Tác giả:

Editor: ChieuNinh Sắc trời còn chưa sáng, công việc của hạ nhân ở Sở gia Lăng Dương thành đã lu bù lên, lướt nhẹ như con thoi trong các viện. Hôm nay là ngày kiểm tra của đệ tử Sở gia Lăng Dương, phàm là đệ tử tròn mười tuổi của Sở thị đều sẽ tập trung đến trước trung tâm quảng trường ở đại trạch Sở gia Lăng Dương vào ngày hôm nay để tiến hành khảo nghiệm. Đây là thời điểm cực kỳ long trọng ở Sở thị bộ tộc hàng năm, nó liên quan tới vận mệnh tương lai của nhiều đệ tử Sở thị bộ tộc, không ai dám coi thường qua quýt. Chỉ chốc lát sau, trong rất nhiều viện đã truyền ra động tĩnh. Thừa dịp sắc trời chưa sáng, một bóng dáng màu đen xuyên qua rất nhanh ở trên mái hiên. Tốc độ của nó cực nhanh, người đi lại trong viện đều không phát hiện ở trên đỉnh đầu có một con yêu thú xuyên qua, mỗi khi có võ giả tuần tra đi qua, thì nó giống một con báo săn đi đêm, an tĩnh ẩn náu ở trên xà nhà, cho đến khi võ giả tuần tra rời khỏi thì nó mới tiếp tục đi qua ở trên mái hiên. Nó quen thuộc đi đến nhà bếp…

