""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -…
Chương 56: Úp mở
Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -… - Đã nhận ra rồi àHọa Lam nhoẻn miệng.Lúc còn nhỏ, cha nàng có kể cho nàng về một truyền thuyết cổ xưa mà chỉ truyền đi trong dòng tộc. Tất cả câu truyện thần thoại đều là về một con hồ ly nghìn tuổi tu hoá thành người, tuy đã đủ thành hình nhưng trong lúc tu luyện do sơ suất in thành một dấu thập đỏ trên ngực vì vậy chưa được bao lâu đã bị kèm hãm trong một cái bình gỗ nhỏ, người phong ấn nó chính là mẹ thiên nhiên hùng vĩ. Chiếc bình gỗ đó sau này, được truyền lại cho gia tộc của nàng canh giữ, bảo vệ. Gia Bảo này trao nàng, sau này lại bị Trình Kỳ dòm ngó, gã ta vốn chẳng tin vào truyện thần bí nhưng lại vô cùng tin tưởng vào giá trị của đồng tiền hái được từ món đồ cổ kia... Tiếc là nàng đã ôm theo bí mật nơi giấu chiếc bình mà tự vẫn... Hôm nay, không ngờ lại may mắn gặp được vật chủ... Nàng thật là cao hứng...Thấy nàng bí hiểm, tên thủ vệ cũng không khỏi thấy lạnh người- Ngươi chính là người đó!Họa Lam hạ mi mắt, gật đầu một cái rồi truyền nội lực nói vào tai tên ám vệ- Sau ngày mai, đến cửa sau Mộc Phủ gặp ta, bây giờ không tiện nói.Tên ám vệ nghe xong bất ngờ ngước mặt nhìn nàng, thảo nào từ lúc gặp mặt nàng tới giờ, hắn cảm nhận được một cỗ Hàn khí rất quen thuộc... không ngờ nhanh như vậy đã gặp được người.- Đa tạ ơn tha mạng của đại cô nương, ta xin cáo lui trước, sau này có duyên lại ngộ nhận.Hắn biết nàng cũng không muốn nhiều lời trước mặt thư kỳ công chúa nên nhanh chonhs dập, rồi dùng chút sức lực cuối cùng vận khí bay đi mất.- Khoan đã!!!!!Thư Kỳ nãy giờ nghe không ra đầu đuôi điên tiết hét to- Còn hợp đồng của chúng ta chẳng lẽ ngươi không định làm cho xong công việcTên ám vệ quay đầu, gượng cười xoa tay- Thư Kỳ công chúa, để giết được người này là bất khả thi, ta sẽ hoàn tiền... công chưa cũng nên nhìn lại cục bộ một chút đi!Họa Lam hài lòng cười, tốt! Nàng vẫn chưa xử xong cô công chúa điêu ngoa này đâu, từ từ đả kích mới hảo vui vẻ
- Đã nhận ra rồi à
Họa Lam nhoẻn miệng.
Lúc còn nhỏ, cha nàng có kể cho nàng về một truyền thuyết cổ xưa mà chỉ truyền đi trong dòng tộc. Tất cả câu truyện thần thoại đều là về một con hồ ly nghìn tuổi tu hoá thành người, tuy đã đủ thành hình nhưng trong lúc tu luyện do sơ suất in thành một dấu thập đỏ trên ngực vì vậy chưa được bao lâu đã bị kèm hãm trong một cái bình gỗ nhỏ, người phong ấn nó chính là mẹ thiên nhiên hùng vĩ. Chiếc bình gỗ đó sau này, được truyền lại cho gia tộc của nàng canh giữ, bảo vệ. Gia Bảo này trao nàng, sau này lại bị Trình Kỳ dòm ngó, gã ta vốn chẳng tin vào truyện thần bí nhưng lại vô cùng tin tưởng vào giá trị của đồng tiền hái được từ món đồ cổ kia... Tiếc là nàng đã ôm theo bí mật nơi giấu chiếc bình mà tự vẫn... Hôm nay, không ngờ lại may mắn gặp được vật chủ... Nàng thật là cao hứng...
Thấy nàng bí hiểm, tên thủ vệ cũng không khỏi thấy lạnh người
- Ngươi chính là người đó!
Họa Lam hạ mi mắt, gật đầu một cái rồi truyền nội lực nói vào tai tên ám vệ
- Sau ngày mai, đến cửa sau Mộc Phủ gặp ta, bây giờ không tiện nói.
Tên ám vệ nghe xong bất ngờ ngước mặt nhìn nàng, thảo nào từ lúc gặp mặt nàng tới giờ, hắn cảm nhận được một cỗ Hàn khí rất quen thuộc... không ngờ nhanh như vậy đã gặp được người.
- Đa tạ ơn tha mạng của đại cô nương, ta xin cáo lui trước, sau này có duyên lại ngộ nhận.
Hắn biết nàng cũng không muốn nhiều lời trước mặt thư kỳ công chúa nên nhanh chonhs dập, rồi dùng chút sức lực cuối cùng vận khí bay đi mất.
