Tác giả:

""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới  chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một  ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc -  Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng  của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai  không biết,càng không có ai không kính nể  . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi  tới tận trời  khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. ""  -…

Chương 17: Chợ đen

Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới  chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một  ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc -  Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng  của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai  không biết,càng không có ai không kính nể  . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi  tới tận trời  khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. ""  -… Hoàn tất giao dịch, Mộc Hoạ Lam bước ra khỏi tửu lâu, nhìn Trúc Như nói- Trúc Như, mau gọi kiệu xe, ta hướng  tới chợ đenTrúc Như hoảng rồi.  Chợ đen là cái  địa phương nơi mà nữ tữ như tiểu thư không nên tới, rốt cuộc là tiểu thư đang muốn làm gì a ~- Cái này... tiểu thư... nếu mà người đặt chân tới đó sẽ làm hỏng danh tiết mất... tuyệt đối không nên!Nhíu hàng lông mày đẹp Hoạ Lam giật mình nghĩ, phải rồi nơi đây không giống thế giới kia, nữ nhân luôn coi trọng danh tiết nhất, tuy rằng nàng không quan tâm mấy cái việc cỏn con này, nhưng không thể để danh dự Mộc gia bị hủy! Nếu Trúc Như không nhắc, nàng cũng quên bẵng mất!- Trúc Như, em đi hỏi phu xe quanh đây có tiện y phục nào không, tới đó đi- Dạ vâng!Kiệu xe dừng trước một tiệm y phục nhỏ, Trúc Như vịn tay Hoạ Lam bước xuống. Ông chủ cửa hàng thấy khách thì niềm nở tiếp đón- vị Cô nương này, cô muốn mua loại y phục nào?- Nơi đây có bán nam trang?- Có, có- Vậy lấy cho ta 2 bộ  đi, tuỳ ngươi chọn.Ông chủ mấy chốc đã đem tới 2 bộ nam trang như yêu cầu, Mộc Hoạ Lam đưa cho Trúc Như bộ trắng, còn mình thì lấy màu lục bích nhanh chóng đi thay đồNửa chén trà sau, trong cửa tiệm y phục____- Tiểu thư, người thật đẹp!- ta biếtNam nhân mặt áo màu lục Bích xanh thẫm, vô cùng hợp với vóc người và đôi mắt thanh tao, hàng mày kiếm được cố tình tô vẽ mang thêm chút phong khoáng phong tình, mũi cao nhỏ cùng với môi đào điểm thêm dáng vẻ thư sinh, tóc mây đen được cột cao bằng dải lụa trắng, phải nói là vô cùng đẹp.Họa Lam hài lòng gật đầu, bảo Trúc Như mở Hà bao trả tiền cho ông chủ rồi tiếp tục lên xe kiệu hướng tới chợ đen.____________chợ đen______________Kẻ qua người lại đều là nam nhân, mặt mày dữ tợn, tự dưng lại có 2 bóng dáng thư sinh từ đâu lại gần. Nam tử bên trái, mặt bầu bĩnh như con gái vận y phục màu trắng khép nép đi kế bên lục y nam tử. Điều đáng ngạc nhiên đó là, người nam tử vận đồ lục Bích kia có đôi phượng mâu vô cùng băng lãnh và kiêu ngạo, cả người tỏa ra thứ Hàn khí ghê rợn, khiến chi người ta phải sợ hãi.- Tiểu thư... a... thiếu gia,thôi hay là ta hồi phủ đi, nơi này thật nhiều ám khí aa..- Đừng sợ, cứ đi sát bên ta.Mộc Hoạ Lam buồn cười nhìn con chim nhỏ ríu rít lúc này giờ trở nên sợ hãi, rụt rè mà nói. Nàng vốn là đâu muốn đưa cô bé đi, chỉ tại ai đó giương ánh mắt cầu khẩn thôi mà, ngaa._____\____\\____________Yêu mấy mem nhiều

Hoàn tất giao dịch, Mộc Hoạ Lam bước ra khỏi tửu lâu, nhìn Trúc Như nói

- Trúc Như, mau gọi kiệu xe, ta hướng  tới chợ đen

Trúc Như hoảng rồi.  Chợ đen là cái  địa phương nơi mà nữ tữ như tiểu thư không nên tới, rốt cuộc là tiểu thư đang muốn làm gì a ~

- Cái này... tiểu thư... nếu mà người đặt chân tới đó sẽ làm hỏng danh tiết mất... tuyệt đối không nên!

Nhíu hàng lông mày đẹp Hoạ Lam giật mình nghĩ, phải rồi nơi đây không giống thế giới kia, nữ nhân luôn coi trọng danh tiết nhất, tuy rằng nàng không quan tâm mấy cái việc cỏn con này, nhưng không thể để danh dự Mộc gia bị hủy! Nếu Trúc Như không nhắc, nàng cũng quên bẵng mất!

- Trúc Như, em đi hỏi phu xe quanh đây có tiện y phục nào không, tới đó đi

- Dạ vâng!

Kiệu xe dừng trước một tiệm y phục nhỏ, Trúc Như vịn tay Hoạ Lam bước xuống. Ông chủ cửa hàng thấy khách thì niềm nở tiếp đón

- vị Cô nương này, cô muốn mua loại y phục nào?

- Nơi đây có bán nam trang?

- Có, có

- Vậy lấy cho ta 2 bộ  đi, tuỳ ngươi chọn.

Ông chủ mấy chốc đã đem tới 2 bộ nam trang như yêu cầu, Mộc Hoạ Lam đưa cho Trúc Như bộ trắng, còn mình thì lấy màu lục bích nhanh chóng đi thay đồ

Nửa chén trà sau, trong cửa tiệm y phục____

- Tiểu thư, người thật đẹp!