Chương 337: 337: Bạch Ly Sơn Hung Danh Hiển Hách

Cùng Trời Với ThúTác giả: Vụ Thỉ DựcTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEditor: ChieuNinh Sắc trời còn chưa sáng, công việc của hạ nhân ở Sở gia Lăng Dương thành đã lu bù lên, lướt nhẹ như con thoi trong các viện. Hôm nay là ngày kiểm tra của đệ tử Sở gia Lăng Dương, phàm là đệ tử tròn mười tuổi của Sở thị đều sẽ tập trung đến trước trung tâm quảng trường ở đại trạch Sở gia Lăng Dương vào ngày hôm nay để tiến hành khảo nghiệm. Đây là thời điểm cực kỳ long trọng ở Sở thị bộ tộc hàng năm, nó liên quan tới vận mệnh tương lai của nhiều đệ tử Sở thị bộ tộc, không ai dám coi thường qua quýt. Chỉ chốc lát sau, trong rất nhiều viện đã truyền ra động tĩnh. Thừa dịp sắc trời chưa sáng, một bóng dáng màu đen xuyên qua rất nhanh ở trên mái hiên. Tốc độ của nó cực nhanh, người đi lại trong viện đều không phát hiện ở trên đỉnh đầu có một con yêu thú xuyên qua, mỗi khi có võ giả tuần tra đi qua, thì nó giống một con báo săn đi đêm, an tĩnh ẩn náu ở trên xà nhà, cho đến khi võ giả tuần tra rời khỏi thì nó mới tiếp tục đi qua ở trên mái hiên. Nó quen thuộc đi đến nhà bếp… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đàm Đài Anh Trì nói xong, thấy sắc mặt Ô Tử Hàm khác thường, trong lòng khẽ động.Nhưng mà hắn cũng là hiểu lầm suy nghĩ trong lòng Ô Tử Hàm, còn tưởng rằng Ô Tử Hàm cũng giống như rất nhiều người, đều kỳ quái Bạch Ly Vực rốt cuộc đang muốn làm gì.Ở trong mắt rất nhiều người tu luyện Đại Hoang giới, Bạch Ly Vực là một tồn tại phi thường đặc thù, Bạch Ly Vực không động thì thôi, vừa động thì muốn làm lớn, nhiều năm qua như vậy, mọi người đều bị Bạch Ly Vực giày vò đến không còn cách nào khác, nói tới Bạch Ly Vực, lại càng kín như bưng.Thật sự không có biện pháp, ai kêu vị vực chủ Bạch Ly Vực kia làm việc quá mức một lời khó nói hết, lâu dài, người Đại Hoang giới ngay cả nói tới hắn cũng không quá nguyện ý, mỗi khi nói tới, cũng là từ ngữ mập mờ, không dám nói được quá rõ ràng, để tránh rước họa vào thân.Ô Tử Hàm tuy rằng trong lòng có suy đoán, cũng không thể lộ ra Sở Chước tồn tại, càng không thể để lộ ra quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ, để tránh mang đến nguy hiểm cho nàng.Hắn lập tức hỏi: "Đàm Đài đạo hữu có thể có được được tin tức gì?"Đàm Đài Anh Trì mỉm cười nói: "Ta sao có thể có được tin tức gì? Nếu là đoán đúng thì còn may, nếu đã đoán sai, không cẩn thận làm cái gì, chọc tới vị kia, Quy Nhất Tông cũng không bảo vệ được ta."Nghe đến đó, Ô Tử Hàm yên lặng liếc hắn một cái, trong lòng lại có chút nhận thức cùng lời hắn nói.Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Xem ra biển thời gian muốn náo nhiệt rồi.""Ai nói không phải đây, đến lúc đó mọi người vọt tới như ong vỡ tổ, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì." Đàm Đài Anh Trì thán một tiếng.Hai người lại hàn huyên một lát, đều là một ít râu ria, Đàm Đài Anh Trì rất nhanh liền cáo từ rời khỏi.Chiếc cầu nối giữa hai chiếc thuyền đã thu hồi, nhưng mà thuyền Đàm Đài Anh Trì vẫn là giống thuyền phụ thuộc, tạm thời đi theo chung quanh thuyền Ô chủ, Ô Tử Hàm nghĩ tin tức lúc trước có được từ Đàm Đài Anh Trì người này, cũng là không cự tuyệt hắn đi theo đuôi thuyền.Nếu chân tướng giống như Đàm Đài Anh Trì nói, còn không bằng giữ hắn đi theo.