Tác giả:

Trong lúc Dạ Dao Quang đang mơ màng, dòng nước lạnh ngắt và tanh hôi ùa vào cơ thể cô qua miệng và mũi, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc cô trở nên tỉnh táo hẳn lên. Cô cảm thấy có một bàn tay bóp chặt sau gáy, ấn mạnh đầu cô xuống nước. Trời ạ, mình đang bị mưu sát! Cô vận khí theo thói quen nhưng lại cảm thấy đan điền trống rỗng, lúc này mới nhớ ra lúc mình đấu pháp đã bị đánh lén, đáng lẽ phải tiêu đời rồi mới đúng, tại sao bây giờ lại như vậy? Lại uống một ngụm nước, người phía sau rõ ràng là muốn lấy mạng cô cho bằng được. Dạ Dao Quang không kịp suy nghĩ nhiều, cô đưa tay về phía sau tóm lấy bàn tay đang đè chặt sau gáy cô, dùng hết sức lực véo thật mạnh vào bàn tay đó, nhưng rốt cuộc chỉ véo rách được một mảng da của đối phương, tại sao cơ thể cô lại yếu như vậy chứ? “Đồ đê tiện, còn dám véo ta nữa sao!” - Sau lưng truyền đến một câu chửi rủa, là giọng của một người phụ nữ khá khỏe mạnh. Có lẽ Dạ Dao Quang đã chọc tức người phụ nữ này, cô ta kéo mạnh tóc của Dạ Dao Quang, đập đầu…

