Trong căn phòng màu xanh tím, đồ vật rất ít, hầu như chỉ có kệ sách với bàn ngồi và đèn ở trên trần cùng chiếc giường hồng phớt, bên cạnh cuối giường có một chiếc xe lăn làm bằng nhựa, màu trắng trông như cái ghế, đệm dưới màu đen, hai bánh trông khá to. Lạc Quyên nằm trên giường, tay cầm quyển truyện, đọc say mê. "Nghiêm... em hận anh!" "Cô cứ việc hận đi!" Pằng... Đọc xong Lạc Quyên cảm giác đầu mình muốn nổ tung. Tay nâng lên xoa xoa huyệt thái dương, trong lòng than. Ôi... truyện dài kinh! Mất hai tuần nằm dài... Mà sao cái đoạn kết nó nhạt thế? Nữ chính bị nữ phụ hãm hại chết còn nam chính đau khổ tuyệt vọng vì không bảo vệ được nữ chính. Vượt qua bao nhiêu khó khăn, gia đình, xã hội, những chuyện hiểu lầm lẫn nhau. Cuối cùng vẫn không thể ở bên nhau. Còn nữ phụ bị nam chính g**t ch*t bằng một phát súng, cái này gọi là nợ máu trả máu. Lạc Quyên đánh giá quyển truyện này bằng một từ nhạt, vì cái kết rõ là bi ai! Rõ là cẩu huyết! Nghĩ vậy chứ mặt Lạc Quyên chẳng có cảm xúc gì cả.…
Chương 30-2: Đoạn : Ngoại truyện
Nữ Phụ Khuyết Tật Thật Đáng Thương!Tác giả: Puii Pi DyTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTrong căn phòng màu xanh tím, đồ vật rất ít, hầu như chỉ có kệ sách với bàn ngồi và đèn ở trên trần cùng chiếc giường hồng phớt, bên cạnh cuối giường có một chiếc xe lăn làm bằng nhựa, màu trắng trông như cái ghế, đệm dưới màu đen, hai bánh trông khá to. Lạc Quyên nằm trên giường, tay cầm quyển truyện, đọc say mê. "Nghiêm... em hận anh!" "Cô cứ việc hận đi!" Pằng... Đọc xong Lạc Quyên cảm giác đầu mình muốn nổ tung. Tay nâng lên xoa xoa huyệt thái dương, trong lòng than. Ôi... truyện dài kinh! Mất hai tuần nằm dài... Mà sao cái đoạn kết nó nhạt thế? Nữ chính bị nữ phụ hãm hại chết còn nam chính đau khổ tuyệt vọng vì không bảo vệ được nữ chính. Vượt qua bao nhiêu khó khăn, gia đình, xã hội, những chuyện hiểu lầm lẫn nhau. Cuối cùng vẫn không thể ở bên nhau. Còn nữ phụ bị nam chính g**t ch*t bằng một phát súng, cái này gọi là nợ máu trả máu. Lạc Quyên đánh giá quyển truyện này bằng một từ nhạt, vì cái kết rõ là bi ai! Rõ là cẩu huyết! Nghĩ vậy chứ mặt Lạc Quyên chẳng có cảm xúc gì cả.… "Tổng tài, phu nhân nói người trở về." Giọng thư ký ngập ngừng.Tuần Vũ: "Bảo phu nhân tới đây.""Phu nhân nói không muốn vác xe lăn theo." Thư ký nhanh chóng đáp.Tuần Vũ: "... Vậy bảo cô ấy ở nhà luôn đi!" Vị tổng tài nào đó mạnh mồm nói.Thư ký lại nói: "Phu nhân có nói nếu người không về vậy đêm này ngủ ở công ty đi ạ."Tuần Vũ: "..." Bà vợ khó chiều! Kêu đi phẫu thuật không đi! Anh rảnh ở nhà bế thì thôi, giờ bận việc cũng phải về bế như bế con thèm sữa mẹ! Lúc trước không biết chập dây thần kinh nào đi cưới cô ấy....Vị tổng tài nào đó không muốn đêm về không có cả thịt vụn mà nhai, nên rất nhanh trở về nhà bế đứa con thèm sữa mẹ lên công ty hầu hạ.(ĐỀ CỬ + CMT ĐỂ RA NHANH CHƯƠNG MỚI NHA!)