Ô Tử Hàm hơi hơi suy tư một trận, liền đi tìm đám người Vân Nhụy tiên tử Phạm Tiên Vực.Vân Nhụy tiên tử thấy hắn tới, vẻ mặt còn ngạc nhiên, chưa nói đã cười: "A, cơn gió nào thổi Ô quản sự tới đây? Ta còn tưởng rằng Ô quản sự trốn chúng ta còn không kịp nữa chứ?"Ô Tử Hàm da mặt thật dày, nhìn không ra một điểm chột dạ, cười nói: "Cái này cũng không nên trách ta, lúc trước mấy vị tiên tử hận không thể mỗi ngày chặn ta thẩm vấn, ta đây không phải sợ hãi trong lòng sao?"Thất Âm tiên tử đang dùng linh lực bảo dưỡng Thất Âm cầm, nghe nói như thế, liếc nhìn hắn một cái.Hắn sợ hãi? Nếu thực sợ hãi, cũng sẽ không mỗi lần các nàng thăm dò chuyện của Ô chủ, hắn lúc nào cũng là đá trái đá phải mà nói, trơn như chạch.Ô Tử Hàm nói cười hai câu cùng các nàng, liền thu liễm thần sắc, nói cho các nàng tin tức vừa rồi có được từ Đàm Đài Anh Trì.Vân Nhụy tiên tử thu hồi tươi cười trên mặt, Thất Âm tiên tử cũng vẻ mặt nghiêm túc, hai người đều cân nhắc tin tức này, chỉ tiếc bọn họ hơn một năm trước tiến vào biển thời gian, ngăn cách cùng bên ngoài, chút tin tức như vậy, không thể làm cho bọn họ đoán ra được gì."Hy vọng không là chuyện xấu gì mới tốt! " Vân Nhụy tiên tử lẩm bẩm.Trên mặt thanh lãnh của Thất Âm tiên tử cũng biểu lộ một chút sầu lo, lo lắng Bạch Ly Vực lại giày vò gì đó, khiến người ta sức cùng lực kiệt; lại lo lắng có phải Đại Hoang giới lại phát sinh chuyện gì hay không, dẫn tới vị kia tự mình ra mặt.Ô Tử Hàm nghĩ tới Sở Chước ở tầng thứ năm, trong lòng kỳ thực không phải lo lắng như vậy, nếu Bạch Ly Vực lại muốn gây sự, dĩ vãng bọn họ không thể tránh được, nhưng lần này có Sở Chước!Hẳn là sẽ không làm lớn như vậy đi?Hắn trước kia đương nhiên sẽ không nghĩ như vậy, mỗi lần nghe nói vị Bạch Ly Vực Chủ kia, đều có chút bỡ ngỡ, có thể tránh liền tránh.Nhưng Sở Chước thật sự là một ngoài ý muốn, nàng không chỉ có là bị sóng thời gian đưa tới đây, hơn nữa trên người còn có hơi thở Bạch Ly Vực Chủ, trong thiên hạ này, người người tu luyện nào có thể vô duyên vô cớ dính vào hơi thở Bạch Ly Vực Chủ chứ?Ấn theo tuổi cùng tu vi của nàng, khẳng định nàng không phải trưởng bối nào đó của Bạch Ly Vực Chủ, ấn chủng tộc mà nói, đây chính là một nhân loại chính tông, cũng không có huyết mạch thần thú, càng không thể là họ hàng gần này nọ.Dù sao, mặc kệ là khả năng nào, quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ không phải là ít."Vị Bạch Ly Vực kia, giống như có một trăm năm không xuất hiện rồi đi?" Vân Nhụy tiên tử hỏi.Thất Âm tiên tử đối với cái này thật ra ký ức khắc sâu, gật đầu nói: "Đúng vậy, một trăm năm trước, sau khi hắn chém giết Diêm Ma Kim Viêm Vực ở Hoang Trạch, nghe nói liền vẫn luôn ở tại Bạch Ly Vực bế quan tu luyện, Bạch Ly Vực bên kia cũng không truyền ra tin tức gì của hắn! "Thất Âm tiên tử dù chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người hiểu ý trong lời nàng nói.Chẳng lẽ mới an phận một trăm năm, vị kia lại muốn chạy đến gây sự?.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đàm Đài Anh Trì nói xong, thấy sắc mặt Ô Tử Hàm khác thường, trong lòng khẽ động.

