Ai không biết làm bia đỡ đạn nữ phụ chính là nghề nghiệp gian khổ nhất thiên hạ. Thứ nhất: Cho dù ngươi lớn lên dung mạo như thiên tiên ra sao, tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư hoạ ra sao, vĩnh viễn vẫn thua kém bàn tay vàng của nữ chính! Thứ hai: Diễn vai một kẻ xấu, nếu như cuối cùng ngươi không hối cải để làm người mới, vậy thật không chỉ là lĩnh cơm hợp đơn giản như vậy, ném! Ngay cả xì dầu cũng không cho ngươi lấy! Thứ ba: Hết lần này tới lần khác người trong lòng đúng là soái đến không có thiên lý, vai nam chính cường hãn không gì sánh được! Cùng đoạt nam nhân với nữ chính ngươi đây muốn tìm chết sao! Luôn luôn lo lắng đề phòng, rất sợ đầu trên cổ sẽ rơi xuống! Tóm lại, công việc bia đỡ đạn nữ phụ này thật không phải cho người làm! Mà công việc của Thiên Tầm chính là xuyên qua các vị diện tiểu thuyết khác nhau, đóng vai một bia đỡ đạn nữ phụ trong đó, hoàn thành tâm nguyện và thỉnh cầu của các nàng, lấy linh hồn lực làm thù lao. Nhiệm vụ này cùng các đồng nghiệp ở những ngành khác…
Chương 28: C28: Công Lược Thượng Thần Cao Lãnh
Vật Hi Sinh Nữ Phụ: Tay Không Huỷ Đi CPTác giả: Tiêu Khinh TùngTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngAi không biết làm bia đỡ đạn nữ phụ chính là nghề nghiệp gian khổ nhất thiên hạ. Thứ nhất: Cho dù ngươi lớn lên dung mạo như thiên tiên ra sao, tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư hoạ ra sao, vĩnh viễn vẫn thua kém bàn tay vàng của nữ chính! Thứ hai: Diễn vai một kẻ xấu, nếu như cuối cùng ngươi không hối cải để làm người mới, vậy thật không chỉ là lĩnh cơm hợp đơn giản như vậy, ném! Ngay cả xì dầu cũng không cho ngươi lấy! Thứ ba: Hết lần này tới lần khác người trong lòng đúng là soái đến không có thiên lý, vai nam chính cường hãn không gì sánh được! Cùng đoạt nam nhân với nữ chính ngươi đây muốn tìm chết sao! Luôn luôn lo lắng đề phòng, rất sợ đầu trên cổ sẽ rơi xuống! Tóm lại, công việc bia đỡ đạn nữ phụ này thật không phải cho người làm! Mà công việc của Thiên Tầm chính là xuyên qua các vị diện tiểu thuyết khác nhau, đóng vai một bia đỡ đạn nữ phụ trong đó, hoàn thành tâm nguyện và thỉnh cầu của các nàng, lấy linh hồn lực làm thù lao. Nhiệm vụ này cùng các đồng nghiệp ở những ngành khác… Editor: KookiesBeta: Tiểu Hy HySau lần mây mưa đó, quả thật tu vi của Thiên Tầm được khôi phục.Lúc đầu khi Long Tế thuận miệng nhắc tới, nàng căn bản cũng không cho là thât, cho nên lúc nói những lời đó với Ly Uyên, phần lớn cũng chỉ vui đùa mà thôi, thuận tiện trấn an lòng hắn.Nhưng không nghĩ tới, sẽ có thu hoạch như vậy, trái lại là một niềm vui ngoài ý muốn.Không lâu sau, Ly Uyên và Thiên Tầm liền thành thân ở Thần giới. Hôm đó, trời giáng hỉ tượng, bách điểu triêu phượng, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.Nói thật, trừ Bạch Đàn Dao ra, Thiên Tầm cũng không có ấn tượng tốt gì đối với người ở Thần giới. Sau khi thương lượng với Ly Uyên, hai người quyết định định cư ở Ma giới.Ma giới là địa bàn của Long Tế, Thiên Tầm tìm hắn mà chia bánh, mượn sức người, một tuần sau cung điện cũng xây xong, trong ngoài đều vô cùng hoa lệ.Sau khi Thiên Tầm dọn khỏi