"Tổng tài, phu nhân nói người trở về." Giọng thư ký ngập ngừng.
Tuần Vũ: "Bảo phu nhân tới đây."
"Phu nhân nói không muốn vác xe lăn theo." Thư ký nhanh chóng đáp.
Tuần Vũ: "... Vậy bảo cô ấy ở nhà luôn đi!" Vị tổng tài nào đó mạnh mồm nói.
Thư ký lại nói: "Phu nhân có nói nếu người không về vậy đêm này ngủ ở công ty đi ạ."
Tuần Vũ: "..." Bà vợ khó chiều! Kêu đi phẫu thuật không đi! Anh rảnh ở nhà bế thì thôi, giờ bận việc cũng phải về bế như bế con thèm sữa mẹ! Lúc trước không biết chập dây thần kinh nào đi cưới cô ấy.
...
Vị tổng tài nào đó không muốn đêm về không có cả thịt vụn mà nhai, nên rất nhanh trở về nhà bế đứa con thèm sữa mẹ lên công ty hầu hạ.
(ĐỀ CỬ + CMT ĐỂ RA NHANH CHƯƠNG MỚI NHA!)
Nữ Phụ Khuyết Tật Thật Đáng Thương!Tác giả: Puii Pi DyTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụTrong căn phòng màu xanh tím, đồ vật rất ít, hầu như chỉ có kệ sách với bàn ngồi và đèn ở trên trần cùng chiếc giường hồng phớt, bên cạnh cuối giường có một chiếc xe lăn làm bằng nhựa, màu trắng trông như cái ghế, đệm dưới màu đen, hai bánh trông khá to. Lạc Quyên nằm trên giường, tay cầm quyển truyện, đọc say mê. "Nghiêm... em hận anh!" "Cô cứ việc hận đi!" Pằng... Đọc xong Lạc Quyên cảm giác đầu mình muốn nổ tung. Tay nâng lên xoa xoa huyệt thái dương, trong lòng than. Ôi... truyện dài kinh! Mất hai tuần nằm dài... Mà sao cái đoạn kết nó nhạt thế? Nữ chính bị nữ phụ hãm hại chết còn nam chính đau khổ tuyệt vọng vì không bảo vệ được nữ chính. Vượt qua bao nhiêu khó khăn, gia đình, xã hội, những chuyện hiểu lầm lẫn nhau. Cuối cùng vẫn không thể ở bên nhau. Còn nữ phụ bị nam chính g**t ch*t bằng một phát súng, cái này gọi là nợ máu trả máu. Lạc Quyên đánh giá quyển truyện này bằng một từ nhạt, vì cái kết rõ là bi ai! Rõ là cẩu huyết! Nghĩ vậy chứ mặt Lạc Quyên chẳng có cảm xúc gì cả.… "Tổng tài, phu nhân nói người trở về." Giọng thư ký ngập ngừng.Tuần Vũ: "Bảo phu nhân tới đây.""Phu nhân nói không muốn vác xe lăn theo." Thư ký nhanh chóng đáp.Tuần Vũ: "... Vậy bảo cô ấy ở nhà luôn đi!" Vị tổng tài nào đó mạnh mồm nói.Thư ký lại nói: "Phu nhân có nói nếu người không về vậy đêm này ngủ ở công ty đi ạ."Tuần Vũ: "..." Bà vợ khó chiều! Kêu đi phẫu thuật không đi! Anh rảnh ở nhà bế thì thôi, giờ bận việc cũng phải về bế như bế con thèm sữa mẹ! Lúc trước không biết chập dây thần kinh nào đi cưới cô ấy....Vị tổng tài nào đó không muốn đêm về không có cả thịt vụn mà nhai, nên rất nhanh trở về nhà bế đứa con thèm sữa mẹ lên công ty hầu hạ.(ĐỀ CỬ + CMT ĐỂ RA NHANH CHƯƠNG MỚI NHA!)