Tác giả:

" Con vô dụng đáng chết, không giúp kiếm tiền được thì thôi lại còn ở nhà này ăn bám. CÚT RA KHỎI NHÀ NÀY NGAY " Nói rồi liền vứt chiếc túi đồ cũ ra ngoài tiếp theo liền thấy bà ta lôi xềnh xệch một cô gái nhỏ vứt tiếp ra ngoài cửa sao đó liền đóng cửa lại. Đứa cháu vô dụng này bà đã chán ghét từ rất lâu rồi, ý định tống cổ đi từ lâu nhưng chồng bà lại không cho phép thừa dịp ông ra ngoài bà liền tống cổ đi cho khuất mắt. Không giúp kiếm tiền cho nhà thì không nói gì còn ở đây ăn bám, tuy bà biết trí não cô không bình thường, suốt ngày cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như bóng ma. Nghe chồng của bà kể lại, cô bị bệnh bẩm sinh, cha mẹ lại qua đời trong vụ tai nạn. Tuy đáng thương thật nhưng vợ chồng bà đã già ngay cả bản thân còn lo không nổi thì làm sao có thể nuôi thêm một cái miệng ăn như vậy. Dù sao cũng không phải cháu ruột của bà có gì mà phải thương xót, chuyện này cũng không thể trách bà được.... Chỉ thấy cô gái nhỏ ôm túi đồ thật lâu, mái tóc dày xụ xuống che cả gương mặt. Cô ngồi đó thật…

Chương 9: Đúng là đồ Ngốc

Bà Xã Ngốc Của Diệp TổngTác giả: Mashiro ShiinaTruyện Ngôn Tình" Con vô dụng đáng chết, không giúp kiếm tiền được thì thôi lại còn ở nhà này ăn bám. CÚT RA KHỎI NHÀ NÀY NGAY " Nói rồi liền vứt chiếc túi đồ cũ ra ngoài tiếp theo liền thấy bà ta lôi xềnh xệch một cô gái nhỏ vứt tiếp ra ngoài cửa sao đó liền đóng cửa lại. Đứa cháu vô dụng này bà đã chán ghét từ rất lâu rồi, ý định tống cổ đi từ lâu nhưng chồng bà lại không cho phép thừa dịp ông ra ngoài bà liền tống cổ đi cho khuất mắt. Không giúp kiếm tiền cho nhà thì không nói gì còn ở đây ăn bám, tuy bà biết trí não cô không bình thường, suốt ngày cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như bóng ma. Nghe chồng của bà kể lại, cô bị bệnh bẩm sinh, cha mẹ lại qua đời trong vụ tai nạn. Tuy đáng thương thật nhưng vợ chồng bà đã già ngay cả bản thân còn lo không nổi thì làm sao có thể nuôi thêm một cái miệng ăn như vậy. Dù sao cũng không phải cháu ruột của bà có gì mà phải thương xót, chuyện này cũng không thể trách bà được.... Chỉ thấy cô gái nhỏ ôm túi đồ thật lâu, mái tóc dày xụ xuống che cả gương mặt. Cô ngồi đó thật… Trong lòng Diệp Hạo chửi thề một tiếng, một cô gái ngốc nghếch như vậy mà cũng nhẫn tâm đuổi ra ngoài đúng là quá tàn nhẫn mà" Nhân Nhân ngoan, anh dẫn em đi xem cá lớn có được không? "Nhìn  cái đầu nhỏ đang chôn trong ngực mình từ từ ngước lên, hai mắt tràn đầy hưng phấn " Đi, Hạo nhanh đi đi "Diệp Hạo dùng một tay còn lại xoa đầu cô " Cô ngốc "" Nhân Nhân không ngốc nha " vừa nói vừa phồng má uy h**p nhìn Diệp Hạo" Được rồi được rồi, Nhân Nhân thông minh nhất nha " nói rồi nâng mặt cô lên hôn vào môi cô một cái**** Tại Thủy Cung ****" Hạo..... cá aaaa " Nhân Nhân ngồi trên tay Diệp Hạo hưng phấn chỉ vào vài con cá trong bể thủy tinh" Oa.... Oa.... Hạo... thật lớn nha.. còn có đuôi dài kìa haha " Diệp Hạo phì cười nhìn cô gái nhỏ hưng phấn hét lớn, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh trong lòng mình" Hạo... cá ăn rất ngon nha, bắt nó đi Hạo " đôi mắt nhìn những con cá của Nhân Nhân vì thèm thịt cá mà phát sáng" Nhà chúng ta không thiếu thức ăn đâu Nhân ngốc " Diệp Hạo thật sự bó tay với cô mà" Ngốc Hạo, sẽ đói đấy biết không? " Nhân Nhân không cho là đúng, hai bàn tay nho nhỏ chụp lên mặt Diệp Hạo. Bà rõ ràng thường nói nhà không có thức ăn nên Nhân Nhân rất hay bị đói nha, giờ cá nhiều như vậy mà Hạo không chịu bắt rõ ràng là ngốc mà, hừ...Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô làm Diệp Hạo vừa đau lòng vừa đáng yêu " Anh dẫn em đi ăn thức ăn ngon nhé "Nhắc tới đồ ăn đôi mắt to tròn của Nhân Nhân liền sáng chói lóa " Đi đi đi đi nha Hạo hắc hắc "Bảo bối của hắn vừa ngốc vừa tham ăn nhưng mà hắn lại thấy đáng yêu chết được mà hahaha.

