Tác giả:

"Tô Tử, hiện tại anh đã là người thừa kế của Hạ gia. Thật sự phải cảm ơn em, nếu như không phải là em, thì anh cũng không dễ dàng ngồi lên vị trí này như vậy. Nhưng mà Tô Tử, em chỉ là một người phụ nữ bình thường, không phù hợp để bước vào cửa của nhà anh, anh bây giờ sắp đính hôn với thiên kim Bạch gia rồi. Phải làm sao đây? Em giỏi như vậy, nếu như vì yêu mà hận, trở thành đối thủ của công ty, vậy thì thật sự là khiến cho người ta phiền lòng." "Bố mẹ em cũng ở đó, vừa hay. Cũng không biết họ có biết chuyện của chúng ta không, để đề phòng, vẫn nên đi cùng anh thì hơn. Nhưng cũng đừng trách anh, có trách thì cũng chỉ nên trách đã sinh ra một người con gái hiếu thuận như em." "Em yêu anh như thế, nguyện ý vì anh mà hi sinh tất cả, vậy thì hi sinh thêm một lần, chết đi. Vĩnh biệt, Tô Tử." Đầu dây bên kia của điện thoại vẫn là giọng nói quen thuộc ấm áp của anh, nhưng trong đó lại lộ ra sự lạnh lẽo, tàn độc. Giây tiếp theo, hai chiếc xe va vào nhau theo dự tính, ánh lửa ngút trời. Tô Tử…

Chương 8: Một Bản Khế Ước 2

Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế ThiếuTác giả: Lộ Phỉ TịchTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Tô Tử, hiện tại anh đã là người thừa kế của Hạ gia. Thật sự phải cảm ơn em, nếu như không phải là em, thì anh cũng không dễ dàng ngồi lên vị trí này như vậy. Nhưng mà Tô Tử, em chỉ là một người phụ nữ bình thường, không phù hợp để bước vào cửa của nhà anh, anh bây giờ sắp đính hôn với thiên kim Bạch gia rồi. Phải làm sao đây? Em giỏi như vậy, nếu như vì yêu mà hận, trở thành đối thủ của công ty, vậy thì thật sự là khiến cho người ta phiền lòng." "Bố mẹ em cũng ở đó, vừa hay. Cũng không biết họ có biết chuyện của chúng ta không, để đề phòng, vẫn nên đi cùng anh thì hơn. Nhưng cũng đừng trách anh, có trách thì cũng chỉ nên trách đã sinh ra một người con gái hiếu thuận như em." "Em yêu anh như thế, nguyện ý vì anh mà hi sinh tất cả, vậy thì hi sinh thêm một lần, chết đi. Vĩnh biệt, Tô Tử." Đầu dây bên kia của điện thoại vẫn là giọng nói quen thuộc ấm áp của anh, nhưng trong đó lại lộ ra sự lạnh lẽo, tàn độc. Giây tiếp theo, hai chiếc xe va vào nhau theo dự tính, ánh lửa ngút trời. Tô Tử… Đồng tử của Bùi Dực co rút lại, sau đó khôi phục lại trạng thái tự giễu mà nói, "Tô Tử Bảo, như vậy thì lỗ lớn rồi.Chỉ vì bây giờ muốn giữ thể diện cho Tô gia, chỉ vì 3 năm ổn định, mà cô lại hi sinh nhiều như thế? Đến lúc tôi đổi cô ra khỏi cửa, thì cô sẽ không còn gì hết.""Chuyện của Tô gia anh không phải là không biết.Di chúc của ông, là em phải gả cho anh, thì mới có thể có được một nửa gia tài làm của hồi môn.Nếu như em không thể gả cho anh, vậy thì một nửa gia tài kia sẽ bị thu hồi, tùy vào bố em xử lý.Mà khả năng lớn nhất sẽ là, ông ấy sẽ đem chỗ tài sản này chia cho cặp con riêng.Tô Tử Bảo em cho dù là cho anh, chứ nhất quyết sẽ không cho bọn họ." Tô Tử Bảo thản nhiên nói, "Hơn nữa, nếu như em không lấy anh, thì bây giờ cũng sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.Dù sao cũng còn ba năm để thoi thóp, có thể nào cũng là em có lợi, không phải sao?"Hôn nhân thương mại, lợi nhuận, Tô Tử Bảo đều nói rõ ràng tất cả mọi thứ.Cô cần khoản tiền hồi môn này, cô cần thân phận là vợ của Bùi Dực, cô cần cái thân phận là con gái của Tô gia, chỉ có như vậy, cô mới có thể báo thù.Vì thế, cho dù là hi sinh cuộc hôn nhân của đời mình, hi sinh hạnh phúc cả đời, đều không có gì để tiếc.Càng huống hồ, hạnh phúc? Haha, tình yêu chết tiệt, Tô Tử Bảo tôi trùng sinh lại một đời, tuyệt đối sẽ không tin vào tình yêu nữa, càng không hi vọng vào hạnh phúc.Thứ cô cần làm chỉ là, báo thù, và bảo vệ người thân của cơ thể này.Cho dù ba năm sau, anh có đuổi cô ra khỏi cửa thì đã sao, chỉ cần báo thù xong, thì cô sẽ không còn gì phải hối hận nữa."Cô thông minh như vậy, quá chênh lệch so với tin đồn." Bùi Dực nghiêng đầu đánh giá cô, trong mắt có vài phần hứng thú, nói, "Có nhìn thế nào thì cũng thấy đây là một vụ buôn bán có lời, dường như tôi cũng không có lý do để từ chối."Thấy Bùi tam thiếu gật đầu, Tô Tử Bảo thở ra nhẹ nhõm, vội vàng từ trong túi móc ra một bản hợp đồng, đưa cho anh ta."Đây là hợp đồng sau hôn nhân, em đã ký tên rồi, anh ký tên vào đi." Tô Tử Mộc chủ động đưa bút cho Bùi Dực.Những thứ này, cô đã chuyển bị trước khi đến đây rồi.Bùi Dực lật ra xem, quả nhiên đã viết rất rõ, điều đầu tiên chính là sau ba năm bọn họ ly hôn, Tô Tử Bảo sẽ ra đi vô điều kiện, tất cả tài sản sẽ thuộc về Bùi Dực.Ngoài ra, còn có vài điều thu hút sự chú ý của Bùi Dực..