Thần giới, Bạch Đàn Dao thường xuyên được Thương Minh thượng thần cõng đến Ma giới tìm nàng chơi. Đặc biệt là nhà Thiên Tầm lại có thêm hai vị thần nho nhỏ, là thai long phượng, bộ dáng giống Ly Uyên thượng thần, đáng yêu thông minh từ nhỏ.......Hôm đó, Bạch Đàn Dao tới Nhân giới mua vài món đồ chơi nhỏ. Hiện giờ nàng đã mười sáu tuổi, một thân áo hồng, dung mạo xinh đẹp, bộ dáng ngây thơ không rõ sự đời.Trên đường, nàng gặp được một nam nhân mặc cẩm bào màu đen, dáng dấp rất yêu nghiệt, nhưng ánh mắt lại hung ác nham hiểm đến đáng sợ, lại thêm vài phần ớn lạnh.Nam nhân bị thương, ngồi dưới cây ngô đồng thở hổn hển, hắn híp mắt, lá ngô đồng rơi trên vai hắn, hắn lại không có động tĩnh, tựa như đã ngủ rồi.Bạch Đàn Dao đấu tranh tư tưởng hồi lâu, cuối cùng vẫn đi về phía nam nhân, nàng ngồi xổm người xuống, mở to mắt, nhìn chăm chú vào nam nhân trước mắt, cũng không biết phải làm sao.Nàng suy nghĩ một chút, chậm rãi vươn tay nhỏ, lòng bàn tay có ánh sáng thánh khiết hiện ra, chậm rãi bay vào trong thân thể nam nhân.Cũng mặc kệ nam nhân có nghe thấy hay không, nàng nói chuyện với chính mình: "Thuật chữa trị mẫu thân dạy mình hẳn là dùng như vậy ha? Không sai, ta thật là thiên tài, học một lần liền có thể dùng để cứu người! Hừ, xem sau này mẫu thân còn có thể mắng ta ngu xuẩn hay không!""......" Đáp lại nàng là tiếng gió thổi vù vù.Nàng nhìn khuôn mặt yêu nghiệt đến cực điểm trước mặt, có chút buồn rầu: "Ai da, chừng nào ngươi mới khoẻ lại được? Ta đã đồng ý với hai tiểu tử kia sẽ mang về cho bọn nó mấy món đồ chơi vui vui, cũng không thể đến muộn."Nam nhân: "......"Trong đầu Bạch Đàn Dao bắt đầu suy nghĩ cách cứu người nhanh chóng: "Mỗi khi Ly Uyên thượng thần bị thương, mẹ nuôi hôn hắn một chút, hắn liền không đau.""Bằng không ta cũng thử một chút xem sao......""Không biết có được hay không......"Nàng nói, chậm rãi cúi người, mở to mắt hôn lên môi nam nhân, lạnh lẽo, lại...... cực kỳ mềm mại.Cùng lúc đó, nam nhân đột nhiên mở hai mắt ra, đôi mắt đào hoa ẩn chứa lệ khí kinh người, lạnh lẽo tràn tới. Khi hắn hôn mê, không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, thật vất vả mới tỉnh táo một chút, lại bị một tiểu nha đầu cưỡng hôn!"...... A, ngươi tỉnh rồi?" Bạch Đàn Dao kêu lên một tiếng, rời nhanh khỏi người nam nhân, sau đó chép miệng, cười tủm tỉm nói: "Quả nhiên phương pháp này hữu dụng mà."Nàng đứng lên, phủi phủi lá ngô đồng dính trên người, ngữ khí nhẹ nhàng ngọt ngào: "Được rồi, ta muốn đi tìm mẹ nuôi Thiên Tầm, ngươi cũng về nhà đi, hẹn gặp lại!"Nam nhân vốn đang chuẩn bị tấn công, nghe đến tên Thiên Tầm liền thu tay, ngữ khí lạnh nhạt, thanh âm tuy không lớn,nhưng cực kỳ uy áp: "Đứng lại.""Có chuyện gì?" Thiếu nữ váy hồng ngừng bước, hơi hơi nghiêng đầu, cười tươi như hoa: "Muốn cảm ơn sao? Không cần đâu!"Nam nhân sửng sốt một chút, sau đó hỏi: "Ngươi tên gì?""Bạch Đàn Dao, còn ngươi?""...... Long Tế."Ngô đồng lay động, ngày hoàng hôn cuối thu, một đóa hoa tình yêu vào giờ phút này lặng yên nở rộ, chuyện xưa mới, bắt đầu rồi.29
Editor: Kookies
Beta: Tiểu Hy Hy
Sau lần mây mưa đó, quả thật tu vi của Thiên Tầm được khôi phục.