- ta biết

Nam nhân mặt áo màu lục Bích xanh thẫm, vô cùng hợp với vóc người và đôi mắt thanh tao, hàng mày kiếm được cố tình tô vẽ mang thêm chút phong khoáng phong tình, mũi cao nhỏ cùng với môi đào điểm thêm dáng vẻ thư sinh, tóc mây đen được cột cao bằng dải lụa trắng, phải nói là vô cùng đẹp.

Họa Lam hài lòng gật đầu, bảo Trúc Như mở Hà bao trả tiền cho ông chủ rồi tiếp tục lên xe kiệu hướng tới chợ đen.

____________chợ đen______________

Kẻ qua người lại đều là nam nhân, mặt mày dữ tợn, tự dưng lại có 2 bóng dáng thư sinh từ đâu lại gần. Nam tử bên trái, mặt bầu bĩnh như con gái vận y phục màu trắng khép nép đi kế bên lục y nam tử. Điều đáng ngạc nhiên đó là, người nam tử vận đồ lục Bích kia có đôi phượng mâu vô cùng băng lãnh và kiêu ngạo, cả người tỏa ra thứ Hàn khí ghê rợn, khiến chi người ta phải sợ hãi.

- Tiểu thư... a... thiếu gia,thôi hay là ta hồi phủ đi, nơi này thật nhiều ám khí aa..

- Đừng sợ, cứ đi sát bên ta.

Mộc Hoạ Lam buồn cười nhìn con chim nhỏ ríu rít lúc này giờ trở nên sợ hãi, rụt rè mà nói. Nàng vốn là đâu muốn đưa cô bé đi, chỉ tại ai đó giương ánh mắt cầu khẩn thôi mà, ngaa.

_____\____\\____________

Yêu mấy mem nhiều

Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới  chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một  ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc -  Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng  của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai  không biết,càng không có ai không kính nể  . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi  tới tận trời  khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. ""  -… Hoàn tất giao dịch, Mộc Hoạ Lam bước ra khỏi tửu lâu, nhìn Trúc Như nói- Trúc Như, mau gọi kiệu xe, ta hướng  tới chợ đenTrúc Như hoảng rồi.  Chợ đen là cái  địa phương nơi mà nữ tữ như tiểu thư không nên tới, rốt cuộc là tiểu thư đang muốn làm gì a ~- Cái này... tiểu thư... nếu mà người đặt chân tới đó sẽ làm hỏng danh tiết mất... tuyệt đối không nên!Nhíu hàng lông mày đẹp Hoạ Lam giật mình nghĩ, phải rồi nơi đây không giống thế giới kia, nữ nhân luôn coi trọng danh tiết nhất, tuy rằng nàng không quan tâm mấy cái việc cỏn con này, nhưng không thể để danh dự Mộc gia bị hủy! Nếu Trúc Như không nhắc, nàng cũng quên bẵng mất!- Trúc Như, em đi hỏi phu xe quanh đây có tiện y phục nào không, tới đó đi- Dạ vâng!Kiệu xe dừng trước một tiệm y phục nhỏ, Trúc Như vịn tay Hoạ Lam bước xuống. Ông chủ cửa hàng thấy khách thì niềm nở tiếp đón- vị Cô nương này, cô muốn mua loại y phục nào?- Nơi đây có bán nam trang?- Có, có- Vậy lấy cho ta 2 bộ  đi, tuỳ ngươi chọn.Ông chủ mấy chốc đã đem tới 2 bộ nam trang như yêu cầu, Mộc Hoạ Lam đưa cho Trúc Như bộ trắng, còn mình thì lấy màu lục bích nhanh chóng đi thay đồNửa chén trà sau, trong cửa tiệm y phục____- Tiểu thư, người thật đẹp!- ta biếtNam nhân mặt áo màu lục Bích xanh thẫm, vô cùng hợp với vóc người và đôi mắt thanh tao, hàng mày kiếm được cố tình tô vẽ mang thêm chút phong khoáng phong tình, mũi cao nhỏ cùng với môi đào điểm thêm dáng vẻ thư sinh, tóc mây đen được cột cao bằng dải lụa trắng, phải nói là vô cùng đẹp.Họa Lam hài lòng gật đầu, bảo Trúc Như mở Hà bao trả tiền cho ông chủ rồi tiếp tục lên xe kiệu hướng tới chợ đen.____________chợ đen______________Kẻ qua người lại đều là nam nhân, mặt mày dữ tợn, tự dưng lại có 2 bóng dáng thư sinh từ đâu lại gần. Nam tử bên trái, mặt bầu bĩnh như con gái vận y phục màu trắng khép nép đi kế bên lục y nam tử. Điều đáng ngạc nhiên đó là, người nam tử vận đồ lục Bích kia có đôi phượng mâu vô cùng băng lãnh và kiêu ngạo, cả người tỏa ra thứ Hàn khí ghê rợn, khiến chi người ta phải sợ hãi.- Tiểu thư... a... thiếu gia,thôi hay là ta hồi phủ đi, nơi này thật nhiều ám khí aa..- Đừng sợ, cứ đi sát bên ta.Mộc Hoạ Lam buồn cười nhìn con chim nhỏ ríu rít lúc này giờ trở nên sợ hãi, rụt rè mà nói. Nàng vốn là đâu muốn đưa cô bé đi, chỉ tại ai đó giương ánh mắt cầu khẩn thôi mà, ngaa._____\____\\____________Yêu mấy mem nhiều

Chương 17: Chợ đen