Chương 545: Tấm lòng của phi ly

Quái Phi Thiên HạTác giả: Cẩm HoàngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong lúc Dạ Dao Quang đang mơ màng, dòng nước lạnh ngắt và tanh hôi ùa vào cơ thể cô qua miệng và mũi, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc cô trở nên tỉnh táo hẳn lên. Cô cảm thấy có một bàn tay bóp chặt sau gáy, ấn mạnh đầu cô xuống nước. Trời ạ, mình đang bị mưu sát! Cô vận khí theo thói quen nhưng lại cảm thấy đan điền trống rỗng, lúc này mới nhớ ra lúc mình đấu pháp đã bị đánh lén, đáng lẽ phải tiêu đời rồi mới đúng, tại sao bây giờ lại như vậy? Lại uống một ngụm nước, người phía sau rõ ràng là muốn lấy mạng cô cho bằng được. Dạ Dao Quang không kịp suy nghĩ nhiều, cô đưa tay về phía sau tóm lấy bàn tay đang đè chặt sau gáy cô, dùng hết sức lực véo thật mạnh vào bàn tay đó, nhưng rốt cuộc chỉ véo rách được một mảng da của đối phương, tại sao cơ thể cô lại yếu như vậy chứ? “Đồ đê tiện, còn dám véo ta nữa sao!” - Sau lưng truyền đến một câu chửi rủa, là giọng của một người phụ nữ khá khỏe mạnh. Có lẽ Dạ Dao Quang đã chọc tức người phụ nữ này, cô ta kéo mạnh tóc của Dạ Dao Quang, đập đầu… Dạ Dao Quang là người tu luyện có thuộc tính ngũ hành nên cho dù là Hư Cốc chân quân c*̃ng chưa chắc đã nhìn thấu. Cô phát hiện sáu lối đi mơ hồ ẩn chưa khí ngũ hành nhưng c*̃ng chỉ thoáng qua như một chiếc đĩa xoay tròn, phía trên là khí ngũ hành…Cảm nhận này vô c*̀ng mỏng manh, chỉ sợ ngay cả Hư Cốc c*̃ng chưa chắc đã phát hiện được, mà Dạ Dao Quang lại không để lộ ra bản thân là người tu luyện thuộc tính ngũ hành. Tuy cô và những người trước mắt này đã c*̀ng chung hoạn nạn nhưng dù sao c*̃ng do có lợi ích chung ràng buộc, một khi ràng buộc này bị chặt đứt thì bọn họ sẽ trở thành người dưng, thậm chí là kẻ địch.Vì vậy cô nói với Hư Cốc: “Lão đầu, chúng ta đi đường này.” Dạ Dao Quang nhận ra chỗ này có khí ngũ hành lan tỏa khắp các lối đi.Mặc dù Hư Cốc không phát hiện ra biến hóa nhỏ này nhưng nhiều năm kinh nghiệm nên ông c*̃ng đã chọn được hai lối đi, một là lối Dạ Dao Quang chỉ vì bản thân ông là người tu luyện nên bị khí ngũ hành ảnh hưởng, một lối khác lại có ma lực khiến ông không tự kìm chế được muốn đi vào.Loại ma lực này rất khó cự tuyệt, nếu không thì những người này c*̃ng không tranh chấp lâu như vậy, ngay cả ông là người tu luyện c*̃ng khó kìm chế được, huống chi những người có tu vi thấp hơn ông. Nhưng Hư Cốc lại tin tưởng Dạ Dao Quang hơn, bởi vì ông và Thiên Cơ sư đệ bất chấp hao tổn tu vi và tuổi thọ c*̃ng muốn nhìn trộm thiên cơ, đã nhìn ra được Dạ Dao Quang chính là người hữu duyên với địa cung. Lý trí và tình cảm vô c*̀ng khó chọn, suy nghĩ một lúc lâu cuối c*̀ng Hư Cốc c*̃ng gật đầu với Dạ Dao Quang.c*̃ng bởi vì sự phân vân này c*̉a Hư Cốc nên đám người kia nhận được tin tức sai lầm, nhất là Vân Lạp vì ông ta định lựa chọn lối đi mà Hư Cốc dừng lại lâu nhất. Ông thấy rất rõ ràng Hư Cốc đã suýt chút nữa đi vào lối đi kia, đó giống như cảm giác kìm lòng không được. Ông ta còn lo lắng nếu Hư Cốc thật sự tiến vào lối đi đó, ông ta không muốn phát sinh tranh chấp với bọn họ.Thấy Hư Cốc từ bỏ con đường kia, ông ta không khỏi buông lỏng một hơi: “Chân quân, Vân Lạp tin tưởng lựa chọn c*̉a chính mình!” Không có Hư Cốc chân quân, Vân Lạp c*̃ng không cần e dè nữa, cho dù người khác đi c*̀ng đường với ông c*̃ng không có gan tranh đoạt.“Ngươi muốn một mình hành động c*̃ng được, nhưng nơi này họa phúc khó đoán, tất cả hậu quả đều phải do chính mình gánh chịu.” Hư Cốc dặn dò.