Lúc đầu khi Long Tế thuận miệng nhắc tới, nàng căn bản cũng không cho là thât, cho nên lúc nói những lời đó với Ly Uyên, phần lớn cũng chỉ vui đùa mà thôi, thuận tiện trấn an lòng hắn.
Nhưng không nghĩ tới, sẽ có thu hoạch như vậy, trái lại là một niềm vui ngoài ý muốn.
Không lâu sau, Ly Uyên và Thiên Tầm liền thành thân ở Thần giới. Hôm đó, trời giáng hỉ tượng, bách điểu triêu phượng, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
Nói thật, trừ Bạch Đàn Dao ra, Thiên Tầm cũng không có ấn tượng tốt gì đối với người ở Thần giới. Sau khi thương lượng với Ly Uyên, hai người quyết định định cư ở Ma giới.
Ma giới là địa bàn của Long Tế, Thiên Tầm tìm hắn mà chia bánh, mượn sức người, một tuần sau cung điện cũng xây xong, trong ngoài đều vô cùng hoa lệ.
Sau khi Thiên Tầm dọn khỏi Thần giới, Bạch Đàn Dao thường xuyên được Thương Minh thượng thần cõng đến Ma giới tìm nàng chơi. Đặc biệt là nhà Thiên Tầm lại có thêm hai vị thần nho nhỏ, là thai long phượng, bộ dáng giống Ly Uyên thượng thần, đáng yêu thông minh từ nhỏ.
......
Hôm đó, Bạch Đàn Dao tới Nhân giới mua vài món đồ chơi nhỏ. Hiện giờ nàng đã mười sáu tuổi, một thân áo hồng, dung mạo xinh đẹp, bộ dáng ngây thơ không rõ sự đời.
Trên đường, nàng gặp được một nam nhân mặc cẩm bào màu đen, dáng dấp rất yêu nghiệt, nhưng ánh mắt lại hung ác nham hiểm đến đáng sợ, lại thêm vài phần ớn lạnh.
Nam nhân bị thương, ngồi dưới cây ngô đồng thở hổn hển, hắn híp mắt, lá ngô đồng rơi trên vai hắn, hắn lại không có động tĩnh, tựa như đã ngủ rồi.
Bạch Đàn Dao đấu tranh tư tưởng hồi lâu, cuối cùng vẫn đi về phía nam nhân, nàng ngồi xổm người xuống, mở to mắt, nhìn chăm chú vào nam nhân trước mắt, cũng không biết phải làm sao.
Nàng suy nghĩ một chút, chậm rãi vươn tay nhỏ, lòng bàn tay có ánh sáng thánh khiết hiện ra, chậm rãi bay vào trong thân thể nam nhân.
Cũng mặc kệ nam nhân có nghe thấy hay không, nàng nói chuyện với chính mình: "Thuật chữa trị mẫu thân dạy mình hẳn là dùng như vậy ha? Không sai, ta thật là thiên tài, học một lần liền có thể dùng để cứu người! Hừ, xem sau này mẫu thân còn có thể mắng ta ngu xuẩn hay không!"
"......" Đáp lại nàng là tiếng gió thổi vù vù.
Nàng nhìn khuôn mặt yêu nghiệt đến cực điểm trước mặt, có chút buồn rầu: "Ai da, chừng nào ngươi mới khoẻ lại được? Ta đã đồng ý với hai tiểu tử kia sẽ mang về cho bọn nó mấy món đồ chơi vui vui, cũng không thể đến muộn."
Nam nhân: "......"
Trong đầu Bạch Đàn Dao bắt đầu suy nghĩ cách cứu người nhanh chóng: "Mỗi khi Ly Uyên thượng thần bị thương, mẹ nuôi hôn hắn một chút, hắn liền không đau."
"Bằng không ta cũng thử một chút xem sao......"
"Không biết có được hay không......"
Nàng nói, chậm rãi cúi người, mở to mắt hôn lên môi nam nhân, lạnh lẽo, lại...... cực kỳ mềm mại.
Cùng lúc đó, nam nhân đột nhiên mở hai mắt ra, đôi mắt đào hoa ẩn chứa lệ khí kinh người, lạnh lẽo tràn tới. Khi hắn hôn mê, không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, thật vất vả mới tỉnh táo một chút, lại bị một tiểu nha đầu cưỡng hôn!