Nhưng mà hắn cũng là hiểu lầm suy nghĩ trong lòng Ô Tử Hàm, còn tưởng rằng Ô Tử Hàm cũng giống như rất nhiều người, đều kỳ quái Bạch Ly Vực rốt cuộc đang muốn làm gì.

Ở trong mắt rất nhiều người tu luyện Đại Hoang giới, Bạch Ly Vực là một tồn tại phi thường đặc thù, Bạch Ly Vực không động thì thôi, vừa động thì muốn làm lớn, nhiều năm qua như vậy, mọi người đều bị Bạch Ly Vực giày vò đến không còn cách nào khác, nói tới Bạch Ly Vực, lại càng kín như bưng.

Thật sự không có biện pháp, ai kêu vị vực chủ Bạch Ly Vực kia làm việc quá mức một lời khó nói hết, lâu dài, người Đại Hoang giới ngay cả nói tới hắn cũng không quá nguyện ý, mỗi khi nói tới, cũng là từ ngữ mập mờ, không dám nói được quá rõ ràng, để tránh rước họa vào thân.

Ô Tử Hàm tuy rằng trong lòng có suy đoán, cũng không thể lộ ra Sở Chước tồn tại, càng không thể để lộ ra quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ, để tránh mang đến nguy hiểm cho nàng.

Hắn lập tức hỏi: "Đàm Đài đạo hữu có thể có được được tin tức gì?"

Đàm Đài Anh Trì mỉm cười nói: "Ta sao có thể có được tin tức gì? Nếu là đoán đúng thì còn may, nếu đã đoán sai, không cẩn thận làm cái gì, chọc tới vị kia, Quy Nhất Tông cũng không bảo vệ được ta.

"

Nghe đến đó, Ô Tử Hàm yên lặng liếc hắn một cái, trong lòng lại có chút nhận thức cùng lời hắn nói.

Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Xem ra biển thời gian muốn náo nhiệt rồi.

"

"Ai nói không phải đây, đến lúc đó mọi người vọt tới như ong vỡ tổ, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

" Đàm Đài Anh Trì thán một tiếng.

Hai người lại hàn huyên một lát, đều là một ít râu ria, Đàm Đài Anh Trì rất nhanh liền cáo từ rời khỏi.

Chiếc cầu nối giữa hai chiếc thuyền đã thu hồi, nhưng mà thuyền Đàm Đài Anh Trì vẫn là giống thuyền phụ thuộc, tạm thời đi theo chung quanh thuyền Ô chủ, Ô Tử Hàm nghĩ tin tức lúc trước có được từ Đàm Đài Anh Trì người này, cũng là không cự tuyệt hắn đi theo đuôi thuyền.

Nếu chân tướng giống như Đàm Đài Anh Trì nói, còn không bằng giữ hắn đi theo.

