Đêm khuya một tiếng nổ vang khiến Lam Kiều Nhị bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nàng mở mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa, một tia chớp rạch ngang trời. Trời sắp mưa giông Trước khi mưa thường có gió mạnh. Gió lớn thổi tung cửa sổ phòng nàng, cánh cửa đập vào đụng đổ bình hoa gần tường, bình hoa rơi xuống vỡ vụn. Nàng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, không chỉ cửa sổ mở mà cửa không biết cũng mở tung từ khi nào, gió cuồn cuộn thét gào như muốn cuốn đi mọi thứ quanh nàng. – Đình Phong… Lúc này nàng mới phát hiện bên gối không người, trượng phu mới cưới không thấy đâu. Khó trách nàng thấy lạnh như vậy, không có hắn sưởi ấm cho nàng sao lại không lạnh? Nửa đêm Đình Phong còn đi đâu? Phút chốc, một bóng đen thoáng qua bên cửa sổ. Lòng Lam Kiều Nhị dấy lên một tia bất an. Nàng vội khoác áo ngồi dậy, đi theo hướng áo đen biến mất. Cả Lam phủ chưa bao giờ yên tĩnh như vậy, yên tĩnh như một nghĩa trang. Trước kia, chỉ cần nàng ho nhẹ một tiếng, nha hoàn ngoài cửa lập tức hoảng sợ chạy vào. Nhưng đêm nay…
Chương 28: Kết thúc
Kim Ốc Tàng PhiTác giả: Tâm SủngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya một tiếng nổ vang khiến Lam Kiều Nhị bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nàng mở mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa, một tia chớp rạch ngang trời. Trời sắp mưa giông Trước khi mưa thường có gió mạnh. Gió lớn thổi tung cửa sổ phòng nàng, cánh cửa đập vào đụng đổ bình hoa gần tường, bình hoa rơi xuống vỡ vụn. Nàng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, không chỉ cửa sổ mở mà cửa không biết cũng mở tung từ khi nào, gió cuồn cuộn thét gào như muốn cuốn đi mọi thứ quanh nàng. – Đình Phong… Lúc này nàng mới phát hiện bên gối không người, trượng phu mới cưới không thấy đâu. Khó trách nàng thấy lạnh như vậy, không có hắn sưởi ấm cho nàng sao lại không lạnh? Nửa đêm Đình Phong còn đi đâu? Phút chốc, một bóng đen thoáng qua bên cửa sổ. Lòng Lam Kiều Nhị dấy lên một tia bất an. Nàng vội khoác áo ngồi dậy, đi theo hướng áo đen biến mất. Cả Lam phủ chưa bao giờ yên tĩnh như vậy, yên tĩnh như một nghĩa trang. Trước kia, chỉ cần nàng ho nhẹ một tiếng, nha hoàn ngoài cửa lập tức hoảng sợ chạy vào. Nhưng đêm nay… Ra khỏi Long Hoa tự, Lam Kiều Nhị thấy trượng phu đã chuẩn bị xe chờ sẵn dưới chân núi– Cầu được quẻ gì. Hoa Đình Phong mỉm cười đón nàng– Quẻ tốt nhất. Phật nói chúng ta sẽ sinh một trai một gái, hợp lại một chỗ chính là chữ tốt lành (Chữ tốt (hảo) trong tiếng hoa gồm chữ “nam” và “nữ” ghép lại). Nàng đáp– Phật nói sai rồi. Bởi vì chúng ta không chỉ sinh một trai một gái thôi đâuHắn xấu xa nói thầm vào tai nàng, cắn vành tai nàng. Nàng cười thẹn thùng, dưới ánh nắng mùa xuân, nụ cười như muôn ngàn tia nắng nhảy múa trong lòng hắn– Phu nhân, mau lên xe đi.Hắn như nô bộc của nàng, cung kính nói. Mà nàng đang mang thai 6 tháng, bụng tròn xoe, ngẩng đầu ưỡn ngực như một nữ vương bước đến. Từ trước đến giờ, nàng vẫn luôn là nữ vương của hắn. Bỗng nhiên, nàng dừng bước lại nhìn.Cảnh núi non xanh biếc trước Long Hoa tự dường như khiến nàng nhớ tới một việc.