Tác giả:

15 năm trước Hạ Trúc Băng 4t, Trịnh Diệc Phàm 6t, tại công viên P Một cậu bé bị 1 đám vây quanh " Lăng Diệc Phàm, sao mầy yếu đuối vậy để con bé Hạ Trúc Băng bênh vực mày sao thật mấy mặt con trai quá"_ Một thằng nhóc to con nhất đám quát. Hạ tiểu thư cầm sẻng xúc cát đầu chơi đánh tới tấp vào đám đó" Chẳng phải tôi đã bảo các người ko đc ăn h**p anh Phàm sao? Mấy người xấu tính quá" Trúc Băng là con của ông trùm tất nhiên cũng ko phải dạng vừa rồi. "Mày coi chừng tao đó 2 đứa kia" tụi nó vừa bỏ chạy vừa hét " Anh Phàm anh không sao chứ?"_ Cô bé vừa đỡ Diệc Phàm vừa cười toe_ " Bọn họ thật đáng ghét, lần sau em sẽ cho họ biết mặt" "Ko đâu tiểu Băng bọn họ nói đúng anh quá yếu đuối"_ Cậu bé vừa quẹt nước mắt vừa nói " Anh Diệc Phàm à...." "Tiểu Băng anh nhấtđịnh sẽ thật mạnh mẽ để có thể bảo vệ cho em" " Anh hứa nhé ngoéo tay nào" "Anh hứa" Diệc Phàm từ lúc đó rất siêng năng rèn luyện võ nghệ cậu muốn có thể bảo vệ cho Băng Băng nhưng năm cô 12t cậu cùng gia đình sang nước ngoài, cô bé…

