Chả ai biết được cái đầu của Merlin chứa cái gì. Có lẽ đây chỉ là một trò đùa dai của ổng, Hoặc có lẽ, chính là một loại duyên phận…. Giống như lúc này, Harry cầm trên tay cái Ma kính ái tềnh~ đang cùng Ron và Hermione xác định xem đây là đồ thật hay chỉ là hàng fake, mà sâu trong thâm tâm lại cảm thấy thiệt kì diệu và phấn khích-ing. Đột nhiên trên hành lang vắng người lòi thêm một thân ảnh, Draco Malfoy xuất hiện. Vi diệu hơn, cái ma kính trong tay Harry cùng lúc phát ra thứ ánh sáng xanh xinh đẹp… Harry xin thề, đây là cái kính kh*ng b* nhất mà cậu từng thấy từ lúc sinh ra tới bây giờ!!! Có thể khẳng định, khi Ron cùng Hermione nhìn thấy cái kính trong tay Hary phát sáng khi Malfoy xuất hiện, cả hai giống như bị ném một câu thần chú hoá đá không tiếng động vào người! Mà tệ hại hơn cả chính là Cậu bé vàng Gryffindor. Bởi cậu gần như sợ tới mức xoay người chạy mất tăm mất tích, quên luôn cả việc cãi nhau với tên Malfoy mà bình thường cậu vẫn làm. Trên hành lang, hai Gryffindor vẻ mặt…