Trong lòng Diệp Hạo chửi thề một tiếng, một cô gái ngốc nghếch như vậy mà cũng nhẫn tâm đuổi ra ngoài đúng là quá tàn nhẫn mà

" Nhân Nhân ngoan, anh dẫn em đi xem cá lớn có được không? "

Nhìn  cái đầu nhỏ đang chôn trong ngực mình từ từ ngước lên, hai mắt tràn đầy hưng phấn " Đi, Hạo nhanh đi đi "

Diệp Hạo dùng một tay còn lại xoa đầu cô " Cô ngốc "

" Nhân Nhân không ngốc nha " vừa nói vừa phồng má uy h**p nhìn Diệp Hạo

" Được rồi được rồi, Nhân Nhân thông minh nhất nha " nói rồi nâng mặt cô lên hôn vào môi cô một cái

**** Tại Thủy Cung ****

" Hạo..... cá aaaa " Nhân Nhân ngồi trên tay Diệp Hạo hưng phấn chỉ vào vài con cá trong bể thủy tinh

" Oa.... Oa.... Hạo... thật lớn nha.. còn có đuôi dài kìa haha " 

Diệp Hạo phì cười nhìn cô gái nhỏ hưng phấn hét lớn, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh trong lòng mình

" Hạo... cá ăn rất ngon nha, bắt nó đi Hạo " đôi mắt nhìn những con cá của Nhân Nhân vì thèm thịt cá mà phát sáng

" Nhà chúng ta không thiếu thức ăn đâu Nhân ngốc " Diệp Hạo thật sự bó tay với cô mà

" Ngốc Hạo, sẽ đói đấy biết không? " Nhân Nhân không cho là đúng, hai bàn tay nho nhỏ chụp lên mặt Diệp Hạo. Bà rõ ràng thường nói nhà không có thức ăn nên Nhân Nhân rất hay bị đói nha, giờ cá nhiều như vậy mà Hạo không chịu bắt rõ ràng là ngốc mà, hừ...

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô làm Diệp Hạo vừa đau lòng vừa đáng yêu " Anh dẫn em đi ăn thức ăn ngon nhé "

Nhắc tới đồ ăn đôi mắt to tròn của Nhân Nhân liền sáng chói lóa " Đi đi đi đi nha Hạo hắc hắc "

Bảo bối của hắn vừa ngốc vừa tham ăn nhưng mà hắn lại thấy đáng yêu chết được mà hahaha.

