""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -…
Chương 34: Cha !
Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -… - DỪNG LẠI!! TẤT CẢ MAU DỪNG LẠI HẾT CHO TA , LÍNH ĐÂU HẾT CẢ RỒI!!Mặc cho Chu Thư Hoại hét khan cả cổ họng, mặt đỏ như gấc lừng, tức giận tới gân tơ nổi hết người nhưng chả có tên lính nào có mặt để lôi kéo hai ả phụ kia ra cả. Mà dường như, An Phương Quý Phi và Đại Công Chúa cũng chẳng còn tâm hơi đâu để quan tâm tới lời con heo già đang nói, bao nhiêu thù hận trong lòng bây giờ chỉ có ta ta,ngươi ngươi hai người cùng giải quyết. Thấy mình không có khả năng làm hai người kia suy suyển tính tình, Chu Thư Hoại điên tiết muốn lao vào tự mình ngăn cản, vậy mà ngay lúc ấy, hai hàng binh lính đã từ xa tông cửa xông vào viện hô ứng:- MỘC ĐẠI TƯỚNG QUÂN DIỆN KIẾN HOÀNG THƯỢNG!!!!!!!!Mộc Họa Lam nghe thấy liền xoay mình nhìn ra cửa viện- Cha!Nàng mừng rỡNgười đàn ông trung niên vạm vỡ bước vào đình,ông mặc giáp bóng, đai quấn roi thừng, tóc bới cao được cố định sơ sài bằng dải lụa đỏ trên đỉnh đầu, làn da sạm đen và gương mặt nghiêm nghị của vị lãnh đạo càng được tôn thêm khí chất bởi hàng lông mày rậm cùng xương quai hàm thô. Đặc biệt hơn,chính ánh mắt của Mộc Suất là thứ khiến nàng chú ý nhất, nó mang theo sự tinh tường của một con hổ, sự sắc bén của một loài chim ưng, thâm thẫm như vực lớn, khiến người ta tự giác mà nghiêm sợ. Đây mới chính là cha của nàng, Họa Lam hài lòng mỉm cười.- Thần tham kiến Hoàng Thượng!giọng nói của Mộc Đại Tướng Quân vang sáng khắp sân đình, khiến bốn bề tĩnh lặng. Chu Thư Hoại chấn tĩnh tâm tình, không quên đem một cái liếc mắt cho Môc Họa Lam, nếu ngay lúc này mà nàng ta đem mọi hết tội lỗi bao năm qua của lão một lượt tường trình, thì chắc chắn Mộc suất sẽ đem binh phù làm thứ tiêu khiển, tốt nhất phải chặn họng nữ nhân này trước. Tất nhiên là Mộc Họa Lam nào đó cũng đã ""khéo léo"" để ý thấy cái liếc mắt thâm thúy của con heo già, nếu như là nàng lúc trước, chắc chắn Họa Lam sẽ run sợ không phản kháng, A?! Thế mà lão lại quên mất? Họa Lam bây giờ đã biến hóa ngang thần rồi cưng ạ!!_________________________________________________________________________như ta đã hứa 5 chương đền bù của các mem đây nhé, au iu mấy mem nhiều
- DỪNG LẠI!! TẤT CẢ MAU DỪNG LẠI HẾT CHO TA , LÍNH ĐÂU HẾT CẢ RỒI!!
Mặc cho Chu Thư Hoại hét khan cả cổ họng, mặt đỏ như gấc lừng, tức giận tới gân tơ nổi hết người nhưng chả có tên lính nào có mặt để lôi kéo hai ả phụ kia ra cả. Mà dường như, An Phương Quý Phi và Đại Công Chúa cũng chẳng còn tâm hơi đâu để quan tâm tới lời con heo già đang nói, bao nhiêu thù hận trong lòng bây giờ chỉ có ta ta,ngươi ngươi hai người cùng giải quyết. Thấy mình không có khả năng làm hai người kia suy suyển tính tình, Chu Thư Hoại điên tiết muốn lao vào tự mình ngăn cản, vậy mà ngay lúc ấy, hai hàng binh lính đã từ xa tông cửa xông vào viện hô ứng:
- MỘC ĐẠI TƯỚNG QUÂN DIỆN KIẾN HOÀNG THƯỢNG!!!!!!!!
Mộc Họa Lam nghe thấy liền xoay mình nhìn ra cửa viện
- Cha!