Chương 13

Trò Đùa Của MerlinTruyện Đam MỹChả ai biết được cái đầu của Merlin chứa cái gì. Có lẽ đây chỉ là một trò đùa dai của ổng, Hoặc có lẽ, chính là một loại duyên phận…. Giống như lúc này, Harry cầm trên tay cái Ma kính ái tềnh~ đang cùng Ron và Hermione xác định xem đây là đồ thật hay chỉ là hàng fake, mà sâu trong thâm tâm lại cảm thấy thiệt kì diệu và phấn khích-ing. Đột nhiên trên hành lang vắng người lòi thêm một thân ảnh, Draco Malfoy xuất hiện. Vi diệu hơn, cái ma kính trong tay Harry cùng lúc phát ra thứ ánh sáng xanh xinh đẹp… Harry xin thề, đây là cái kính kh*ng b* nhất mà cậu từng thấy từ lúc sinh ra tới bây giờ!!! Có thể khẳng định, khi Ron cùng Hermione nhìn thấy cái kính trong tay Hary phát sáng khi Malfoy xuất hiện, cả hai giống như bị ném một câu thần chú hoá đá không tiếng động vào người! Mà tệ hại hơn cả chính là Cậu bé vàng Gryffindor. Bởi cậu gần như sợ tới mức xoay người chạy mất tăm mất tích, quên luôn cả việc cãi nhau với tên Malfoy mà bình thường cậu vẫn làm. Trên hành lang, hai Gryffindor vẻ mặt… Khi Harry tỉnh lại thì thấy mình đã nằm trên giường ngủ ở Gryffindor. Cậu trở mình định xuống giường, đột nhiên từ eo truyền đến một trận đau nhức làm cậu suýt thì đập mặt xuống sàn.“Harry, em tỉnh rồi?”Thanh âm không nên có lại vang lên bên tai, Harry hoảng hốt, “Anh, anh, anh sao lại ở đây? Anh làm sao mà vào được?? Em….ai đưa em về đây???”“Anh ôm em đến trước Bà Béo thì gặp Granger, Granger nhìn cũng không thèm trực tiếp đọc mật khẩu cho anh vào.”Phải không nhỉ? Harry nhớ là cậu chạy đến Bệnh xá tìm Draco, sau đó, cậu hôn anh, sau đó, sau đó…… Quần Merlin!! Cậu lúc nãy ở Bệnh xá cùng Draco, cùng anh,……. Nội y Merlin!!!! Cậu thế mà lại, lại……..Nhìn khuôn mặt đỏ bừng như sắp cháy của Harry, Draco biết ngay cậu đang nghĩ đến cái gì, “Sao vậy, Harry?”“Không…..không có gì…”, không phải chỉ là lo lắng đơn thuần, hiện tại đến nhìn mặt Draco Harry còn không dám. Nghĩ nghĩ, chợt nảy ta một chuyện chưa tính đến, Harry lúng túng mở miệng, “Chúng ta….. ý em là…. chúng ta, cái kia…..cái kia…”“Cái kia là cái gì?” Draco tà ác hỏi lại.“CÒN CÁI GÌ NỮA HẢ?? ANH ĐỪNG CÓ GIẢ VỜ KHÔNG BIẾT!!!” Harry phát cáu.“Ha ha, được rồi, anh biết, anh biết em đang nói gì mà, cái kia thì làm sao?” Draco khoái trá cười ra tiếng, đi đến ngồi bên mép giường Harry, vươn tay sờ nhẹ gò má cậu.“Ân…… Thế…..chúng ta, có, có…..bị Pomfrey phu nhân hay, hay…… ai khác nhìn thấy không?” Harry cẩn thận hỏi.“Hmm, anh nghĩ…”, Draco sờ cằm ra vẻ tự hỏi, chờ đến khi Harry bắt đầu sốt ruột mới chậm rãi mở miệng, “Có lẽ, không có ai thấy đâu…..”. Thấy Harry thở phaod nhẹ nhõm, Draco nhả thêm một câu: “Nhưng mà, có nghe thấy hay không thì anh không biết ^_^ ”“A không!” Harry buồn bực ôm đầu, vô cùng hối hận với hành vi điền cuồng lúc chìm trong h**n ** của chính mình.“Ai, thôi nào Harry!” Không đành lòng nhìn cậu thống khổ, Draco nâng cằm cậu lên, hôn hôn đôi môi xinh đẹp, “Nghĩ xem, nếu thực sự có người biết chúng ta l*m t*nh trong Bệnh xá, em thấy anh còn có thể bình tĩnh ngồi đây với em không?”“Thật?”“Đương nhiên!” Ngoại trừ Granger. Draco tự thêm một cậu trong lòng.Nhẹ nhàng thở ra, Harry an tâm chui vào lồng ngực Draco, hít thở mùi hương quen thuộc trên người anh.Cậu cảm thấy, thế giới này thật đầy rẫy những bất ngờ. Mấy tháng trước, cậu và anh còn là kẻ thù không đội trời chung cơ đấy. Đến khi biết hai người lại là bạn đời tương lai của nhau, Harry ngẫm lại những việc mình đã làm để trốn tránh, thật phi thường ngớ ngẩn! Hiện tại, cậu có thể bình thản tiếp nhận đối phương, dựa sát vào anh cùng tiến đến tương lai hạnh phúc đang chờ đón.~*~ Chính văn hoàn ~*~.

Khi Harry tỉnh lại thì thấy mình đã nằm trên giường ngủ ở Gryffindor. Cậu trở mình định xuống giường, đột nhiên từ eo truyền đến một trận đau nhức làm cậu suýt thì đập mặt xuống sàn.

“Harry, em tỉnh rồi?”

Thanh âm không nên có lại vang lên bên tai, Harry hoảng hốt, “Anh, anh, anh sao lại ở đây? Anh làm sao mà vào được?? Em….ai đưa em về đây???”

“Anh ôm em đến trước Bà Béo thì gặp Granger, Granger nhìn cũng không thèm trực tiếp đọc mật khẩu cho anh vào.”

Phải không nhỉ? Harry nhớ là cậu chạy đến Bệnh xá tìm Draco, sau đó, cậu hôn anh, sau đó, sau đó…… 

Quần Merlin!! Cậu lúc nãy ở Bệnh xá cùng Draco, cùng anh,……. 

Nội y Merlin!!!! Cậu thế mà lại, lại……..

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng như sắp cháy của Harry, Draco biết ngay cậu đang nghĩ đến cái gì, “Sao vậy, Harry?”