– Sao vậy? Chỗ nào khó chịu? Hắn lo lắng hỏi.– Đình Phong, chàng có biết nhiều năm về trước, ở trước cửa chùa này đã xảy ra chuyện gì không? Nàng khẽ cười duyên dáng.– Đương nhiên nhớ, khi đó ta bị Ngự Lâm quân đuổi giết, nàng đã cứu ta. Hắn nói.– Không. Có một việc chắc chắn chàng không biết. Nàng lắc lắc đầu.– Chuyện gì?– Năm đó có một thầy tướng số đã ngăn thiếp lại ở chính chỗ này, hắn nói, tương lai thiếp sẽ làm Vương phi.– Ha ha, thầy tướng đó thật giỏi. Hắn mỉm cười– Đúng thế. Hắn nói đúng nhưng ta từng nghĩ hắn nói saiTrước kia nàng nghĩ mình sẽ lấy biểu ca làm Nam Kính Vương phi, đáng tiếc Nam Kính Vương phi thực sự lại là Thanh Toàn chứ không phải là nàng. Khi nàng bị từ hôn từng mắng thầm thầy bói đó, thề phải đến đập tan quán của hắn.Lúc này, nàng mới phát hiện, lời tiên đoán đó lại thành sự thật.Không thành Nam kính Vương phi nhưng nàng lại thành Tây Thành Vương phi. Nhân duyên trong cuộc đời kì diệu như vậy, có đôi khi, rõ ràng là sai lầm nhưng lại có thể đổi lại kết cục hoàn mỹ.HOÀN
Ra khỏi Long Hoa tự, Lam Kiều Nhị thấy trượng phu đã chuẩn bị xe chờ sẵn dưới chân núi
– Cầu được quẻ gì. Hoa Đình Phong mỉm cười đón nàng
– Quẻ tốt nhất. Phật nói chúng ta sẽ sinh một trai một gái, hợp lại một chỗ chính là chữ tốt lành (Chữ tốt (hảo) trong tiếng hoa gồm chữ “nam” và “nữ” ghép lại). Nàng đáp
– Phật nói sai rồi. Bởi vì chúng ta không chỉ sinh một trai một gái thôi đâu
Hắn xấu xa nói thầm vào tai nàng, cắn vành tai nàng. Nàng cười thẹn thùng, dưới ánh nắng mùa xuân, nụ cười như muôn ngàn tia nắng nhảy múa trong lòng hắn
– Phu nhân, mau lên xe đi.
Hắn như nô bộc của nàng, cung kính nói. Mà nàng đang mang thai 6 tháng, bụng tròn xoe, ngẩng đầu ưỡn ngực như một nữ vương bước đến. Từ trước đến giờ, nàng vẫn luôn là nữ vương của hắn. Bỗng nhiên, nàng dừng bước lại nhìn.
Cảnh núi non xanh biếc trước Long Hoa tự dường như khiến nàng nhớ tới một việc.
– Sao vậy? Chỗ nào khó chịu? Hắn lo lắng hỏi.
– Đình Phong, chàng có biết nhiều năm về trước, ở trước cửa chùa này đã xảy ra chuyện gì không? Nàng khẽ cười duyên dáng.
– Đương nhiên nhớ, khi đó ta bị Ngự Lâm quân đuổi giết, nàng đã cứu ta. Hắn nói.
– Không. Có một việc chắc chắn chàng không biết. Nàng lắc lắc đầu.
– Chuyện gì?
– Năm đó có một thầy tướng số đã ngăn thiếp lại ở chính chỗ này, hắn nói, tương lai thiếp sẽ làm Vương phi.
– Ha ha, thầy tướng đó thật giỏi. Hắn mỉm cười
– Đúng thế. Hắn nói đúng nhưng ta từng nghĩ hắn nói sai
Trước kia nàng nghĩ mình sẽ lấy biểu ca làm Nam Kính Vương phi, đáng tiếc Nam Kính Vương phi thực sự lại là Thanh Toàn chứ không phải là nàng. Khi nàng bị từ hôn từng mắng thầm thầy bói đó, thề phải đến đập tan quán của hắn.
Lúc này, nàng mới phát hiện, lời tiên đoán đó lại thành sự thật.
Không thành Nam kính Vương phi nhưng nàng lại thành Tây Thành Vương phi. Nhân duyên trong cuộc đời kì diệu như vậy, có đôi khi, rõ ràng là sai lầm nhưng lại có thể đổi lại kết cục hoàn mỹ.