Đồng tử của Bùi Dực co rút lại, sau đó khôi phục lại trạng thái tự giễu mà nói, "Tô Tử Bảo, như vậy thì lỗ lớn rồi.

Chỉ vì bây giờ muốn giữ thể diện cho Tô gia, chỉ vì 3 năm ổn định, mà cô lại hi sinh nhiều như thế? Đến lúc tôi đổi cô ra khỏi cửa, thì cô sẽ không còn gì hết."

"Chuyện của Tô gia anh không phải là không biết.

Di chúc của ông, là em phải gả cho anh, thì mới có thể có được một nửa gia tài làm của hồi môn.

Nếu như em không thể gả cho anh, vậy thì một nửa gia tài kia sẽ bị thu hồi, tùy vào bố em xử lý.

Mà khả năng lớn nhất sẽ là, ông ấy sẽ đem chỗ tài sản này chia cho cặp con riêng.

Tô Tử Bảo em cho dù là cho anh, chứ nhất quyết sẽ không cho bọn họ." Tô Tử Bảo thản nhiên nói, "Hơn nữa, nếu như em không lấy anh, thì bây giờ cũng sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.

Dù sao cũng còn ba năm để thoi thóp, có thể nào cũng là em có lợi, không phải sao?"

Hôn nhân thương mại, lợi nhuận, Tô Tử Bảo đều nói rõ ràng tất cả mọi thứ.

Cô cần khoản tiền hồi môn này, cô cần thân phận là vợ của Bùi Dực, cô cần cái thân phận là con gái của Tô gia, chỉ có như vậy, cô mới có thể báo thù.

Vì thế, cho dù là hi sinh cuộc hôn nhân của đời mình, hi sinh hạnh phúc cả đời, đều không có gì để tiếc.

Càng huống hồ, hạnh phúc? Haha, tình yêu chết tiệt, Tô Tử Bảo tôi trùng sinh lại một đời, tuyệt đối sẽ không tin vào tình yêu nữa, càng không hi vọng vào hạnh phúc.

Thứ cô cần làm chỉ là, báo thù, và bảo vệ người thân của cơ thể này.

Cho dù ba năm sau, anh có đuổi cô ra khỏi cửa thì đã sao, chỉ cần báo thù xong, thì cô sẽ không còn gì phải hối hận nữa.

"Cô thông minh như vậy, quá chênh lệch so với tin đồn." Bùi Dực nghiêng đầu đánh giá cô, trong mắt có vài phần hứng thú, nói, "Có nhìn thế nào thì cũng thấy đây là một vụ buôn bán có lời, dường như tôi cũng không có lý do để từ chối."

Thấy Bùi tam thiếu gật đầu, Tô Tử Bảo thở ra nhẹ nhõm, vội vàng từ trong túi móc ra một bản hợp đồng, đưa cho anh ta.

"Đây là hợp đồng sau hôn nhân, em đã ký tên rồi, anh ký tên vào đi." Tô Tử Mộc chủ động đưa bút cho Bùi Dực.

Những thứ này, cô đã chuyển bị trước khi đến đây rồi.

Bùi Dực lật ra xem, quả nhiên đã viết rất rõ, điều đầu tiên chính là sau ba năm bọn họ ly hôn, Tô Tử Bảo sẽ ra đi vô điều kiện, tất cả tài sản sẽ thuộc về Bùi Dực.

Ngoài ra, còn có vài điều thu hút sự chú ý của Bùi Dực.

.

Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế ThiếuTác giả: Lộ Phỉ TịchTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Tô Tử, hiện tại anh đã là người thừa kế của Hạ gia. Thật sự phải cảm ơn em, nếu như không phải là em, thì anh cũng không dễ dàng ngồi lên vị trí này như vậy. Nhưng mà Tô Tử, em chỉ là một người phụ nữ bình thường, không phù hợp để bước vào cửa của nhà anh, anh bây giờ sắp đính hôn với thiên kim Bạch gia rồi. Phải làm sao đây? Em giỏi như vậy, nếu như vì yêu mà hận, trở thành đối thủ của công ty, vậy thì thật sự là khiến cho người ta phiền lòng." "Bố mẹ em cũng ở đó, vừa hay. Cũng không biết họ có biết chuyện của chúng ta không, để đề phòng, vẫn nên đi cùng anh thì hơn. Nhưng cũng đừng trách anh, có trách thì cũng chỉ nên trách đã sinh ra một người con gái hiếu thuận như em." "Em yêu anh như thế, nguyện ý vì anh mà hi sinh tất cả, vậy thì hi sinh thêm một lần, chết đi. Vĩnh biệt, Tô Tử." Đầu dây bên kia của điện thoại vẫn là giọng nói quen thuộc ấm áp của anh, nhưng trong đó lại lộ ra sự lạnh lẽo, tàn độc. Giây tiếp theo, hai chiếc xe va vào nhau theo dự tính, ánh lửa ngút trời. Tô Tử… Đồng tử của Bùi Dực co rút lại, sau đó khôi phục lại trạng thái tự giễu mà nói, "Tô Tử Bảo, như vậy thì lỗ lớn rồi.Chỉ vì bây giờ muốn giữ thể diện cho Tô gia, chỉ vì 3 năm ổn định, mà cô lại hi sinh nhiều như thế? Đến lúc tôi đổi cô ra khỏi cửa, thì cô sẽ không còn gì hết.""Chuyện của Tô gia anh không phải là không biết.Di chúc của ông, là em phải gả cho anh, thì mới có thể có được một nửa gia tài làm của hồi môn.Nếu như em không thể gả cho anh, vậy thì một nửa gia tài kia sẽ bị thu hồi, tùy vào bố em xử lý.Mà khả năng lớn nhất sẽ là, ông ấy sẽ đem chỗ tài sản này chia cho cặp con riêng.Tô Tử Bảo em cho dù là cho anh, chứ nhất quyết sẽ không cho bọn họ." Tô Tử Bảo thản nhiên nói, "Hơn nữa, nếu như em không lấy anh, thì bây giờ cũng sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.Dù sao cũng còn ba năm để thoi thóp, có thể nào cũng là em có lợi, không phải sao?"Hôn nhân thương mại, lợi nhuận, Tô Tử Bảo đều nói rõ ràng tất cả mọi thứ.Cô cần khoản tiền hồi môn này, cô cần thân phận là vợ của Bùi Dực, cô cần cái thân phận là con gái của Tô gia, chỉ có như vậy, cô mới có thể báo thù.Vì thế, cho dù là hi sinh cuộc hôn nhân của đời mình, hi sinh hạnh phúc cả đời, đều không có gì để tiếc.Càng huống hồ, hạnh phúc? Haha, tình yêu chết tiệt, Tô Tử Bảo tôi trùng sinh lại một đời, tuyệt đối sẽ không tin vào tình yêu nữa, càng không hi vọng vào hạnh phúc.Thứ cô cần làm chỉ là, báo thù, và bảo vệ người thân của cơ thể này.Cho dù ba năm sau, anh có đuổi cô ra khỏi cửa thì đã sao, chỉ cần báo thù xong, thì cô sẽ không còn gì phải hối hận nữa."Cô thông minh như vậy, quá chênh lệch so với tin đồn." Bùi Dực nghiêng đầu đánh giá cô, trong mắt có vài phần hứng thú, nói, "Có nhìn thế nào thì cũng thấy đây là một vụ buôn bán có lời, dường như tôi cũng không có lý do để từ chối."Thấy Bùi tam thiếu gật đầu, Tô Tử Bảo thở ra nhẹ nhõm, vội vàng từ trong túi móc ra một bản hợp đồng, đưa cho anh ta."Đây là hợp đồng sau hôn nhân, em đã ký tên rồi, anh ký tên vào đi." Tô Tử Mộc chủ động đưa bút cho Bùi Dực.Những thứ này, cô đã chuyển bị trước khi đến đây rồi.Bùi Dực lật ra xem, quả nhiên đã viết rất rõ, điều đầu tiên chính là sau ba năm bọn họ ly hôn, Tô Tử Bảo sẽ ra đi vô điều kiện, tất cả tài sản sẽ thuộc về Bùi Dực.Ngoài ra, còn có vài điều thu hút sự chú ý của Bùi Dực..

Chương 8: Một Bản Khế Ước 2