Ô Tử Hàm hơi hơi suy tư một trận, liền đi tìm đám người Vân Nhụy tiên tử Phạm Tiên Vực.

Vân Nhụy tiên tử thấy hắn tới, vẻ mặt còn ngạc nhiên, chưa nói đã cười: "A, cơn gió nào thổi Ô quản sự tới đây? Ta còn tưởng rằng Ô quản sự trốn chúng ta còn không kịp nữa chứ?"

Ô Tử Hàm da mặt thật dày, nhìn không ra một điểm chột dạ, cười nói: "Cái này cũng không nên trách ta, lúc trước mấy vị tiên tử hận không thể mỗi ngày chặn ta thẩm vấn, ta đây không phải sợ hãi trong lòng sao?"

Thất Âm tiên tử đang dùng linh lực bảo dưỡng Thất Âm cầm, nghe nói như thế, liếc nhìn hắn một cái.

Hắn sợ hãi? Nếu thực sợ hãi, cũng sẽ không mỗi lần các nàng thăm dò chuyện của Ô chủ, hắn lúc nào cũng là đá trái đá phải mà nói, trơn như chạch.

Ô Tử Hàm nói cười hai câu cùng các nàng, liền thu liễm thần sắc, nói cho các nàng tin tức vừa rồi có được từ Đàm Đài Anh Trì.

Vân Nhụy tiên tử thu hồi tươi cười trên mặt, Thất Âm tiên tử cũng vẻ mặt nghiêm túc, hai người đều cân nhắc tin tức này, chỉ tiếc bọn họ hơn một năm trước tiến vào biển thời gian, ngăn cách cùng bên ngoài, chút tin tức như vậy, không thể làm cho bọn họ đoán ra được gì.

"Hy vọng không là chuyện xấu gì mới tốt! " Vân Nhụy tiên tử lẩm bẩm.

Trên mặt thanh lãnh của Thất Âm tiên tử cũng biểu lộ một chút sầu lo, lo lắng Bạch Ly Vực lại giày vò gì đó, khiến người ta sức cùng lực kiệt; lại lo lắng có phải Đại Hoang giới lại phát sinh chuyện gì hay không, dẫn tới vị kia tự mình ra mặt.

Ô Tử Hàm nghĩ tới Sở Chước ở tầng thứ năm, trong lòng kỳ thực không phải lo lắng như vậy, nếu Bạch Ly Vực lại muốn gây sự, dĩ vãng bọn họ không thể tránh được, nhưng lần này có Sở Chước!

Hẳn là sẽ không làm lớn như vậy đi?

Hắn trước kia đương nhiên sẽ không nghĩ như vậy, mỗi lần nghe nói vị Bạch Ly Vực Chủ kia, đều có chút bỡ ngỡ, có thể tránh liền tránh.

Nhưng Sở Chước thật sự là một ngoài ý muốn, nàng không chỉ có là bị sóng thời gian đưa tới đây, hơn nữa trên người còn có hơi thở Bạch Ly Vực Chủ, trong thiên hạ này, người người tu luyện nào có thể vô duyên vô cớ dính vào hơi thở Bạch Ly Vực Chủ chứ?

Ấn theo tuổi cùng tu vi của nàng, khẳng định nàng không phải trưởng bối nào đó của Bạch Ly Vực Chủ, ấn chủng tộc mà nói, đây chính là một nhân loại chính tông, cũng không có huyết mạch thần thú, càng không thể là họ hàng gần này nọ.

Dù sao, mặc kệ là khả năng nào, quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ không phải là ít.

"Vị Bạch Ly Vực kia, giống như có một trăm năm không xuất hiện rồi đi?" Vân Nhụy tiên tử hỏi.

Thất Âm tiên tử đối với cái này thật ra ký ức khắc sâu, gật đầu nói: "Đúng vậy, một trăm năm trước, sau khi hắn chém giết Diêm Ma Kim Viêm Vực ở Hoang Trạch, nghe nói liền vẫn luôn ở tại Bạch Ly Vực bế quan tu luyện, Bạch Ly Vực bên kia cũng không truyền ra tin tức gì của hắn! "

Thất Âm tiên tử dù chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người hiểu ý trong lời nàng nói.

Chẳng lẽ mới an phận một trăm năm, vị kia lại muốn chạy đến gây sự?

Image removed.

.