"...... A, ngươi tỉnh rồi?" Bạch Đàn Dao kêu lên một tiếng, rời nhanh khỏi người nam nhân, sau đó chép miệng, cười tủm tỉm nói: "Quả nhiên phương pháp này hữu dụng mà."
Nàng đứng lên, phủi phủi lá ngô đồng dính trên người, ngữ khí nhẹ nhàng ngọt ngào: "Được rồi, ta muốn đi tìm mẹ nuôi Thiên Tầm, ngươi cũng về nhà đi, hẹn gặp lại!"
Nam nhân vốn đang chuẩn bị tấn công, nghe đến tên Thiên Tầm liền thu tay, ngữ khí lạnh nhạt, thanh âm tuy không lớn,
nhưng cực kỳ uy áp: "Đứng lại."
"Có chuyện gì?" Thiếu nữ váy hồng ngừng bước, hơi hơi nghiêng đầu, cười tươi như hoa: "Muốn cảm ơn sao? Không cần đâu!"
Nam nhân sửng sốt một chút, sau đó hỏi: "Ngươi tên gì?"
"Bạch Đàn Dao, còn ngươi?"
"...... Long Tế."
Ngô đồng lay động, ngày hoàng hôn cuối thu, một đóa hoa tình yêu vào giờ phút này lặng yên nở rộ, chuyện xưa mới, bắt đầu rồi.
29
Vật Hi Sinh Nữ Phụ: Tay Không Huỷ Đi CPTác giả: Tiêu Khinh TùngTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngAi không biết làm bia đỡ đạn nữ phụ chính là nghề nghiệp gian khổ nhất thiên hạ. Thứ nhất: Cho dù ngươi lớn lên dung mạo như thiên tiên ra sao, tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư hoạ ra sao, vĩnh viễn vẫn thua kém bàn tay vàng của nữ chính! Thứ hai: Diễn vai một kẻ xấu, nếu như cuối cùng ngươi không hối cải để làm người mới, vậy thật không chỉ là lĩnh cơm hợp đơn giản như vậy, ném! Ngay cả xì dầu cũng không cho ngươi lấy! Thứ ba: Hết lần này tới lần khác người trong lòng đúng là soái đến không có thiên lý, vai nam chính cường hãn không gì sánh được! Cùng đoạt nam nhân với nữ chính ngươi đây muốn tìm chết sao! Luôn luôn lo lắng đề phòng, rất sợ đầu trên cổ sẽ rơi xuống! Tóm lại, công việc bia đỡ đạn nữ phụ này thật không phải cho người làm! Mà công việc của Thiên Tầm chính là xuyên qua các vị diện tiểu thuyết khác nhau, đóng vai một bia đỡ đạn nữ phụ trong đó, hoàn thành tâm nguyện và thỉnh cầu của các nàng, lấy linh hồn lực làm thù lao. Nhiệm vụ này cùng các đồng nghiệp ở những ngành khác… Editor: KookiesBeta: Tiểu Hy HySau lần mây mưa đó, quả thật tu vi của Thiên Tầm được khôi phục.Lúc đầu khi Long Tế thuận miệng nhắc tới, nàng căn bản cũng không cho là thât, cho nên lúc nói những lời đó với Ly Uyên, phần lớn cũng chỉ vui đùa mà thôi, thuận tiện trấn an lòng hắn.Nhưng không nghĩ tới, sẽ có thu hoạch như vậy, trái lại là một niềm vui ngoài ý muốn.Không lâu sau, Ly Uyên và Thiên Tầm liền thành thân ở Thần giới. Hôm đó, trời giáng hỉ tượng, bách điểu triêu phượng, ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.Nói thật, trừ Bạch Đàn Dao ra, Thiên Tầm cũng không có ấn tượng tốt gì đối với người ở Thần giới. Sau khi thương lượng với Ly Uyên, hai người quyết định định cư ở Ma giới.Ma giới là địa bàn của Long Tế, Thiên Tầm tìm hắn mà chia bánh, mượn sức người, một tuần sau cung điện cũng xây xong, trong ngoài đều vô cùng hoa lệ.Sau khi Thiên Tầm dọn khỏi Thần giới, Bạch Đàn Dao thường xuyên được Thương Minh thượng thần cõng