Bà Xã Ngốc Của Diệp TổngTác giả: Mashiro ShiinaTruyện Ngôn Tình" Con vô dụng đáng chết, không giúp kiếm tiền được thì thôi lại còn ở nhà này ăn bám. CÚT RA KHỎI NHÀ NÀY NGAY " Nói rồi liền vứt chiếc túi đồ cũ ra ngoài tiếp theo liền thấy bà ta lôi xềnh xệch một cô gái nhỏ vứt tiếp ra ngoài cửa sao đó liền đóng cửa lại. Đứa cháu vô dụng này bà đã chán ghét từ rất lâu rồi, ý định tống cổ đi từ lâu nhưng chồng bà lại không cho phép thừa dịp ông ra ngoài bà liền tống cổ đi cho khuất mắt. Không giúp kiếm tiền cho nhà thì không nói gì còn ở đây ăn bám, tuy bà biết trí não cô không bình thường, suốt ngày cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn như bóng ma. Nghe chồng của bà kể lại, cô bị bệnh bẩm sinh, cha mẹ lại qua đời trong vụ tai nạn. Tuy đáng thương thật nhưng vợ chồng bà đã già ngay cả bản thân còn lo không nổi thì làm sao có thể nuôi thêm một cái miệng ăn như vậy. Dù sao cũng không phải cháu ruột của bà có gì mà phải thương xót, chuyện này cũng không thể trách bà được.... Chỉ thấy cô gái nhỏ ôm túi đồ thật lâu, mái tóc dày xụ xuống che cả gương mặt. Cô ngồi đó thật… Trong lòng Diệp Hạo chửi thề một tiếng, một cô gái ngốc nghếch như vậy mà cũng nhẫn tâm đuổi ra ngoài đúng là quá tàn nhẫn mà" Nhân Nhân ngoan, anh dẫn em đi xem cá lớn có được không? "Nhìn  cái đầu nhỏ đang chôn trong ngực mình từ từ ngước lên, hai mắt tràn đầy hưng phấn " Đi, Hạo nhanh đi đi "Diệp Hạo dùng một tay còn lại xoa đầu cô " Cô ngốc "" Nhân Nhân không ngốc nha " vừa nói vừa phồng má uy h**p nhìn Diệp Hạo" Được rồi được rồi, Nhân Nhân thông minh nhất nha " nói rồi nâng mặt cô lên hôn vào môi cô một cái**** Tại Thủy Cung ****" Hạo..... cá aaaa " Nhân Nhân ngồi trên tay Diệp Hạo hưng phấn chỉ vào vài con cá trong bể thủy tinh" Oa.... Oa.... Hạo... thật lớn nha.. còn có đuôi dài kìa haha " Diệp Hạo phì cười nhìn cô gái nhỏ hưng phấn hét lớn, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh trong lòng mình" Hạo... cá ăn rất ngon nha, bắt nó đi Hạo " đôi mắt nhìn những con cá của Nhân Nhân vì thèm thịt cá mà phát sáng" Nhà chúng ta không thiếu thức ăn đâu Nhân ngốc " Diệp Hạo thật sự bó tay với cô mà" Ngốc Hạo, sẽ đói đấy biết không? " Nhân Nhân không cho là đúng, hai bàn tay nho nhỏ chụp lên mặt Diệp Hạo. Bà rõ ràng thường nói nhà không có thức ăn nên Nhân Nhân rất hay bị đói nha, giờ cá nhiều như vậy mà Hạo không chịu bắt rõ ràng là ngốc mà, hừ...Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô làm Diệp Hạo vừa đau lòng vừa đáng yêu " Anh dẫn em đi ăn thức ăn ngon nhé "Nhắc tới đồ ăn đôi mắt to tròn của Nhân Nhân liền sáng chói lóa " Đi đi đi đi nha Hạo hắc hắc "Bảo bối của hắn vừa ngốc vừa tham ăn nhưng mà hắn lại thấy đáng yêu chết được mà hahaha.

Chương 9: Đúng là đồ Ngốc