Một đêm hỗn loạn. Màn đêm u tối, gió thổi lạnh lẽo, một màu đen tuyệt vọng, bao phủ lên bầu không khí ưu thương. Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp hoàn mĩ, lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt bị nước mắt làm nhòe đi, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một nàng công chúa cao cao tại thượng của một phút trước. Cô giống như một đóa dạ lan hương nở rộ trong đêm, chưa kịp được người khác tán thưởng đã tàn lụi trong gió lạnh của màn đêm. Mà người đàn ông đẹp trai ôm lấy “cô bé lọ lem” yếu đuối mà anh ta yêu, hung hăng đẩy cô xuống đất, cũng giống như vứt một mảnh chân tình cô dâng cho anh ta xuống mặt đất, tùy ý chà đạp. Tất cả mọi người đều cảm thán: Nhìn xem, cô bé lọ lem và hoàng tử thật hạnh phúc! Bọn họ thật xứng đôi. Công chúa xấu xa rốt cuộc cũng gặp báo ứng. Nhưng, hoàn hoàn không có ai hỏi rằng, công chúa có đau lòng không, có thật sự có lỗi hay không... Chẳng qua cô chỉ yêu một người đàn ông, theo đuổi giấc mơ tìm kiếm hoàng tử mà bất kì cô gái nào cũng từng có... Trên TV công chúa…
Chương 250: Sự kiện ảnh nóng 15
Cực Sủng Đệ Nhất Phu NhânTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMột đêm hỗn loạn. Màn đêm u tối, gió thổi lạnh lẽo, một màu đen tuyệt vọng, bao phủ lên bầu không khí ưu thương. Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp hoàn mĩ, lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt bị nước mắt làm nhòe đi, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một nàng công chúa cao cao tại thượng của một phút trước. Cô giống như một đóa dạ lan hương nở rộ trong đêm, chưa kịp được người khác tán thưởng đã tàn lụi trong gió lạnh của màn đêm. Mà người đàn ông đẹp trai ôm lấy “cô bé lọ lem” yếu đuối mà anh ta yêu, hung hăng đẩy cô xuống đất, cũng giống như vứt một mảnh chân tình cô dâng cho anh ta xuống mặt đất, tùy ý chà đạp. Tất cả mọi người đều cảm thán: Nhìn xem, cô bé lọ lem và hoàng tử thật hạnh phúc! Bọn họ thật xứng đôi. Công chúa xấu xa rốt cuộc cũng gặp báo ứng. Nhưng, hoàn hoàn không có ai hỏi rằng, công chúa có đau lòng không, có thật sự có lỗi hay không... Chẳng qua cô chỉ yêu một người đàn ông, theo đuổi giấc mơ tìm kiếm hoàng tử mà bất kì cô gái nào cũng từng có... Trên TV công chúa… Nghe tiếng mở cửa vang lên, mặc kệ buổi tối cô có khóa cửa cẩn thận như thế nào, anh đều có thể mở ra dễ như trở bàn tay, ai bảo người ta là chủ nhà họ Minh, ai bảo người ta có thể tùy tiện liền có thể có chìa khóa phòng cô chứ.Lúc đó cô chỉ có thể nhắm mắt, làm bộ như không biết gì cả, làm bộ ngủ rất say, kỳ thực phía dưới bàn tay đang nắm chặt lấy ga giường rồi.A... mùi gì đây? Là mùi rượu, tên khốn kiếp này lại uống rượu, Lan San cố gắng ngửi thêm, cũng may, không có mùi nước hoa, nếu không, cô tuyệt đối không tha cho anh.Bỗng nhiên cảm giác được mặt mình đang nóng lên, giống như có người phả hơi vào mặt cô, tiếp theo trên môi cô liền có cảm giác mềm mại.Hệ thần kinh cô bắt đầu buộc chặt, bàn tay giấu trong chăn nắm chặt.A... tên khốn kiếp này lại dám hôn trộm cô.Lan San lúc này thật sự muốn ngồi thẳng dậy, bắt lấy cổ áo Minh Dạ rồi hỏi, nếu không nỡ, nếu mỗi ngày đều nhớ cô, vậy sao còn tránh cô như vậy chứ, có việc gì cứ nói thẳng ra, tốt xấu cũng cho cô biết lý do, lý do tại cô lại bị anh lạnh nhạt như vậy, để cô làm "phi tần" bị "thất sủng" cũng đỡ băn khoăn.Người này hôn còn không đủ, hôn môi cũng cho qua, vậy mà còn dám vọng tưởng muốn cạy môi của cô ra.Nhưng cô quyết không để anh thực hiện được, ai bảo cô bây giờ là một "mỹ nhân ngủ say" chứ.Kẻ thù bên ngoài cuối cùng cũng chui vào được bên trong pháo đài của cô, dường như sợ cô sẽ tỉnh lại, cho nên động tác rất cẩn thận, nhưng lại triền miên tới dị thường, càng khiến người ta phải say mê.Mùi rượu nồng nặc truyền tới từ miệng anh, khiến Lan San giống như người say, đầu óc mơ mơ màng màng, thân thể mềm nhũn.Tên khốn này không biết đã hôn cô bao lâu, điều duy nhất có thể xác định, đó là rất lâu.Phải tới khi anh sợ cô không thở nổi nữa, anh liền ngừng lại, để cô thở vài hơi rồi lại tiếp tục.
Nghe tiếng mở cửa vang lên, mặc kệ buổi tối cô có khóa cửa cẩn thận như thế nào, anh đều có thể mở ra dễ như trở bàn tay, ai bảo người ta là chủ nhà họ Minh, ai bảo người ta có thể tùy tiện liền có thể có chìa khóa phòng cô chứ.
Lúc đó cô chỉ có thể nhắm mắt, làm bộ như không biết gì cả, làm bộ ngủ rất say, kỳ thực phía dưới bàn tay đang nắm chặt lấy ga giường rồi.
A... mùi gì đây? Là mùi rượu, tên khốn kiếp này lại uống rượu, Lan San cố gắng ngửi thêm, cũng may, không có mùi nước hoa, nếu không, cô tuyệt đối không tha cho anh.
Bỗng nhiên cảm giác được mặt mình đang nóng lên, giống như có người phả hơi vào mặt cô, tiếp theo trên môi cô liền có cảm giác mềm mại.
Hệ thần kinh cô bắt đầu buộc chặt, bàn tay giấu trong chăn nắm chặt.
A... tên khốn kiếp này lại dám hôn trộm cô.
Lan San lúc này thật sự muốn ngồi thẳng dậy, bắt lấy cổ áo Minh Dạ rồi hỏi, nếu không nỡ, nếu mỗi ngày đều nhớ cô, vậy sao còn tránh cô như vậy chứ, có việc gì cứ nói thẳng ra, tốt xấu cũng cho cô biết lý do, lý do tại cô lại bị anh lạnh nhạt như vậy, để cô làm "phi tần" bị "thất sủng" cũng đỡ băn khoăn.
Người này hôn còn không đủ, hôn môi cũng cho qua, vậy mà còn dám vọng tưởng muốn cạy môi của cô ra.
Nhưng cô quyết không để anh thực hiện được, ai bảo cô bây giờ là một "mỹ nhân ngủ say" chứ.
Kẻ thù bên ngoài cuối cùng cũng chui vào được bên trong pháo đài của cô, dường như sợ cô sẽ tỉnh lại, cho nên động tác rất cẩn thận, nhưng lại triền miên tới dị thường, càng khiến người ta phải say mê.
Mùi rượu nồng nặc truyền tới từ miệng anh, khiến Lan San giống như người say, đầu óc mơ mơ màng màng, thân thể mềm nhũn.
Tên khốn này không biết đã hôn cô bao lâu, điều duy nhất có thể xác định, đó là rất lâu.
Phải tới khi anh sợ cô không thở nổi nữa, anh liền ngừng lại, để cô thở vài hơi rồi lại tiếp tục.
