỗ” đó là quán bar nổi tiếng ở thành phố A này,cậu ấm thiếu gia đều có,còn có những nhà tài phiệt nổi tiếng của các tập đoàn doanh nghiệp nữa. Hít thở thật sâu,cô bước vào bar gặp quản lí. Bóng cô vừa bước vô bar, từ đằng xa… Ngày hôm sau.Ngô Trác Thăng vẫn như bình thường, đi làm và bảo cô ở nhà thật cẩn thận.Cứ thế trôi qua...Mọi việc như dần lắng xuống...Tới 2 tháng sau, hôm nay lại có một bữa tiệc.Đó là tiệc của Thẩm gia.Dĩ nhiên Ngô Trác Thăng được mời rồi, và... Phải mang bạn nhảy đi theo.Anh cứ lo lắng, y như rằng có tiệc là sẽ có chuyện.Anh có nên... Mang cô theo không?Thấy anh ngồi đó suy nghĩ, trầm tư. Cô đi lại, nhẹ nhàng ôm anh từ sau.Giọng nói ấm áp ngọt ngào của cô khẽ vang lên: “Anh sao vậy? “Anh hoàn hồn quay lại.“Anh không sao” Anh trả lời.“Có chuyện gì rồi sao? “ - Cô lại lo lắng hỏi.Ít khi anh hay suy nghĩ trầm tư như vậy mà. Đa số toàn mang mặt lạnh như tiền không hà.“Không sao đâu” - Anh nói rồi đứng dậy.Ôm thân hình tiểu bạch thỏ vào lòng, anh hỏi: “Em có thể cùng anh đi dự bữa tiệc của Thẩm gia chứ? “Tiệc?Thẩm gia?Là Thẩm gia, Thẩm Mạc tổng sao?Nhưng... Cô sợ...Cô sợ lại như lần đó.Cô bị ám ảnh.Và sợ bản thân mình lại làm mọi người gặp chuyện xấu.Nhưng anh hỏi vậy, là có gì đó.Cô có lẽ... Nên đi...“Rồi, em sẽ đi mà” Cô trả lời.Anh bất ngờ khi nghe cô nói vậy.“Em không...sao chứ?”“Không sợ, em không sợ, vì đã có anh bên cạnh em mà. Sói Lang “ Cô mỉm cười ngây ngô nói.Trong lòng Ngô Trác Thăng lúc này thật ấm áp và hạnh phúc, anh cuối xuống hôn lên đôi môi của cô, và nói: “Cảm ơn em - Tiểu bạch thỏ của anh”Song Nhi được anh đưa đi chuẩn bị đồ.Anh đã về sớm để chuẩn bị cho cô. Lần này, mọi thứ đều một tay anh làm. Anh muốn cô luôn xinh đẹp.Song Nhi mặc chiếc đầm trắng, bó sát thân hình của cô, tôn lên dáng vẻ thuần khiết.Mái tóc được búi lên tinh tế, có vài cọng tóc rơi xuống, làm gương mặt cô thêm phần xinh đẹp.Được trang điểm từ chuyên gia, cô dần như tiên nữ, bên cạnh Ngô Trác Thăng.Nhìn thấy cô với vẻ đẹp như thiên thần, Ngô Trác Thăng nói: “Em thật xinh đẹp “Nghe anh nói vậy, mặt cô đỏ cả lên.“Ơ anh, thật là... “Nhìn cô ngượng ngùng, anh bật cười.“Đi thôi”**Thẩm GiaĐến bữa tiệc, anh luôn theo sát cô, cô cũng vậy.Anh không để cô xa mình, vì sợ cô sẽ bị ai đó hại. Hay bị gì đó, anh sợ.. Rất sợ cô xảy ra chuyện gì. Lần đó... Đã làm anh đủ sợ rồi.Cứ thế, anh cứ nắm tay cô, anh chỉ mong bữa tiệc này mau chóng kết thúc. Tiệc đã vào, cô thấy khó chịu trong người.“Em muốn vào nhà vệ sinh một lát” Cô nói nhỏ bên tai anh.“Anh đi cùng em” Anh vội nói.“Không sao đâu, đừng lo” Cô nói rồi đứng dậy, đi tìm nhà vệ sinh.Từ đằng xa, Thẩm Mạc thấy cô, trong lòng lại có cảm xúc gì đó khó tả không thể diễn thành lời.Cô đi vệ sinh cũng chưa thấy quay lại, lúc này Thẩm Mạc và Ngô Trác Thăng nhận ra linh cảm nguy hiểm.Cả hai vội đi tìm, nhưng không biết cô ở đâu cả.Bỗng nhiên...“ Có người chết trong vệ sinh nữ “

Ngày hôm sau.

Ngô Trác Thăng vẫn như bình thường, đi làm và bảo cô ở nhà thật cẩn thận.

Cứ thế trôi qua...

Mọi việc như dần lắng xuống...

Tới 2 tháng sau, hôm nay lại có một bữa tiệc.

Đó là tiệc của Thẩm gia.