Cùng Trời Với ThúTác giả: Vụ Thỉ DựcTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngEditor: ChieuNinh Sắc trời còn chưa sáng, công việc của hạ nhân ở Sở gia Lăng Dương thành đã lu bù lên, lướt nhẹ như con thoi trong các viện. Hôm nay là ngày kiểm tra của đệ tử Sở gia Lăng Dương, phàm là đệ tử tròn mười tuổi của Sở thị đều sẽ tập trung đến trước trung tâm quảng trường ở đại trạch Sở gia Lăng Dương vào ngày hôm nay để tiến hành khảo nghiệm. Đây là thời điểm cực kỳ long trọng ở Sở thị bộ tộc hàng năm, nó liên quan tới vận mệnh tương lai của nhiều đệ tử Sở thị bộ tộc, không ai dám coi thường qua quýt. Chỉ chốc lát sau, trong rất nhiều viện đã truyền ra động tĩnh. Thừa dịp sắc trời chưa sáng, một bóng dáng màu đen xuyên qua rất nhanh ở trên mái hiên. Tốc độ của nó cực nhanh, người đi lại trong viện đều không phát hiện ở trên đỉnh đầu có một con yêu thú xuyên qua, mỗi khi có võ giả tuần tra đi qua, thì nó giống một con báo săn đi đêm, an tĩnh ẩn náu ở trên xà nhà, cho đến khi võ giả tuần tra rời khỏi thì nó mới tiếp tục đi qua ở trên mái hiên. Nó quen thuộc đi đến nhà bếp… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đàm Đài Anh Trì nói xong, thấy sắc mặt Ô Tử Hàm khác thường, trong lòng khẽ động.Nhưng mà hắn cũng là hiểu lầm suy nghĩ trong lòng Ô Tử Hàm, còn tưởng rằng Ô Tử Hàm cũng giống như rất nhiều người, đều kỳ quái Bạch Ly Vực rốt cuộc đang muốn làm gì.Ở trong mắt rất nhiều người tu luyện Đại Hoang giới, Bạch Ly Vực là một tồn tại phi thường đặc thù, Bạch Ly Vực không động thì thôi, vừa động thì muốn làm lớn, nhiều năm qua như vậy, mọi người đều bị Bạch Ly Vực giày vò đến không còn cách nào khác, nói tới Bạch Ly Vực, lại càng kín như bưng.Thật sự không có biện pháp, ai kêu vị vực chủ Bạch Ly Vực kia làm việc quá mức một lời khó nói hết, lâu dài, người Đại Hoang giới ngay cả nói tới hắn cũng không quá nguyện ý, mỗi khi nói tới, cũng là từ ngữ mập mờ, không dám nói được quá rõ ràng, để tránh rước họa vào thân.Ô Tử Hàm tuy rằng trong lòng có suy đoán, cũng không thể lộ ra Sở Chước tồn tại, càng không thể để lộ ra quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ, để tránh mang đến nguy hiểm cho nàng.Hắn lập tức hỏi: "Đàm Đài đạo hữu có thể có được được tin tức gì?"Đàm Đài Anh Trì mỉm cười nói: "Ta sao có thể có được tin tức gì? Nếu là đoán đúng thì còn may, nếu đã đoán sai, không cẩn thận làm cái gì, chọc tới vị kia, Quy Nhất Tông cũng không bảo vệ được ta."Nghe đến đó, Ô Tử Hàm yên lặng liếc hắn một cái, trong lòng lại có chút nhận thức cùng lời hắn nói.Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Xem ra biển thời gian muốn náo nhiệt rồi.""Ai nói không phải đây, đến lúc đó mọi người vọt tới như ong vỡ tổ, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì." Đàm Đài Anh Trì thán một tiếng.Hai người lại hàn huyên một lát, đều là một ít râu ria, Đàm Đài Anh Trì rất nhanh liền cáo từ rời khỏi.Chiếc cầu nối giữa hai chiếc thuyền đã thu hồi, nhưng mà thuyền Đàm Đài Anh Trì vẫn là giống thuyền phụ thuộc, tạm thời đi theo chung quanh thuyền Ô chủ, Ô Tử Hàm nghĩ tin tức lúc trước có được từ Đàm Đài Anh Trì người này, cũng là không cự tuyệt hắn đi theo đuôi thuyền.Nếu chân tướng giống như Đàm Đài Anh Trì nói, còn không bằng giữ hắn đi theo.Ô Tử Hàm hơi hơi suy tư một trận, liền đi tìm đám người Vân Nhụy tiên tử Phạm Tiên Vực.Vân Nhụy tiên tử thấy hắn tới, vẻ mặt còn ngạc nhiên, chưa nói đã cười: "A, cơn gió nào thổi Ô quản sự tới đây? Ta còn tưởng rằng Ô quản sự trốn chúng ta còn không kịp nữa chứ?"Ô Tử Hàm da mặt thật dày, nhìn không ra một điểm chột dạ, cười nói: "Cái này cũng không nên trách ta, lúc trước mấy vị tiên tử hận không thể mỗi ngày chặn ta thẩm vấn, ta đây không phải sợ hãi trong lòng sao?"Thất Âm tiên tử đang dùng linh lực bảo dưỡng Thất Âm cầm, nghe nói như thế, liếc nhìn hắn một cái.Hắn sợ hãi? Nếu thực sợ hãi, cũng sẽ không mỗi lần các nàng thăm dò chuyện của Ô chủ, hắn lúc nào cũng là đá trái đá phải mà nói, trơn như chạch.Ô Tử Hàm nói cười hai câu cùng các nàng, liền thu liễm thần sắc, nói cho các nàng tin tức vừa rồi có được từ Đàm Đài Anh Trì.Vân Nhụy tiên tử thu hồi tươi cười trên mặt, Thất Âm tiên tử cũng vẻ mặt nghiêm túc, hai người đều cân nhắc tin tức này, chỉ tiếc bọn họ hơn một năm trước tiến vào biển thời gian, ngăn cách cùng bên ngoài, chút tin tức như vậy, không thể làm cho bọn họ đoán ra được gì."Hy vọng không là chuyện xấu gì mới tốt! " Vân Nhụy tiên tử lẩm bẩm.Trên mặt thanh lãnh của Thất Âm tiên tử cũng biểu lộ một chút sầu lo, lo lắng Bạch Ly Vực lại giày vò gì đó, khiến người ta sức cùng lực kiệt; lại lo lắng có phải Đại Hoang giới lại phát sinh chuyện gì hay không, dẫn tới vị kia tự mình ra mặt.Ô Tử Hàm nghĩ tới Sở Chước ở tầng thứ năm, trong lòng kỳ thực không phải lo lắng như vậy, nếu Bạch Ly Vực lại muốn gây sự, dĩ vãng bọn họ không thể tránh được, nhưng lần này có Sở Chước!Hẳn là sẽ không làm lớn như vậy đi?Hắn trước kia đương nhiên sẽ không nghĩ như vậy, mỗi lần nghe nói vị Bạch Ly Vực Chủ kia, đều có chút bỡ ngỡ, có thể tránh liền tránh.Nhưng Sở Chước thật sự là một ngoài ý muốn, nàng không chỉ có là bị sóng thời gian đưa tới đây, hơn nữa trên người còn có hơi thở Bạch Ly Vực Chủ, trong thiên hạ này, người người tu luyện nào có thể vô duyên vô cớ dính vào hơi thở Bạch Ly Vực Chủ chứ?Ấn theo tuổi cùng tu vi của nàng, khẳng định nàng không phải trưởng bối nào đó của Bạch Ly Vực Chủ, ấn chủng tộc mà nói, đây chính là một nhân loại chính tông, cũng không có huyết mạch thần thú, càng không thể là họ hàng gần này nọ.Dù sao, mặc kệ là khả năng nào, quan hệ của Sở Chước cùng Bạch Ly Vực Chủ không phải là ít."Vị Bạch Ly Vực kia, giống như có một trăm năm không xuất hiện rồi đi?" Vân Nhụy tiên tử hỏi.Thất Âm tiên tử đối với cái này thật ra ký ức khắc sâu, gật đầu nói: "Đúng vậy, một trăm năm trước, sau khi hắn chém giết Diêm Ma Kim Viêm Vực ở Hoang Trạch, nghe nói liền vẫn luôn ở tại Bạch Ly Vực bế quan tu luyện, Bạch Ly Vực bên kia cũng không truyền ra tin tức gì của hắn! "Thất Âm tiên tử dù chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người hiểu ý trong lời nàng nói.Chẳng lẽ mới an phận một trăm năm, vị kia lại muốn chạy đến gây sự?.

Chương 337: 337: Bạch Ly Sơn Hung Danh Hiển Hách