- Khoan đã!!!!!
Thư Kỳ nãy giờ nghe không ra đầu đuôi điên tiết hét to
- Còn hợp đồng của chúng ta chẳng lẽ ngươi không định làm cho xong công việc
Tên ám vệ quay đầu, gượng cười xoa tay
- Thư Kỳ công chúa, để giết được người này là bất khả thi, ta sẽ hoàn tiền... công chưa cũng nên nhìn lại cục bộ một chút đi!
Họa Lam hài lòng cười, tốt! Nàng vẫn chưa xử xong cô công chúa điêu ngoa này đâu, từ từ đả kích mới hảo vui vẻ
Cường Hãn Vương Phi Và Vương Gia Phúc HắcTác giả: Violet NguyễnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình""Chiêu Hòa năm thứ chín, thế giới chia thành 4 Đại Quốc và 5 tiểu quốc. Trong đó có 2 đầu não trung tâm kinh tế chính là Thần Bắc và An Trù, thế lực hai vương quốc này ngang nhau, một ở phía Bắc còn một ở phía Nam nên không thường xảy ra tranh chấp. Hoàng đế hiện tại đang trị vì của Thần Bắc - Chu Thư Hoài là một kẻ trầm mê hương sắc, không lo quản chính sự, do vậy mà nịnh quan ngày càng làm lấn bóc lột dân lành, tình cảnh bấy giờ thê thảm vô cùng, may thay Mộc Đại tướng quân anh dũng của Thần Bắc lại giữ trong tay binh quyền nên tạm thời chưa bị các nước khác đã động, danh tiếng của vị tướng này trên chiến trường tung hoành bốn bể không có ai không biết,càng không có ai không kính nể . Đáng tiếc thê tử duy nhất của người lại mất sớm, chưa kể trưởng nữ dòng chính thất Mộc Họa Lam là một phế vật không hơn không kém. Mà kỳ lạ là vị Mộc đại tướng quân này không những không lạnh nhạt mà ngược lại còn sủng nữ nhi tới tận trời khiến đám quan trên triều cười thầm trong bụng. "" -… - Đã nhận ra rồi àHọa Lam nhoẻn miệng.Lúc còn nhỏ, cha nàng có kể cho nàng về một truyền thuyết cổ xưa mà chỉ truyền đi trong dòng tộc. Tất cả câu truyện thần thoại đều là về một con hồ ly nghìn tuổi tu hoá thành người, tuy đã đủ thành hình nhưng trong lúc tu luyện do sơ suất in thành một dấu thập đỏ trên ngực vì vậy chưa được bao lâu đã bị kèm hãm trong một cái bình gỗ nhỏ, người phong ấn nó chính là mẹ thiên nhiên hùng vĩ. Chiếc bình gỗ đó sau này, được truyền lại cho gia tộc của nàng canh giữ, bảo vệ. Gia Bảo này trao nàng, sau này lại bị Trình Kỳ dòm ngó, gã ta vốn chẳng tin vào truyện thần bí nhưng lại vô cùng tin tưởng vào giá trị của đồng tiền hái được từ món đồ cổ kia... Tiếc là nàng đã ôm theo bí mật nơi giấu chiếc bình mà tự vẫn... Hôm nay, không ngờ lại may mắn gặp được vật chủ... Nàng thật là cao hứng...Thấy nàng bí hiểm, tên thủ vệ cũng không khỏi thấy lạnh người- Ngươi chính là người đó!Họa Lam hạ mi mắt, gật đầu một cái rồi truyền nội lực nói vào tai tên ám vệ- Sau ngày mai, đến cửa sau Mộc Phủ gặp ta, bây giờ không tiện nói.Tên ám vệ nghe xong bất ngờ ngước mặt nhìn nàng, thảo nào từ lúc gặp mặt nàng tới giờ, hắn cảm nhận được một cỗ Hàn khí rất quen thuộc... không ngờ nhanh như vậy đã gặp được người.- Đa tạ ơn tha mạng của đại cô nương, ta xin cáo lui trước, sau này có duyên lại ngộ nhận.Hắn biết nàng cũng không muốn nhiều lời trước mặt thư kỳ công chúa nên nhanh chonhs dập, rồi dùng chút sức lực cuối cùng vận khí bay đi mất.- Khoan đã!!!!!Thư Kỳ nãy giờ nghe không ra đầu đuôi điên tiết hét to- Còn hợp đồng của chúng ta chẳng lẽ ngươi không định làm cho xong công việcTên ám vệ quay đầu, gượng cười xoa tay- Thư Kỳ công chúa, để giết được người này là bất khả thi, ta sẽ hoàn tiền... công chưa cũng nên nhìn lại cục bộ một chút đi!Họa Lam hài lòng cười, tốt! Nàng vẫn chưa xử xong cô công chúa điêu ngoa này đâu, từ từ đả kích mới hảo vui vẻ