Chương 5: Cô bạn mới

Cô Vợ Sát Thủ Của Tổng Tài Máu LạnhTác giả: Võ Lâm Kim NgânTruyện Ngôn Tình15 năm trước Hạ Trúc Băng 4t, Trịnh Diệc Phàm 6t, tại công viên P Một cậu bé bị 1 đám vây quanh " Lăng Diệc Phàm, sao mầy yếu đuối vậy để con bé Hạ Trúc Băng bênh vực mày sao thật mấy mặt con trai quá"_ Một thằng nhóc to con nhất đám quát. Hạ tiểu thư cầm sẻng xúc cát đầu chơi đánh tới tấp vào đám đó" Chẳng phải tôi đã bảo các người ko đc ăn h**p anh Phàm sao? Mấy người xấu tính quá" Trúc Băng là con của ông trùm tất nhiên cũng ko phải dạng vừa rồi. "Mày coi chừng tao đó 2 đứa kia" tụi nó vừa bỏ chạy vừa hét " Anh Phàm anh không sao chứ?"_ Cô bé vừa đỡ Diệc Phàm vừa cười toe_ " Bọn họ thật đáng ghét, lần sau em sẽ cho họ biết mặt" "Ko đâu tiểu Băng bọn họ nói đúng anh quá yếu đuối"_ Cậu bé vừa quẹt nước mắt vừa nói " Anh Diệc Phàm à...." "Tiểu Băng anh nhấtđịnh sẽ thật mạnh mẽ để có thể bảo vệ cho em" " Anh hứa nhé ngoéo tay nào" "Anh hứa" Diệc Phàm từ lúc đó rất siêng năng rèn luyện võ nghệ cậu muốn có thể bảo vệ cho Băng Băng nhưng năm cô 12t cậu cùng gia đình sang nước ngoài, cô bé… Trịnh thị là tập đoàn lớn nhất nhì thế giới và có rất nhiều chi nhánh trên khắp thế giới. Với yêu cầu tuyển nhân viên nghiêm ngặt, bạn sẽ được nhận vào làm nếu bạn có tài. Nhưng nếu bạn có tham vọng đạt đến chức trưởng hay phó giám đốc một bộ phận nào đó là điều không thể. Vì muốn lên được chức vị đó thì bạn phải dấn thân vào rất nhiều nguy hiểm. Hoặc bạn là người tổng tài tin tưởng hoặc là...bạn là người của hắc đạo...Hạ Trúc Băng theo Trịnh tổng bước vào phòng họp trước ánh mắt ngạc nhiên của bao người, họ tự hỏi cô gái lạ mặt này là ai, và họ càng ngạc nhiên hơn, đặc biệt là các cô gái có vẻ ganh ghét vì tổng tài của họ, soái ca của họ, lại giới thiệu một cô gái lạ hoắc như thế làm thư kí riêngTrúc Băng đến phòng nghỉ pha một ly cafe nóng. Chợt nghe tiếng phát ra_ Sao công việc tôi giao cô chưa làm xong à? Cô muốn chống lại tôi sao. Hừ một cô nhân viên quèn như cô à _ cô ta lớn tiếng_ Tôi nghĩ cô nên biết điều một chút, tốt nhất là cô nên làm tốt việc của mình.Hạ Trúc Băng bước vào, hoá ra là trưởng bộ phận nhân sự đang lớn tiếng với một cô nhân viên._ Cô nên biết nghe lời làm những gì tôi bảo, không thì tôi sẽ mách tổng tài, cô nên nhớ tôi là người được ưu ái nhất cái công ty này_ cô ta kiêu ngạo_ Người được ưu ái nhất công ty sao?? Tại sao nhỉ?? _ Hạ tiểu thư lên tiếng_ Đúng vậy, tôi là cánh tay đắc lực của tổng tài, chỉ cần tôi gật đầu tổng tài sẽ thuộc về tôi. Haha _ Cô ta cười đắc ý_ Ồ, tôi lại không nghĩ cô sẽ thành công_ Cái gì cô nghĩ mình là ai mà dám... Ơ.. ơ.. Trợ lý giám đốc hóa ra là cô. _ Cô ta mặt nhăn mày nhó_ Ồ vậy cô nghĩ là ai, một cô nhân viên quèn sao, tôi mong cô có một lời giải thích, nếu không... Hạ Trúc Băng đưa máy thu âm lên.. Tôi nghĩ giám đốc sẽ hứng thú muốn biết nội dung cuộc nói chuyện của 2 người và cô giao cho cô ấy việc gì đấy_ Kh... Không... Có gì?? _Cô ta lắp ba lắp bắp_Thế sao_ Đúng vậy_ Nghe đây tôi hi vọng việc này sẽ không tái diễn, cô không được ăn h**p cô ấy nữa_ Vâng tôi biết rồiCô ta bỏ đi với vẻ mặt tức tối, thầm nghĩ " Đợi đấy, cô dám uy h**p tôi"Trúc Băng bước đến" Sao cô không phản kháng?? "_ Tôi.. Tôi không thể mất công việc này. Cám ơn cô giúp tôi nhưng tôi có thể tự lo được_ Tôi không nghĩ thế. Cô có thể nói với giám đốc, dù tôi nghĩ tên đó chả tốt lành gì nhưng anh ta có thể giúp cô đòi lại công bằng_ Giám đốc làm sao nghe tôi, tôi không có bằng chứng cũng chả có gì để chứng minh là tôi giúp cô ta làm mọi công việc của trưởng phòng cả_ Làm mọi việc... Trúc Băng ngạc nhiên... Vậy chẳng phải cô ta hữu danh thoi sao..._...._ Tìm bằng chứng đi. Hạ Trúc Băng lên tiếng._Sao???_Tìm bằng chứng buộc tội cô ta. Tôi sẽ giúp cô_ Nhưng lỡ như cô bị mất việc thì sao_ Hm. Dù có gan anh ta cũng không dám đủ tôiCô gái ngạc nhiên_Cám ơn cô, trợ lý giám đốc_Hạ Trúc Băng, gọi tôi là Trúc Băng_Vũ Ân, rất hân hạnh làm quen

Trịnh thị là tập đoàn lớn nhất nhì thế giới và có rất nhiều chi nhánh trên khắp thế giới. Với yêu cầu tuyển nhân viên nghiêm ngặt, bạn sẽ được nhận vào làm nếu bạn có tài. Nhưng nếu bạn có tham vọng đạt đến chức trưởng hay phó giám đốc một bộ phận nào đó là điều không thể. Vì muốn lên được chức vị đó thì bạn phải dấn thân vào rất nhiều nguy hiểm. Hoặc bạn là người tổng tài tin tưởng hoặc là...bạn là người của hắc đạo...

Hạ Trúc Băng theo Trịnh tổng bước vào phòng họp trước ánh mắt ngạc nhiên của bao người, họ tự hỏi cô gái lạ mặt này là ai, và họ càng ngạc nhiên hơn, đặc biệt là các cô gái có vẻ ganh ghét vì tổng tài của họ, soái ca của họ, lại giới thiệu một cô gái lạ hoắc như thế làm thư kí riêng

Trúc Băng đến phòng nghỉ pha một ly cafe nóng. Chợt nghe tiếng phát ra

_ Sao công việc tôi giao cô chưa làm xong à? Cô muốn chống lại tôi sao. Hừ một cô nhân viên quèn như cô à _ cô ta lớn tiếng_ Tôi nghĩ cô nên biết điều một chút, tốt nhất là cô nên làm tốt việc của mình.