Nàng mừng rỡ
Người đàn ông trung niên vạm vỡ bước vào đình,ông mặc giáp bóng, đai quấn roi thừng, tóc bới cao được cố định sơ sài bằng dải lụa đỏ trên đỉnh đầu, làn da sạm đen và gương mặt nghiêm nghị của vị lãnh đạo càng được tôn thêm khí chất bởi hàng lông mày rậm cùng xương quai hàm thô. Đặc biệt hơn,chính ánh mắt của Mộc Suất là thứ khiến nàng chú ý nhất, nó mang theo sự tinh tường của một con hổ, sự sắc bén của một loài chim ưng, thâm thẫm như vực lớn, khiến người ta tự giác mà nghiêm sợ. Đây mới chính là cha của nàng, Họa Lam hài lòng mỉm cười.
- Thần tham kiến Hoàng Thượng!
giọng nói của Mộc Đại Tướng Quân vang sáng khắp sân đình, khiến bốn bề tĩnh lặng. Chu Thư Hoại chấn tĩnh tâm tình, không quên đem một cái liếc mắt cho Môc Họa Lam, nếu ngay lúc này mà nàng ta đem mọi hết tội lỗi bao năm qua của lão một lượt tường trình, thì chắc chắn Mộc suất sẽ đem binh phù làm thứ tiêu khiển, tốt nhất phải chặn họng nữ nhân này trước.
Tất nhiên là Mộc Họa Lam nào đó cũng đã ""khéo léo"" để ý thấy cái liếc mắt thâm thúy của con heo già, nếu như là nàng lúc trước, chắc chắn Họa Lam sẽ run sợ không phản kháng, A?! Thế mà lão lại quên mất? Họa Lam bây giờ đã biến hóa ngang thần rồi cưng ạ!!
_________________________________________________________________________
như ta đã hứa 5 chương đền bù của các mem đây nhé, au iu mấy mem nhiều
Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -… - DỪNG LẠI!! TẤT CẢ MAU DỪNG LẠI HẾT CHO TA , LÍNH ĐÂU HẾT CẢ RỒI!!Mặc cho Chu Thư Hoại hét khan cả cổ họng, mặt đỏ như gấc lừng, tức giận tới gân tơ nổi hết người nhưng chả có tên lính nào có mặt để lôi kéo hai ả phụ kia ra cả. Mà dường như, An Phương Quý Phi và Đại Công Chúa cũng chẳng còn tâm hơi đâu để quan tâm tới lời con heo già đang nói, bao nhiêu thù hận trong lòng bây giờ chỉ có ta ta,ngươi ngươi hai người cùng giải quyết. Thấy mình không có khả năng làm hai người kia suy suyển tính tình, Chu Thư Hoại điên tiết muốn lao vào tự mình ngăn cản, vậy mà ngay lúc ấy, hai hàng binh lính đã từ xa tông cửa xông vào viện hô ứng:- MỘC ĐẠI TƯỚNG QUÂN DIỆN KIẾN HOÀNG THƯỢNG!!!!!!!!Mộc Họa Lam nghe thấy liền xoay mình nhìn ra cửa viện- Cha!Nàng mừng rỡNgười đàn ông trung niên vạm vỡ bước vào đình,ông mặc giáp bóng, đai quấn roi thừng, tóc bới cao được cố định sơ sài bằng dải lụa đỏ trên đỉnh đầu, làn da sạm đen và gương mặt nghiêm nghị của vị lãnh đạo càng được tôn thêm khí chất bởi hàng lông mày rậm cùng xương quai hàm thô. Đặc biệt hơn,chính ánh mắt của Mộc Suất là thứ khiến nàng chú ý nhất, nó mang theo sự tinh tường của một con hổ, sự sắc bén của một loài chim ưng, thâm thẫm như vực lớn, khiến người ta tự giác mà nghiêm sợ. Đây mới chính là cha của nàng, Họa Lam hài lòng mỉm cười.- Thần tham kiến Hoàng Thượng!giọng nói của Mộc Đại Tướng Quân vang sáng khắp sân đình, khiến bốn bề tĩnh lặng. Chu Thư Hoại chấn tĩnh tâm tình, không quên đem một cái liếc mắt cho Môc Họa Lam, nếu ngay lúc này mà nàng ta đem mọi hết tội lỗi bao năm qua của lão một lượt tường trình, thì chắc chắn Mộc suất sẽ đem binh phù làm thứ tiêu khiển, tốt nhất phải chặn họng nữ nhân này trước. Tất nhiên là Mộc Họa Lam nào đó cũng đã ""khéo léo"" để ý thấy cái liếc mắt thâm thúy của con heo già, nếu như là nàng lúc trước, chắc chắn Họa Lam sẽ run sợ không phản kháng, A?! Thế mà lão lại quên mất? Họa Lam bây giờ đã biến hóa ngang thần rồi cưng ạ!!_________________________________________________________________________như ta đã hứa 5 chương đền bù của các mem đây nhé, au iu mấy mem nhiều