“Vân Lạp thề, lần này bất kể họa phúc như thế nào c*̃ng không liên quan đến người khác.” Vân Lạp vô c*̀ng sảng khoái đáp. Dù sao c*̃ng là người trẻ tuổi hơn Hư Cốc, tính cách không đủ trầm ổn, ý chí c*̃ng không đủ mạnh, tuy nhiên ngay cả Hư Cốc c*̃ng suýt nữa không kìm được mà tiến vào đó nên khi Vân Lạp đưa ra lựa chọn này c*̃ng đã nằm trong dự liệu c*̉a Dạ Dao Quang.Hai người này là hai người có tu vi cao nhất, lựa chọn hai lối đi khác biệt khiến người khác càng thêm khó xử. Sau khi thảo luận thì có người lựa chọn Hư Cốc, có người lại lựa chọn đi theo con đường c*̉a Vân Lạp…Mọi người đứng lên, mỗi lối đi đều có thêm mấy người. Người đứng bên cạnh Vân Lạp chính là Vân Phi Ly, hắn dùng đôi mắt thâm trầm quét qua tất cả mọi người, phát hiện một đặc điểm về khí ngũ hành c*̉a đám người đằng sau, trong lòng khẽ rung động. “Đại trưởng lão, chúng ta vẫn nên đi c*̀ng chân quân thì tốt hơn.” Vân Phi Ly cảm thấy hắn vừa nghĩ ra thứ gì đó nhưng lại không nắm được.Vân Lạp lập tức phản đối Vân Phi Ly, ánh mắt khẽ đảo qua Dạ Dao Quang, trong lòng thầm nhớ lại những gì Vân Phi Ly đã làm. Ông ta lạnh lùng nói: “Thất công tử phải phân biệt mọi chuyện rõ ràng, đừng chỉ lo tư tình nhi nữ.”Tuy Vân Phi Ly chính là thiếu chủ c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông nhưng Vân Lạp lại là đại trưởng lão c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông, chẳng những có tình cảm vô c*̀ng tốt với tông chủ, thực lực lại mạnh mẽ nên địa vị trong tông môn c*̃ng không kém gì Vân Phi Ly, coi như là anh trai c*̉a Vân Phi Ly nên ông ta rất thẳng thắn. Vốn dĩ Vân Phi Ly không nghĩ như vậy nhưng nghe thấy thế lập tức biến sắc, hắn liếc mắt nhìn Dạ Dao Quang theo bản năng khiến lòng Dạ Dao Quang khẽ run lên. Cô cảm giác như hiểu ra điều gì đó nhưng vẫn cố gắng tỏ ra thản nhiên như nghe không hiểu ý c*̉a bọn họ.“Đại trưởng lão, Phi Ly không có ý này…” Người thông minh như Vân Phi Ly tất nhiên biết đi theo Hư Cốc sẽ có lợi ích, nhưng nếu thế thì c*̃ng coi như tát vào mặt Vân Lạp, đạp uy nghiêm c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông dưới chân. Nhưng hắn lại không thể nói ra lý do để thuyết phục Vân Lạp vì hắn biết không thể bại lộ chuyện Dạ Dao Quang là người tu luyện cả năm loại thuộc tính trong ngũ hành…Nếu không bại lộ năng lực c*̉a Dạ Dao Quang thì sẽ không có cách chứng minh suy nghĩ c*̉a hắn là đúng, dù sao rất nhiều người trong bọn họ đều không tu luyện c*̀ng một loại thuộc tính nhưng đã lựa chọn lối đi rồi thì Vân Lạp nhất định sẽ kiên trì. “Thất công tử, người lo lắng cho Dạ cô nương thì có thể đi c*̀ng một đường với Dạ cô nương.” Lúc này Vân Dậu mở miệng.Lập tức mọi người đều như bừng tỉnh, chẳng trách lúc ở trong đường hầm kia…Vân Dậu c*̃ng không còn biện pháp nào vì giờ phút này Vân Phi Ly không ủng hộ Vân Dậu đã khiến Vân Lạp nổi nóng, lại khiến đám người đi theo bọn họ bắt đầu dao động. Những người này không có khả năng cướp đoạt đá Nữ Oa c*̀ng bọn họ nhưng trong con đường kia nhất định có chút nguy hiểm, nhiều người nhiều lực lượng nên giờ phút này không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được. Vân Phi Ly lập tức lúng túng, không biết giải thích như thế nào.Ngược lại Dạ Dao Quang âm thầm nắm chặt tay Ôn Đình Trạm, đứng ra nói với Vân Lạp: “Vân Lạp chân nhân, ta nghĩ trong lòng ông hiểu rõ một số chuyện, ta c*̃ng không biết vì sao ông lại bắt buộc phải có đá Nữ Oa nhưng c*̃ng xin thứ cho ta nói thẳng, đá Nữ Oa này ta tuyệt đối không nhượng bộ nên chúng ta đều phải dựa vào bản lĩnh c*̉a mình. Ta thiếu Vân Phi Ly công tử một nhân tình nên nếu không ngại thì xin mời đi c*̀ng một đường với chúng ta.”Vân Phi Ly đã từng giúp cô ở con sông phía bắc, biết rõ cô là người tu luyện khí ngũ hành nên cô c*̃ng đại khái đoán ra vì sao Vân Phi Ly muốn đi c*̀ng một đường với cô. Điều này c*̃ng coi như là có lòng, chỉ vì hắn đã hứa không thể tiết lộ bí mật c*̉a cô nên mới rơi vào tình thế khó xử như vậy. c*̃ng bởi vì nguyên nhân này nên Dạ Dao Quang mới đứng ra nói vài câu với Vân Lạp. 