HOÀN
Kim Ốc Tàng PhiTác giả: Tâm SủngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐêm khuya một tiếng nổ vang khiến Lam Kiều Nhị bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nàng mở mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa, một tia chớp rạch ngang trời. Trời sắp mưa giông Trước khi mưa thường có gió mạnh. Gió lớn thổi tung cửa sổ phòng nàng, cánh cửa đập vào đụng đổ bình hoa gần tường, bình hoa rơi xuống vỡ vụn. Nàng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, không chỉ cửa sổ mở mà cửa không biết cũng mở tung từ khi nào, gió cuồn cuộn thét gào như muốn cuốn đi mọi thứ quanh nàng. – Đình Phong… Lúc này nàng mới phát hiện bên gối không người, trượng phu mới cưới không thấy đâu. Khó trách nàng thấy lạnh như vậy, không có hắn sưởi ấm cho nàng sao lại không lạnh? Nửa đêm Đình Phong còn đi đâu? Phút chốc, một bóng đen thoáng qua bên cửa sổ. Lòng Lam Kiều Nhị dấy lên một tia bất an. Nàng vội khoác áo ngồi dậy, đi theo hướng áo đen biến mất. Cả Lam phủ chưa bao giờ yên tĩnh như vậy, yên tĩnh như một nghĩa trang. Trước kia, chỉ cần nàng ho nhẹ một tiếng, nha hoàn ngoài cửa lập tức hoảng sợ chạy vào. Nhưng đêm nay… Ra khỏi Long Hoa tự, Lam Kiều Nhị thấy trượng phu đã chuẩn bị xe chờ sẵn dưới chân núi– Cầu được quẻ gì. Hoa Đình Phong mỉm cười đón nàng– Quẻ tốt nhất. Phật nói chúng ta sẽ sinh một trai một gái, hợp lại một chỗ chính là chữ tốt lành (Chữ tốt (hảo) trong tiếng hoa gồm chữ “nam” và “nữ” ghép lại). Nàng đáp– Phật nói sai rồi. Bởi vì chúng ta không chỉ sinh một trai một gái thôi đâuHắn xấu xa nói thầm vào tai nàng, cắn vành tai nàng. Nàng cười thẹn thùng, dưới ánh nắng mùa xuân, nụ cười như muôn ngàn tia nắng nhảy múa trong lòng hắn– Phu nhân, mau lên xe đi.Hắn như nô bộc của nàng, cung kính nói. Mà nàng đang mang thai 6 tháng, bụng tròn xoe, ngẩng đầu ưỡn ngực như một nữ vương bước đến. Từ trước đến giờ, nàng vẫn luôn là nữ vương của hắn. Bỗng nhiên, nàng dừng bước lại nhìn.Cảnh núi non xanh biếc trước Long Hoa tự dường như khiến nàng nhớ tới một việc.– Sao vậy? Chỗ nào khó chịu? Hắn lo lắng hỏi.– Đình Phong, chàng có biết nhiều năm về trước, ở trước cửa chùa này đã xảy ra chuyện gì không? Nàng khẽ cười duyên dáng.– Đương nhiên nhớ, khi đó ta bị Ngự Lâm quân đuổi giết, nàng đã cứu ta. Hắn nói.– Không. Có một việc chắc chắn chàng không biết. Nàng lắc lắc đầu.– Chuyện gì?– Năm đó có một thầy tướng số đã ngăn thiếp lại ở chính chỗ này, hắn nói, tương lai thiếp sẽ làm Vương phi.– Ha ha, thầy tướng đó thật giỏi. Hắn mỉm cười– Đúng thế. Hắn nói đúng nhưng ta từng nghĩ hắn nói saiTrước kia nàng nghĩ mình sẽ lấy biểu ca làm Nam Kính Vương phi, đáng tiếc Nam Kính Vương phi thực sự lại là Thanh Toàn chứ không phải là nàng. Khi nàng bị từ hôn từng mắng thầm thầy bói đó, thề phải đến đập tan quán của hắn.Lúc này, nàng mới phát hiện, lời tiên đoán đó lại thành sự thật.Không thành Nam kính Vương phi nhưng nàng lại thành Tây Thành Vương phi. Nhân duyên trong cuộc đời kì diệu như vậy, có đôi khi, rõ ràng là sai lầm nhưng lại có thể đổi lại kết cục hoàn mỹ.HOÀN