Đêm qua trời mưa, từng hạt tuyết lại rơi, bên ngoài trời đông giá rét, trên cành liễu còn đọng vài bông hoa tuyết, tĩnh lặng, chỉ có vài cây tuyết đọng nhiều hơn, không chịu nổi gánh cô, thanh âm tốc tốc rơi xuống đất. Ở bốn góc phòng đều có một chậu than đỏ bừng,trong phòng là một không gian ấm áp như xuân, Lục Nghiên chỉ mặc áo trong, đứng trong phòng đánh quyền. Nói là đánh quyền, quả đấm của cô lại chậm rãi, thoạt nhìn không có lực sát thương nào, động tác lại càng thong thả mềm mại. Động tác, tư thái của cô khiến Xuân Hạnh chỉ có thể nghĩ đến loại quyền mà người già thường tập, chính là Thái Cực quyền. Lục Nghiên đánh hai lần quyền, trên người cũng rịn mồ hôi, hai má ửng đỏ. Thân thể này còn gầy yếu không có sức hơn cô nghĩ, lần này lại rơi xuống nước, muốn điều dưỡng thân mình tốt, đại khái phải chậm rãi từng chút một. Cô đánh quyền tuy cũng là Thái Cực nhưng lại không giống loại Thái Cực phổ thông, cũng không có tên gì, tập thời gian dài có thể cường thân kiện thể, còn có thể…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...