Dạ Dao Quang là người tu luyện có thuộc tính ngũ hành nên cho dù là Hư Cốc chân quân c*̃ng chưa chắc đã nhìn thấu. Cô phát hiện sáu lối đi mơ hồ ẩn chưa khí ngũ hành nhưng c*̃ng chỉ thoáng qua như một chiếc đĩa xoay tròn, phía trên là khí ngũ hành…

Cảm nhận này vô c*̀ng mỏng manh, chỉ sợ ngay cả Hư Cốc c*̃ng chưa chắc đã phát hiện được, mà Dạ Dao Quang lại không để lộ ra bản thân là người tu luyện thuộc tính ngũ hành. Tuy cô và những người trước mắt này đã c*̀ng chung hoạn nạn nhưng dù sao c*̃ng do có lợi ích chung ràng buộc, một khi ràng buộc này bị chặt đứt thì bọn họ sẽ trở thành người dưng, thậm chí là kẻ địch.

Vì vậy cô nói với Hư Cốc: “Lão đầu, chúng ta đi đường này.” 

Dạ Dao Quang nhận ra chỗ này có khí ngũ hành lan tỏa khắp các lối đi.

Mặc dù Hư Cốc không phát hiện ra biến hóa nhỏ này nhưng nhiều năm kinh nghiệm nên ông c*̃ng đã chọn được hai lối đi, một là lối Dạ Dao Quang chỉ vì bản thân ông là người tu luyện nên bị khí ngũ hành ảnh hưởng, một lối khác lại có ma lực khiến ông không tự kìm chế được muốn đi vào.

Loại ma lực này rất khó cự tuyệt, nếu không thì những người này c*̃ng không tranh chấp lâu như vậy, ngay cả ông là người tu luyện c*̃ng khó kìm chế được, huống chi những người có tu vi thấp hơn ông. 

Nhưng Hư Cốc lại tin tưởng Dạ Dao Quang hơn, bởi vì ông và Thiên Cơ sư đệ bất chấp hao tổn tu vi và tuổi thọ c*̃ng muốn nhìn trộm thiên cơ, đã nhìn ra được Dạ Dao Quang chính là người hữu duyên với địa cung. Lý trí và tình cảm vô c*̀ng khó chọn, suy nghĩ một lúc lâu cuối c*̀ng Hư Cốc c*̃ng gật đầu với Dạ Dao Quang.

c*̃ng bởi vì sự phân vân này c*̉a Hư Cốc nên đám người kia nhận được tin tức sai lầm, nhất là Vân Lạp vì ông ta định lựa chọn lối đi mà Hư Cốc dừng lại lâu nhất. Ông thấy rất rõ ràng Hư Cốc đã suýt chút nữa đi vào lối đi kia, đó giống như cảm giác kìm lòng không được. Ông ta còn lo lắng nếu Hư Cốc thật sự tiến vào lối đi đó, ông ta không muốn phát sinh tranh chấp với bọn họ.

Thấy Hư Cốc từ bỏ con đường kia, ông ta không khỏi buông lỏng một hơi: “Chân quân, Vân Lạp tin tưởng lựa chọn c*̉a chính mình!” 

Không có Hư Cốc chân quân, Vân Lạp c*̃ng không cần e dè nữa, cho dù người khác đi c*̀ng đường với ông c*̃ng không có gan tranh đoạt.

“Ngươi muốn một mình hành động c*̃ng được, nhưng nơi này họa phúc khó đoán, tất cả hậu quả đều phải do chính mình gánh chịu.” Hư Cốc dặn dò.

“Vân Lạp thề, lần này bất kể họa phúc như thế nào c*̃ng không liên quan đến người khác.” Vân Lạp vô c*̀ng sảng khoái đáp. 