đến Ma giới tìm nàng chơi. Đặc biệt là nhà Thiên Tầm lại có thêm hai vị thần nho nhỏ, là thai long phượng, bộ dáng giống Ly Uyên thượng thần, đáng yêu thông minh từ nhỏ.......Hôm đó, Bạch Đàn Dao tới Nhân giới mua vài món đồ chơi nhỏ. Hiện giờ nàng đã mười sáu tuổi, một thân áo hồng, dung mạo xinh đẹp, bộ dáng ngây thơ không rõ sự đời.Trên đường, nàng gặp được một nam nhân mặc cẩm bào màu đen, dáng dấp rất yêu nghiệt, nhưng ánh mắt lại hung ác nham hiểm đến đáng sợ, lại thêm vài phần ớn lạnh.Nam nhân bị thương, ngồi dưới cây ngô đồng thở hổn hển, hắn híp mắt, lá ngô đồng rơi trên vai hắn, hắn lại không có động tĩnh, tựa như đã ngủ rồi.Bạch Đàn Dao đấu tranh tư tưởng hồi lâu, cuối cùng vẫn đi về phía nam nhân, nàng ngồi xổm người xuống, mở to mắt, nhìn chăm chú vào nam nhân trước mắt, cũng không biết phải làm sao.Nàng suy nghĩ một chút, chậm rãi vươn tay nhỏ, lòng bàn tay có ánh sáng thánh khiết hiện ra, chậm rãi bay vào trong thân thể nam nhân.Cũng mặc kệ nam nhân có nghe thấy hay không, nàng nói chuyện với chính mình: "Thuật chữa trị mẫu thân dạy mình hẳn là dùng như vậy ha? Không sai, ta thật là thiên tài, học một lần liền có thể dùng để cứu người! Hừ, xem sau này mẫu thân còn có thể mắng ta ngu xuẩn hay không!""......" Đáp lại nàng là tiếng gió thổi vù vù.Nàng nhìn khuôn mặt yêu nghiệt đến cực điểm trước mặt, có chút buồn rầu: "Ai da, chừng nào ngươi mới khoẻ lại được? Ta đã đồng ý với hai tiểu tử kia sẽ mang về cho bọn nó mấy món đồ chơi vui vui, cũng không thể đến muộn."Nam nhân: "......"Trong đầu Bạch Đàn Dao bắt đầu suy nghĩ cách cứu người nhanh chóng: "Mỗi khi Ly Uyên thượng thần bị thương, mẹ nuôi hôn hắn một chút, hắn liền không đau.""Bằng không ta cũng thử một chút xem sao......""Không biết có được hay không......"Nàng nói, chậm rãi cúi người, mở to mắt hôn lên môi nam nhân, lạnh lẽo, lại...... cực kỳ mềm mại.Cùng lúc đó, nam nhân đột nhiên mở hai mắt ra, đôi mắt đào hoa ẩn chứa lệ khí kinh người, lạnh lẽo tràn tới. Khi hắn hôn mê, không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, thật vất vả mới tỉnh táo một chút, lại bị một tiểu nha đầu cưỡng hôn!"...... A, ngươi tỉnh rồi?" Bạch Đàn Dao kêu lên một tiếng, rời nhanh khỏi người nam nhân, sau đó chép miệng, cười tủm tỉm nói: "Quả nhiên phương pháp này hữu dụng mà."Nàng đứng lên, phủi phủi lá ngô đồng dính trên người, ngữ khí nhẹ nhàng ngọt ngào: "Được rồi, ta muốn đi tìm mẹ nuôi Thiên Tầm, ngươi cũng về nhà đi, hẹn gặp lại!"Nam nhân vốn đang chuẩn bị tấn công, nghe đến tên Thiên Tầm liền thu tay, ngữ khí lạnh nhạt, thanh âm tuy không lớn,nhưng cực kỳ uy áp: "Đứng lại.""Có chuyện gì?" Thiếu nữ váy hồng ngừng bước, hơi hơi nghiêng đầu, cười tươi như hoa: "Muốn cảm ơn sao? Không cần đâu!"Nam nhân sửng sốt một chút, sau đó hỏi: "Ngươi tên gì?""Bạch Đàn Dao, còn ngươi?""...... Long Tế."Ngô đồng lay động, ngày hoàng hôn cuối thu, một đóa hoa tình yêu vào giờ phút này lặng yên nở rộ, chuyện xưa mới, bắt đầu rồi.29