Ôn Duyên sửng sốt đến một phút đồng hồ. Cảnh tượng bốn phía liên tục biến ảo không đoán trước được, nhưng không khí một màu xanh biếc thấm vào ruột gan vẫn là khiến hắn không làm ra hành động gì quá mức kịch liệt. Nhưng là ngồi trên cỏ, tay nắm chặt thảm cỏ bên dưới theo bản năng vẫn là có. Thẳng cho đến khi xác nhận đây đúng là cỏ, mà chính mình lại thật sự từ thư phòng nháy mắt đến địa phương này. Ôn Duyên điều tiết lại hô hấp đang đình trệ, thoạt nhìn đôi mắt không hề lay động, nhưng hắn đã điều động toàn bộ cảm quan sở hữu tản ra ngoài. Yên lặng, nơi này thật sự quá yên lặng, yên lặng đến nỗi khiến hắn có chút khẩn trương không tài nào hiểu được lý do xuyên việt đến đây. Nhìn rừng trúc xanh biếc kéo dài, Ôn Duyên trong đầu vừa mới nảy sinh ý tưởng “Đây là địa phương quỷ quái gì, làm thế nào để rời đi”, mấy giây tiếp theo sương mù đột nhiên hạ xuống, hắn chỉ cảm thấy hoa mắt, cảnh tượng xung quanh cư nhiên lại thay đổi! “Hô… Hô..” Âm thanh quỷ dị khàn khàn phía sau khiến da đầu Ôn…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...