Dù sao c*̃ng là người trẻ tuổi hơn Hư Cốc, tính cách không đủ trầm ổn, ý chí c*̃ng không đủ mạnh, tuy nhiên ngay cả Hư Cốc c*̃ng suýt nữa không kìm được mà tiến vào đó nên khi Vân Lạp đưa ra lựa chọn này c*̃ng đã nằm trong dự liệu c*̉a Dạ Dao Quang.

Hai người này là hai người có tu vi cao nhất, lựa chọn hai lối đi khác biệt khiến người khác càng thêm khó xử. Sau khi thảo luận thì có người lựa chọn Hư Cốc, có người lại lựa chọn đi theo con đường c*̉a Vân Lạp…

Mọi người đứng lên, mỗi lối đi đều có thêm mấy người. Người đứng bên cạnh Vân Lạp chính là Vân Phi Ly, hắn dùng đôi mắt thâm trầm quét qua tất cả mọi người, phát hiện một đặc điểm về khí ngũ hành c*̉a đám người đằng sau, trong lòng khẽ rung động. 

“Đại trưởng lão, chúng ta vẫn nên đi c*̀ng chân quân thì tốt hơn.” Vân Phi Ly cảm thấy hắn vừa nghĩ ra thứ gì đó nhưng lại không nắm được.

Vân Lạp lập tức phản đối Vân Phi Ly, ánh mắt khẽ đảo qua Dạ Dao Quang, trong lòng thầm nhớ lại những gì Vân Phi Ly đã làm. Ông ta lạnh lùng nói: “Thất công tử phải phân biệt mọi chuyện rõ ràng, đừng chỉ lo tư tình nhi nữ.”

Tuy Vân Phi Ly chính là thiếu chủ c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông nhưng Vân Lạp lại là đại trưởng lão c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông, chẳng những có tình cảm vô c*̀ng tốt với tông chủ, thực lực lại mạnh mẽ nên địa vị trong tông môn c*̃ng không kém gì Vân Phi Ly, coi như là anh trai c*̉a Vân Phi Ly nên ông ta rất thẳng thắn. 

Vốn dĩ Vân Phi Ly không nghĩ như vậy nhưng nghe thấy thế lập tức biến sắc, hắn liếc mắt nhìn Dạ Dao Quang theo bản năng khiến lòng Dạ Dao Quang khẽ run lên. Cô cảm giác như hiểu ra điều gì đó nhưng vẫn cố gắng tỏ ra thản nhiên như nghe không hiểu ý c*̉a bọn họ.

“Đại trưởng lão, Phi Ly không có ý này…” Người thông minh như Vân Phi Ly tất nhiên biết đi theo Hư Cốc sẽ có lợi ích, nhưng nếu thế thì c*̃ng coi như tát vào mặt Vân Lạp, đạp uy nghiêm c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông dưới chân. Nhưng hắn lại không thể nói ra lý do để thuyết phục Vân Lạp vì hắn biết không thể bại lộ chuyện Dạ Dao Quang là người tu luyện cả năm loại thuộc tính trong ngũ hành…

Nếu không bại lộ năng lực c*̉a Dạ Dao Quang thì sẽ không có cách chứng minh suy nghĩ c*̉a hắn là đúng, dù sao rất nhiều người trong bọn họ đều không tu luyện c*̀ng một loại thuộc tính nhưng đã lựa chọn lối đi rồi thì Vân Lạp nhất định sẽ kiên trì. 

“Thất công tử, người lo lắng cho Dạ cô nương thì có thể đi c*̀ng một đường với Dạ cô nương.” Lúc này Vân Dậu mở miệng.

Lập tức mọi người đều như bừng tỉnh, chẳng trách lúc ở trong đường hầm kia…

Vân Dậu c*̃ng không còn biện pháp nào vì giờ phút này Vân Phi Ly không ủng hộ Vân Dậu đã khiến Vân Lạp nổi nóng, lại khiến đám người đi theo bọn họ bắt đầu dao động. Những người này không có khả năng cướp đoạt đá Nữ Oa c*̀ng bọn họ nhưng trong con đường kia nhất định có chút nguy hiểm, nhiều người nhiều lực lượng nên giờ phút này không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được. 

Vân Phi Ly lập tức lúng túng, không biết giải thích như thế nào.