“Không…..không có gì…”, không phải chỉ là lo lắng đơn thuần, hiện tại đến nhìn mặt Draco Harry còn không dám. Nghĩ nghĩ, chợt nảy ta một chuyện chưa tính đến, Harry lúng túng mở miệng, “Chúng ta….. ý em là…. chúng ta, cái kia…..cái kia…”

“Cái kia là cái gì?” Draco tà ác hỏi lại.

“CÒN CÁI GÌ NỮA HẢ?? ANH ĐỪNG CÓ GIẢ VỜ KHÔNG BIẾT!!!” Harry phát cáu.

“Ha ha, được rồi, anh biết, anh biết em đang nói gì mà, cái kia thì làm sao?” Draco khoái trá cười ra tiếng, đi đến ngồi bên mép giường Harry, vươn tay sờ nhẹ gò má cậu.

“Ân…… Thế…..chúng ta, có, có…..bị Pomfrey phu nhân hay, hay…… ai khác nhìn thấy không?” Harry cẩn thận hỏi.

“Hmm, anh nghĩ…”, Draco sờ cằm ra vẻ tự hỏi, chờ đến khi Harry bắt đầu sốt ruột mới chậm rãi mở miệng, “Có lẽ, không có ai thấy đâu…..”. Thấy Harry thở phaod nhẹ nhõm, Draco nhả thêm một câu: “Nhưng mà, có nghe thấy hay không thì anh không biết ^_^ ”

“A không!” Harry buồn bực ôm đầu, vô cùng hối hận với hành vi điền cuồng lúc chìm trong h**n ** của chính mình.

“Ai, thôi nào Harry!” Không đành lòng nhìn cậu thống khổ, Draco nâng cằm cậu lên, hôn hôn đôi môi xinh đẹp, “Nghĩ xem, nếu thực sự có người biết chúng ta l*m t*nh trong Bệnh xá, em thấy anh còn có thể bình tĩnh ngồi đây với em không?”

“Thật?”

“Đương nhiên!” Ngoại trừ Granger. Draco tự thêm một cậu trong lòng.

Nhẹ nhàng thở ra, Harry an tâm chui vào lồng ngực Draco, hít thở mùi hương quen thuộc trên người anh.

Cậu cảm thấy, thế giới này thật đầy rẫy những bất ngờ. Mấy tháng trước, cậu và anh còn là kẻ thù không đội trời chung cơ đấy. Đến khi biết hai người lại là bạn đời tương lai của nhau, Harry ngẫm lại những việc mình đã làm để trốn tránh, thật phi thường ngớ ngẩn! Hiện tại, cậu có thể bình thản tiếp nhận đối phương, dựa sát vào anh cùng tiến đến tương lai hạnh phúc đang chờ đón.

~*~ Chính văn hoàn ~*~

.