Dĩ nhiên Ngô Trác Thăng được mời rồi, và... Phải mang bạn nhảy đi theo.

Anh cứ lo lắng, y như rằng có tiệc là sẽ có chuyện.

Anh có nên... Mang cô theo không?

Thấy anh ngồi đó suy nghĩ, trầm tư. Cô đi lại, nhẹ nhàng ôm anh từ sau.

Giọng nói ấm áp ngọt ngào của cô khẽ vang lên: “Anh sao vậy? “

Anh hoàn hồn quay lại.

“Anh không sao” Anh trả lời.

“Có chuyện gì rồi sao? “ - Cô lại lo lắng hỏi.

Ít khi anh hay suy nghĩ trầm tư như vậy mà. Đa số toàn mang mặt lạnh như tiền không hà.

“Không sao đâu” - Anh nói rồi đứng dậy.

Ôm thân hình tiểu bạch thỏ vào lòng, anh hỏi: “Em có thể cùng anh đi dự bữa tiệc của Thẩm gia chứ? “

Tiệc?

Thẩm gia?

Là Thẩm gia, Thẩm Mạc tổng sao?

Nhưng... Cô sợ...

Cô sợ lại như lần đó.

Cô bị ám ảnh.

Và sợ bản thân mình lại làm mọi người gặp chuyện xấu.

Nhưng anh hỏi vậy, là có gì đó.

Cô có lẽ... Nên đi...

“Rồi, em sẽ đi mà” Cô trả lời.

Anh bất ngờ khi nghe cô nói vậy.

“Em không...sao chứ?”

“Không sợ, em không sợ, vì đã có anh bên cạnh em mà. Sói Lang “ Cô mỉm cười ngây ngô nói.

Trong lòng Ngô Trác Thăng lúc này thật ấm áp và hạnh phúc, anh cuối xuống hôn lên đôi môi của cô, và nói: “Cảm ơn em - Tiểu bạch thỏ của anh”

Song Nhi được anh đưa đi chuẩn bị đồ.

Anh đã về sớm để chuẩn bị cho cô. Lần này, mọi thứ đều một tay anh làm. Anh muốn cô luôn xinh đẹp.

Song Nhi mặc chiếc đầm trắng, bó sát thân hình của cô, tôn lên dáng vẻ thuần khiết.

Mái tóc được búi lên tinh tế, có vài cọng tóc rơi xuống, làm gương mặt cô thêm phần xinh đẹp.

Được trang điểm từ chuyên gia, cô dần như tiên nữ, bên cạnh Ngô Trác Thăng.

Nhìn thấy cô với vẻ đẹp như thiên thần, Ngô Trác Thăng nói: “Em thật xinh đẹp “

Nghe anh nói vậy, mặt cô đỏ cả lên.

“Ơ anh, thật là... “

Nhìn cô ngượng ngùng, anh bật cười.

“Đi thôi”

**

Thẩm Gia

Đến bữa tiệc, anh luôn theo sát cô, cô cũng vậy.

Anh không để cô xa mình, vì sợ cô sẽ bị ai đó hại. Hay bị gì đó, anh sợ.. Rất sợ cô xảy ra chuyện gì. Lần đó... Đã làm anh đủ sợ rồi.

Cứ thế, anh cứ nắm tay cô, anh chỉ mong bữa tiệc này mau chóng kết thúc. Tiệc đã vào, cô thấy khó chịu trong người.

“Em muốn vào nhà vệ sinh một lát” Cô nói nhỏ bên tai anh.

“Anh đi cùng em” Anh vội nói.

“Không sao đâu, đừng lo” Cô nói rồi đứng dậy, đi tìm nhà vệ sinh.

Từ đằng xa, Thẩm Mạc thấy cô, trong lòng lại có cảm xúc gì đó khó tả không thể diễn thành lời.

Cô đi vệ sinh cũng chưa thấy quay lại, lúc này Thẩm Mạc và Ngô Trác Thăng nhận ra linh cảm nguy hiểm.

Cả hai vội đi tìm, nhưng không biết cô ở đâu cả.

Bỗng nhiên...

“ Có người chết trong vệ sinh nữ “

Sói Lang Bắt Được Tiểu Bạch Thỏ Chưa 18Tác giả: Như SongTruyện Ngôn TìnhHạ Châu Như Song là con gái của nhà họ Hạ,một gia đình không khá giả cho mấy. Cha cô là một người nghiện rượu,chỉ biết uống rượu mỗi ngày rồi về chửi bới,đập phá đồ đạc. Mẹ cô lại là người yếu,không khỏe mạnh cho mấy. Mẹ bị bệnh nặng,cần tiền chữa trị cho mẹ. Mà tiền phẫu thuật những 100 vạn,nhà nghèo. Cô lấy đâu ra số tiền đó bây giờ? Bác sĩ nói mẹ cần phẫu thuật gấp,không thì không thể giữ được mạng. Hạ Châu Như Song không biết làm sao. Cô biết lấy tiền đâu ra bây giờ? 100 vạn đấy? Cô làm gì có chứ. Đắn đo,suy nghĩ,lo sợ. Hạ Châu Như Song liền đi đến suy nghĩ bán thân. Chỉ một đêm thôi,một đêm thôi thì cô có lẽ sẽ có tiền phẫu thuật cho mẹ cô. Bây giờ cứu mẹ là chính,còn những thứ khác cô không nên bận tâm tốt hơn. Đứng trước quán bar,cô ngẩn đầu lên nhìn “Cám Dỗ” đó là quán bar nổi tiếng ở thành phố A này,cậu ấm thiếu gia đều có,còn có những nhà tài phiệt nổi tiếng của các tập đoàn doanh nghiệp nữa. Hít thở thật sâu,cô bước vào bar gặp quản lí. Bóng cô vừa bước vô bar, từ đằng xa… Ngày hôm sau.Ngô Trác Thăng vẫn như bình thường, đi làm và bảo cô ở nhà thật cẩn thận.Cứ thế trôi qua...Mọi việc như dần lắng xuống...Tới 2 tháng sau, hôm nay lại có một bữa tiệc.Đó là tiệc của Thẩm gia.Dĩ nhiên Ngô Trác Thăng được mời rồi, và... Phải mang bạn nhảy đi theo.Anh cứ lo lắng, y như rằng có tiệc là sẽ có chuyện.Anh có nên... Mang cô theo không?Thấy anh ngồi đó suy nghĩ, trầm tư. Cô đi lại, nhẹ nhàng ôm anh từ sau.Giọng nói ấm áp ngọt ngào của cô khẽ vang lên: “Anh sao vậy? “Anh hoàn hồn quay lại.“Anh không sao” Anh trả lời.“Có chuyện gì rồi sao? “ - Cô lại lo lắng hỏi.Ít khi anh hay suy nghĩ trầm tư như vậy mà. Đa số toàn mang mặt lạnh như tiền không hà.“Không sao đâu” - Anh nói rồi đứng dậy.Ôm thân hình tiểu bạch thỏ vào lòng, anh hỏi: “Em có thể cùng anh đi dự bữa tiệc của Thẩm gia chứ? “Tiệc?Thẩm gia?Là Thẩm gia, Thẩm Mạc tổng sao?Nhưng... Cô sợ...Cô sợ lại như lần đó.Cô bị ám ảnh.Và sợ bản thân mình lại làm mọi người gặp chuyện xấu.Nhưng anh hỏi vậy, là có gì đó.Cô có lẽ... Nên đi...“Rồi, em sẽ đi mà” Cô trả lời.Anh bất ngờ khi nghe cô nói vậy.“Em không...sao chứ?”“Không sợ, em không sợ, vì đã có anh bên cạnh em mà. Sói Lang “ Cô mỉm cười ngây ngô nói.Trong lòng Ngô Trác Thăng lúc này thật ấm áp và hạnh phúc, anh cuối xuống hôn lên đôi môi của cô, và nói: “Cảm ơn em - Tiểu bạch thỏ của anh”Song Nhi được anh đưa đi chuẩn bị đồ.Anh đã về sớm để chuẩn bị cho cô. Lần này, mọi thứ đều một tay anh làm. Anh muốn cô luôn xinh đẹp.Song Nhi mặc chiếc đầm trắng, bó sát thân hình của cô, tôn lên dáng vẻ thuần khiết.Mái tóc được búi lên tinh tế, có vài cọng tóc rơi xuống, làm gương mặt cô thêm phần xinh đẹp.Được trang điểm từ chuyên gia, cô dần như tiên nữ, bên cạnh Ngô Trác Thăng.Nhìn thấy cô với vẻ đẹp như thiên thần, Ngô Trác Thăng nói: “Em thật xinh đẹp “Nghe anh nói vậy, mặt cô đỏ cả lên.“Ơ anh, thật là... “Nhìn cô ngượng ngùng, anh bật cười.“Đi thôi”**Thẩm GiaĐến bữa tiệc, anh luôn theo sát cô, cô cũng vậy.Anh không để cô xa mình, vì sợ cô sẽ bị ai đó hại. Hay bị gì đó, anh sợ.. Rất sợ cô xảy ra chuyện gì. Lần đó... Đã làm anh đủ sợ rồi.Cứ thế, anh cứ nắm tay cô, anh chỉ mong bữa tiệc này mau chóng kết thúc. Tiệc đã vào, cô thấy khó chịu trong người.“Em muốn vào nhà vệ sinh một lát” Cô nói nhỏ bên tai anh.“Anh đi cùng em” Anh vội nói.“Không sao đâu, đừng lo” Cô nói rồi đứng dậy, đi tìm nhà vệ sinh.Từ đằng xa, Thẩm Mạc thấy cô, trong lòng lại có cảm xúc gì đó khó tả không thể diễn thành lời.Cô đi vệ sinh cũng chưa thấy quay lại, lúc này Thẩm Mạc và Ngô Trác Thăng nhận ra linh cảm nguy hiểm.Cả hai vội đi tìm, nhưng không biết cô ở đâu cả.Bỗng nhiên...“ Có người chết trong vệ sinh nữ “

Chương 25: Linh cảm