Ngược lại Dạ Dao Quang âm thầm nắm chặt tay Ôn Đình Trạm, đứng ra nói với Vân Lạp: “Vân Lạp chân nhân, ta nghĩ trong lòng ông hiểu rõ một số chuyện, ta c*̃ng không biết vì sao ông lại bắt buộc phải có đá Nữ Oa nhưng c*̃ng xin thứ cho ta nói thẳng, đá Nữ Oa này ta tuyệt đối không nhượng bộ nên chúng ta đều phải dựa vào bản lĩnh c*̉a mình. Ta thiếu Vân Phi Ly công tử một nhân tình nên nếu không ngại thì xin mời đi c*̀ng một đường với chúng ta.”

Vân Phi Ly đã từng giúp cô ở con sông phía bắc, biết rõ cô là người tu luyện khí ngũ hành nên cô c*̃ng đại khái đoán ra vì sao Vân Phi Ly muốn đi c*̀ng một đường với cô. Điều này c*̃ng coi như là có lòng, chỉ vì hắn đã hứa không thể tiết lộ bí mật c*̉a cô nên mới rơi vào tình thế khó xử như vậy. c*̃ng bởi vì nguyên nhân này nên Dạ Dao Quang mới đứng ra nói vài câu với Vân Lạp. 

Quái Phi Thiên HạTác giả: Cẩm HoàngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTrong lúc Dạ Dao Quang đang mơ màng, dòng nước lạnh ngắt và tanh hôi ùa vào cơ thể cô qua miệng và mũi, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc cô trở nên tỉnh táo hẳn lên. Cô cảm thấy có một bàn tay bóp chặt sau gáy, ấn mạnh đầu cô xuống nước. Trời ạ, mình đang bị mưu sát! Cô vận khí theo thói quen nhưng lại cảm thấy đan điền trống rỗng, lúc này mới nhớ ra lúc mình đấu pháp đã bị đánh lén, đáng lẽ phải tiêu đời rồi mới đúng, tại sao bây giờ lại như vậy? Lại uống một ngụm nước, người phía sau rõ ràng là muốn lấy mạng cô cho bằng được. Dạ Dao Quang không kịp suy nghĩ nhiều, cô đưa tay về phía sau tóm lấy bàn tay đang đè chặt sau gáy cô, dùng hết sức lực véo thật mạnh vào bàn tay đó, nhưng rốt cuộc chỉ véo rách được một mảng da của đối phương, tại sao cơ thể cô lại yếu như vậy chứ? “Đồ đê tiện, còn dám véo ta nữa sao!” - Sau lưng truyền đến một câu chửi rủa, là giọng của một người phụ nữ khá khỏe mạnh. Có lẽ Dạ Dao Quang đã chọc tức người phụ nữ này, cô ta kéo mạnh tóc của Dạ Dao Quang, đập đầu… Dạ Dao Quang là người tu luyện có thuộc tính ngũ hành nên cho dù là Hư Cốc chân quân c*̃ng chưa chắc đã nhìn thấu. Cô phát hiện sáu lối đi mơ hồ ẩn chưa khí ngũ hành nhưng c*̃ng chỉ thoáng qua như một chiếc đĩa xoay tròn, phía trên là khí ngũ hành…Cảm nhận này vô c*̀ng mỏng manh, chỉ sợ ngay cả Hư Cốc c*̃ng chưa chắc đã phát hiện được, mà Dạ Dao Quang lại không để lộ ra bản thân là người tu luyện thuộc tính ngũ hành. Tuy cô và những người trước mắt này đã c*̀ng chung hoạn nạn nhưng dù sao c*̃ng do có lợi ích chung ràng buộc, một khi ràng buộc này bị chặt đứt thì bọn họ sẽ trở thành người dưng, thậm chí là kẻ địch.Vì vậy cô nói với Hư Cốc: “Lão đầu, chúng ta đi đường này.” Dạ Dao Quang nhận ra chỗ này có khí ngũ hành lan tỏa khắp các lối đi.Mặc dù Hư Cốc không phát hiện ra biến hóa nhỏ này nhưng