Hạ Trúc Băng bước vào, hoá ra là trưởng bộ phận nhân sự đang lớn tiếng với một cô nhân viên.

_ Cô nên biết nghe lời làm những gì tôi bảo, không thì tôi sẽ mách tổng tài, cô nên nhớ tôi là người được ưu ái nhất cái công ty này_ cô ta kiêu ngạo

_ Người được ưu ái nhất công ty sao?? Tại sao nhỉ?? _ Hạ tiểu thư lên tiếng

_ Đúng vậy, tôi là cánh tay đắc lực của tổng tài, chỉ cần tôi gật đầu tổng tài sẽ thuộc về tôi. Haha _ Cô ta cười đắc ý

_ Ồ, tôi lại không nghĩ cô sẽ thành công

_ Cái gì cô nghĩ mình là ai mà dám... Ơ.. ơ.. Trợ lý giám đốc hóa ra là cô. _ Cô ta mặt nhăn mày nhó

_ Ồ vậy cô nghĩ là ai, một cô nhân viên quèn sao, tôi mong cô có một lời giải thích, nếu không... Hạ Trúc Băng đưa máy thu âm lên.. Tôi nghĩ giám đốc sẽ hứng thú muốn biết nội dung cuộc nói chuyện của 2 người và cô giao cho cô ấy việc gì đấy

_ Kh... Không... Có gì?? _Cô ta lắp ba lắp bắp

_Thế sao

_ Đúng vậy

_ Nghe đây tôi hi vọng việc này sẽ không tái diễn, cô không được ăn h**p cô ấy nữa

_ Vâng tôi biết rồi

Cô ta bỏ đi với vẻ mặt tức tối, thầm nghĩ " Đợi đấy, cô dám uy h**p tôi"

Trúc Băng bước đến" Sao cô không phản kháng?? "

_ Tôi.. Tôi không thể mất công việc này. Cám ơn cô giúp tôi nhưng tôi có thể tự lo được

_ Tôi không nghĩ thế. Cô có thể nói với giám đốc, dù tôi nghĩ tên đó chả tốt lành gì nhưng anh ta có thể giúp cô đòi lại công bằng

_ Giám đốc làm sao nghe tôi, tôi không có bằng chứng cũng chả có gì để chứng minh là tôi giúp cô ta làm mọi công việc của trưởng phòng cả

_ Làm mọi việc... Trúc Băng ngạc nhiên... Vậy chẳng phải cô ta hữu danh thoi sao...

_....

_ Tìm bằng chứng đi. Hạ Trúc Băng lên tiếng.

_Sao???