Trò Đùa Của MerlinTruyện Đam MỹChả ai biết được cái đầu của Merlin chứa cái gì. Có lẽ đây chỉ là một trò đùa dai của ổng, Hoặc có lẽ, chính là một loại duyên phận…. Giống như lúc này, Harry cầm trên tay cái Ma kính ái tềnh~ đang cùng Ron và Hermione xác định xem đây là đồ thật hay chỉ là hàng fake, mà sâu trong thâm tâm lại cảm thấy thiệt kì diệu và phấn khích-ing. Đột nhiên trên hành lang vắng người lòi thêm một thân ảnh, Draco Malfoy xuất hiện. Vi diệu hơn, cái ma kính trong tay Harry cùng lúc phát ra thứ ánh sáng xanh xinh đẹp… Harry xin thề, đây là cái kính kh*ng b* nhất mà cậu từng thấy từ lúc sinh ra tới bây giờ!!! Có thể khẳng định, khi Ron cùng Hermione nhìn thấy cái kính trong tay Hary phát sáng khi Malfoy xuất hiện, cả hai giống như bị ném một câu thần chú hoá đá không tiếng động vào người! Mà tệ hại hơn cả chính là Cậu bé vàng Gryffindor. Bởi cậu gần như sợ tới mức xoay người chạy mất tăm mất tích, quên luôn cả việc cãi nhau với tên Malfoy mà bình thường cậu vẫn làm. Trên hành lang, hai Gryffindor vẻ mặt… Khi Harry tỉnh lại thì thấy mình đã nằm trên giường ngủ ở Gryffindor. Cậu trở mình định xuống giường, đột nhiên từ eo truyền đến một trận đau nhức làm cậu suýt thì đập mặt xuống sàn.“Harry, em tỉnh rồi?”Thanh âm không nên có lại vang lên bên tai, Harry hoảng hốt, “Anh, anh, anh sao lại ở đây? Anh làm sao mà vào được?? Em….ai đưa em về đây???”“Anh ôm em đến trước Bà Béo thì gặp Granger, Granger nhìn cũng không thèm trực tiếp đọc mật khẩu cho anh vào.”Phải không nhỉ? Harry nhớ là cậu chạy đến Bệnh xá tìm Draco, sau đó, cậu hôn anh, sau đó, sau đó…… Quần Merlin!! Cậu lúc nãy ở Bệnh xá cùng Draco, cùng anh,……. Nội y Merlin!!!! Cậu thế mà lại, lại……..Nhìn khuôn mặt đỏ bừng như sắp cháy của Harry, Draco biết ngay cậu đang nghĩ đến cái gì, “Sao vậy, Harry?”“Không…..không có gì…”, không phải chỉ là lo lắng đơn thuần, hiện tại đến nhìn mặt Draco Harry còn không dám. Nghĩ nghĩ, chợt nảy ta một chuyện chưa tính đến, Harry lúng túng mở miệng, “Chúng ta….. ý em là…. chúng ta, cái kia…..cái kia…”“Cái kia là cái gì?” Draco tà ác hỏi lại.“CÒN CÁI GÌ NỮA HẢ?? ANH ĐỪNG CÓ GIẢ VỜ KHÔNG BIẾT!!!” Harry phát cáu.“Ha ha, được rồi, anh biết, anh biết em đang nói gì mà, cái kia thì làm sao?” Draco khoái trá cười ra tiếng, đi đến ngồi bên mép giường Harry, vươn tay sờ nhẹ gò má cậu.“Ân…… Thế…..chúng ta, có, có…..bị Pomfrey phu nhân hay, hay…… ai khác nhìn thấy không?” Harry cẩn thận hỏi.“Hmm, anh nghĩ…”, Draco sờ cằm ra vẻ tự hỏi, chờ đến khi Harry bắt đầu sốt ruột mới chậm rãi mở miệng, “Có lẽ, không có ai thấy đâu…..”. Thấy Harry thở phaod nhẹ nhõm, Draco nhả thêm một câu: “Nhưng mà, có nghe thấy hay không thì anh không biết ^_^ ”“A không!” Harry buồn bực ôm đầu, vô cùng hối hận với hành vi điền cuồng lúc chìm trong h**n ** của chính mình.“Ai, thôi nào Harry!” Không đành lòng nhìn cậu thống khổ, Draco nâng cằm cậu lên, hôn hôn đôi môi xinh đẹp, “Nghĩ xem, nếu thực sự có người biết chúng ta l*m t*nh trong Bệnh xá, em thấy anh còn có thể bình tĩnh ngồi đây với em không?”“Thật?”“Đương nhiên!” Ngoại trừ Granger. Draco tự thêm một cậu trong lòng.Nhẹ nhàng thở ra, Harry an tâm chui vào lồng ngực Draco, hít thở mùi hương quen thuộc trên người anh.Cậu cảm thấy, thế giới này thật đầy rẫy những bất ngờ. Mấy tháng trước, cậu và anh còn là kẻ thù không đội trời chung cơ đấy. Đến khi biết hai người lại là bạn đời tương lai của nhau, Harry ngẫm lại những việc mình đã làm để trốn tránh, thật phi thường ngớ ngẩn! Hiện tại, cậu có thể bình thản tiếp nhận đối phương, dựa sát vào anh cùng tiến đến tương lai hạnh phúc đang chờ đón.~*~ Chính văn hoàn ~*~.

Chương 13