nhiều năm kinh nghiệm nên ông c*̃ng đã chọn được hai lối đi, một là lối Dạ Dao Quang chỉ vì bản thân ông là người tu luyện nên bị khí ngũ hành ảnh hưởng, một lối khác lại có ma lực khiến ông không tự kìm chế được muốn đi vào.Loại ma lực này rất khó cự tuyệt, nếu không thì những người này c*̃ng không tranh chấp lâu như vậy, ngay cả ông là người tu luyện c*̃ng khó kìm chế được, huống chi những người có tu vi thấp hơn ông. Nhưng Hư Cốc lại tin tưởng Dạ Dao Quang hơn, bởi vì ông và Thiên Cơ sư đệ bất chấp hao tổn tu vi và tuổi thọ c*̃ng muốn nhìn trộm thiên cơ, đã nhìn ra được Dạ Dao Quang chính là người hữu duyên với địa cung. Lý trí và tình cảm vô c*̀ng khó chọn, suy nghĩ một lúc lâu cuối c*̀ng Hư Cốc c*̃ng gật đầu với Dạ Dao Quang.c*̃ng bởi vì sự phân vân này c*̉a Hư Cốc nên đám người kia nhận được tin tức sai lầm, nhất là Vân Lạp vì ông ta định lựa chọn lối đi mà Hư Cốc dừng lại lâu nhất. Ông thấy rất rõ ràng Hư Cốc đã suýt chút nữa đi vào lối đi kia, đó giống như cảm giác kìm lòng không được. Ông ta còn lo lắng nếu Hư Cốc thật sự tiến vào lối đi đó, ông ta không muốn phát sinh tranh chấp với bọn họ.Thấy Hư Cốc từ bỏ con đường kia, ông ta không khỏi buông lỏng một hơi: “Chân quân, Vân Lạp tin tưởng lựa chọn c*̉a chính mình!” Không có Hư Cốc chân quân, Vân Lạp c*̃ng không cần e dè nữa, cho dù người khác đi c*̀ng đường với ông c*̃ng không có gan tranh đoạt.“Ngươi muốn một mình hành động c*̃ng được, nhưng nơi này họa phúc khó đoán, tất cả hậu quả đều phải do chính mình gánh chịu.” Hư Cốc dặn dò.“Vân Lạp thề, lần này bất kể họa phúc như thế nào c*̃ng không liên quan đến người khác.” Vân Lạp vô c*̀ng sảng khoái đáp. Dù sao c*̃ng là người trẻ tuổi hơn Hư Cốc, tính cách không đủ trầm ổn, ý chí c*̃ng không đủ mạnh, tuy nhiên ngay cả Hư Cốc c*̃ng suýt nữa không kìm được mà tiến vào đó nên khi Vân Lạp đưa ra lựa chọn này c*̃ng đã nằm trong dự liệu c*̉a Dạ Dao Quang.Hai người này là hai người có tu vi cao nhất, lựa chọn hai lối đi khác biệt khiến người khác càng thêm khó xử. Sau khi thảo luận thì có người lựa chọn Hư Cốc, có người lại lựa chọn đi theo con đường c*̉a Vân Lạp…Mọi người đứng lên, mỗi lối đi đều có thêm mấy người. Người đứng bên cạnh Vân Lạp chính là Vân Phi Ly, hắn dùng đôi mắt thâm trầm quét qua tất cả mọi người, phát hiện một đặc điểm về khí ngũ hành c*̉a đám người đằng sau, trong lòng khẽ rung động. “Đại trưởng lão, chúng ta vẫn nên đi c*̀ng chân quân thì tốt hơn.” Vân Phi Ly cảm thấy hắn vừa nghĩ ra thứ gì đó nhưng lại không nắm được.Vân Lạp lập tức phản đối Vân Phi Ly, ánh mắt khẽ đảo qua Dạ Dao Quang, trong lòng thầm nhớ lại những gì Vân Phi Ly đã làm. Ông ta lạnh lùng nói: “Thất công tử phải phân biệt mọi chuyện rõ ràng, đừng chỉ lo tư tình nhi nữ.”Tuy Vân Phi Ly chính là thiếu chủ c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông nhưng Vân Lạp lại là đại trưởng lão c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông, chẳng những có tình cảm vô c*̀ng tốt với tông chủ, thực lực lại mạnh mẽ nên địa vị trong tông môn c*̃ng không kém gì Vân Phi Ly, coi như là anh trai c*̉a Vân Phi Ly nên ông ta rất thẳng thắn. Vốn dĩ Vân Phi Ly không nghĩ như vậy nhưng nghe thấy thế lập tức biến sắc, hắn liếc mắt nhìn Dạ Dao Quang theo bản năng khiến lòng Dạ Dao Quang khẽ run lên. Cô cảm giác như hiểu ra điều gì đó nhưng vẫn cố gắng tỏ ra thản nhiên như nghe không hiểu ý c*̉a bọn họ.“Đại trưởng lão, Phi Ly không có ý này…” Người thông minh như Vân Phi Ly tất nhiên biết đi theo Hư Cốc sẽ có lợi ích, nhưng nếu thế thì c*̃ng coi như tát vào mặt Vân Lạp, đạp uy nghiêm c*̉a Phiêu Mạc Tiên tông dưới chân. Nhưng hắn lại không thể nói ra lý do để thuyết phục Vân Lạp vì hắn biết không thể bại lộ chuyện Dạ Dao Quang là người tu luyện cả năm loại thuộc tính trong ngũ hành…Nếu không bại lộ năng lực c*̉a Dạ Dao Quang thì sẽ không có cách chứng minh suy nghĩ c*̉a hắn là đúng, dù sao rất nhiều người trong bọn họ đều không tu luyện c*̀ng một loại thuộc tính nhưng đã lựa chọn lối đi rồi thì Vân Lạp nhất định sẽ kiên trì. “Thất công tử, người lo lắng cho Dạ cô nương thì có thể đi c*̀ng một đường với Dạ cô nương.” Lúc này Vân Dậu mở miệng.Lập tức mọi người đều như bừng tỉnh, chẳng trách lúc ở trong đường hầm kia…Vân Dậu c*̃ng không còn biện pháp nào vì giờ phút này Vân Phi Ly không ủng hộ Vân Dậu đã khiến Vân Lạp nổi nóng, lại khiến đám người đi theo bọn họ bắt đầu dao động. Những người này không có khả năng cướp đoạt đá Nữ Oa c*̀ng bọn họ nhưng trong con đường kia nhất định có chút nguy hiểm, nhiều người nhiều lực lượng nên giờ phút này không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được. Vân Phi Ly lập tức lúng túng, không biết giải thích như thế nào.Ngược lại Dạ Dao Quang âm thầm nắm chặt tay Ôn Đình Trạm, đứng ra nói với Vân Lạp: “Vân Lạp chân nhân, ta nghĩ trong lòng ông hiểu rõ một số chuyện, ta c*̃ng không biết vì sao ông lại bắt buộc phải có đá Nữ Oa nhưng c*̃ng xin thứ cho ta nói thẳng, đá Nữ Oa này ta tuyệt đối không nhượng bộ nên chúng ta đều phải dựa vào bản lĩnh c*̉a mình. Ta thiếu Vân Phi Ly công tử một nhân tình nên nếu không ngại thì xin mời đi c*̀ng một đường với chúng ta.”Vân Phi Ly đã từng giúp cô ở con sông phía bắc, biết rõ cô là người tu luyện khí ngũ hành nên cô c*̃ng đại khái đoán ra vì sao Vân Phi Ly muốn đi c*̀ng một đường với cô. Điều này c*̃ng coi như là có lòng, chỉ vì hắn đã hứa không thể tiết lộ bí mật c*̉a cô nên mới rơi vào tình thế khó xử như vậy. c*̃ng bởi vì nguyên nhân này nên Dạ Dao Quang mới đứng ra nói vài câu với Vân Lạp. 

Chương 545: Tấm lòng của phi ly