_Tìm bằng chứng buộc tội cô ta. Tôi sẽ giúp cô

_ Nhưng lỡ như cô bị mất việc thì sao

_ Hm. Dù có gan anh ta cũng không dám đủ tôi

Cô gái ngạc nhiên

_Cám ơn cô, trợ lý giám đốc

_Hạ Trúc Băng, gọi tôi là Trúc Băng

_Vũ Ân, rất hân hạnh làm quen

Cô Vợ Sát Thủ Của Tổng Tài Máu LạnhTác giả: Võ Lâm Kim NgânTruyện Ngôn Tình15 năm trước Hạ Trúc Băng 4t, Trịnh Diệc Phàm 6t, tại công viên P Một cậu bé bị 1 đám vây quanh " Lăng Diệc Phàm, sao mầy yếu đuối vậy để con bé Hạ Trúc Băng bênh vực mày sao thật mấy mặt con trai quá"_ Một thằng nhóc to con nhất đám quát. Hạ tiểu thư cầm sẻng xúc cát đầu chơi đánh tới tấp vào đám đó" Chẳng phải tôi đã bảo các người ko đc ăn h**p anh Phàm sao? Mấy người xấu tính quá" Trúc Băng là con của ông trùm tất nhiên cũng ko phải dạng vừa rồi. "Mày coi chừng tao đó 2 đứa kia" tụi nó vừa bỏ chạy vừa hét " Anh Phàm anh không sao chứ?"_ Cô bé vừa đỡ Diệc Phàm vừa cười toe_ " Bọn họ thật đáng ghét, lần sau em sẽ cho họ biết mặt" "Ko đâu tiểu Băng bọn họ nói đúng anh quá yếu đuối"_ Cậu bé vừa quẹt nước mắt vừa nói " Anh Diệc Phàm à...." "Tiểu Băng anh nhấtđịnh sẽ thật mạnh mẽ để có thể bảo vệ cho em" " Anh hứa nhé ngoéo tay nào" "Anh hứa" Diệc Phàm từ lúc đó rất siêng năng rèn luyện võ nghệ cậu muốn có thể bảo vệ cho Băng Băng nhưng năm cô 12t cậu cùng gia đình sang nước ngoài, cô bé… Trịnh thị là tập đoàn lớn nhất nhì thế giới và có rất nhiều chi nhánh trên khắp thế giới. Với yêu cầu tuyển nhân viên nghiêm ngặt, bạn sẽ được nhận vào làm nếu bạn có tài. Nhưng nếu bạn có tham vọng đạt đến chức trưởng hay phó giám đốc một bộ phận nào đó là điều không thể. Vì muốn lên được chức vị đó thì bạn phải dấn thân vào rất nhiều nguy hiểm. Hoặc bạn là người tổng tài tin tưởng hoặc là...bạn là người của hắc đạo...Hạ Trúc Băng theo Trịnh tổng bước vào phòng họp trước ánh mắt ngạc nhiên của bao người, họ tự hỏi cô gái lạ mặt này là ai, và họ càng ngạc nhiên hơn, đặc biệt là các cô gái có vẻ ganh ghét vì tổng tài của họ, soái ca của họ, lại giới thiệu một cô gái lạ hoắc như thế làm thư kí riêngTrúc Băng đến phòng nghỉ pha một ly cafe nóng. Chợt nghe tiếng phát ra_ Sao công việc tôi giao cô chưa làm xong à? Cô muốn chống lại tôi sao. Hừ một cô nhân viên quèn như cô à _ cô ta lớn tiếng_ Tôi nghĩ cô nên biết điều một chút, tốt nhất là cô nên làm tốt việc của mình.Hạ Trúc Băng bước vào, hoá ra là trưởng bộ phận nhân sự đang lớn tiếng với một cô nhân viên._ Cô nên biết nghe lời làm những gì tôi bảo, không thì tôi sẽ mách tổng tài, cô nên nhớ tôi là người được ưu ái nhất cái công ty này_ cô ta kiêu ngạo_ Người được ưu ái nhất công ty sao?? Tại sao nhỉ?? _ Hạ tiểu thư lên tiếng_ Đúng vậy, tôi là cánh tay đắc lực của tổng tài, chỉ cần tôi gật đầu tổng tài sẽ thuộc về tôi. Haha _ Cô ta cười đắc ý_ Ồ, tôi lại không nghĩ cô sẽ thành công_ Cái gì cô nghĩ mình là ai mà dám... Ơ.. ơ.. Trợ lý giám đốc hóa ra là cô. _ Cô ta mặt nhăn mày nhó_ Ồ vậy cô nghĩ là ai, một cô nhân viên quèn sao, tôi mong cô có một lời giải thích, nếu không... Hạ Trúc Băng đưa máy thu âm lên.. Tôi nghĩ giám đốc sẽ hứng thú muốn biết nội dung cuộc nói chuyện của 2 người và cô giao cho cô ấy việc gì đấy_ Kh... Không... Có gì?? _Cô ta lắp ba lắp bắp_Thế sao_ Đúng vậy_ Nghe đây tôi hi vọng việc này sẽ không tái diễn, cô không được ăn h**p cô ấy nữa_ Vâng tôi biết rồiCô ta bỏ đi với vẻ mặt tức tối, thầm nghĩ " Đợi đấy, cô dám uy h**p tôi"Trúc Băng bước đến" Sao cô không phản kháng?? "_ Tôi.. Tôi không thể mất công việc này. Cám ơn cô giúp tôi nhưng tôi có thể tự lo được_ Tôi không nghĩ thế. Cô có thể nói với giám đốc, dù tôi nghĩ tên đó chả tốt lành gì nhưng anh ta có thể giúp cô đòi lại công bằng_ Giám đốc làm sao nghe tôi, tôi không có bằng chứng cũng chả có gì để chứng minh là tôi giúp cô ta làm mọi công việc của trưởng phòng cả_ Làm mọi việc... Trúc Băng ngạc nhiên... Vậy chẳng phải cô ta hữu danh thoi sao..._...._ Tìm bằng chứng đi. Hạ Trúc Băng lên tiếng._Sao???_Tìm bằng chứng buộc tội cô ta. Tôi sẽ giúp cô_ Nhưng lỡ như cô bị mất việc thì sao_ Hm. Dù có gan anh ta cũng không dám đủ tôiCô gái ngạc nhiên_Cám ơn cô, trợ lý giám đốc_Hạ Trúc Băng, gọi tôi là Trúc Băng_Vũ Ân, rất hân hạnh làm quen

Chương 5: Cô bạn mới