Cực Sủng Đệ Nhất Phu NhânTác giả: Thập Nguyệt SơTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMột đêm hỗn loạn. Màn đêm u tối, gió thổi lạnh lẽo, một màu đen tuyệt vọng, bao phủ lên bầu không khí ưu thương. Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp hoàn mĩ, lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt bị nước mắt làm nhòe đi, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một nàng công chúa cao cao tại thượng của một phút trước. Cô giống như một đóa dạ lan hương nở rộ trong đêm, chưa kịp được người khác tán thưởng đã tàn lụi trong gió lạnh của màn đêm. Mà người đàn ông đẹp trai ôm lấy “cô bé lọ lem” yếu đuối mà anh ta yêu, hung hăng đẩy cô xuống đất, cũng giống như vứt một mảnh chân tình cô dâng cho anh ta xuống mặt đất, tùy ý chà đạp. Tất cả mọi người đều cảm thán: Nhìn xem, cô bé lọ lem và hoàng tử thật hạnh phúc! Bọn họ thật xứng đôi. Công chúa xấu xa rốt cuộc cũng gặp báo ứng. Nhưng, hoàn hoàn không có ai hỏi rằng, công chúa có đau lòng không, có thật sự có lỗi hay không... Chẳng qua cô chỉ yêu một người đàn ông, theo đuổi giấc mơ tìm kiếm hoàng tử mà bất kì cô gái nào cũng từng có... Trên TV công chúa… Nghe tiếng mở cửa vang lên, mặc kệ buổi tối cô có khóa cửa cẩn thận như thế nào, anh đều có thể mở ra dễ như trở bàn tay, ai bảo người ta là chủ nhà họ Minh, ai bảo người ta có thể tùy tiện liền có thể có chìa khóa phòng cô chứ.Lúc đó cô chỉ có thể nhắm mắt, làm bộ như không biết gì cả, làm bộ ngủ rất say, kỳ thực phía dưới bàn tay đang nắm chặt lấy ga giường rồi.A... mùi gì đây? Là mùi rượu, tên khốn kiếp này lại uống rượu, Lan San cố gắng ngửi thêm, cũng may, không có mùi nước hoa, nếu không, cô tuyệt đối không tha cho anh.Bỗng nhiên cảm giác được mặt mình đang nóng lên, giống như có người phả hơi vào mặt cô, tiếp theo trên môi cô liền có cảm giác mềm mại.Hệ thần kinh cô bắt đầu buộc chặt, bàn tay giấu trong chăn nắm chặt.A... tên khốn kiếp này lại dám hôn trộm cô.Lan San lúc này thật sự muốn ngồi thẳng dậy, bắt lấy cổ áo Minh Dạ rồi hỏi, nếu không nỡ, nếu mỗi ngày đều nhớ cô, vậy sao còn tránh cô như vậy chứ, có việc gì cứ nói thẳng ra, tốt xấu cũng cho cô biết lý do, lý do tại cô lại bị anh lạnh nhạt như vậy, để cô làm "phi tần" bị "thất sủng" cũng đỡ băn khoăn.Người này hôn còn không đủ, hôn môi cũng cho qua, vậy mà còn dám vọng tưởng muốn cạy môi của cô ra.Nhưng cô quyết không để anh thực hiện được, ai bảo cô bây giờ là một "mỹ nhân ngủ say" chứ.Kẻ thù bên ngoài cuối cùng cũng chui vào được bên trong pháo đài của cô, dường như sợ cô sẽ tỉnh lại, cho nên động tác rất cẩn thận, nhưng lại triền miên tới dị thường, càng khiến người ta phải say mê.Mùi rượu nồng nặc truyền tới từ miệng anh, khiến Lan San giống như người say, đầu óc mơ mơ màng màng, thân thể mềm nhũn.Tên khốn này không biết đã hôn cô bao lâu, điều duy nhất có thể xác định, đó là rất lâu.Phải tới khi anh sợ cô không thở nổi nữa, anh liền ngừng lại, để cô thở vài hơi rồi lại tiếp tục.